[Funland] Có cách nào thoát khỏi đáy xã hội không các cụ?

Trạng thái
Thớt đang đóng

Muingheo

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-755892
Ngày cấp bằng
2/1/21
Số km
8
Động cơ
48,980 Mã lực
Tuổi
34
Em dân miền Tây, hồi nhỏ ba má ly hôn sớm, lập gia đình riêng, lớn lên em lên Sài Gòn kiếm việc làm từ đó đến nay đã mười mấy năm. Sài Gòn lộng lẫy, giàu có nhưng em thấy sống ở đây rất gian khó, có những giai đoạn tưởng như đi vào bước đường cùng. Hồi mới lên Sài Gòn em bị đói một thời gian dài, kiếm việc không ai nhận cả, có những người đứng xa cách 10m người ta đã đuổi rồi bởi vì em vừa gầy, vừa nhỏ, vừa đen người ta tưởng là nghiện.
Em đi lang thang trong đêm tối tìm thùng rác chỉ mong kiếm được cái gì người ta ăn còn sót lại để mà ăn, rồi chui vào cái góc xó xỉnh nào đó để mà ngủ, nhưng mà vẫn đói không ngủ được, thế rồi em ra công viên thấy người ta uống nước dừa, để lại trái ở đó, nửa tháng trời em sống bằng việc ăn những trái dừa như vậy. Sau gặp một anh đi nhặt rác, anh ấy cho chỗ ngủ, dạy cách kiếm sống bằng nghề này. Anh em từ đó nương tựa với nhau mà sống, anh tuy nghèo nhưng sống rất lương thiện đặc biệt rất thích đọc sách, mỗi lần nhặt rác, mua ve chai về thấy sách lạ anh đều giữ lại đọc. Em cũng thích đọc sách từ đó. Đến năm 2011 em mua được chiếc xe cũ rồi chuyển sang chạy xe ôm, năm đó là năm em có cảm giác thích người khác giới lần đầu sau nhiều lần trò chuyện khi trở bé gái học lớp 12 đi học, cảm giác thích mới nhen nhóm thì em bị anh trai anh ấy tìm đến và bị đánh gãy tay trái kèm theo đủ lời lẽ sỉ nhục và khinh bỉ. Đó là lần em cảm nhận được cách biệt sâu sắc giữa nỗi đau của nghèo. Năm 2015 em bị ăn một trận đòn oan nữa, đó là một lần ship đồ sang chung cư ở quận 2, lúc trời mờ tối em phóng xe vào khu chung cư, em đứng dưới chân chung cư gọi điện cho khách thì không thấy khách bắt máy. Thế rồi em bị một nhóm bảo vệ bao vây hỏi em đi đâu thì em bảo em đi ship hàng, họ hỏi sao em vào được, em bảo em cứ đi thẳng vào thôi. Bất ngờ em bị ai đó vụt phía sau, rồi bị những cái vụt tới tấp từ nhiều người. Em bị họ bắt, tra hỏi như tội phạm, thì ra là chung cư bị mất cắp, họ đang tìm kẻ trộm, họ nghĩ em là đồng loã, một lát sau em liên lạc được với người mua hàng thì họ nói hiểu lầm và đền cho 50k. Đó là lần thứ hai em bị đánh, phải chăng vì người ta nhìn mình nghèo mà có thể tuỳ ý đánh mình, dẫm đạp nên lòng tự trọng của mình mà mình không có cách gì phản kháng. Năm 2016 người anh trọ cùng về quê và cũng không liên lạc được, em chuyển trọ và sống một mình tới giờ bằng nghề shiper, em cũng thử nghề khác nhưng em có học cộng với cái chiều cao hơn 1m6 nặng chưa tới 50kg, kiếm việc khác thực là rất khó.
Sau mười mấy năm chăm chỉ đi làm, không nhậu nhẹn cà phê thuốc lá, nhịn ăn, nhịn mặc ở Sài Gòn em cũng chỉ tiết kiệm được gần 200tr. Năm nay em hơn 30 tuổi, đầu năm ốm nặng một lần biết mình không sống như thế này được nữa, cho dù tiết kiệm, chăm chỉ đến mấy thì cũng không khá hơn được. Em muốn dùng số tiền này học một nghề gì đó sau này có thể làm cho công ty nước ngoài thu nhập >20 tr mỗi tháng. Thuê cái phòng trọ tốt hơn, được ngủ ngon trong chăn êm, đệm ấm, quần áo mặc đẹp hơn. Nhìn người ta quần áo sạch đẹp, thanh niên nữ tú đi chơi mà em ngưỡng mộ lắm luôn á.
Các cụ biết nghề gì tiềm năng tư vấn giúp em, ngoại ngữ em học coi như nghe, nói đọc viết được rồi.
 

