Ngán nhất là mấy quyển sách tây của tay công công này sắp vào, chủ nhà thì toàn đội mù chữ tiếng anh, ko khác gì trưởng giả học làm sang. Bày mấy cuốn tiếng việt cho xong.
Em thấy giống mấy quyển trên máy bay, nhưng trên máy bay nó là song ngữ nên dễ đọc hiểu. Còn mấy quyển của bác TC thì ko biết nói về cái gì vì em trình a bê xê dắt dê đi hát karaoke thôi. Vậy nên em mới nêu đề xuất bác TC yêu cầu hãng sản xuất nội thất nào bên tây nó làm các quyển catalogue bản tiếng Việt để khách hàng là người Việt nhưng ko giỏi ngoại ngữ có thể xem được. Giá cả 1 quyển ấy bao nhiêu tiền cũng được vì khách của TC ko thiếu tiền. Thế mới là đẳng cấp chứ phải ko cụ?Sách này toàn nói về phong cách sống, ăn chơi , du lịch , thời trang, nội thất của các hãng trên thế giới. Đắt vãi luôn, nói chung nó dành cho người có tiền . Phong cách TK có thể hợp với người này, nhưng có thể ko hợp với người khác. Nên có rất nhiều nhà TK NT phong cách khác nhau. Sử dụng nhiều nhãn hàng khác nhau. Ai hợp với phong cách nào thì tìm hiểu và đến với gu mình thích
Không biết cụ đã tiếp xúc với khách của TC chưa mà cứ bảo họ toàn đội mù chữ tiếng Anh.em thấy bà Ly là Việt kiều úc,vợ chồng tay chủ penthouse là Việt kiều Mỹ...chả lẽ họ không biết đọc chữ Anh sao.Ngán nhất là mấy quyển sách tây của tay công công này sắp vào, chủ nhà thì toàn đội mù chữ tiếng anh, ko khác gì trưởng giả học làm sang. Bày mấy cuốn tiếng việt cho xong.
Bài này ưng quá, mấy tay bưng bô TC có viết đc bài nào ra hồn đâu, cứ kiểu mày có tiền không, không có auto là mày ko đủ trình thẩmEm gửi 1 góc nhìn của người trong nghề về thiết kế của thým Thái Cong (bài ở group Nhà dân).
...
ĐẮT TIỀN LÀ AUTO ĐẸP
Mấy hôm rồi báo chí PR rùm beng về ca sĩ Di Băng và nhà trang trí NT Thái Công. Mình gọi là PR vì trước đây chẳng biết Di Băng là ai nữa, có thể vì mình chẳng quan tâm đến giới sâu bít. Người làm nhà bình thường, kể cả siêu giàu, mấy ai phải gào ầm lên là tôi giàu quá nên phải thuê người tk thật đắt tiền! Khi mà phải gào lên thế thì 100% là muốn có tiếng, muốn quảng bá hình ảnh. Hai bên dựa vào nhau để cùng lên sóng mà thôi.
Con số 7,5 tỷ tk phí kia cũng chỉ có 2 người biết với nhau xem thực tế tới đâu. Có điều là cơ quan thuế cũng hóng được và tha hồ chém. Thuế thu nhập cá nhân ở VN cũng không nhẹ lắm đâu! Chỉ sợ là khi thuế tới làm việc thì thực tế lại có 1 con số khác. Nghề thiết kế muốn trốn thuế cũng rất khó vì chi phí nhân công chiếm tỷ trọng lớn, cỡ 50%. Tk cái villa giỏi lắm hết 6 tháng mà chi lương 3 tỷ cho dưới 10 nhân viên là rất đau đầu, mà thời gian đó còn phải tk vài cái khác nữa, lương cao thì thuế TNCN lại cao. Nếu bên TC hoàn toàn sạch về thuế thì họ cực kỳ yêu nước VN! Đã trót bô bô lên mạng là có HĐ TK 7,5 tỷ thì phải xác định là anh em thuế sẽ có mồi ngon!
Bạn Di Băng chém là thuê anh TC tk giống như là mua đồ hiệu. Có nghe tên là bạn bè phải “oao” vì TC tk là auto đẹp! Hi hi. Đúng là tư duy của người không có kiến thức về thẩm mỹ. Khi không có kiến thức thì mới phải lấy đồ hiệu đắp lên người để yên tâm là đẹp.
Gu thẩm mỹ không phải tự nhiên mà có được, phải qua học hành, tìm hiểu và trải nghiệm. Gu thẩm mỹ không có nhà thiết kế nào có thể dán lên người chúng ta, theo suốt cuộc đời ta được.
Như tâm sự của Di Băng, cô có gốc gác nghèo khó và bị coi thường. Như vậy là nhà giàu mới nổi, thường họ khao khát kiếm tiền (cũng tốt) và thích la toáng lên là mình đang có nhiều tiền. Giàu thì nhanh chứ sang thì lâu. Vì giàu nó là vật chất, mai trúng số là giàu, nhưng sang là khái niệm thuộc về tinh thần. Không bao giờ có chuyện thuê 1 người tk nhà cho có vẻ sang trọng thì thành người sang trọng được đâu. Khái niệm sang trọng nó bao gồm kiến thức nền, cách ứng xử, xã giao lịch sự, gu thẩm mỹ về nghệ thuật (phổ biến là nghệ thuật tạo hình và âm nhạc)... Nói trước luôn là chính bản thân người viết cũng không dám nhận là sang trọng gì hết dù kiến thức nền và hiểu biết nghệ thuật trên trung bình.
