[Funland] Chuyện của tôi!

Biển số
OF-3516
Ngày cấp bằng
25/2/07
Số km
9,258
Động cơ
631,501 Mã lực
Tuổi
51
Nơi ở
Hà Lội ạ!!!!!!!
Nói về cái sự đói ăn ở gia đình tôi thì nó như thế này. Trước năm 1985, bố tôi thoát ly đi làm việc ở nhiều nơi thuộc ngành Đường Sắt và cuối cùng là về Hà Nội, ba anh em tôi cùng mẹ vẫn sống ở quê cùng ông bà nội, bác dâu cả và cô con gái, tất cả "ăn chung", chúng tôi "ăn theo" mẹ, bà là giáo viên trường cấp một xã nhà nên về lương thực thì không đến nỗi đói. Giai đoạn 78~84, khi mà tôi đã nhận thức được phần nào cuộc sống thì chỉ có khoảng năm 82 là ba anh em tôi phải ăn độn mì hạt thôi, còn lại là được ăn cơm hết, chỉ có thực phẩm thì hết sức khó khăn, "phiếu thịt" thường đổi sang thứ khác hoặc bỏ đi chứ cũng chả có mà mua, muốn mua thì cũng phải đạp xe 22km đường liên huyện thì mới mua được dăm lạng lèo bèo, cả năm chỉ có "đại hội" lúc đó tôi cũng chả hiểu cái đại hội ấy nó là cái giống gì, thì mới được chia tầm ngót 1kg. Được cái nhà tôi gần sông nên ngay từ khi tôi mới 8~9 tuổi, tối tối tôi cũng thường đi câu tôm hoặc kéo vó tôm về làm món "cải thiện", mà cũng phải trốn đi chứ nhà không ai cho đi cả. Tôi có nhớ hồi năm 80, cưới chị con bác cả nhà tôi, ông bà nội tôi đã chuẩn bị trước và nuôi một con lợn, lúc đó cũng được tầm gần 60 cân hơi, ông nội tôi đã phải báo thú ý xã là lợn bị ốm, rồi đóng thuế "sát sinh" sau mới được mổ thịt để làm cỗ cưới cho chị tôi, tất nhiên "phong bì" chắc đã được ông tôi gửi đến một số người thì con lợn khỏe nó mới thành con lợn ốm được. Ngày ấy nuôi lợn xong phải cân cho "thương nghiệp" với giá bèo bọt chứ không được tự xử, và lợn thì chủ yếu nuôi bằng rau, bèo, thân cây chuối và cám gạo thôi.
 
