- Biển số
- OF-298980
- Ngày cấp bằng
- 18/11/13
- Số km
- 4,306
- Động cơ
- 334,987 Mã lực
Chiều đông xao xác lá rơi hè phố.Tôi đạp xe thể dục dọc bãi biển.Có mấy ông già đang ngồi uống rượu nhắm với mấy quả ổi xanh quán cóc ven đường.Dừng xe lại tôi nhận ra thầy.Thày dạy toán năm lớp 10 của tôi.Nghe nói cuộc sống hưu trí của thày có nhiều chuyện buồn.Con trai thày đang học BK thì nghiện rồi chết và vài chuyện gì đó tôi không rõ lắm.
Tôi:Em chào thày,thày còn nhận ra em không?
Thàyao nhìn mày quen quen,mày ra năm nào nhỉ?
Tôi:em ra năm 19xx ạ.
Tôi:Em có kỉ niệm với thày.
Thày:chuyện gì vậy?
Tôihày đã ném viên phấn vào mặt em.
Chuyện là thế này:năm ấy mới vào cấp 3,tôi trêu chọc mấy bạn ngồi bên.Trong khi ấy thầy đang say sưa giảng bài,đang viết thầy quay lại ném luôn viên phấn đang cầm trên tay trúng mẹt tôi .Vậy mà thấm thoát đã hơn 30 năm.
Thày:Mày còn giận tao không?
Tôi:Em biết ơn viên phấn của thầy!
Nhân chuyện cô giáo phải quỳ trước học sinh,nhớ lại chuyện của mình mà buồn đau lẫn lộn.
Chữ LỄ trong xã hội ta có bao giờ được giữ gìn ,tôn vinh như lúc này không?
Tôi:Em chào thày,thày còn nhận ra em không?
Thàyao nhìn mày quen quen,mày ra năm nào nhỉ?
Tôi:em ra năm 19xx ạ.
Tôi:Em có kỉ niệm với thày.
Thày:chuyện gì vậy?
Tôihày đã ném viên phấn vào mặt em.
Chuyện là thế này:năm ấy mới vào cấp 3,tôi trêu chọc mấy bạn ngồi bên.Trong khi ấy thầy đang say sưa giảng bài,đang viết thầy quay lại ném luôn viên phấn đang cầm trên tay trúng mẹt tôi .Vậy mà thấm thoát đã hơn 30 năm.
Thày:Mày còn giận tao không?
Tôi:Em biết ơn viên phấn của thầy!
Nhân chuyện cô giáo phải quỳ trước học sinh,nhớ lại chuyện của mình mà buồn đau lẫn lộn.
Chữ LỄ trong xã hội ta có bao giờ được giữ gìn ,tôn vinh như lúc này không?