Ở VN, vì là 1 nước đang phát triển, người giàu xổi chiếm đa số, nên khái niệm sang trọng bị hiểu lệch lạc hết cả. Thường người ta hay vu cho những thứ nhiều tiền là sang trọng, bất kể thẩm mỹ của nó ở cấp độ nào. Đặc biệt là những thứ hào nhoáng, cổ điển, càng dễ bị vu cho là sang trọng. Có lẽ vì người ta coi những thứ đó ngày xưa được vua chúa sử dụng nên nó sang!?
Nhiều KTS, người thiết kế, nắm bắt được thứ thị hiếu rởm đời và lệch lạc đó nên khi thuyết phục khách hàng nhiều tiền thì luôn mồm nói đến từ sang trọng và kèm theo đó là giá tiền phải thật là cao. Vì cứ cái gì giá cao và bị dán nhãn sang trọng là giới nhà giàu mới nổi sẽ lao vào nhu thiêu thân.
Trong clip của TC, mình thấy nhà bố trí NT và cô khách hàng mới giàu, cần nổi tiếng để khuếch trương tên tuổi tung hứng lẫn nhau 1 quan điểm khá là lệch lạc. Đại ý họ cho rằng người tk phải sống trong giàu sang mới tk được cho nhà giàu! Anh TC dùng cách đó để dìm hàng người khác, ý là chỉ có mình là giàu nhất nên mới tk được cho những người giàu nhất. Từ bao giờ 1 thiết kế tốt và đẹp lại được đo bằng tiền và rất nhiều tiền? Đúng là muốn đẹp và tốt thì cần tốn tiền, nhưng tốn nhiều tiền không đồng nghĩa với có sản phẩm đẹp và tốt. Đây người ta lại đi bịp nhau bằng cách đó.
Cách nói của TC là suy từ bản thân mình, là 1 người tk tay ngang. Anh khoả lấp sự thiếu bài bản về kiến thức tk nội thất bằng trải nghiệm bản thân. Tức là học tk từ thực tế cuộc sống của chính mình. Kiểu này cũng gặp nhiều với cả các nghề khác, người ta hành nghề theo kinh nghiệm, như anh nông dân đi cày bằng trâu, nhưng nếu đổi con trâu thành con bò hay máy kéo là khó, vì anh không có trải nghiệm và cũng không được học. Chính thế nên tk của TC chỉ có 1 bài duy nhất và thiên về an toàn, dễ chơi dễ trúng, vì nó quen mắt, chả ai chê làm gì. Có lẽ do trải nghiệm của anh chỉ có thế, lệch sóng cái là xuống hố ngay.
Về nguyên tắc, giáo dục và sách vở chính là biện pháp lấp đầy sự thiếu sót về trải nghiệm. 200 năm trước lượng kiến thức được dạy trong lớp học ở VN không hề có các môn khoa học kỹ thuật, chỉ thiên về các môn xã hội. Muốn có kiến thức về khoa học thì tự trải nghiệm đi. Bây giờ, thay vì tự mình phải thực nghiệm như Edison, Einstein hay De Vinci, chúng ta cần vài năm để có kiến thức về mỹ thuật, cơ học, điện và vật lý hạt nhân. Muốn hiểu và nghiên cứu về nguyên tử là lại thử bom nguyên tử!? Lao động quá khứ đã được tận dụng để đưa vào sách vở rồi, đâu cần phát minh lại cái bánh xe nữa.
Với nghề thiết kế cũng vậy, hiện tại có vài chục phong cách/trường phái thiết kế khác nhau đang được sử dụng. Nếu dùng trải nghiệm bản thân thì giỏi lắm học được 1-2 kiểu. Chả nhẽ muốn tk được kiểu tối giản lại phải sống tối giản dăm năm trong cuộc đời. Rồi muốn tk kiểu cổ điển thì lại phải mua cái lâu đài về ở!? Muốn tk toilet nữ lại phải học cách đái ngồi 1 thời gian?!
Những thứ mà KTS cần tk là rất đa dạng nhưng trải nghiệm cá nhân luôn là hữu hạn và ít hơn rất nhiều. Người ta cần tk sân bay, sân vận động, nhà máy, vũ trường...để tk những thứ đó thì cái cần thiết nhất là tài liệu và tiêu chuẩn thiết kế chứ không phải là trải nghiệm bản thân tới mức phải ăn ngủ trong đó 1 thời gian dài. Chả nhẽ phải là cầu thủ hay HLV mới tk được sân vận động sao? KTS chỉ cần tư liệu và đến tham quan công trình thực là đủ rồi. Vì vậy, nói là cần sống trong sang chảnh mới tk được sang chảnh là rất nguỵ biện, để bịp khách hàng mà thôi.
