[Funland] Có cụ nào cùng hoàn cảnh như em không?

Gagarose

Xe điện
Biển số
OF-659342
Ngày cấp bằng
23/5/19
Số km
2,373
Động cơ
1,021,101 Mã lực
Nơi ở
Paracel Island & Spartly Island, VietNam
Cụ cố lên, trong khủng hoảng có cơ hội
tuy nhiên đừng làm riêng vội, có kinh nghiệm dày dặn như cụ thì nên nộp CV vào nơi thích hợp làm đã, trước tiên mình phải ổn định tình hình
(trong điều kiện bt thì bọn tài chính khuyên nên có 3 tháng thu nhập làm Emergency fund, còn nếu có điều kiện nên có 6 tháng thu nhập, tuổi cụ tầm này rồi nên chú trọng quả đấy)
Với gia đình, mình là đàn ông gánh vác thì trong lúc này cụ càng phải vững vàng, là trụ cột. Thần thái vững vàng thì bọn trẻ và vợ sẽ vững theo.
 

maihong_AIA

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-725930
Ngày cấp bằng
17/4/20
Số km
1,173
Động cơ
86,652 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Sống có khúc, người có lúc. Cụ có năng lực, kinh nghiệm thì tận dụng để kiếm cơ hội công việc cũng như startup. Rồi sẽ ổn cả.
Cố gắng lên ạ
 

Nắng nhạt

Xe điện
Biển số
OF-600931
Ngày cấp bằng
27/11/18
Số km
2,247
Động cơ
163,567 Mã lực
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
46 tuổi chưa muộn để bắt đầu lại nhưng quá muộn để cụ nhận ra lý lẽ đơn giản của cuộc sống. Cụ ngây thơ quá, cứ sống và sống, không có suy nghĩ sâu xa gì cả. Không có tiền thì vợ con nó cũng khinh là sự thật. Cũng may là có cú sốc này nếu không cả cuộc đời cụ vẫn sống trong sự ngây thơ đó có khi về già cụ phải lang thang ngoài đường mà không có cơ hội bắt đầu lại. Bây giờ vẫn còn trẻ, cụ cố lên nhé
 

Cụ Kéo

Xe ba gác
Biển số
OF-145302
Ngày cấp bằng
11/6/12
Số km
21,885
Động cơ
584,220 Mã lực
Nơi ở
Nhà :))
Website
shopee.vn
Cố gắng lên , ko phải mình cụ bi đát đâu . tài khoản em giờ còn vài trăm nghìn đây , lát nữa đi ship hàng kiếm mấy chục
 

kienvinh

Xe lăn
Biển số
OF-115035
Ngày cấp bằng
1/10/11
Số km
12,044
Động cơ
540,338 Mã lực
Đọc tâm sự thì thấy dường như khủng hoảng tuổi trung niên chứ không phải khủng hoảng tài chính.
 

saunhim1518

Xe đạp
Biển số
OF-723130
Ngày cấp bằng
1/4/20
Số km
28
Động cơ
76,657 Mã lực
em ít tuổi nên không dám khuyên gì, mong cụ chủ cố gắng, tự tin vượt qua giai đoạn khó khăn này ạ!
 

