Tưởng Trung Chính, tên chữ Giới Thạchnên còn gọi là Tưởng Giới Thạch là nhà chính trị và nhà quân sự nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc cận đại. Thời trẻ sang Nhật Bản học tập quân sự, đồng thời gia nhập Trung Quốc Đồng minh hội. Tưởng Giới Thạch đầu tiên tham gia phản kháng triều đình Thanh, sau đó là Quân phiệt hỗn chiến, tiếp đến là kháng cự chủ nghĩa đế quốc Nhật Bản xâm nhập. Tưởng Giới Thạch từng giữ các chức vụ Tham mưu trưởng phủ Đại nguyên soái, Tham mưu trưởng Đại bản doanh, Hiệu trưởng Trường sĩ quan lục quân (Trường quân sự Hoàng Phố), Tổng tư lệnh Quốc dân Cách mệnh Quân, Viện trưởng Hành chính viện, Ủy viên trưởng Ủy ban Quân sự Chính phủ Quốc dân, Tổng tài Quốc dân Đảng Trung Quốc, Chủ tịch Chính phủ Quốc dân, đoàn trưởng Đoàn Thanh niên Tam Dân chủ nghĩa, thống soái tối cao chiến khu Trung-Miến của Đồng Minh trong Chiến tranh thế giới thứ hai, Tổng thống Trung Hoa Dân Quốc.
Tưởng Giới Thạch thống trị Trung Quốc đại lục trong gần 22 năm, đến khi Đ C S Trung Quốc lập chính phủ vào năm 1949. Ông liên tục nhậm chức tổng thống từ nhiệm kỳ 1 đến nhiệm kỳ 5, đồng thời liên tục được bầu làm Tổng tài Quốc dân Đảng Trung Quốc. Ngày 1 tháng 3 năm 1950, Tưởng Giới Thạch tuyên bố tái nhậm chức Tổng thống Trung Hoa Dân Quốc tại Đài Loan, giữ chức vụ này cho đến khi mất vào năm 1975 )(trích wiki)
Bức tượng phía trong