Thùy link: https://m.facebook.com/groups/1277132556016033/permalink/1310510116011610/
Thì em chém vậy chứ giá cũng vô cùng lắm. Mà giới quan lại họ dùng đồ cũng không cần giống những cái đã có. Chơi cứ phải độc nhất không ông nào muốn giống ông nào. Nhiều khi phải thuê thợ vẽ để hoàn thiện từng chi tiết , kiểu nghệ nhân , cái này Kts nhiều khi cũng không đủ trình vì nó là nghềMấy bộ đồng kỵ không tính nhá
Vào đây đọc mấy thớt về cụ C em mới vỡ ra có 1 luồng quan niệm cho rằng: cứ nhiều xèng là cái gì cũng giỏi, đừng chê người giàu!Bài này ưng quá, mấy tay bưng bô TC có viết đc bài nào ra hồn đâu, cứ kiểu mày có tiền không, không có auto là mày ko đủ trình thẩm
Nhà nào thấy cũng cố nhét vài quyển sách tiếng đức vào , chắc gì chủ nha đã biết tiếng . Mình gu kém lên chưa thấy ông này cao siêu gì .
Thím í chọn sách và tạp chí đặt đúng vị trí để trang trí cho KH cụ ạ. Độ dầy và bóng bẩy của cuốn sách hợp với phong cách nội thất là được.Ngán nhất là mấy quyển sách tây của tay công công này sắp vào, chủ nhà thì toàn đội mù chữ tiếng anh, ko khác gì trưởng giả học làm sang. Bày mấy cuốn tiếng việt cho xong.
KTS thì lại bảo sợ nhất chủ nhà khăng khăng theo ý kiến cá nhân Cụ ợThím TC còn khoe là có KH giao cho thím í 1 ngôi nhà thô rồi cho thím í thích làm gì thì làm với ngôi nhà đó cơ. Nhiều tiền mà thiếu gu, thiếu cá tính tới mức phải sống trong 1 cái sở thích của thằng khác thì tâm hồn nó nghèo nàn thực sự
Ơ, sao cụ lại mắng em là cực đoan? Cụ bảo e hay anh cụ là “ngoạc mồm” đấy? Hiểu rạch ròi thế này nhé: em là khách hàng, còn ông TC kia của cụ là cung cấp dịch vụ. Tiêu chí của mọi dịch vụ là “hãy ị theo cách của bạn!”. Ông TC của cụ giỏi, nhưng chưa đủ tầm để định hướng cái sự ị cho thế giới này. Em, chưa nói là giàu, nhưng là khách hàng. E sẽ ko ị theo kiểu “đúng mình ngu” quê nhà cụ, càng ko thích theo kiểu TC. Em ị theo cách của e. Ông TC là người tài ba, ông ấy khi đã cung cấp dịch vụ cho em thì phải vận dụng chất xám của mình để đảm bảo cái thói quen của em và nguyên tắc của mình chứ! Đừng bắt e làm xong cái việc ko sạch sẽ kia, rồi lại mặc quần áo để sang nhà tắm. Nói chung, thằng giàu hay nghèo nên tự khẳng định giá trị bản thân, léo cần phải nhờ qua thằng nào cả!Cụ cực đoan quá.
Chưa dùng thử, chỉ tưởng tượng sao biết nó tốt hay không?
Thuê thiết kế là thuê cái kiến thức và trải nghiệm rộng của kiến trúc sư cụ ạ.
Chứ cứ bắt kiến trúc sư vẽ theo ý cụ, sau lại ngoạc mồm ra chửi họ dốt, oan uổng quá
Cách đây tầm chục năm (độ 2011-2012 gì đó) em có ông anh ở Đông Anh xây nhà trên mảnh đất 300m2 mà nhất quyết đưa vệ sinh ra ngoài dù ông kiến trúc sư vận động các kiểu. Cuối cùng thì đất phải chịu giời nên ông kiến trúc sư đành vẽ cái cái vệ sinh ra ngoài nhà, nhưng chỉ cách nhà chính có mảnh vườn nhỏ 3m thôi và có cửa mở thẳng từ nhà trên xuống. Dùng được tầm 2 năm thì ông anh bảo "đúng mình ngu". Sau đấy gọi ông kiến trúc sư, ông đấy mới bảo bổ sung miếng mái chỗ vườn 3m đấy làm cái phòng ăn. Vậy là rút cuộc là được cái vệ sinh trong nhà nhưng vị trí thì chưa phải tối ưu.
Cụ có link clip đó không cho em xem vớiEm có xem 1 clip của thím TC này, thấy thím í đòi đặt 1 cuốn tạp chí từ nước ngoài về đặt đúng vị trí đó trên kệ để decor là em đã thấy thảm hại cho khách hàng của thím í rồi.
Đại loại có thể 1 vài khách hàng của TC không có nổi 1 cá tính về gu thẩm mỹ của bản thân nên phải bỏ tiền sống trong gu của của người khác đã thấy chán rồi. Em không bàn về xấu đẹp vì thẩm mỹ nó vô cùng vô tận, nhưng nói cho cùng việc gì phải bỏ tiền ra xây 1 cái nhà theo sở thích của thằng khác.