Biển số
OF-3516
Ngày cấp bằng
25/2/07
Số km
9,258
Động cơ
631,501 Mã lực
Tuổi
51
Nơi ở
Hà Lội ạ!!!!!!!
Có lẽ tôi đã lan man quá về cái sự "đói" thời bao cấp mất rồi.
Sau bữa tối, bố tôi kêu tất cả mọi người ngồi vào bộ sa-lông nan, bố mẹ tôi ngồi ở hai cái ghế nhỏ, chúng tôi lụi cụi ngồi vào cái ghế dài, đúng như dự đoán của tôi, mẹ tôi chưa hay biết chuyện gì, khi bố tôi thông báo tội lỗi của tôi còn chưa xong thì mẹ tôi đã khóc toáng lên, vừa khóc vừa mắng chúng tôi đủ kiểu, bố tôi chờ mẹ tôi hạ hỏa đôi chút rồi nói bà kiềm chế để bố tôi xử lý nhưng mẹ tôi dường như shock quá nên khóc mãi không thôi, đến lúc bố tôi cáu lên thì bà mới dịu đi đôi chút. Đây có lẽ cũng là lần đầu tiên trong đời tôi thấy bố tôi nổi cáu với mẹ. Do đã biết tính bố khi chúng tôi mắc các lỗi khác nên ngay từ chiều tôi đã dự là sẽ chỉ ngồi nghe cụ phân tích giảng giải thôi chứ chưa chắc đã bị ăn đòn. Và đúng như thế thật các bạn ạ, bố tôi dành khoảng 45 phút ngồih pân tích cho chúng tôi nghe về tội lỗi của chúng tôi, hậu quả sẽ như thế nào nếu tai nạn xảy ra, hoặc bị công an bắt........... và rằng tôi còn quá bé để điều khiển cố máy đó và không quên khẳng định rằng, tôi đã chinh phục được chiếc xe 67 mặc dù không hề có ai dạy.
Thực sự từ ngày biết nghịch ngợm, biết ăn đòn, biết bị trừng phạt thì tôi rất sợ ngồi nghe bố tôi giảng giải, phân tích, thà như mẹ tôi, bắt nằm sấp lên giường, quất cho mấy roi, chỉ đau tí thôi nhưng nó sẽ qua nhanh mà ít khi tôi khóc vì roi lắm. Nhưng với cách "điều trị " của bố thì tôi thường xụt xịt ngồi khóc thực sự các bạn ạ.
Sau khi giảng giải chi tiết, mẹ tôi bắt bố phải mua bộ khóa khác về thay, nhưng bố tôi gạt đi và khích lệ chúng tôi rằng, các con rất biết nghe lời, các con sẽ không nghịch dại như thế nữa đâu, vân vân và vân vân... Quả đúng như vậy các bạn ạ, sau trận học chính trị nhớ đời ấy, tôi không bao giờ phá khóa nữa, thậm chí là chỉ để mở cửa đi chơi, còn khóa xe thì tôi vẫn mở nhưng không phải để chạy trộm nữa, mà là lau chùi, nổ máy lên nghe tí và sau đó là sửa chữa những lỗi lặt vặt. Tôi đã chế cái ống giảm thanh cho cái bô quả nhót của xe sau khi nhìn thấy ông hàng xóm tháo ra làm vệ sinh, bố tôi khen tôi khéo tay nhưng lại tháo nó ra và nói với tôi rằng, để như thế đi không thoáng máy. Một tai nạn nhẹ đã xảy ra khi tôi sửa cái bệnh đèn pha tối của chiếc xe, chả là tôi biết chiếc xe chạy điện 6v, nhưng khi tháo cái đèn pha ra, tôi thấy rõ ràng bố tôi lắp cái bóng 12v, tôi cho rằng bố tôi lắp nhầm, và lục trong đống đồ xơ cua bố tôi mua từ tận Sài Gòn trong những chuyến công tác thì thấy có một cái bóng đèn đúng loại, tôi liền thay vào, nổ thử và thấy đèn rất sáng. Tối hôm đó, bố mẹ tôi đèo nhau đi xem ca nhạc, tôi muốn dành sự bất ngờ cho bố nên tôi lẳng lặng không nói gì. Đến khuya, khi thấy bố mẹ tôi về mà đèn không sáng, tôi đã chột dạ, không hiểu vì sao và ra hỏi bố. Bố tôi cốc tôi một cái vào đầu, cử chỉ ông vẫn làm sau khi hoàn thành việc cắt tóc cho tôi và ôn tồn giải thích tại sao bóng đèn lại bị cháy, và cũng thông báo với tôi rằng, do cháy đèn mà bố tôi đã bị công an phạt, tuyệt nhiên bố tôi không mắng tôi câu nào. Mãi sau này tôi mới biết, do xe không có ắc quy để lắp nên điện áp hệ thống không ổn định, ga to điện mạnh, ga nhỏ, điện yếu.
Kỷ niệm của tôi về chiếc xe 67, chiếc xe đầu tiên của gia đình đến đây cũng coi như đã hết, cho đến tầm năm 88, khi tôi 16 tuổi, bố tôi đổi xe khác............

Sau cái vụ ấy, đến giữa mùa hè năm sau, sau một vụ cháy cả khu tập thể của ngành Đường Sắt ở Vinh làm chết nhiều trẻ em bị nhốt ở trong nhà, từ đó, chúng tôi đã không bị nhốt nữa mỗi khi dịp nghỉ hè đến.
 