Ớt xanh

Xe điện
Biển số
OF-170242
Ngày cấp bằng
6/12/12
Số km
4,362
Động cơ
471,071 Mã lực
Em vừa phơi xong đống quần áo, đứng treo đồ mà nước mắt cứ ứa ra và cảm thấy trầm cảm nặng đến nơi rồi cho nên vội vào cafe chém đôi dòng với các cụ cho vợi bớt nỗi buồn đau. Em không dùng nick thật và cũng ko định dùng nick này viết đến bài thứ 2. Chuyện của em cũng từ con covid mà ra. Đời em cũng vài lần xuống chó do khủng hoảng, nhưng lần này thê thảm quá. Tưởng như tất cả sẽ sụp đổ và vỡ tan ngay khi ngủ dậy vào sáng ngày mai các cụ ạ.
Em năm nay 46 (cả mụ), trước làm quản lý cấp trung cho 1 công ty có yếu tố nước ngoài, thu nhập tàm tạm đủ sống thoải mái. Ngu cái là em cũng ko tính gì xa, nghĩ mọi thứ sẽ mãi ok. Đùng phát covid, em ra đường. Tích luỹ thì em ko có gì đáng kể về tiền bạc vì trước em quen sống theo chủ nghĩa tiêu dùng, tuy ko ăn chơi xa xỉ nhưng kiểu có tiền là tiêu kể cả giúp đỡ họ hàng, vun vén nhà cửa, làm thiện nguyện. Thế éo nào, khi trắng tay thì chỉ trong 1 tháng, các mỗi quan hệ gia đình cũng thay đổi chóng mặt (khi mà gánh nặng chi tiêu chuyển sang vợ em).
Tình hình này còn tiếp tục thì em nghĩ ngay cả gia đình em cũng tan thôi (đoạn này em ko đi sâu, các cụ cũng đừng thắc mắc là sao gia đình kiểu éo gì mà mới vừa hết tiền là đã cạn tình vậy). Quên ko nói, em còn 2 con, 1 trai lớp 11 và 1 gái lớp 5, riêng tiền học cũng hơi tốn kém, tầm trên 20củ/tháng. Ko rõ có phải giai đoạn này quá suy nghĩ và nhạy cảm, mà em thấy chúng nó cũng thay đổi khi biết bây giờ ai chi tiền cho chúng nó. Các cụ đừng chửi em ko biết dạy con, hi vọng là em nghĩ quá lên thôi.
Bây giờ em mới hiểu cảm giác trầm cảm đến mức phải tự tử là có thật và nó gần đến cỡ nào. Ở nhà 1 mình với em giờ là 1 sự khủng khiếp, người em đôi lúc tự run lên, vừa vì buồn chán vừa vì cảm giác tuyệt vọng & bất lực, phần lớn là vì cái cảm giác cả thế giới quay lưng lại. Xách xe ra đường thì chỉ tốn tiền, xăng cộ, cafe, này nọ. Đi bộ loanh quanh gần nhà còn tệ hơn. Cứ như thế này em khó mà chịu đựng nổi. Về quê thì em sợ bố mẹ ng thân nhận ra, thêm lo.
Em nhận thấy sai lầm khi bao năm chỉ tâm huyết đi làm thuê, biết rằng cái sai lớn hơn là khi có tiền ko nghĩ xa cho những lúc như này, nhưng em vẫn thấy vấn đề chính là do mình ko tự gầy dựng cái của riêng mình. Ngày trc có suy giảm cũng giảm ko quá 30% tuỳ đợt khủng hoảng, nhưng chưa bao giờ em bị đến mức về 0% như bây giờ. Trưa hôm qua em đến thăm thầy giáo đại học cũ và xin lời khuyên (cũng đếch nói hết 100% được), thầy bảo em là 46 mới tính đến chuyện làm riêng là muộn quá.
Em nói thêm chút về chuyên môn, tự bảo giỏi thì em ko dám vỗ ngực, nhưng hầu hết đồng nghiệp bạn bè đều đánh giá em là năng lực ở hàng top trên, làm việc rất trách nhiệm. Cá nhân em thấy tuy đã 46 nhưng em vẫn bắt đầu được và thực sự mấy hôm nay em đang thu xếp, chuẩn bị để làm 1 cái của riêng mình. Nhưng bắt đầu trong hoàn cảnh cá nhân và bối cảnh xã hội như này quả thực thấy trùng trùng khó khăn. Ngay cả những mối quan hệ tốt đẹp nhất về công việc trước đây, giờ thấy em bị out ra, đều đã quay lưng.
Em viết dài dòng vậy thôi, chả để làm gì, cũng không phải để mong có cụ nào cùng cảnh để góp than. Em viết chỉ để mà được nói ra thôi, kô có em đi tự tử mất, dù sao thì OF cũng là nơi em chui ra chui vào hơn chục năm nay rồi. Nếu cụ nào cho em được lời khuyên hay động viên thì em rất biết ơn. Em out nick luôn đây ạ!
Em giống bác là chuyên phơi quần áo, 46 niên cả mụ, xưa làm có yếu tố nước ngoài, 2 con đúng tầm nhà bác.
Chúc bác sớm tìm được hướng đi đúng.
 