Thấy hao hao mấy bài ca sỹ được trả 5000 $ qua đêm nhưng chưa bao giờ đồng ý. Đấy pupplic giá rồi nhé, 5100 xách mấn đi luônLộ chi phí thuê Quách Thái Công thiết kế nhà, lớn đến khủng khiếp
Để hợp tác với Thái Công, khách hàng cần chi một con số vô cùng lớn.
Thái Công được mệnh danh là "phù thuỷ nội thất" trong giới thiết kế. Nhắc đến Thái Công, người ta sẽ nghĩ ngay đến những không gian sang trọng, đẳng cấp cùng vô số món đồ nội thất đắt đỏ được nhập khẩu trực tiếp từ nước ngoài. Vì vậy, có lẽ chỉ những khách hàng thuộc giới thượng lưu mới dám mạnh tay chi tiền để mời Thái Công trang hoàng cho tổ ấm của mình.
Mới đây, ca sĩ Di Băng đã tiết lộ số tiền vợ chồng cô bỏ ra để nhờ đến bàn tay của Thái Công thiết kế cho căn villa có diện tích 640m2. Dù biết chi phí sẽ thuộc vào hàng "khủng" nhưng con số cụ thể vẫn khiến nhiều người phải giật mình:
"Rất nhiều bạn khi biết Băng mời Quách Thái Công thiết kế cho căn nhà sắp tới thì hỏi rằng chi phí mời anh Công thiết kế cao không chị ơi. Thì đây, chi phí thiết kế không đây. Khúc này nhức đầu 1 thì khúc đặt đồ nội thất nhức đầu 100. Cơ mà bên anh Công không nhận phần xây thô. Đau đầu tìm công ty xây dựng tương xứng với bên anh em cũng mệt quá cơ".
Theo đó, với diện tích 640m2, Băng Di phải trả cho Quách Thái Công ở hạng mục Thiết kế kiến trúc, nội thất là 7,5 tỷ đồng. Một con số cao khủng khiếp.
Theo nhiều thông tin trước đây, để có thể hợp tác với Thái Công, khách hàng cần bỏ ra ít nhất 500.000$ (khoảng 11,5 tỷ) chỉ riêng phần sản phẩm nội thất do công ty Thái Công cung cấp: "Gần như mỗi ngày, công ty Thái Công nhận lời 'hỏi' về thiết kế nội thất từ toàn nước. Nhưng 95% không đi đến để ký hợp đồng, vì có nhiều lý do khác nhau.
Có thể, một trong điều lý do lớn nhất, là chủ nhà phải đầu tư ít nhất 500.000$ cho sản phẩm nội thất, do Thái Công Interior Design cung cấp. Tuỳ theo diện tích và phong cách, công ty Thái Công sẽ đưa ra con số nhất định.
Chúc mừng Di Băng đã ký hợp đồng với trị giá 3 triệu USD cho một Villa với 4 phòng ngủ. Chủ nhà mong muốn đầu tư đến 6 triệu USD. Với mức đầu tư này NTK Quách Thái Công sẽ sáng tạo ra một ngôi nhà không chỉ đẹp, ấm cúng, lộng lẫy mà sẽ thật sự được gọi là sang trọng".
P/s: VẤN ĐỀ nằm ở chỗ, dưới bài báo lão ấy vào còm thế này các cụ nghe có ổn ko?
“Công ty Thái Công không bao giờ trả tiền cho nhà báo nào “để lên bài”!
Đó là quy luật Thái Công đưa ra từ ngày về Việt Nam kinh doanh. Với điều kiện này, Thái Công cũng đã gây ra sự khó khăn cho nhiều người muốn làm mảng truyền thông cho mình.
Với thói quen làm việc bên Đức hơn 30 năm, Thái Công rất tôn trọng sự tự do nhà báo - Pressefreiheit (tiếng Đức), Press freedom (tiếng Anh).
Theo luật bên Đức, nhà báo không bao giờ được nhận tiền hoặc quà của người được phỏng vấn. Và người phỏng vấn cũng không có quyền đọc bài trước khi lên báo. Theo phương pháp này, Thái Công đã làm việc với nhà báo trên khắp thế giới từ xưa đến giờ.
Những bài viết về Thái Công là do nhà báo tự viết. Một là lấy thông tin trên truyền thông, hoặc liên hệ trực tiếp bên Thái Công, để lấy cuộc hẹn phỏng vấn.