lum_dong_tien

Xe tăng
Biển số
OF-113295
Ngày cấp bằng
18/9/11
Số km
1,284
Động cơ
394,715 Mã lực
Cụ giỏi hơn em rồi. Làm tn cụ viết dài thế đc nhỉ. Em bị thiếu máu não ko tập trung nghĩ cái j nói cái j lâu đc. Viết cũng nhanh nhanh chóng chóng chấm luôn chả buồn phẩy phủng. :D
 

xomo

Xe tăng
Biển số
OF-124567
Ngày cấp bằng
17/12/11
Số km
1,242
Động cơ
65,687 Mã lực
Cụ viết được như thế này thì cũng không khó để kiếm việc làm đâu! Quan trọng là nghề nghiệp. Tốt nhất là học 1 nghề phù hợp với mình. Có nghề rồi cuộc sống sẽ thay đổi. Với ý chí và nghị lực của cụ (theo như em đọc thấy) - giàu thì khó chứ trung lưu là hoàn toàn được.
 

StepUp

Xe tăng
Biển số
OF-22721
Ngày cấp bằng
21/10/08
Số km
1,983
Động cơ
512,371 Mã lực
Các cụ biết nghề gì tiềm năng tư vấn giúp em, ngoại ngữ em học coi như nghe, nói đọc viết được rồi.
Nếu là cụ tự kể câu chuyện đời mình thì em thấy cụ rất nghị lực, chăm chỉ. Cụ nhỏ người, gầy, thấp thế thì chỉ làm công việc văn phòng thôi.

Cụ có thể học lập trình, với vốn ngoại ngữ + kĩ năng lập trình thì lương vài chục là trong tầm tay nhé.
 

caisua

Xe lăn
Biển số
OF-13244
Ngày cấp bằng
17/2/08
Số km
12,821
Động cơ
499,216 Mã lực
Chết bỏ mịa, em nghèo quá, toàn tiêu hết nhẵn, làm như nào để tích kịm được như cụ giờ
 

Mr.Alo

Xe lăn
Biển số
OF-109607
Ngày cấp bằng
19/8/11
Số km
13,472
Động cơ
490,370 Mã lực
Nơi ở
Lang Thang Bốn Bể
làm nghề xây dựng , leo giàn dáo là ngồi đỉnh xã hội ngay :))
 

Muingheo

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-755892
Ngày cấp bằng
2/1/21
Số km
8
Động cơ
48,980 Mã lực
Tuổi
34
Chết bỏ mịa, em nghèo quá, toàn tiêu hết nhẵn, làm như nào để tích kịm được như cụ giờ
Khi cụ bị đói cả tháng, cả năm đói hoa mày chóng mặt, ngủ không được, đi không nổi cụ sẽ hiểu tại sao em như vậy?.
 

formen

Xe lăn
Biển số
OF-485699
Ngày cấp bằng
27/1/17
Số km
13,247
Động cơ
298,521 Mã lực
cụ in caia cồng ra thành sách bán là thoát.
 

Vô-va

Xe tải
Biển số
OF-118025
Ngày cấp bằng
24/10/11
Số km
318
Động cơ
388,161 Mã lực
Bác xin vào trường nghề đi, công nhân kỹ thuật bây giờ vô cùng thiếu, đọc bài của bác thấy bác ko phải loại tầm thường, chắc chắn bác sẽ có thể thành nhất nghệ tinh. Tôi ko rõ trường nghề có hạn chế độ tuổi ko, đến chỗ này ko vào được thì đi gõ cửa trường khác. Sự khác nhau giữa kẻ thất bại và người thành công rất đơn giản: loser thua là than thân trách phận, còn người thành công sẽ thử kèo khác.
Chúc bác học được nghề.
 

