[Funland] Có cụ nào cùng hoàn cảnh như em không?

biahoihanoi

Xe lăn
Biển số
OF-14970
Ngày cấp bằng
21/4/08
Số km
11,341
Động cơ
633,508 Mã lực
Nơi ở
Hanoi
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
Nói thật đọc xong mà em thấy không biết trách cụ kiểu gì. Cũng thấy bóng dáng em trong đó ở 1 giai đoạn nào đó đã qua. Em không trách cụ chỉ biết làm thuê nhưng cụ ngần này tuổi (em hơn cụ 1 tuổi) mà không nghĩ đến lúc sa cơ thì sống sao mà phòng bị. Nếu trẻ thì còn làm lại hoặc start up nhưng tầm này ngại và khó vô cùng.
Em khác cụ khi start up từ 31 tuổi sau hơn 10 năm làm thuê cũng cơ quan có yếu tố nước ngoài, cũng ăn tiêu thả phanh nhưng tam thập nhi lập là phải nghĩ. Em start up tương đối thành công nhưng Covid đến mà em còn nổi da gà khi mà các nguồn thu gần bằng 0 trong khi mỗi tháng phải chỉ khoảng hơn 50tr (tiền học cho con em giống cụ là khoảng 25tr/tháng). Nhiều lúc không muốn uống ly cafe, nghĩ nó chán cảnh ngồi chơi vì không có đơn hàng mấy tháng liền (em làm xuất khẩu). May em còn khoản tiết kiệm đành cấu ra ăn nhưng cũng phải tính để xoay sở.
Đấy là em còn 1 cơ số tiền và tài sản mà còn suy nghĩ cân đo muốn nát óc. Chứ em vào hoàn cảnh cụ chắc không thở được nhưng em không thể để mình tuyệt vọng dù có phải chạy grap cũng phải lo cho con cái. Khủng hoảng rồi sẽ qua nên cụ cứ tính từ từ, không cần tính quá cao xa, cứ tính cái gần gần kiếm cơm đã.
 

otothanglong

Xe điện
Biển số
OF-65579
Ngày cấp bằng
5/6/10
Số km
3,835
Động cơ
492,537 Mã lực
mới 46 mà đã kêu. Cháu năm nay đã 65, vừa bắt đầu làm lại từ đầu, vẫn ngon. Một thời gian dài lsmf xe ôm. Grap, thậm chí làm công nhân, vẫn tươi. Sao phải xoắn, hết tiền thì cho con về học trường Công. Thế các nhà khác , thất nghiệp là tự tử hết à? Chủ thớt chỉ hộ xem đã có nhà nào chết đói vì thất nghiệp chưa?
Chủ thớt nên học bác này này, mới 46 mà cụ thọ 100 thì còn bao năm nữa tự tính đi, từ 46 đến 100 mà cứ trầm cảm thì vào mịa lò cho nhanh sống làm gì cho mệt. Giỏi thì bật mt lên mà đi tìm việc, không xách cái xe cài grad mà chạy kiếm đồng ra đồng vào cho đỡ buồn, còn chân còn tay còn óc và sức khoẻ thì làm đi, bao người khuyết tật họ còn khó khăn hơn cụ gấp cả tỷ lần mà khối người vẫn vươn lên được kìa kìa. Cố lên đừng thành cái thằng khuyết tật tâm hồn.
 

Xe_Fun

Xe tải
Biển số
OF-731749
Ngày cấp bằng
6/6/20
Số km
261
Động cơ
72,116 Mã lực
Cách đây 6 năm vợ em tai nạn. Em mất con gái, vợ chấn thương sọ não, liệt nửa người. Con trai chuẩn đoán tăng động, khó khăn lắm mới xin được học lớp 1 trường làng. Cứu xong vợ thì bị sa thải. Nợ gần 500 triệu tiền viện phí. Thất nghiệp 3 năm sau đó, xin chỗ nào cũng trượt. Ai gọi gì làm nấy. Ăn nhờ bố mẹ đẻ, xin bố mẹ vợ tiền học cho con. Ốm đi khám bảo hiểm y tế nhà nước cho rẻ. Được đồng nào lại chữa cho vợ và trả nợ. Trầm cảm đau đớn không biết bao nhiêu mà kể. Nhưng em cứ lì ra mà tiến. Giờ đã trả hết nợ, mua được ô tô ghẻ, đang nhăm nhe tích góp kiếm thêm cái chung cư. Em trẻ hơn cụ vài tuổi, cũng 4x.