Hooks

Xe tăng
Biển số
OF-584554
Ngày cấp bằng
11/8/18
Số km
1,407
Động cơ
-23,561 Mã lực
Tuổi
54
Ra trường kiếm được công việc tốt, ổn định, thăng tiến, thu nhập và cuộc sống ngày càng đi lên nên quen rồi. Giờ rơi tự do nên mặc cảm, tự kỷ ám thị, nhìn đâu cũng thấy xấu.

Đôi khi vợ con hiểu tình cảnh nên tránh làm phiền lại tưởng tượng ra là "chúng nó" thay đổi. Bạn bè, người thân hạn chế tiếp xúc vì ko biết nói gì, giúp gì thì lại nghĩ họ xa lánh... trong khi chưa chắc đã phải vậy.

Ngoài 40 bắt đầu khó khăn khi đi xin việc. Mình đang làm lương cao, giờ phải làm tay chân kiếm đồng lẻ, gặp người quen, gặp nhân viên cũ thấy xấu hổ... một là nghĩ đến tự tử, hai là trở nên ù lỳ, ngại ra ngoài, hạn chế tiếp xúc... tình hình sẽ trở nên ngày càng tệ.

Chủ tớt cần phải suy nghĩ tích cực thì mới mong thay đổi. "Nâng lên được thì bỏ xuống được", kiếm nhiều ko được thì kiếm ít, xin việc ko được thì làm việc tự do, thậm chí làm việc tay chân... Đừng để suy nghĩ tiêu cực làm mình trở nên ù lý, thời gian trôi nhanh lắm.

Nhà cháu 44 tuổi mới bắt đầu "khởi nghiệp" lại, đến giờ sau 6 năm cũng gọi là đủ chi tiêu ở mức kha khá và cộng thêm một đống nợ NH :D
 

NDD_HN

Xe tải
Biển số
OF-478907
Ngày cấp bằng
24/12/16
Số km
490
Động cơ
200,803 Mã lực
Cụ chết đi thì sao?
1. Các con cụ vẫn phải đóng tiền học 20 tr/tháng ==> không thì chuyển về trường làng.
2. Vợ cụ cày ải một mình nuôi con, rồi có thể đi bước nữa (nếu còn trẻ).
3. Gia đình, xã hội rèm pha (cái này thực ra cũng không quan trọng vì chết là hết)
4. Nhà cụ bớt đi một miệng ăn không ngồi rồi. Cái này chẳng làm thu nhập nhà cụ tăng lên, bớt đi vài đồng, cũng chẳng giúp các con cụ có thể đi học với mức học phí là 20 tr/tháng.
Còn nếu sống tiếp? và phải sống cho đúng vai trò của thằng đàn ông.
1. Gia đình có thêm nguồn thu nhập (kể cả bốc vác, rửa bát cũng có tiền) vì cụ có trình độ, kinh nghiệm nên thu nhập không phải thấp.
2. Các con có chỗ dựa tinh thần, đôi khi chúng nó kể chuyện trường lớp, xã hội còn có người tâm sự (nói gì thì nói thiếu bố là không ổn dù mẹ có yêu thương chúng đến đâu).
3. Làm lại từ đầu, học lại từ đầu, xây dựng các mối quan hệ lại từ đầu (trước đó khả năng cụ đã sai, thì nay cần sửa).

Có ông gì gì đó ở bên Mỹ đến hơn 60 tuổi mới lập nghiệp thành công, cụ mới hơn 4 chục thì còn nhiều thời gian mà.
 

fsipraha

Xe hơi
Biển số
OF-585148
Ngày cấp bằng
15/8/18
Số km
114
Động cơ
137,374 Mã lực
Khởi nghiệp có thể ở bất cứ tuổi nào nếu có quyết tâm và trình độ. Vấn đề làm là gì trong cơn Covid 19 này mới khó vì tất cả lý thuyết cũ đều sai và cần thay đổi. Cụ chủ nên nghỉ ngơi vài tháng để lấy lại cân bằng rồi mới tính tiếp!!! Vội bây giờ có khi phải trả giá đắt.
 