xommai

Xe tải
Biển số
OF-728493
Ngày cấp bằng
8/5/20
Số km
322
Động cơ
83,883 Mã lực
Tuổi
42
Em dân miền Tây, hồi nhỏ ba má ly hôn sớm, lập gia đình riêng, lớn lên em lên Sài Gòn kiếm việc làm từ đó đến nay đã mười mấy năm. Sài Gòn lộng lẫy, giàu có nhưng em thấy sống ở đây rất gian khó, có những giai đoạn tưởng như đi vào bước đường cùng. Hồi mới lên Sài Gòn em bị đói một thời gian dài, kiếm việc không ai nhận cả, có những người đứng xa cách 10m người ta đã đuổi rồi bởi vì em vừa gầy, vừa nhỏ, vừa đen người ta tưởng là nghiện.
Em đi lang thang trong đêm tối tìm thùng rác chỉ mong kiếm được cái gì người ta ăn còn sót lại để mà ăn, rồi chui vào cái góc xó xỉnh nào đó để mà ngủ, nhưng mà vẫn đói không ngủ được, thế rồi em ra công viên thấy người ta uống nước dừa, để lại trái ở đó, nửa tháng trời em sống bằng việc ăn những trái dừa như vậy. Sau gặp một anh đi nhặt rác, anh ấy cho chỗ ngủ, dạy cách kiếm sống bằng nghề này. Anh em từ đó nương tựa với nhau mà sống, anh tuy nghèo nhưng sống rất lương thiện đặc biệt rất thích đọc sách, mỗi lần nhặt rác, mua ve chai về thấy sách lạ anh đều giữ lại đọc. Em cũng thích đọc sách từ đó. Đến năm 2011 em mua được chiếc xe cũ rồi chuyển sang chạy xe ôm, năm đó là năm em có cảm giác thích người khác giới lần đầu sau nhiều lần trò chuyện khi trở bé gái học lớp 12 đi học, cảm giác thích mới nhen nhóm thì em bị anh trai anh ấy tìm đến và bị đánh gãy tay trái kèm theo đủ lời lẽ sỉ nhục và khinh bỉ. Đó là lần em cảm nhận được cách biệt sâu sắc giữa nỗi đau của nghèo. Năm 2015 em bị ăn một trận đòn oan nữa, đó là một lần ship đồ sang chung cư ở quận 2, lúc trời mờ tối em phóng xe vào khu chung cư, em đứng dưới chân chung cư gọi điện cho khách thì không thấy khách bắt máy. Thế rồi em bị một nhóm bảo vệ bao vây hỏi em đi đâu thì em bảo em đi ship hàng, họ hỏi sao em vào được, em bảo em cứ đi thẳng vào thôi. Bất ngờ em bị ai đó vụt phía sau, rồi bị những cái vụt tới tấp từ nhiều người. Em bị họ bắt, tra hỏi như tội phạm, thì ra là chung cư bị mất cắp, họ đang tìm kẻ trộm, họ nghĩ em là đồng loã, một lát sau em liên lạc được với người mua hàng thì họ nói hiểu lầm và đền cho 50k. Đó là lần thứ hai em bị đánh, phải chăng vì người ta nhìn mình nghèo mà có thể tuỳ ý đánh mình, dẫm đạp nên lòng tự trọng của mình mà mình không có cách gì phản kháng. Năm 2016 người anh trọ cùng về quê và cũng không liên lạc được, em chuyển trọ và sống một mình tới giờ bằng nghề shiper, em cũng thử nghề khác nhưng em có học cộng với cái chiều cao hơn 1m6 nặng chưa tới 50kg, kiếm việc khác thực là rất khó.
Sau mười mấy năm chăm chỉ đi làm, không nhậu nhẹn cà phê thuốc lá, nhịn ăn, nhịn mặc ở Sài Gòn em cũng chỉ tiết kiệm được gần 200tr. Năm nay em hơn 30 tuổi, đầu năm ốm nặng một lần biết mình không sống như thế này được nữa, cho dù tiết kiệm, chăm chỉ đến mấy thì cũng không khá hơn được. Em muốn dùng số tiền này học một nghề gì đó sau này có thể làm cho công ty nước ngoài thu nhập >20 tr mỗi tháng. Thuê cái phòng trọ tốt hơn, được ngủ ngon trong chăn êm, đệm ấm, quần áo mặc đẹp hơn. Nhìn người ta quần áo sạch đẹp, thanh niên nữ tú đi chơi mà em ngưỡng mộ lắm luôn á.
Các cụ biết nghề gì tiềm năng tư vấn giúp em, ngoại ngữ em học coi như nghe, nói đọc viết được rồi.
Em rất nghị lực. Cứ sống lương thiện và thật chăm chỉ, rồi mọi thứ tốt đẹp sẽ đến em ạ. Khi em làm việc chăm chỉ và tận tâm, em không cần phải cảm thấy hạ thấp giá trị. Tự tin lên em nhé. Em đáng trân trọng hơn một số người đang ăn trắng mặc trơn mà không tử tế. Chúc em năm mới bình an và may mắn. Thương mến em!
 
