[Funland] Chuyện của mùa đông, chuyện về những ngón tay đan..

Binhyennoiay

Xe điện
Biển số
OF-818499
Ngày cấp bằng
2/9/22
Số km
2,912
Động cơ
129,312 Mã lực
Em đọc nó rất nhiều lần rồi và phải nói LQV đi rất nhiều nơi mới viết ra đc một bài tổng quát hay vậy về đất nước ta với nhiều cung bậc, có nhiều lúc rất trầm buồn u uất nhưng cũng có đoạn khá lạc quan mợ ạ:

Đêm hội vui, tiếng trống giục liên hồi
Bà sống dậy, bà đừng buồn nữa nhé
Bà lại trẻ như ngày xưa hát ví
Người náu mình trong quả thị bước ra
Người hứng dừa từ giấy điệp bước ra
Người đã khuất cũng về đông đủ cả
Những tượng đá bỗng chập chờn nhẩy múa
Những cụ già say rượu hát nghêu ngao
Ngực em tròn anh chẳng dám nhìn lâu
Lời em nói có măng rừng muối bể
Hồn dân tộc dậy ta làm thi sĩ
Quá khứ nhiều mà ta chẳng già nua
Còn bài nào cụ tâm đắc nữa cho em đọc ké với.
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
10,163
Động cơ
571,866 Mã lực
Còn bài nào cụ tâm đắc nữa cho em đọc ké với.
Em cũng chả nhớ đâu vì bài này em đọc lâu lắm rồi từ hồi còn đi học ptth nhưng hồi đó chưa cảm hết đc câu từ của tác giả mợ ạ. Giờ sau nhiều năm em có đi qua hầu hết những chỗ mà bài thơ nhắc tên thì mình mới hiểu đc phần nào tâm ý của tác giả ngày đó. Thêm đôi dòng về nhà thơ LQV và Xuân Quỳnh:


Xem clip này thì đc coi lại clip hanoi xưa mợ ạ. Em coi clip này thì LQV sinh ra ngay vùng quê mẹ em nên những rừng cọ, đồi chè, nương sắn vẫn vẹn nguyên trong kí ức vì hồi bé em hay ở quê ba tháng hè.

 
Chỉnh sửa cuối:

buicongchuc

Xe ba gác
Biển số
OF-146822
Ngày cấp bằng
23/6/12
Số km
23,855
Động cơ
628,314 Mã lực
Nơi ở
Bắc Từ Liêm, Hà Nội
Em đọc nó rất nhiều lần rồi và phải nói LQV đi rất nhiều nơi mới viết ra đc một bài tổng quát hay vậy về đất nước ta với nhiều cung bậc, có nhiều lúc rất trầm buồn u uất nhưng cũng có đoạn khá lạc quan mợ ạ:

Đêm hội vui, tiếng trống giục liên hồi
Bà sống dậy, bà đừng buồn nữa nhé
Bà lại trẻ như ngày xưa hát ví
Người náu mình trong quả thị bước ra
Người hứng dừa từ giấy điệp bước ra
Người đã khuất cũng về đông đủ cả
Những tượng đá bỗng chập chờn nhẩy múa
Những cụ già say rượu hát nghêu ngao
Ngực em tròn anh chẳng dám nhìn lâu
Lời em nói có măng rừng muối bể
Hồn dân tộc dậy ta làm thi sĩ
Quá khứ nhiều mà ta chẳng già nua
Nửa đêm người đã khuất về các cm lại chạy mất dép :))

 

thich_j

Xe tải
Biển số
OF-813807
Ngày cấp bằng
8/6/22
Số km
346
Động cơ
7,712 Mã lực
Tuổi
109
Em yêu dấu!

Sài Gòn những ngày này vẫn cứ lúc mưa lúc nắng. Những cơn mưa còn rớt lại, cứ chợt đến rồi lại lướt nhanh qua phố về với mây trời và những cánh đồng bất tận. Và Em cũng vậy: chợt đến bên ta chốc lát rồi lại vội vã ra đi. Một chút mưa cũng đủ dịu đi cái nóng, nhưng một ly cà phê bên Em trong chốc lát dường như không đủ để vơi đi những nhớ mong đằng đẵng suốt bao ngày xa Em.…

Sau mấy tháng trời lăn lộn với đồng ruộng, rồi ta cũng được ngơi tay để lên Sài Gòn, để thăm Em. Vẫn góc phố quen thuộc nơi ngày đó mình gặp nhau, Em cũng vẫn vậy… không, Em đẹp hơn, hiện đại hơn theo cuộc sống nơi phồn hoa đô thị, và cũng có nhiều hơn những thoáng buồn trong mắt…. Nhưng ít ra thì trong mắt ta Em vẫn vậy. Vẫn lung linh, trong sáng và ngọt ngào như một que kem trong tay bọn trẻ hay như một tia nắng sớm trên nền trời xanh thẳm của cao nguyên.