.Lighthouse.

Xe đạp
Biển số
OF-731768
Ngày cấp bằng
6/6/20
Số km
39
Động cơ
70,290 Mã lực
Tuổi
59
ko đi làm lương 40tr thì kiếm chỗ nào lương 10tr có sao đâu cụ, gì mà bế tắc thế
 

Helen Thach

Xe hơi
Biển số
OF-731084
Ngày cấp bằng
1/6/20
Số km
189
Động cơ
72,330 Mã lực
Thất nghịp thì lại tiếp tục đi tìm việc khác. Cháu cũng đang thất nghịp đây. Cũng vừa qua đầu 4. Thấy cũng bt mà.
 

Cụ Kéo

Xe ba gác
Biển số
OF-145302
Ngày cấp bằng
11/6/12
Số km
21,885
Động cơ
584,220 Mã lực
Nơi ở
Nhà :))
Website
shopee.vn
Trong ảnh là anh Kosit Rattanasopon, 37 tuổi, tiếp viên trưởng của hãng hàng không Thái Lan vừa bị giảm biên chế vì đại dịch covid 19.

Thay vì mất thời gian buồn rầu, than trách...
Anh đã đứng dậy thay bộ đồng phục quen thuộc mà nhiều người mơ ước bằng bộ đồng phục "Grab bike", giao thức ăn quanh Bangkok trên chiếc xe máy Ducati của mình.

Kosit kiếm được khoảng 1.000 baht tầm 31,13$/ngày tạm đủ để giúp cho cha và chị của anh

FB_IMG_1591611598863.jpg
FB_IMG_1591611603321.jpg

Cố lên ....
Em vừa làm 1 cuốc được 30k xong
 

VNV

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-707175
Ngày cấp bằng
10/11/19
Số km
247
Động cơ
93,427 Mã lực
Cụ đang trải qua giai đoạn nghỉ không lương nên sốc tâm lý thành ra nghĩ ngợi chứ không có ai quay lưng lại đâu. Bây giờ cụ hãy nghĩ đến những điều tích cực hơn để lấy lại năng lượng tích cực, rồi bắt đầu lại. Có nhiều cách để kiếm ra tiền, nghe cụ nói về năng lực chuyên môn thì cụ cũng tự tin mà.
Em không biết ngành nghề cụ làm trước đây, không biết là em giúp gì được cụ không, nếu giúp được là em sẽ giúp cụ đấy, nên cụ đừng nghĩ rằng mọi người đang quay lưng với mình. Đêm rồi lại sáng, cố gắng vượt qua cụ ạ.
 

mucdichcuatoi

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-45123
Ngày cấp bằng
31/8/09
Số km
8,569
Động cơ
533,450 Mã lực
Định viết vài dòng động viên cụ thớt nhưng lại out ngay rồi...
 

Láu

Xe điện
Biển số
OF-88423
Ngày cấp bằng
14/3/11
Số km
4,967
Động cơ
447,456 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Việc quan trọng nhất bây giờ là cụ đừng có suy nghĩ tiêu cực quá, bệnh trầm cảm cực kỳ đáng sợ nếu cụ cứ nghĩ loanh quanh ko thoát ra đc. Rồi mọi việc sẽ ổn. Chúc cụ sớm lấy lại cân bằng!
 

Mưa tháng 11

Xe tăng
Biển số
OF-545767
Ngày cấp bằng
14/12/17
Số km
1,302
Động cơ
184,762 Mã lực
chắc cụ làm hàng ăn? Cụ không chia sẻ được với vợ và con sao? Em thấy trong bất kỳ hoàn cảnh nào mình phải dám nhìn thẳng vào sự thật và chấp nhận sự thay đổi của hoàn cảnh. Đang ở cái nhà to, đôi khi phải cho thuê, tìm cái nhà rẻ để ở, có ít tiền dôi ra tiêu dùng. Thậm chí nhiều người phải bán cái nhà to đi, tìm cái nhà nhỏ hơn để phù hợp hoàn cảnh hơn. Bên ta thì ít khi nghĩ đến chuyện bán nhà to mua nhà bé nhưng có thể thuê nhà bé ở tạm, cắt giảm tối thiểu chi tiêu; Bán ô tô đi xe máy hoặc phương tiện công cộng. Còn người còn của, mong cụ qua được đận sóng gió này.
 