Chỉnh sửa cuối:

anhgia

Xe buýt
Biển số
OF-114082
Ngày cấp bằng
24/9/11
Số km
986
Động cơ
396,396 Mã lực
Nơi ở
Trái đất
Tuổi thơ của em cũng dữ dội lắm cụ cứng đầu ạ. Nói về xe thì ngày ấy em cũng vênh mặt với bạn bè khi ông cậu ở Hà Nội về quê cho em ngồi bình xăng xe 67 chạy vài vòng quanh xóm. Lớn lên, khi đi làm có tiền việc đầu tiên là em sắm 1 em win 100 màu đen tem tím. Giờ em vẫn còn nhớ cảm giác phê khi cưỡi em nó và kéo lên lít mốt trên đường Bắc Thăng Long - Nội Bài.
 
Biển số
OF-3516
Ngày cấp bằng
25/2/07
Số km
9,258
Động cơ
631,501 Mã lực
Tuổi
51
Nơi ở
Hà Lội ạ!!!!!!!
Tuổi thơ của em cũng dữ dội lắm cụ cứng đầu ạ. Nói về xe thì ngày ấy em cũng vênh mặt với bạn bè khi ông cậu ở Hà Nội về quê cho em ngồi bình xăng xe 67 chạy vài vòng quanh xóm. Lớn lên, khi đi làm có tiền việc đầu tiên là em sắm 1 em win 100 màu đen tem tím. Giờ em vẫn còn nhớ cảm giác phê khi cưỡi em nó và kéo lên lít mốt trên đường Bắc Thăng Long - Nội Bài.
Em cũng thích win 100 lắm nhưng nó bị chê là nhanh tã nên cụ nhà em ko khoái, khi em chủ động đc về tài chính thì nó đã hết thời rồi.
 

TUCSON9389

Xe điện
Biển số
OF-109318
Ngày cấp bằng
17/8/11
Số km
4,533
Động cơ
432,277 Mã lực
Cụ chủ sinh 72 hay 73 đấy nhỉ, nghe chuyện của cụ hay ghê. Cụ có ông bô thật tuyệt. Chia buồn cùng cụ nhé.
 

ChickChick

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-310392
Ngày cấp bằng
4/3/14
Số km
4
Động cơ
298,400 Mã lực
Tuổi thơ của cụ nhiều cung bậc đó ạ. Đọc bài của cụ cũng khiến em nhớ đến người bố vừa mất. Nhưng tuổi thơ của em chỉ là học và học. Gia đình chỉ là công chức nhà nước bình thường. Buổi đi làm, buổi còn lại bố mẹ đi mua từng bì gạo, từng con gà về bán lại để kiếm thêm tiền lo cho 2 chị em. Biết là biết thế. Hiểu là hiểu thế. Nhưng giá như mình có thể dành nhiều thời gian quan tâm đến mọi thứ xung quanh hơn, thì có lẽ giờ cũng có chuyện để kể về tuổi thơ. Giờ ngồi lại chỉ cảm thấy tiếc nuối... :(
 

Dungabc

Xe tải
Biển số
OF-314021
Ngày cấp bằng
31/3/14
Số km
345
Động cơ
298,620 Mã lực
Hóng chuyện của cụ. Tuổi thơ nhiều kỷ niệm đáng nhớ mà càng nhiều tuổi lại càng hay về nó. :)
 

muatuyetlanh

Xe tải
Biển số
OF-49977
Ngày cấp bằng
2/11/09
Số km
471
Động cơ
458,743 Mã lực
Nơi ở
Nơi bình yên và Hạnh Phúc
Website
congnuong.blogspot.com
Em đọc đâu đó bài thơ này, ở đâu đó thấy hình ảnh của cha em. Xin chia sẻ với các cụ/mợ
"Cánh cò cõng nắng qua sông
Chở luôn nước mắt cay nồng của cha
Cha là một dãi ngân hà
Con là giọt nước sinh ra từ nguồn
Quê nghèo mưa nắng trào tuôn
Câu thơ cha dệt từ muôn thăng trầm
Thương con cha ráng sức ngâm
Khổ đau hạnh phúc nảy mầm thành hoa.
Lúa xanh xanh mướt đồng xa
Dáng quê hoà với dáng cha hao gầy
Cánh diều con lướt trời mây
Chở câu lục bát hao gầy tình cha"
 