Chả biết từ khi nào mà mỗi lần gặp Em ta đều bị hút vào trong ánh mắt mênh mông và sâu thẳm của Em. Ta chỉ biết yên lặng ngước lên ngắm những đóa hoa nở trên môi Em, và những tia nắng lấp lánh, lung linh trong ánh mắt của Em. Em càng rực rỡ thì ta lại càng yên lặng… Em như một cánh đồng hoa oải hương tím ngát, quyến rũ đến mê hồn, còn ta như đồng đất khô cằn, yên lặng và chất chứa trong lòng bao yêu thương dành cho những cánh hoa yêu dấu.

Và rồi đột ngột, khi Em rời đi thì ta chỉ còn lại những đồng ruộng mênh mông, trống trải và buồn bã sau vụ mùa thu hoạch….

Em đi bỏ lại con đường
Bờ xa cỏ dại vô thường nhớ em…


Cơn mưa chiều chỉ giữ Em lại được thêm một lát, rồi Em lại phải đi công chuyện… biết sao được! Ta chẳng đủ sức để giữ chân Em lại, hay bước cùng Em trên những con đường. Ta chỉ là những bờ xa cỏ dại, nhìn theo những cánh hoa bay đi khắp bốn phương, và nhẹ ru bàn chân ai đó một ngày ghé qua.

Em cứ tung bay cùng với những cơn gió đam mê của mình Em nhé, đồng ruộng và ta vẫn luôn chắt chiu những cành hoa để cài lên tóc Em, để mơn man làn môi và đánh thức nụ cười trong mắt của Em. Nhớ nhe Em, để mỗi khi thấy mệt mỏi và quá xa để về bên mẹ, Em có thể đến bên ta, bên những đồng đất bao la, tràn đầy những cánh hoa, để thả hồn vào gió, sắc hoa hay những làn hương đắm đuối, và để ta ru Em bằng những lời lặng yên của đất…

Giờ còn mình ta qua phố… và ta thầm nhắc nhớ tên Em. Không biết nhắc Em nhiều vậy Em có nhảy mũi không nữa? Trời chiều sau cơn mưa rực đỏ, như ru những đám mây đen chìm vào bóng tối, và ta ru nỗi nhớ chìm vào những tấm hình của Em mà ta chụp vội…

Em có một ước mơ nho nhỏ - mà Em gọi là "Giấc mơ Chapi", đó là được một lần bước đi trên những cánh đồng oải hương bất tận, thơm ngát của vùng Provence. Nhưng vì nhiều lý do mà Em vẫn chưa thực hiện được giấc mơ dang dở đó. Còn ta, cũng vẫn còn dở dang một giấc mơ: được cùng Em bay bổng trong những đám mây trôi cạnh sườn đồi, nơi có đàn dê trắng nhởn nhơ, có mái nhà sàn yên vui, và có hai người yêu nhau...

Mà thôi, kệ những giấc mơ dang dở đó, ta cứ vui với thực tại, cứ ngắm nhìn em cười rạng rỡ giữa cánh đồng thạch thảo nơi này đã.

Nhớ Em!

20230909_185152.jpg
 

Binhyennoiay

Xe điện
Biển số
OF-818499
Ngày cấp bằng
2/9/22
Số km
2,912
Động cơ
129,312 Mã lực
Em yêu dấu!

Sài Gòn những ngày này vẫn cứ lúc mưa lúc nắng. Những cơn mưa còn rớt lại, cứ chợt đến rồi lại lướt nhanh qua phố về với mây trời và những cánh đồng bất tận. Và Em cũng vậy: chợt đến bên ta chốc lát rồi lại vội vã ra đi. Một chút mưa cũng đủ dịu đi cái nóng, nhưng một ly cà phê bên Em trong chốc lát dường như không đủ để vơi đi những nhớ mong đằng đẵng suốt bao ngày xa Em.…

Sau mấy tháng trời lăn lộn với đồng ruộng, rồi ta cũng được ngơi tay để lên Sài Gòn, để thăm Em. Vẫn góc phố quen thuộc nơi ngày đó mình gặp nhau, Em cũng vẫn vậy… không, Em đẹp hơn, hiện đại hơn theo cuộc sống nơi phồn hoa đô thị, và cũng có nhiều hơn những thoáng buồn trong mắt…. Nhưng ít ra thì trong mắt ta Em vẫn vậy. Vẫn lung linh, trong sáng và ngọt ngào như một que kem trong tay bọn trẻ hay như một tia nắng sớm trên nền trời xanh thẳm của cao nguyên.