Phóng viên nào muốn liên hệ, xin vui lòng gửi email đến: Vivian Vân
Email: van@
Em xem lâu rồi, từ hồi thím TC mới nổi cơ, cơ bản em thấy toàn mấy em trai trẻ bóng bẩy lượn lờ xung quanh làm phông bạt cho thím í là thấy ghê hết người khôg dám xem hết clip nàoCụ có link clip đó không cho em xem với
Mấy ông KTS mà chỉ khăng khăng theo ý bản thân cũng là loại dở thôi cụ, kiến trúc nó có đặc thù riêng, ko hoàn toàn là 1 sp nghệ thuật để mấy tay í thoải mái thể hiện cá tính điên rồ của bản thân. Kiến trúc nó mang vẻ đẹp và sự phù hợp với mục đích sử dụng của chính nó cho gia chủ. Nên nếu 1 ngôi nhà riêng nó phải phù hợp với mục đích, lối sống và gu thẩm mỹ của gia chủ. Nên để có 1 sản phẩm tốt phải có sự đồng điệu và ăn ý của chủ nhà và KTS, chứ ko phải kiểu 1 tay trọc phú tới vứt cọc tiền rồi phán chú cứ vẽ tùy ý chú sao cho đẹp nhất, hoành tráng nhất và đắt nhất là được.KTS thì lại bảo sợ nhất chủ nhà khăng khăng theo ý kiến cá nhân Cụ ợ
Em gửi 1 góc nhìn của người trong nghề về thiết kế của thým Thái Cong (bài ở group Nhà dân).
...
ĐẮT TIỀN LÀ AUTO ĐẸP
Mấy hôm rồi báo chí PR rùm beng về ca sĩ Di Băng và nhà trang trí NT Thái Công. Mình gọi là PR vì trước đây chẳng biết Di Băng là ai nữa, có thể vì mình chẳng quan tâm đến giới sâu bít. Người làm nhà bình thường, kể cả siêu giàu, mấy ai phải gào ầm lên là tôi giàu quá nên phải thuê người tk thật đắt tiền! Khi mà phải gào lên thế thì 100% là muốn có tiếng, muốn quảng bá hình ảnh. Hai bên dựa vào nhau để cùng lên sóng mà thôi.
Con số 7,5 tỷ tk phí kia cũng chỉ có 2 người biết với nhau xem thực tế tới đâu. Có điều là cơ quan thuế cũng hóng được và tha hồ chém. Thuế thu nhập cá nhân ở VN cũng không nhẹ lắm đâu! Chỉ sợ là khi thuế tới làm việc thì thực tế lại có 1 con số khác. Nghề thiết kế muốn trốn thuế cũng rất khó vì chi phí nhân công chiếm tỷ trọng lớn, cỡ 50%. Tk cái villa giỏi lắm hết 6 tháng mà chi lương 3 tỷ cho dưới 10 nhân viên là rất đau đầu, mà thời gian đó còn phải tk vài cái khác nữa, lương cao thì thuế TNCN lại cao. Nếu bên TC hoàn toàn sạch về thuế thì họ cực kỳ yêu nước VN! Đã trót bô bô lên mạng là có HĐ TK 7,5 tỷ thì phải xác định là anh em thuế sẽ có mồi ngon!
Bạn Di Băng chém là thuê anh TC tk giống như là mua đồ hiệu. Có nghe tên là bạn bè phải “oao” vì TC tk là auto đẹp! Hi hi. Đúng là tư duy của người không có kiến thức về thẩm mỹ. Khi không có kiến thức thì mới phải lấy đồ hiệu đắp lên người để yên tâm là đẹp.
Gu thẩm mỹ không phải tự nhiên mà có được, phải qua học hành, tìm hiểu và trải nghiệm. Gu thẩm mỹ không có nhà thiết kế nào có thể dán lên người chúng ta, theo suốt cuộc đời ta được.
Như tâm sự của Di Băng, cô có gốc gác nghèo khó và bị coi thường. Như vậy là nhà giàu mới nổi, thường họ khao khát kiếm tiền (cũng tốt) và thích la toáng lên là mình đang có nhiều tiền. Giàu thì nhanh chứ sang thì lâu. Vì giàu nó là vật chất, mai trúng số là giàu, nhưng sang là khái niệm thuộc về tinh thần. Không bao giờ có chuyện thuê 1 người tk nhà cho có vẻ sang trọng thì thành người sang trọng được đâu. Khái niệm sang trọng nó bao gồm kiến thức nền, cách ứng xử, xã giao lịch sự, gu thẩm mỹ về nghệ thuật (phổ biến là nghệ thuật tạo hình và âm nhạc)... Nói trước luôn là chính bản thân người viết cũng không dám nhận là sang trọng gì hết dù kiến thức nền và hiểu biết nghệ thuật trên trung bình.
Ở VN, vì là 1 nước đang phát triển, người giàu xổi chiếm đa số, nên khái niệm sang trọng bị hiểu lệch lạc hết cả. Thường người ta hay vu cho những thứ nhiều tiền là sang trọng, bất kể thẩm mỹ của nó ở cấp độ nào. Đặc biệt là những thứ hào nhoáng, cổ điển, càng dễ bị vu cho là sang trọng. Có lẽ vì người ta coi những thứ đó ngày xưa được vua chúa sử dụng nên nó sang!?
Nhiều KTS, người thiết kế, nắm bắt được thứ thị hiếu rởm đời và lệch lạc đó nên khi thuyết phục khách hàng nhiều tiền thì luôn mồm nói đến từ sang trọng và kèm theo đó là giá tiền phải thật là cao. Vì cứ cái gì giá cao và bị dán nhãn sang trọng là giới nhà giàu mới nổi sẽ lao vào nhu thiêu thân.