Chỉnh sửa cuối:

vneseman

Xe lăn
Biển số
OF-142852
Ngày cấp bằng
22/5/12
Số km
14,257
Động cơ
1,036,194 Mã lực
Xem cụ hoa tay học các nghề dịch vụ kiểu cắt tóc hoặc gội đầu xem. Túm lại có cụ mới biết cụ có sở trường gì để phát huy.
 

LuckyCar

Xe container
Biển số
OF-48864
Ngày cấp bằng
16/10/09
Số km
9,360
Động cơ
2,944,941 Mã lực
Nơi ở
Internet
Cụ chủ viết chỉ có một lỗi chính tả "chở" thành "trở" còn lại viết rất tốt, gẫy gọn, chấm phẩy đâu ra đấy, chứng tỏ là tư duy tốt, viết lách cẩn thận. Ngoại ngữ nghe nói, đọc, viết được là quá ngon rồi ấy chứ. Cụ có 200 củ là hơn khối người rồi. Chiều cao, cân nặng, sức khoẻ thế cũng ổn. Cụ trải qua như thế và có được như bây giờ thì bản lĩnh có thừa. Em nghĩ cụ đừng nên làm shiper mà nên xin vào cơ sở nào kiểu làm nghề, vừa làm vừa học, sau lại thành ông chủ lớn.
 

Xep

Xe điện
Biển số
OF-348813
Ngày cấp bằng
30/12/14
Số km
2,402
Động cơ
1,422,491 Mã lực
Mình nghĩ bạn nên tập trung ăn uống để có thể trạng tốt hơn. Sau đó tìm cách đi xuất khẩu lao động nước nào đó. Sang bên đó cố gắng thông thạo tiếng, sau hết thời gian lao động bạn sẽ có ít tiền, vốn ngôn ngữ về làm phiên dịch viên.
Mà bạn chia sẻ câu chuyện lên nhiều mạng xã hội khác, biết đâu có người đồng cảm sẽ giúp đỡ bạn.
 
Chỉnh sửa cuối:

Hoàng Trang

Xe trâu
Biển số
OF-422667
Ngày cấp bằng
16/5/16
Số km
31,245
Động cơ
692,709 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em dân miền Tây, hồi nhỏ ba má ly hôn sớm, lập gia đình riêng, lớn lên em lên Sài Gòn kiếm việc làm từ đó đến nay đã mười mấy năm. Sài Gòn lộng lẫy, giàu có nhưng em thấy sống ở đây rất gian khó, có những giai đoạn tưởng như đi vào bước đường cùng. Hồi mới lên Sài Gòn em bị đói một thời gian dài, kiếm việc không ai nhận cả, có những người đứng xa cách 10m người ta đã đuổi rồi bởi vì em vừa gầy, vừa nhỏ, vừa đen người ta tưởng là nghiện.
Em đi lang thang trong đêm tối tìm thùng rác chỉ mong kiếm được cái gì người ta ăn còn sót lại để mà ăn, rồi chui vào cái góc xó xỉnh nào đó để mà ngủ, nhưng mà vẫn đói không ngủ được, thế rồi em ra công viên thấy người ta uống nước dừa, để lại trái ở đó, nửa tháng trời em sống bằng việc ăn những trái dừa như vậy. Sau gặp một anh đi nhặt rác, anh ấy cho chỗ ngủ, dạy cách kiếm sống bằng nghề này. Anh em từ đó nương tựa với nhau mà sống, anh tuy nghèo nhưng sống rất lương thiện đặc biệt rất thích đọc sách, mỗi lần nhặt rác, mua ve chai về thấy sách lạ anh đều giữ lại đọc. Em cũng thích đọc sách từ đó. Đến năm 2011 em mua được chiếc xe cũ rồi chuyển sang chạy xe ôm, năm đó là năm em có cảm giác thích người khác giới lần đầu sau nhiều lần trò chuyện khi trở bé gái học lớp 12 đi học, cảm giác thích mới nhen nhóm thì em bị anh trai anh ấy tìm đến và bị đánh gãy tay trái kèm theo đủ lời lẽ sỉ nhục và khinh bỉ. Đó là lần em cảm nhận được cách biệt sâu sắc giữa nỗi đau của nghèo. Năm 2015 em bị ăn một trận đòn oan nữa, đó là một lần ship đồ sang chung cư ở quận 2, lúc trời mờ tối em phóng xe vào khu chung cư, em đứng dưới chân chung cư gọi điện cho khách thì không thấy khách bắt máy. Thế rồi em bị một nhóm bảo vệ bao vây hỏi em đi đâu thì em bảo em đi ship hàng, họ hỏi sao em vào được, em bảo em cứ đi thẳng vào thôi. Bất ngờ em bị ai đó vụt phía sau, rồi bị những cái vụt tới tấp từ nhiều người. Em bị họ bắt, tra hỏi như tội phạm, thì ra là chung cư bị mất cắp, họ đang tìm kẻ trộm, họ nghĩ em là đồng loã, một lát sau em liên lạc được với người mua hàng thì họ nói hiểu lầm và đền cho 50k. Đó là lần thứ hai em bị đánh, phải chăng vì người ta nhìn mình nghèo mà có thể tuỳ ý đánh mình, dẫm đạp nên lòng tự trọng của mình mà mình không có cách gì phản kháng. Năm 2016 người anh trọ cùng về quê và cũng không liên lạc được, em chuyển trọ và sống một mình tới giờ bằng nghề shiper, em cũng thử nghề khác nhưng em có học cộng với cái chiều cao hơn 1m6 nặng chưa tới 50kg, kiếm việc khác thực là rất khó.
Sau mười mấy năm chăm chỉ đi làm, không nhậu nhẹn cà phê thuốc lá, nhịn ăn, nhịn mặc ở Sài Gòn em cũng chỉ tiết kiệm được gần 200tr. Năm nay em hơn 30 tuổi, đầu năm ốm nặng một lần biết mình không sống như thế này được nữa, cho dù tiết kiệm, chăm chỉ đến mấy thì cũng không khá hơn được. Em muốn dùng số tiền này học một nghề gì đó sau này có thể làm cho công ty nước ngoài thu nhập >20 tr mỗi tháng. Thuê cái phòng trọ tốt hơn, được ngủ ngon trong chăn êm, đệm ấm, quần áo mặc đẹp hơn. Nhìn người ta quần áo sạch đẹp, thanh niên nữ tú đi chơi mà em ngưỡng mộ lắm luôn á.
Các cụ biết nghề gì tiềm năng tư vấn giúp em, ngoại ngữ em học coi như nghe, nói đọc viết được rồi.
Cụ nghiên cứu IT xem sao.
 