Chả biết từ khi nào mà mỗi lần gặp Em ta đều bị hút vào trong ánh mắt mênh mông và sâu thẳm của Em. Ta chỉ biết yên lặng ngước lên ngắm những đóa hoa nở trên môi Em, và những tia nắng lấp lánh, lung linh trong ánh mắt của Em. Em càng rực rỡ thì ta lại càng yên lặng… Em như một cánh đồng hoa oải hương tím ngát, quyến rũ đến mê hồn, còn ta như đồng đất khô cằn, yên lặng và chất chứa trong lòng bao yêu thương dành cho những cánh hoa yêu dấu.

Và rồi đột ngột, khi Em rời đi thì ta chỉ còn lại những đồng ruộng mênh mông, trống trải và buồn bã sau vụ mùa thu hoạch….

Em đi bỏ lại con đường
Bờ xa cỏ dại vô thường nhớ em…


Cơn mưa chiều chỉ giữ Em lại được thêm một lát, rồi Em lại phải đi công chuyện… biết sao được! Ta chẳng đủ sức để giữ chân Em lại, hay bước cùng Em trên những con đường. Ta chỉ là những bờ xa cỏ dại, nhìn theo những cánh hoa bay đi khắp bốn phương, và nhẹ ru bàn chân ai đó một ngày ghé qua.

Em cứ tung bay cùng với những cơn gió đam mê của mình Em nhé, đồng ruộng và ta vẫn luôn chắt chiu những cành hoa để cài lên tóc Em, để mơn man làn môi và đánh thức nụ cười trong mắt của Em. Nhớ nhe Em, để mỗi khi thấy mệt mỏi và quá xa để về bên mẹ, Em có thể đến bên ta, bên những đồng đất bao la, tràn đầy những cánh hoa, để thả hồn vào gió, sắc hoa hay những làn hương đắm đuối, và để ta ru Em bằng những lời lặng yên của đất…

Giờ còn mình ta qua phố… và ta thầm nhắc nhớ tên Em. Không biết nhắc Em nhiều vậy Em có nhảy mũi không nữa? Trời chiều sau cơn mưa rực đỏ, như ru những đám mây đen chìm vào bóng tối, và ta ru nỗi nhớ chìm vào những tấm hình của Em mà ta chụp vội…

Em có một ước mơ nho nhỏ - mà Em gọi là "Giấc mơ Chapi", đó là được một lần bước đi trên những cánh đồng oải hương bất tận, thơm ngát của vùng Provence. Nhưng vì nhiều lý do mà Em vẫn chưa thực hiện được giấc mơ dang dở đó. Còn ta, cũng vẫn còn dở dang một giấc mơ: được cùng Em bay bổng trong những đám mây trôi cạnh sườn đồi, nơi có đàn dê trắng nhởn nhơ, có mái nhà sàn yên vui, và có hai người yêu nhau...

Mà thôi, kệ những giấc mơ dang dở đó, ta cứ vui với thực tại, cứ ngắm nhìn em cười rạng rỡ giữa cánh đồng thạch thảo nơi này đã.

Nhớ Em!

20230909_185152.jpg
Of ko có nút thả tym để em bày tỏ nhỉ...
 

Lencii

Xe đạp
Biển số
OF-756967
Ngày cấp bằng
11/1/21
Số km
44
Động cơ
51,958 Mã lực
Em cũng xin post 1 kỉ niệm của em vào đây ạ
#-o#-o

C0CE73B0-8D08-425B-AE12-BE307E669FF8.jpeg




Và đây nữa…

Cắm một bình thạch thảo
Nhận ra: vừa mùa thu
Muốn hỏi anh vài thứ
Sau năm tháng...cho dù...

Anh dạn dày hơn trước
Mắt đã đầy đăm chiêu
Thuốc cháy trong vô thức
Sau những lần...quên yêu

Muốn hỏi anh vài thứ
Sợ mùa thu qua nhanh
Sợ mười năm sau nữa
Mà lòng chưa quên anh...

Thêm một mùa thạch thảo
Thu về trong mong manh
Muốn hỏi anh vài thứ
Phân vân mãi chưa đành...