Mưa tháng 11

Xe tăng
Biển số
OF-545767
Ngày cấp bằng
14/12/17
Số km
1,302
Động cơ
184,762 Mã lực
Trong ảnh là anh Kosit Rattanasopon, 37 tuổi, tiếp viên trưởng của hãng hàng không Thái Lan vừa bị giảm biên chế vì đại dịch covid 19.

Thay vì mất thời gian buồn rầu, than trách...
Anh đã đứng dậy thay bộ đồng phục quen thuộc mà nhiều người mơ ước bằng bộ đồng phục "Grab bike", giao thức ăn quanh Bangkok trên chiếc xe máy Ducati của mình.

Kosit kiếm được khoảng 1.000 baht tầm 31,13$/ngày tạm đủ để giúp cho cha và chị của anh

FB_IMG_1591611598863.jpg
FB_IMG_1591611603321.jpg

Cố lên ....
Em vừa làm 1 cuốc được 30k xong
Một ví dụ hay, người bản lĩnh vứt vào đâu cũng phải sống được đúng không cụ?
 

Kem tươi

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-508190
Ngày cấp bằng
4/5/17
Số km
6,716
Động cơ
255,609 Mã lực
Cụ chủ shock nhiều phần là do thái độ của vợ và 2 đứa con thôi.

Thực ra cảnh này cũng nhiều, bố mẹ làm thu nhập khá, ăn tiêu dư dả nhưng cũng chưa đủ lên hàng mức giàu. Con cái cũng đc chăm lo học hành, nhu cầu gì đc đáp ứng nầy, nên cứ nghĩ đương nhiên là được như vậy. Chỉ cần thay đổi (cắt giảm) nhu cầu 1 tí là nó giãy nảy lên.

Đó là hoàn cảnh như kiểu là "bẫy giai đoạn trung niên", giai đoạn vàng đối với nhiều người đang ở mức tốt nhất và cứ nghĩ mọi việc sẽ mãi tốt như thế. Nói chung mn nên tích kiệm để hướng đến đầu tư thụ động, khi mà thu nhập đang tốt.
 

Thanhz

Xe tăng
Biển số
OF-36827
Ngày cấp bằng
1/6/09
Số km
1,252
Động cơ
464,677 Mã lực
Cụ bán than thì giải quyết gì? Một là đi rải hồ sơ, nếu có năng lực thì chắc cũng tìm được việc phù hợp, khuyên cụ hạ level xuống cho người ta dễ lựa chọn. Kinh doanh thì phải có phương án đầu vào, đầu ra, vốn liếng tính toán ít nhất đạt được tiêu chí thành công và thất bại là 50%/50% (vì cụ trung niên thì phải yêu cầu khả thi cao).
Gặp bạn bè, đối tác.. thì nên có hướng gì mở để bàn bạc vì ông nào có khả năng thì ít thời gian còn ông nào nhiều t gian thì khả năng triển khai thường là hạn chế hơn.
Bức bối thì nên chạy ra ngoài chứ loanh quanh 4 bức tường thì vợ con nhìn nó cũng ngứa mắt. đầu tư cafe, trà đá chả nhẽ lại khó thế.
Có thằng em nó bảo ngoài những thứ thu nhập, tiền bạc, địa vị xã hội, xyzabcd thì còn có một thứ gọi là mặt mũi. Cái khái niệm này nó cũng hơi trìu tượng nhưng chung quy rằng thì là mà bản thân thấy mình hẵng còn dang tồn tại. Mặt mũi thế nào thời cũng từ từng người. Đôi khi cảm thấy chả còn tí mặt mũi nào thời nghĩ là trầm cảm. Cơ mà mặt mình mũi mình, rửa sạch soi gương thời vẫn là mặt mũi của mình. Mình nhìn là chính, người thân tiếp xúc nhiều, chứ bên ngoài lau lau khong gặp chắc gì đã nhớ. Nghĩ đơn giản đi là được.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top