Chĩm111

Xe điện
Biển số
OF-554272
Ngày cấp bằng
13/2/18
Số km
3,114
Động cơ
1,032,000 Mã lực
Em dân miền Tây, hồi nhỏ ba má ly hôn sớm, lập gia đình riêng, lớn lên em lên Sài Gòn kiếm việc làm từ đó đến nay đã mười mấy năm. Sài Gòn lộng lẫy, giàu có nhưng em thấy sống ở đây rất gian khó, có những giai đoạn tưởng như đi vào bước đường cùng. Hồi mới lên Sài Gòn em bị đói một thời gian dài, kiếm việc không ai nhận cả, có những người đứng xa cách 10m người ta đã đuổi rồi bởi vì em vừa gầy, vừa nhỏ, vừa đen người ta tưởng là nghiện.
Em đi lang thang trong đêm tối tìm thùng rác chỉ mong kiếm được cái gì người ta ăn còn sót lại để mà ăn, rồi chui vào cái góc xó xỉnh nào đó để mà ngủ, nhưng mà vẫn đói không ngủ được, thế rồi em ra công viên thấy người ta uống nước dừa, để lại trái ở đó, nửa tháng trời em sống bằng việc ăn những trái dừa như vậy. Sau gặp một anh đi nhặt rác, anh ấy cho chỗ ngủ, dạy cách kiếm sống bằng nghề này. Anh em từ đó nương tựa với nhau mà sống, anh tuy nghèo nhưng sống rất lương thiện đặc biệt rất thích đọc sách, mỗi lần nhặt rác, mua ve chai về thấy sách lạ anh đều giữ lại đọc. Em cũng thích đọc sách từ đó. Đến năm 2011 em mua được chiếc xe cũ rồi chuyển sang chạy xe ôm, năm đó là năm em có cảm giác thích người khác giới lần đầu sau nhiều lần trò chuyện khi trở bé gái học lớp 12 đi học, cảm giác thích mới nhen nhóm thì em bị anh trai anh ấy tìm đến và bị đánh gãy tay trái kèm theo đủ lời lẽ sỉ nhục và khinh bỉ. Đó là lần em cảm nhận được cách biệt sâu sắc giữa nỗi đau của nghèo. Năm 2015 em bị ăn một trận đòn oan nữa, đó là một lần ship đồ sang chung cư ở quận 2, lúc trời mờ tối em phóng xe vào khu chung cư, em đứng dưới chân chung cư gọi điện cho khách thì không thấy khách bắt máy. Thế rồi em bị một nhóm bảo vệ bao vây hỏi em đi đâu thì em bảo em đi ship hàng, họ hỏi sao em vào được, em bảo em cứ đi thẳng vào thôi. Bất ngờ em bị ai đó vụt phía sau, rồi bị những cái vụt tới tấp từ nhiều người. Em bị họ bắt, tra hỏi như tội phạm, thì ra là chung cư bị mất cắp, họ đang tìm kẻ trộm, họ nghĩ em là đồng loã, một lát sau em liên lạc được với người mua hàng thì họ nói hiểu lầm và đền cho 50k. Đó là lần thứ hai em bị đánh, phải chăng vì người ta nhìn mình nghèo mà có thể tuỳ ý đánh mình, dẫm đạp nên lòng tự trọng của mình mà mình không có cách gì phản kháng. Năm 2016 người anh trọ cùng về quê và cũng không liên lạc được, em chuyển trọ và sống một mình tới giờ bằng nghề shiper, em cũng thử nghề khác nhưng em có học cộng với cái chiều cao hơn 1m6 nặng chưa tới 50kg, kiếm việc khác thực là rất khó.
Sau mười mấy năm chăm chỉ đi làm, không nhậu nhẹn cà phê thuốc lá, nhịn ăn, nhịn mặc ở Sài Gòn em cũng chỉ tiết kiệm được gần 200tr. Năm nay em hơn 30 tuổi, đầu năm ốm nặng một lần biết mình không sống như thế này được nữa, cho dù tiết kiệm, chăm chỉ đến mấy thì cũng không khá hơn được. Em muốn dùng số tiền này học một nghề gì đó sau này có thể làm cho công ty nước ngoài thu nhập >20 tr mỗi tháng. Thuê cái phòng trọ tốt hơn, được ngủ ngon trong chăn êm, đệm ấm, quần áo mặc đẹp hơn. Nhìn người ta quần áo sạch đẹp, thanh niên nữ tú đi chơi mà em ngưỡng mộ lắm luôn á.
Các cụ biết nghề gì tiềm năng tư vấn giúp em, ngoại ngữ em học coi như nghe, nói đọc viết được rồi.
Qua còm trên, em thấy cụ là người chăm chỉ, có nghị lực và tư duy ổn. Nên việc mưu cầu cuộc sống vật chất đầy đủ em nghĩ là rất hiện thực đối với cụ đấy!
Kế hoạch thay đổi thì em đồng ý với đoạn kết của cụ luôn. Dùng số tiền đó dành cho việc học (và vừa làm) nghề. Không cần cao sang, to tát gì cả, cụ hãy đặt mục tiêu học và có kỹ năng cao ở một nghề cụ thể mà cụ thấy phù hợp. Sau đó, đi làm thuê ở những đơn vị kinh doanh nghề mà mình đã học. Khi có đủ kỹ năng thực tế + tiết kiệm thêm tài chính + học thêm kỹ năng quản lý và kinh doanh từ chính chỗ mình làm thuê, cụ hãy ra làm riêng.
Và thế là thành chủ một doanh nghiệp, hãy bắt đầu như thế, ngày hái quả không xa đâu cụ!
Chúc cụ khỏe và may mắn!
 