Buki

Xe điện
Biển số
OF-80148
Ngày cấp bằng
14/12/10
Số km
3,579
Động cơ
443,767 Mã lực
Cái xe đầu tiên nhà em cũng là cái 67, nhưng phải đắp chiếu rất lâu vì ông cậu em mượn rồi ko hiểu đi kiểu gì vỡ bánh răng hộp số. Mãi mới sửa dc ko hiểu đợt đó nhà em ko có tiền sửa hay đồ hiếm. Sau này đổi cái xe thứ 2 là Honda50. Thời đó em bé tí, còn thấp hơn cả cái xe nên cũng ko quan tâm. Sau đó bố em đi nước ngoài, cái Honda50 ko ai đi và thằng em trai em ko hiểu nó tè khi nao vào lúc nào mà cái vành trc nó gỉ tới mọt phải bỏ vành trước. Rồi thợ đi ngang qua nhà vào gạ mua bằng đc, lúc mua xong phải dắt chứ ko nổ đc do để lâu ko đi. Sau này xe máy em chỉ quan tâm khi lên cấp 3 và hết quan tâm khi học năm thứ 2 đại học. Thời đó thấy cụ nào cưỡi con FX150 màu bạc thấy như Lambo bây giờ. Cụ ông em cũng mất đc 5 năm nhưng thương cụ nên đôi khi em rất hay thơ thẩn nhớ cụ. Nhớ lúc sắp mất cụ nói sau này bà và bố chôn ở đây để các con khi nhớ bố thì thăm cho gần dù quê em cách bờ hồ 20km, lúc đó thật em rớt het nước mắt.
 
Chỉnh sửa cuối:

AN_VU

Xe buýt
Biển số
OF-319967
Ngày cấp bằng
17/5/14
Số km
640
Động cơ
295,511 Mã lực
Nơi ở
Mai Động Hoàng Mai Hà Nội
E nhớ thời do có Fx thì mấy cụ thanh liên tối thứ 7 và chủ nhật tạp chung ở hồ Hk rồi đua xe.mà có e này thì gái theo đuổi ko hết. Chuyện Cụ làm e nho lại thời trai
 

dungce912

Xe điện
Biển số
OF-136606
Ngày cấp bằng
31/3/12
Số km
3,028
Động cơ
394,678 Mã lực
Nơi ở
Trên yên xe dưới gốc cây
Kỉ niệm của em với con 67 của ông cụ là ngồi trợt hết sơn , và móp bình xăng
Bỏng bô cũng nhiều, hồi đó còn bé chả biết gì mà táy máy :)
 

Song Bé

Xe hơi
Biển số
OF-308563
Ngày cấp bằng
20/2/14
Số km
130
Động cơ
300,760 Mã lực
Xin chào cụ chủ.
1. Thành thật chia buồn cùng anh và gia đình.
2. Xin phép có tí nhận xét về anh:
2.1 Anh là 1 người giỏi về cơ khí.
2.2 Anh là 1 người giỏi về văn (viết hay quá mà).
2.3 Anh là 1 người sống rất tình cảm.
(ngoài lề tí: những xe 66, 67, 68, 72 đều là 5 số, 1 trước + 4 sau, chứ không phải 68 có 4 số nhé)
 