Trong clip của TC, mình thấy nhà bố trí NT và cô khách hàng mới giàu, cần nổi tiếng để khuếch trương tên tuổi tung hứng lẫn nhau 1 quan điểm khá là lệch lạc. Đại ý họ cho rằng người tk phải sống trong giàu sang mới tk được cho nhà giàu! Anh TC dùng cách đó để dìm hàng người khác, ý là chỉ có mình là giàu nhất nên mới tk được cho những người giàu nhất. Từ bao giờ 1 thiết kế tốt và đẹp lại được đo bằng tiền và rất nhiều tiền? Đúng là muốn đẹp và tốt thì cần tốn tiền, nhưng tốn nhiều tiền không đồng nghĩa với có sản phẩm đẹp và tốt. Đây người ta lại đi bịp nhau bằng cách đó.
Cách nói của TC là suy từ bản thân mình, là 1 người tk tay ngang. Anh khoả lấp sự thiếu bài bản về kiến thức tk nội thất bằng trải nghiệm bản thân. Tức là học tk từ thực tế cuộc sống của chính mình. Kiểu này cũng gặp nhiều với cả các nghề khác, người ta hành nghề theo kinh nghiệm, như anh nông dân đi cày bằng trâu, nhưng nếu đổi con trâu thành con bò hay máy kéo là khó, vì anh không có trải nghiệm và cũng không được học. Chính thế nên tk của TC chỉ có 1 bài duy nhất và thiên về an toàn, dễ chơi dễ trúng, vì nó quen mắt, chả ai chê làm gì. Có lẽ do trải nghiệm của anh chỉ có thế, lệch sóng cái là xuống hố ngay.
Về nguyên tắc, giáo dục và sách vở chính là biện pháp lấp đầy sự thiếu sót về trải nghiệm. 200 năm trước lượng kiến thức được dạy trong lớp học ở VN không hề có các môn khoa học kỹ thuật, chỉ thiên về các môn xã hội. Muốn có kiến thức về khoa học thì tự trải nghiệm đi. Bây giờ, thay vì tự mình phải thực nghiệm như Edison, Einstein hay De Vinci, chúng ta cần vài năm để có kiến thức về mỹ thuật, cơ học, điện và vật lý hạt nhân. Muốn hiểu và nghiên cứu về nguyên tử là lại thử bom nguyên tử!? Lao động quá khứ đã được tận dụng để đưa vào sách vở rồi, đâu cần phát minh lại cái bánh xe nữa.
Với nghề thiết kế cũng vậy, hiện tại có vài chục phong cách/trường phái thiết kế khác nhau đang được sử dụng. Nếu dùng trải nghiệm bản thân thì giỏi lắm học được 1-2 kiểu. Chả nhẽ muốn tk được kiểu tối giản lại phải sống tối giản dăm năm trong cuộc đời. Rồi muốn tk kiểu cổ điển thì lại phải mua cái lâu đài về ở!? Muốn tk toilet nữ lại phải học cách đái ngồi 1 thời gian?!
Những thứ mà KTS cần tk là rất đa dạng nhưng trải nghiệm cá nhân luôn là hữu hạn và ít hơn rất nhiều. Người ta cần tk sân bay, sân vận động, nhà máy, vũ trường...để tk những thứ đó thì cái cần thiết nhất là tài liệu và tiêu chuẩn thiết kế chứ không phải là trải nghiệm bản thân tới mức phải ăn ngủ trong đó 1 thời gian dài. Chả nhẽ phải là cầu thủ hay HLV mới tk được sân vận động sao? KTS chỉ cần tư liệu và đến tham quan công trình thực là đủ rồi. Vì vậy, nói là cần sống trong sang chảnh mới tk được sang chảnh là rất nguỵ biện, để bịp khách hàng mà thôi.
Thùy link: https://m.facebook.com/groups/1277132556016033/permalink/1310510116011610/
Em gửi 1 góc nhìn của người trong nghề về thiết kế của thým Thái Cong (bài ở group Nhà dân).
...
ĐẮT TIỀN LÀ AUTO ĐẸP
Mấy hôm rồi báo chí PR rùm beng về ca sĩ Di Băng và nhà trang trí NT Thái Công. Mình gọi là PR vì trước đây chẳng biết Di Băng là ai nữa, có thể vì mình chẳng quan tâm đến giới sâu bít. Người làm nhà bình thường, kể cả siêu giàu, mấy ai phải gào ầm lên là tôi giàu quá nên phải thuê người tk thật đắt tiền! Khi mà phải gào lên thế thì 100% là muốn có tiếng, muốn quảng bá hình ảnh. Hai bên dựa vào nhau để cùng lên sóng mà thôi.
Con số 7,5 tỷ tk phí kia cũng chỉ có 2 người biết với nhau xem thực tế tới đâu. Có điều là cơ quan thuế cũng hóng được và tha hồ chém. Thuế thu nhập cá nhân ở VN cũng không nhẹ lắm đâu! Chỉ sợ là khi thuế tới làm việc thì thực tế lại có 1 con số khác. Nghề thiết kế muốn trốn thuế cũng rất khó vì chi phí nhân công chiếm tỷ trọng lớn, cỡ 50%. Tk cái villa giỏi lắm hết 6 tháng mà chi lương 3 tỷ cho dưới 10 nhân viên là rất đau đầu, mà thời gian đó còn phải tk vài cái khác nữa, lương cao thì thuế TNCN lại cao. Nếu bên TC hoàn toàn sạch về thuế thì họ cực kỳ yêu nước VN! Đã trót bô bô lên mạng là có HĐ TK 7,5 tỷ thì phải xác định là anh em thuế sẽ có mồi ngon!