nguoimang

Xe buýt
Biển số
OF-142926
Ngày cấp bằng
22/5/12
Số km
874
Động cơ
369,574 Mã lực
Cụ có nghị lực, tư duy cũng tốt, thì làm lên mấy hồi
Thử dùng vốn đấy đi kinh doanh xem thế nào, quần áo, nông sản, thực phẩm...
Có ngoại ngữ thì học thêm mấy khoá học bán hàng online, Marketing để bổ trợ
Không thì vay thêm ngân hàng làm con Grab Car chạy - cũng ra tiền
 

vandatAT

Xe lăn
Biển số
OF-315113
Ngày cấp bằng
8/4/14
Số km
10,995
Động cơ
373,320 Mã lực
Cắt tóc ạ, đè đầu, cưỡi cổ thiên hạ, từ thằng bé đến thằng to.
Bảo cúi là phải cúi, nghiêng là phải nghiêng. Bất động là phải bất động. Ngoan như cún =))
 

hai.tranhr

Xe container
Biển số
OF-493906
Ngày cấp bằng
2/3/17
Số km
9,382
Động cơ
293,321 Mã lực
Tuổi
40
Nơi ở
Tp.HCM
Tiếp tục cố gắng nhé bạn, tôi cũng từ gian khó đi lên nêm rất hiểu sự nổ lức của bạn. Hãy tiếp tục cố gắng và duy trì sự ham học, rồi thành công sẽ đến.
 

Angelina18

Xe hơi
Biển số
OF-739138
Ngày cấp bằng
12/8/20
Số km
171
Động cơ
65,040 Mã lực
Học nghề IT có thể hợp với cụ.
 