AF282E33-D0FC-4E81-B9AF-D1EA8D7B30BF.jpeg


P.s: thơ em copy, ảnh góc quán quen bạn thân em vẫn hay ngồi ạ ☺☺

"Tự dưng muốn hỏi anh một vài điều về mùa thu
Chẳng hạn như thạch thảo sẽ nở trong bao nhiêu ngày
Phải đợi bao lâu thì quả hồng trên cây mới chín đỏ
Trời se lạnh thế nào thì cần mặc thêm áo dài tay
Hay là tháng 9 rồi, anh có thích em không?"


9E2E7DE1-9BCD-4149-9963-9A1F0AEDE9B4.png
 
Chỉnh sửa cuối:

6997

Xe container
Biển số
OF-97440
Ngày cấp bằng
28/5/11
Số km
5,465
Động cơ
458,721 Mã lực
Em đọc nó rất nhiều lần rồi và phải nói LQV đi rất nhiều nơi mới viết ra đc một bài tổng quát hay vậy về đất nước ta với nhiều cung bậc, có nhiều lúc rất trầm buồn u uất nhưng cũng có đoạn khá lạc quan mợ ạ:

Đêm hội vui, tiếng trống giục liên hồi
Bà sống dậy, bà đừng buồn nữa nhé
Bà lại trẻ như ngày xưa hát ví
Người náu mình trong quả thị bước ra
Người hứng dừa từ giấy điệp bước ra
Người đã khuất cũng về đông đủ cả
Những tượng đá bỗng chập chờn nhẩy múa
Những cụ già say rượu hát nghêu ngao
Ngực em tròn anh chẳng dám nhìn lâu
Lời em nói có măng rừng muối bể
Hồn dân tộc dậy ta làm thi sĩ
Quá khứ nhiều mà ta chẳng già nua
Thơ của Vũ lúc nào cũng chứa chất rất nhiều suy nghĩ, trăn trở về cuộc sống, tình yêu. Có những lúc quằn quại, đau xót, nhưng cũng có những lúc như buông xuôi. VD như bài Từ biệt, Vũ viết khi chia tay cánh chim đầu tiên - Tố Uyên...

Thôi nhé, em đi
Như một cánh chim bay mất
Phòng anh chẳng có gì ăn được
Chim bay về những mái nhà vui.

...
Anh cứ nghĩ thương nhau là tất cả
Nhưng em cười khi anh chẳng thể vui
Hai ta không đi một ngả đường dài
Không chung khổ đau không cùng nhịp thở
Những gì em cần, anh chẳng có
Em không màng những ngọn gió anh trao
Chiếc cốc vỡ tan, không thể khác đâu em
Anh nào muốn nói những lời độc ác
Như dao cắt lòng anh như giấy nát
Phố ngoài kia ngột ngạt những toa tàu
Tiếng bán mua tiếng cãi chửi ồn ào
Những nhà cửa nhỏ nhoi những mặt người bụi bẩn
Cuộc sống này chẳng có gì đáng trọng
Khiến người ta không thể tốt cùng nhau

"Thật ra mà nói, chẳng có gì để nói"
Giã từ.



Đọc xong ít khi em thấy nhẹ nhàng :(

Tiện đang dòng thu của cccm ở đây, em chép lại mấy câu còn nhớ bập bõm - của Vũ trong bài Lá thu. Xưa xửa xừa xưa, em còn vẽ cái tranh 1 cô gái "gầy như huệ trắng xanh - tóc em rối và áo em đỏ thắm"..., xong nhìn lại thấy xấu quá, chả nhớ vứt đi đâu >:)>:)

Điều tôi nói phải chăng là quá muộn
Em u buồn em có nhận hay không
Em gầy như huệ trắng xanh
Ngọn lửa nhỏ giữa hai vực thẳm
Em tê dại em âm thầm kiêu hãnh
Em cô đơn như biển lạ lùng ơi
Đi tìm nhau suốt đời
Sao bây giờ mới gặp
Khi mặt đất mênh mông đầy biến loạn
Khi bước chân lầm lạc
Khi con người giết nhau
Những lá thư không biết gửi về đâu
Những hải cảng không có tàu cặp bến
Quen thất vọng tôi hồ nghi mọi chuyện
Tìm trong mắt em náo động những chân trời
Ngõ phố dài hôm ấy mưa rơi
Đã xa vắng trên mặt đường ướt lạnh
Tóc em rối và áo em đỏ thắm
Những bức tranh nổi gió ở trên tường
Hoa cúc vàng - nỗi nhớ của hoàng hôn
Những dãy phố những con thuyền phiêu bạt
Những người con gái con trai im lặng
Mắt mở to trong nắng thẳm mong chờ
Thế giới xanh xao những sự thực gầy gò
Em đã đập vỡ ra từng mảnh
Giấu sôi sục trong những đường nét lạnh
Em đi tìm thế giới của riêng em
Tình yêu và nỗi khổ của riêng em
Niềm tin lớn giữa cuộc đời vô lý
Nghĩ về em bao buổi chiều lặng lẽ
Tìm trong em bao khát vọng không ngờ
Môi tôi run những lời nói dại khờ
Em ẩn hiện sao còn xa lạ thế
Tôi ảo tưởng quá nhiều ư? Có lẽ
Em cần gì gió lốc của đời tôi.
 