Mợ Yến

Xe lăn
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-188888
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
12,145
Động cơ
1,327,941 Mã lực
Nơi ở
132 Hàng Bạc
Nói về cái sự đói ăn ở gia đình tôi thì nó như thế này. Trước năm 1985, bố tôi thoát ly đi làm việc ở nhiều nơi thuộc ngành Đường Sắt và cuối cùng là về Hà Nội, ba anh em tôi cùng mẹ vẫn sống ở quê cùng ông bà nội, bác dâu cả và cô con gái, tất cả "ăn chung", chúng tôi "ăn theo" mẹ, bà là giáo viên trường cấp một xã nhà nên về lương thực thì không đến nỗi đói. Giai đoạn 78~84, khi mà tôi đã nhận thức được phần nào cuộc sống thì chỉ có khoảng năm 82 là ba anh em tôi phải ăn độn mì hạt thôi, còn lại là được ăn cơm hết, chỉ có thực phẩm thì hết sức khó khăn, "phiếu thịt" thường đổi sang thứ khác hoặc bỏ đi chứ cũng chả có mà mua, muốn mua thì cũng phải đạp xe 22km đường liên huyện thì mới mua được dăm lạng lèo bèo, cả năm chỉ có "đại hội" lúc đó tôi cũng chả hiểu cái đại hội ấy nó là cái giống gì, thì mới được chia tầm ngót 1kg. Được cái nhà tôi gần sông nên ngay từ khi tôi mới 8~9 tuổi, tối tối tôi cũng thường đi câu tôm hoặc kéo vó tôm về làm món "cải thiện", mà cũng phải trốn đi chứ nhà không ai cho đi cả. Tôi có nhớ hồi năm 80, cưới chị con bác cả nhà tôi, ông bà nội tôi đã chuẩn bị trước và nuôi một con lợn, lúc đó cũng được tầm gần 60 cân hơi, ông nội tôi đã phải báo thú ý xã là lợn bị ốm, rồi đóng thuế "sát sinh" sau mới được mổ thịt để làm cỗ cưới cho chị tôi, tất nhiên "phong bì" chắc đã được ông tôi gửi đến một số người thì con lợn khỏe nó mới thành con lợn ốm được. Ngày ấy nuôi lợn xong phải cân cho "thương nghiệp" với giá bèo bọt chứ không được tự xử, và lợn thì chủ yếu nuôi bằng rau, bèo, thân cây chuối và cám gạo thôi.
Cụ hơn em mấy tuổi, nên có thể coi như em và cụ sống cùng một thời điểm. Thời điểm đấy theo cụ kể, thì gia đình cụ sống sung túc hơn gia đình em. Nhà em thì ăn cơm đợn mỳ là chuyện thường xuyên, cơm gạo đỏ cũng nhiều và món mà em sợ nhất là cháo ngô với rau và bánh đúc ngô.
Còn cái ngày đại hội được chia thịt ấy, là ngày cuối năm, ngày cận Tết ạ. Nhà em ở nhờ ngay trong cơ quan, nên em chứng kiến cả một thời thơ ấu cái ngày Đại Hội ấy. Người ta bắt mấy con lợn về, nhốt ở một góc, rồi một buổi sáng sớm tầm 2,3h sáng, cả cơ quan mấy chục người đến, vật mấy con lợn đó ra, tự thịt, tự xẻ, tự chia. Có khoảng 30 người là 30 tờ báo với lá chuối rải ra. Mỗi phần gồm đầy đủ hết các bộ phận của con lợn từ xương, thịt đến da, lòng, dồi tiết... Ngoài phần chia thì một nồi cháo cực to được nấu lên, cho vào đó lòng dồi, thịt đủ cả và mỗi người một bát cháo xì xụp húp. Những hôm chia thịt đó, mấy anh chị em nhà em tỉnh ngủ lắm, mò dậy đi hóng từ đầu đến cuối, và dĩ nhiên là cũng được chia một bát cháo lòng nóng hôi hổi.
Phần thịt sau khi chia đều xong, để khách quan, là 30 mẩu giấy ghi tên từng người được gập vào, rải ra. Ai có tên ở phần nào, thì nhận phần đó, không thắc mắc, so bì... Những ngày đó và những ngày sau đó, với chúng em là những ngày hội thực sự tưng bừng :D
 