JAL

Xe tăng
Biển số
OF-352836
Ngày cấp bằng
29/1/15
Số km
1,422
Động cơ
278,145 Mã lực
Nơi ở
СССР
Em dân miền Tây, hồi nhỏ ba má ly hôn sớm, lập gia đình riêng, lớn lên em lên Sài Gòn kiếm việc làm từ đó đến nay đã mười mấy năm. Sài Gòn lộng lẫy, giàu có nhưng em thấy sống ở đây rất gian khó, có những giai đoạn tưởng như đi vào bước đường cùng. Hồi mới lên Sài Gòn em bị đói một thời gian dài, kiếm việc không ai nhận cả, có những người đứng xa cách 10m người ta đã đuổi rồi bởi vì em vừa gầy, vừa nhỏ, vừa đen người ta tưởng là nghiện.
Em đi lang thang trong đêm tối tìm thùng rác chỉ mong kiếm được cái gì người ta ăn còn sót lại để mà ăn, rồi chui vào cái góc xó xỉnh nào đó để mà ngủ, nhưng mà vẫn đói không ngủ được, thế rồi em ra công viên thấy người ta uống nước dừa, để lại trái ở đó, nửa tháng trời em sống bằng việc ăn những trái dừa như vậy. Sau gặp một anh đi nhặt rác, anh ấy cho chỗ ngủ, dạy cách kiếm sống bằng nghề này. Anh em từ đó nương tựa với nhau mà sống, anh tuy nghèo nhưng sống rất lương thiện đặc biệt rất thích đọc sách, mỗi lần nhặt rác, mua ve chai về thấy sách lạ anh đều giữ lại đọc. Em cũng thích đọc sách từ đó. Đến năm 2011 em mua được chiếc xe cũ rồi chuyển sang chạy xe ôm, năm đó là năm em có cảm giác thích người khác giới lần đầu sau nhiều lần trò chuyện khi trở bé gái học lớp 12 đi học, cảm giác thích mới nhen nhóm thì em bị anh trai anh ấy tìm đến và bị đánh gãy tay trái kèm theo đủ lời lẽ sỉ nhục và khinh bỉ. Đó là lần em cảm nhận được cách biệt sâu sắc giữa nỗi đau của nghèo. Năm 2015 em bị ăn một trận đòn oan nữa, đó là một lần ship đồ sang chung cư ở quận 2, lúc trời mờ tối em phóng xe vào khu chung cư, em đứng dưới chân chung cư gọi điện cho khách thì không thấy khách bắt máy. Thế rồi em bị một nhóm bảo vệ bao vây hỏi em đi đâu thì em bảo em đi ship hàng, họ hỏi sao em vào được, em bảo em cứ đi thẳng vào thôi. Bất ngờ em bị ai đó vụt phía sau, rồi bị những cái vụt tới tấp từ nhiều người. Em bị họ bắt, tra hỏi như tội phạm, thì ra là chung cư bị mất cắp, họ đang tìm kẻ trộm, họ nghĩ em là đồng loã, một lát sau em liên lạc được với người mua hàng thì họ nói hiểu lầm và đền cho 50k. Đó là lần thứ hai em bị đánh, phải chăng vì người ta nhìn mình nghèo mà có thể tuỳ ý đánh mình, dẫm đạp nên lòng tự trọng của mình mà mình không có cách gì phản kháng. Năm 2016 người anh trọ cùng về quê và cũng không liên lạc được, em chuyển trọ và sống một mình tới giờ bằng nghề shiper, em cũng thử nghề khác nhưng em có học cộng với cái chiều cao hơn 1m6 nặng chưa tới 50kg, kiếm việc khác thực là rất khó.
Sau mười mấy năm chăm chỉ đi làm, không nhậu nhẹn cà phê thuốc lá, nhịn ăn, nhịn mặc ở Sài Gòn em cũng chỉ tiết kiệm được gần 200tr. Năm nay em hơn 30 tuổi, đầu năm ốm nặng một lần biết mình không sống như thế này được nữa, cho dù tiết kiệm, chăm chỉ đến mấy thì cũng không khá hơn được. Em muốn dùng số tiền này học một nghề gì đó sau này có thể làm cho công ty nước ngoài thu nhập >20 tr mỗi tháng. Thuê cái phòng trọ tốt hơn, được ngủ ngon trong chăn êm, đệm ấm, quần áo mặc đẹp hơn. Nhìn người ta quần áo sạch đẹp, thanh niên nữ tú đi chơi mà em ngưỡng mộ lắm luôn á.
Các cụ biết nghề gì tiềm năng tư vấn giúp em, ngoại ngữ em học coi như nghe, nói đọc viết được rồi.
SG không thiếu cách kiếm tiền, nghề nào nếu may mắn và gặp thời cũng đều là tiềm năng, từ bán vé số tới hột vịt lộn dạo.
Em thấy cụ bắt đầu mỏi mệt và tìm bến đỗ, lẽ tất yếu của con người.
Chưa thấy cụ nói cụ đi từ đâu miền Tây, nên em coi như cụ ko có ý back về đó lập nghiệp, nhưng em thấy ví dụ, Đồng tháp, nếu cụ với 3/4 số tiền cụ đang có, cụ đầu tư trồng hoa, em nghĩ cũng ổn, ít nhất đủ sống với mặt bằng ĐT
Nếu ko về lại miền Tây, cụ kiếm khu nào đó ven ven như mạn quận 9, Thủ Đức (gần làng sinh viên), mở quán cà phê nho nhỏ, độ 10 -15 bàn, ko phải là phương án tồi, khi nào tích được tầm 500 cụ tính mở quán nhậu .
Còn học nghề, cũng ko tồi, em cũng từng giới thiệu 1 cậu em tương tự cụ (8 năm trước), học dịch vụ spa xe, cụ xin vào học nghề ở gara nào đó, bao ăn ở, học phí free, nếu sau gắn kết được với cơ sở đó thì ở lại, tìm gara nào uy tín, mà gara trong SG có uy tín thì chủ cũng đều sống rất được.
Chúc cụ sớm nhìn ra hướng rẽ cuộc đời.
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top