Bạn Di Băng chém là thuê anh TC tk giống như là mua đồ hiệu. Có nghe tên là bạn bè phải “oao” vì TC tk là auto đẹp! Hi hi. Đúng là tư duy của người không có kiến thức về thẩm mỹ. Khi không có kiến thức thì mới phải lấy đồ hiệu đắp lên người để yên tâm là đẹp.
Gu thẩm mỹ không phải tự nhiên mà có được, phải qua học hành, tìm hiểu và trải nghiệm. Gu thẩm mỹ không có nhà thiết kế nào có thể dán lên người chúng ta, theo suốt cuộc đời ta được.
Như tâm sự của Di Băng, cô có gốc gác nghèo khó và bị coi thường. Như vậy là nhà giàu mới nổi, thường họ khao khát kiếm tiền (cũng tốt) và thích la toáng lên là mình đang có nhiều tiền. Giàu thì nhanh chứ sang thì lâu. Vì giàu nó là vật chất, mai trúng số là giàu, nhưng sang là khái niệm thuộc về tinh thần. Không bao giờ có chuyện thuê 1 người tk nhà cho có vẻ sang trọng thì thành người sang trọng được đâu. Khái niệm sang trọng nó bao gồm kiến thức nền, cách ứng xử, xã giao lịch sự, gu thẩm mỹ về nghệ thuật (phổ biến là nghệ thuật tạo hình và âm nhạc)... Nói trước luôn là chính bản thân người viết cũng không dám nhận là sang trọng gì hết dù kiến thức nền và hiểu biết nghệ thuật trên trung bình.
Ở VN, vì là 1 nước đang phát triển, người giàu xổi chiếm đa số, nên khái niệm sang trọng bị hiểu lệch lạc hết cả. Thường người ta hay vu cho những thứ nhiều tiền là sang trọng, bất kể thẩm mỹ của nó ở cấp độ nào. Đặc biệt là những thứ hào nhoáng, cổ điển, càng dễ bị vu cho là sang trọng. Có lẽ vì người ta coi những thứ đó ngày xưa được vua chúa sử dụng nên nó sang!?
Nhiều KTS, người thiết kế, nắm bắt được thứ thị hiếu rởm đời và lệch lạc đó nên khi thuyết phục khách hàng nhiều tiền thì luôn mồm nói đến từ sang trọng và kèm theo đó là giá tiền phải thật là cao. Vì cứ cái gì giá cao và bị dán nhãn sang trọng là giới nhà giàu mới nổi sẽ lao vào nhu thiêu thân.
Trong clip của TC, mình thấy nhà bố trí NT và cô khách hàng mới giàu, cần nổi tiếng để khuếch trương tên tuổi tung hứng lẫn nhau 1 quan điểm khá là lệch lạc. Đại ý họ cho rằng người tk phải sống trong giàu sang mới tk được cho nhà giàu! Anh TC dùng cách đó để dìm hàng người khác, ý là chỉ có mình là giàu nhất nên mới tk được cho những người giàu nhất. Từ bao giờ 1 thiết kế tốt và đẹp lại được đo bằng tiền và rất nhiều tiền? Đúng là muốn đẹp và tốt thì cần tốn tiền, nhưng tốn nhiều tiền không đồng nghĩa với có sản phẩm đẹp và tốt. Đây người ta lại đi bịp nhau bằng cách đó.
Cách nói của TC là suy từ bản thân mình, là 1 người tk tay ngang. Anh khoả lấp sự thiếu bài bản về kiến thức tk nội thất bằng trải nghiệm bản thân. Tức là học tk từ thực tế cuộc sống của chính mình. Kiểu này cũng gặp nhiều với cả các nghề khác, người ta hành nghề theo kinh nghiệm, như anh nông dân đi cày bằng trâu, nhưng nếu đổi con trâu thành con bò hay máy kéo là khó, vì anh không có trải nghiệm và cũng không được học. Chính thế nên tk của TC chỉ có 1 bài duy nhất và thiên về an toàn, dễ chơi dễ trúng, vì nó quen mắt, chả ai chê làm gì. Có lẽ do trải nghiệm của anh chỉ có thế, lệch sóng cái là xuống hố ngay.
Về nguyên tắc, giáo dục và sách vở chính là biện pháp lấp đầy sự thiếu sót về trải nghiệm. 200 năm trước lượng kiến thức được dạy trong lớp học ở VN không hề có các môn khoa học kỹ thuật, chỉ thiên về các môn xã hội. Muốn có kiến thức về khoa học thì tự trải nghiệm đi. Bây giờ, thay vì tự mình phải thực nghiệm như Edison, Einstein hay De Vinci, chúng ta cần vài năm để có kiến thức về mỹ thuật, cơ học, điện và vật lý hạt nhân. Muốn hiểu và nghiên cứu về nguyên tử là lại thử bom nguyên tử!? Lao động quá khứ đã được tận dụng để đưa vào sách vở rồi, đâu cần phát minh lại cái bánh xe nữa.