Chỉnh sửa bởi quản trị viên:

chacchanxe

Xe buýt
Biển số
OF-149435
Ngày cấp bằng
17/7/12
Số km
799
Động cơ
363,976 Mã lực
Đọc hết đến trang 5, thì em cũng biết cảm giác và nỗi nhớ Cha của anh như nào. Em hiểu được cái cảm giác thiếu vắng và hụt hẫng khi trên đời ko còn Cha. Ký ức của em về Cha cũng rất rất là nhiều, năm em 7 tuổi ( 1990) thì cha em mất do bệnh hiểm nghèo, Khi Cha em mất thì cũng là lúc đồ đạc trong nhà cũng phải bán hết đi để trả nợ, vì chữa bệnh cho Cha nên Mẹ em phải đi vay mượn mọi người để có tiền chữa bệnh cho Cha. Mẹ em thì hồi đấy làm giáo viên mầm non, lương cũng không được bao nhiêu, nên Mẹ em làm thêm rất nhiều nghề để kiếm tiền trả nợ và nuôi hai anh em. Có thời gian Mẹ làm lạc ( lạc rang như các cụ hay nhậu ở quán bia bây giờ ý ) sáng nào em cũng dậy hộ mẹ quay lạc từ 4h sáng, quay lạc chín xong đổ ra cái mẹt cho nguội, rồi đóng vào túi nilon bằng 2 ngón tay dài gấp đôi bao thuốc, rồi bó chục túi thành 1 bó. Thời gian cứ dần trôi khi em học cấp 2, đến nhà bạn bè chơi, thấy bạn bè được bố quan tâm chiều chuộng lúc đấy em thấy tủi thân lắm, chỉ chợt nghĩ ước gì mình còn Cha.
Rồi một thời gian sau mẹ em đi bước nữa. Vậy là em có người Cha thứ 2. Người Cha thứ hai cũng rất tâm lý, quan tâm và chăm sóc hai anh em như con ruột, chưa bao giờ ông mắng em nặng lời hay đánh em mỗi khi em nghịch, hoặc làm việc gì có lỗi. Rồi 13 năm sau người Cha thứ 2 của em cũng qua đời vì căn bệnh ung thư gan. Thời gian đó em suy sụp hoàn toàn.
Em luôn tự nghĩ mình thật may mắn vì có hai người Cha tuyệt vời, người Cha thứ nhất đã sinh ra em, và cho em cuộc sống. Người Cha thứ hai đã dạy cho em cách sống. Ký ức về hai người trong em luôn còn mãi....!
Đọc ký ức của cụ e thấy rưng rưng. Bố e cũng mất sớm nên nhiều lúc thấy các bạn có bố bên cạnh chỉ bảo mình k đx thế tủi thân lắm.
 

Jun Nov18

Xe điện
Biển số
OF-303557
Ngày cấp bằng
2/1/14
Số km
3,525
Động cơ
327,420 Mã lực
Hic, đọc bài của cụ cảm động lắm ạ
( Bài này cụ đã viết ở đâu chưa ạ? Em xin lỗi nếu hỏi ko phải, vì ko hiểu sao em thấy cực kì quen ạ)
Cảm ơn cụ
 

lechidung79

Xe tăng
Biển số
OF-119822
Ngày cấp bằng
8/11/11
Số km
1,936
Động cơ
399,740 Mã lực
Em lại vào nghe ạ
 

Miranda

Xe đạp
Biển số
OF-334200
Ngày cấp bằng
10/9/14
Số km
11
Động cơ
279,460 Mã lực
Nơi ở
Ở đâu chả nói
Chuyện của cụ hay quá ạ, văn cụ cũng hay nữa, mà nhà cụ thời đấy cũng thật là có điều kiện đấy ạ.
 

CandyCrush

Xe đạp
Biển số
OF-340300
Ngày cấp bằng
27/10/14
Số km
44
Động cơ
275,130 Mã lực
Bài của cụ cảm động quá. Câu văn hay và có hồn nữa rất chia sẻ với cụ
 

soulmales

Xe tăng
Biển số
OF-105270
Ngày cấp bằng
9/7/11
Số km
1,093
Động cơ
405,313 Mã lực
Nơi ở
hà nội city
cháu cũng nhiều kỷ niệm lắm.hôm nào cũng phải lập 1 cái thớt cho vui ạ...
 

hainam8168

Xe buýt
Biển số
OF-325267
Ngày cấp bằng
29/6/14
Số km
834
Động cơ
294,946 Mã lực
Website
hainam8168.com
Rất hay và cảm động, tks cụ
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top