Kinh nghiệm của em: Lì lợm, kiên nhẫn, lúc nào cũng bận rộn kiếm tiền, bạc lẻ cũng đc. Không bao giờ để mình rảnh rỗi. Trời sẽ thương người chăm chỉ cụ ạ.
Lấy tinh thần và ý chí của cụ này làm gương chiến đấu cụ ơi. Không bao giờ là quá muộn. Cố gắng lên cụ.
(mặc dù e còn rất nhiều câu hỏi nhưng e đoán là nếu cụ chia sẻ được thì cụ đã nói trong bài rồi)
 

DVG

Xe điện
Biển số
OF-51870
Ngày cấp bằng
30/11/09
Số km
3,393
Động cơ
490,337 Mã lực
Nơi ở
Somewhere on the earth
Nghiến răng, ưỡn ngực, hít thật sâu và thở ra từ từ.
Mai đi đăng ký grab, xong grab tiện tay làm nốt phát be.
Sáng xách xe đi, 21h hãy về đến nhà, ai hỏi gì đừng nói, đừng kể, đừng than.
1 tháng sau cụ sẽ thấy cửa sáng. Thật ;)
 

hdv

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-3740
Ngày cấp bằng
12/3/07
Số km
3,406
Động cơ
588,202 Mã lực
45 tuổi là phải cố gắng có thu nhập thụ động ngoài thu nhập chính ( tiền lương). Cụ chủ làm ra đồng nào phá hết đồng ấy, không biết tiết kiệm đầu tư thì toi là phải, kêu gì nữa.
 

mat mo chan cham

Xe tải
Biển số
OF-624685
Ngày cấp bằng
18/3/19
Số km
361
Động cơ
116,414 Mã lực
Chia sẻ với cụ, lúc trầm cảm thì nghĩ quẩn lắm.
Mong cụ hãy nhớ điều này: Người làm ra của chứ của không làm ra người. Dù cuộc sống có khó khăn như thế nào thì còn sống đã là một hạnh phúc.
Mong cụ sớm qua được giai đoạn này
 

Phỗng new

Xe điện
Biển số
OF-376932
Ngày cấp bằng
10/8/15
Số km
4,656
Động cơ
329,330 Mã lực
Đang khủng hoảng tâm lý nên cụ thớt nhạy cảm, chứ cá nhân em nghĩ không phải mọi người xung quanh và gia đình quay lưng lại với cụ đâu.
Cuộc đời nó có vận hạn, lúc hanh thông lúc bĩ cực kiểu biểu đồ hình sin trong toán học.
Cố lên cụ, " Qua cơn bĩ cực, tới ngày thái lai".
 

xedaprach

Xe điện
Biển số
OF-76843
Ngày cấp bằng
2/11/10
Số km
2,608
Động cơ
88,139 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
3 năm trước e cũng giống cụ thớt, ở nhà 2 tháng xoay đủ nghề, Mmo, bán hàng ol... Không thấy hợp nên quyết tâm xin việc, đi làm after sale cho một cty cách nhà 17km, ngày chạy ra chạy vào thành phố hết gần bình xăng. Sau đó nhờ ae bạn bè và tự xin việc nên giờ lại có một công việc phù hợp chuyên môn và ổn định rồi ah.
 

Phỗng new

Xe điện
Biển số
OF-376932
Ngày cấp bằng
10/8/15
Số km
4,656
Động cơ
329,330 Mã lực
Theo em, cụ ko nên comment như thế này. Mỗi nhà mỗi cảnh, ko ai nắm tay được từ sáng đến tối cả.
Trong hoàn cảnh như này, ko động viên được cụ thớt câu nào thì thôi, vào comment kiểu "dạy dỗ" như cụ em thấy ko ưng bụng lắm.
45 tuổi là phải cố gắng có thu nhập thụ động ngoài thu nhập chính ( tiền lương). Cụ chủ làm ra đồng nào phá hết đồng ấy, không biết tiết kiệm đầu tư thì toi là phải, kêu gì nữa.
 

QueViet

Xe tăng
Biển số
OF-59533
Ngày cấp bằng
20/3/10
Số km
1,849
Động cơ
564,422 Mã lực
"Sông có khúc, người có lúc" là lẽ đời , hy vọng cụ chủ sẽ sang trang mới vững vàng hơn :D
 

BlueBubble

Xe tải
Biển số
OF-532708
Ngày cấp bằng
18/9/17
Số km
241
Động cơ
171,070 Mã lực
Cụ ơi ai cũng có lúc mệt mỏi, chán nản, như em cũng nhiều lần nghĩ tới cái chết, muốn kết thúc luôn cho xong, em ko sợ chết chỉ là còn 1 chuyện ko buông bỏ được thôi. Mong cụ vượt qua nhé, chia sẻ với cụ!
 