Với nghề thiết kế cũng vậy, hiện tại có vài chục phong cách/trường phái thiết kế khác nhau đang được sử dụng. Nếu dùng trải nghiệm bản thân thì giỏi lắm học được 1-2 kiểu. Chả nhẽ muốn tk được kiểu tối giản lại phải sống tối giản dăm năm trong cuộc đời. Rồi muốn tk kiểu cổ điển thì lại phải mua cái lâu đài về ở!? Muốn tk toilet nữ lại phải học cách đái ngồi 1 thời gian?!
Những thứ mà KTS cần tk là rất đa dạng nhưng trải nghiệm cá nhân luôn là hữu hạn và ít hơn rất nhiều. Người ta cần tk sân bay, sân vận động, nhà máy, vũ trường...để tk những thứ đó thì cái cần thiết nhất là tài liệu và tiêu chuẩn thiết kế chứ không phải là trải nghiệm bản thân tới mức phải ăn ngủ trong đó 1 thời gian dài. Chả nhẽ phải là cầu thủ hay HLV mới tk được sân vận động sao? KTS chỉ cần tư liệu và đến tham quan công trình thực là đủ rồi. Vì vậy, nói là cần sống trong sang chảnh mới tk được sang chảnh là rất nguỵ biện, để bịp khách hàng mà thôi.
Thùy link: https://m.facebook.com/groups/1277132556016033/permalink/1310510116011610/
Vấn đề là tay TC này hắn cố nhét nhiều đồ vào nhất có thể, hắn tham lam bán đồ quá mức, chỗ nào hở ta là hắn cũng đòi treo đèn Baccara với mấy cái bàn bên ýEm xem lâu rồi, từ hồi thím TC mới nổi cơ, cơ bản em thấy toàn mấy em trai trẻ bóng bẩy lượn lờ xung quanh làm phông bạt cho thím í là thấy ghê hết người khôg dám xem hết clip nào
Mấy ông KTS mà chỉ khăng khăng theo ý bản thân cũng là loại dở thôi cụ, kiến trúc nó có đặc thù riêng, ko hoàn toàn là 1 sp nghệ thuật để mấy tay í thoải mái thể hiện cá tính điên rồ của bản thân. Kiến trúc nó mang vẻ đẹp và sự phù hợp với mục đích sử dụng của chính nó cho gia chủ. Nên nếu 1 ngôi nhà riêng nó phải phù hợp với mục đích, lối sống và gu thẩm mỹ của gia chủ. Nên để có 1 sản phẩm tốt phải có sự đồng điệu và ăn ý của chủ nhà và KTS, chứ ko phải kiểu 1 tay trọc phú tới vứt cọc tiền rồi phán chú cứ vẽ tùy ý chú sao cho đẹp nhất, hoành tráng nhất và đắt nhất là được.
Thì em cũng buồn cười khi mà hắn còn đặt cả 1 cuốn sách hay tạp chí từ nước ngoài về để đặt đúng ở 1 vị trí trên kệ cho sang trọng cơ màVấn đề là tay TC này hắn cố nhét nhiều đồ vào nhất có thể, hắn tham lam bán đồ quá mức, chỗ nào hở ta là hắn cũng đòi treo đèn Baccara với mấy cái bàn bên ý
Kỹ năng bán hàng ở mức thượng thừa mà bác ! Trong ngành nhựa kỹ năng bán hàng của em cũng ko quá tệ, nhưng đúng là chỉ đáng xách dép cho TC !Vấn đề là tay TC này hắn cố nhét nhiều đồ vào nhất có thể, hắn tham lam bán đồ quá mức, chỗ nào hở ta là hắn cũng đòi treo đèn Baccara với mấy cái bàn bên ý
Em hoàn toàn tán thành cái chỗ TC chỉ có 1 phong cách và nhân bản cho mọi khách hàng !Thì em cũng buồn cười khi mà hắn còn đặt cả 1 cuốn sách hay tạp chí từ nước ngoài về để đặt đúng ở 1 vị trí trên kệ cho sang trọng cơ mà
Nếu ai đó đừng có tâm lý tự ti, khi nhìn vào bài vở của thím TC thì gu của thím í rất đơn giản, chỉ có 1 phong cách và nhân bản nó cho mọi khách hàng và dán cái nhãn sang trọng, đắt tiền và đẳng cấp. Thực sự số tiền thuê thím í thì hoàn toàn thuê được tke nước ngoài về làm, và quan trọng là đừng để thằng tke nó tỏ ra thượng đẳng như bố mình trong khi nó xài tiền của mình.
Ví dụ em xem cái biệt thự của Jack Ma thì cũng là 1 phong cách và đẳng cấp của Á Đông, nhưng chắc thím TC cũng sẽ chê thôi vì nó ko có nét gì của Tailon