hoanghoadhl

Xe hơi
Biển số
OF-714849
Ngày cấp bằng
4/2/20
Số km
101
Động cơ
83,130 Mã lực
Tuổi
32
cố lên cụ à ,hiazz cuôc sống lun có nhìu mặt thê đấy
 

Matizcoi

Xe cút kít
Biển số
OF-30934
Ngày cấp bằng
10/3/09
Số km
19,434
Động cơ
-165,391 Mã lực
Em sống ăn bám vợ quen dồi nên ko biết khuyên cụ thớt như nào nữa, đi ra vậy.
 

hdv

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-3740
Ngày cấp bằng
12/3/07
Số km
3,406
Động cơ
588,202 Mã lực
Theo em, cụ ko nên comment như thế này. Mỗi nhà mỗi cảnh, ko ai nắm tay được từ sáng đến tối cả.
Trong hoàn cảnh như này, ko động viên được cụ thớt câu nào thì thôi, vào comment kiểu "dạy dỗ" như cụ em thấy ko ưng bụng lắm.
Thu nhập khá, làm quản lý trung cấp chắc cũng tầm 40-50tr/tháng đủ tiêu thoải mái, còn giúp đỡ người xung quanh, làm từ thiện nữa...Sống hơn nửa đời người, đi làm hơn 20 năm ( đủ 2 năm nữa là đóng đủ bảo hiểm xã hội) nhưng bản thân không dành dụm được 1 đồng, không một tài sản đáng giá. Khi thất nghiệp thì tay trắng. Nói như các cụ trên này là ráo mồ hôi là hết tiền. Đây là do lối sống mà ra chứ do cái gì nữa mà cụ kêu không ai nắm tay được từ sáng đến tối?
Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện.
 

LuckyCar

Xe container
Biển số
OF-48864
Ngày cấp bằng
16/10/09
Số km
8,087
Động cơ
2,958,156 Mã lực
Nơi ở
Internet
Đùa chút cho vui đi cụ, chắc cụ mới phải phơi quần áo nên sốc thôi, phơi nhiều như em là quen ngay thôi, bình thường rồi ta lại kiếm tiền, lo gì.
 

Ăn mày dĩ vãng

Xe điện
Biển số
OF-26864
Ngày cấp bằng
4/1/09
Số km
3,782
Động cơ
513,152 Mã lực
Cụ chủ bản lĩnh yếu mới gặp chuyện đã nản rồi, chứ giờ CỤ kinh tế cũng có thể bắt đầu khó khăn chứ chưa âm tới 18 tầng địa ngục, cộng với năng lực chuyên môn có thì làm lại thôi, sao phải xoắn. và cũng xem lại cách dạy con cái của gia đình mình, phải chấn chỉnh lại ngay, ko có chuyện ở nhà ko làm ra tiền là họ nhà tôm lên soán ngôi được.
 

Phỗng new

Xe điện
Biển số
OF-376932
Ngày cấp bằng
10/8/15
Số km
4,656
Động cơ
329,330 Mã lực
Cụ nói không sai. Chỉ là trong comment của em với cụ, em muốn nói là sự việc đã xảy ra rồi, cụ thớt chắc cũng thấm và cũng rút được bài học.
Vì thế mình có "chì chiết, đay nghiến" thì cũng ko giải quyết gì, chỉ làm cụ thớt thêm suy sụp thôi. Thế nên theo em ko động viên được thì tốt nhất là im lặng.
Thế thôi, cụ nhỉ? :)
Thu nhập khá, làm quản lý trung cấp chắc cũng tầm 40-50tr/tháng đủ tiêu thoải mái, còn giúp đỡ người xung quanh, làm từ thiện nữa...Sống hơn nửa đời người, đi làm hơn 20 năm ( đủ 2 năm nữa là đóng đủ bảo hiểm xã hội) nhưng bản thân không dành dụm được 1 đồng, không một tài sản đáng giá. Khi thất nghiệp thì tay trắng. Nói như các cụ trên này là ráo mồ hôi là hết tiền. Đây là do lối sống mà ra chứ do cái gì nữa mà cụ kêu không ai nắm tay được từ sáng đến tối?
 

momoyama68868

Xe điện
Biển số
OF-66516
Ngày cấp bằng
17/6/10
Số km
3,934
Động cơ
471,240 Mã lực
Nơi ở
Đống Đa
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
Cố lên cụ ơi, nghe cụ tả thì do suy diễn là chính.
Một phần tự trách cụ không có tinh thần chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, nhưng quan trọng là đứng lên làm lại từ đầu như nào thì chả thấy cụ đề cập.
Phải nghĩ rằng mình không nay mắn nhưng còn đầy người khổ sở hơn mình nhiều, hơi tý đã đi chết thì còn gì là bản lĩnh.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top