6997

Xe container
Biển số
OF-97440
Ngày cấp bằng
28/5/11
Số km
5,465
Động cơ
458,721 Mã lực

minhtallica

Xe buýt
Biển số
OF-67015
Ngày cấp bằng
23/6/10
Số km
732
Động cơ
450,432 Mã lực
Em uống trà 1 mình cũng hay rót ra 2 chén, rồi thắp trầm đốt nhang ...

Mời cccm xơi nước rồi nói chuyện với ... 🤣🤣

20230909_215712.jpg
Xơi nước và nói chuyện như này phải có tý nhạc nền mới đậm đà ạ! Có lẽ hợp nhất với không khí này là trích đoạn Requiem của Mozart - một tuyệt tác cuối cùng của ông!
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
10,163
Động cơ
571,866 Mã lực
Tự dưng em lại nhớ ra bài thơ này của Lưu Quang Vũ mà em rất thích :). Nhưng tiếc là mùa hè đi qua rồi :P

Mưa
Em đứng bên anh nồng nàn mùa hạ
Chưa kịp lời tình tự
Trời đã oà cơn mưa
Vườn run lên trong nước mắt trẻ thơ.
Mắt em ướt nhoà sung sướng
Nước rửa sạch bụi đường trên trán
Tóc hoá thành dòng suối màu đen
Những chậu thau đồng lanh canh dưới hiên
Những mái tôn ào ào nước dội
Trẻ hò reo, xe bóp còi inh ỏi
Đường thành sông nước xiết trôi băng
Những cánh hoa kim phượng như những chiếc thuyền vàng.
Chở niềm vui đơn sơ, kỳ lạ
Mưa rộng dài xoá những nỗi lo riêng
- Thôi anh đừng nói với em anh đừng nói với em
Về hạnh phúc khó khăn về đường dài xa ngái
Đừng dò hỏi tương lai đừng đắn đo e ngại
Đừng thổ lộ yêu thương đừng nhắc chuyện xa xưa
Anh hãy nghe tiếng mưa tiếng mưa tiếng mưa
Trên những cánh đồng đất nâu tơi tả
Ướt đẫm cả tiếng cười ướt đẫm cả lưỡi cày cả hạt ngô mầm mạ...

Các tường nhà trong một sắc áo chung
Chùm vải sẽ sai quả mận sẽ hồng
Cửa kính ướt sẽ thành gương trong trẻo
Tất cả sẽ giản đơn, chân thành, dễ hiểu
Trên đất đai từng đau khổ của ta

Em đưa tay hứng những hàng mưa
Bàn tay như đài hoa như búp lá
- Thôi anh đừng nhìn em đừng nhìn em nữa
Em hiểu điều gì đã gắn bó đôi ta
Em hiểu điều gì... Ôi tiếng mưa tiếng mưa.
Em thấy bài này viết về vùng quê miền trung du Bắc bộ cũng hay:


Nơi ấy
Thơ Lưu Quang Vũ

Ở nơi ấy có một đồi mua tím
Có con đường đất mịn mát chân đi
Ở nơi ấy có một rừng bưởi chín
Có người em bé nhỏ ngóng ta về.

Tia nắng hạ sáng bừng trên lá cọ
Chim chào mào ăn hạt dẻ mùa thu
Rơm khô ủ những quả hồng chín đỏ
Ngọn gió chiều, hoa sở trắng như mưa.

Ở nơi ấy, suối thành sông mùa lũ
Xuyên qua rừng, ngập ướt cả bờ lau
Đèn nhựa trám tinh mơ em nhóm lửa
Sương mịt mù trước cửa, thấy em đâu.

Gương mặt ấy, nụ cười bên lửa thắm
Quả doi rừng trong nón để phần nhau
Ở nơi ấy vị măng vầu chẳng đắng
Củ sắn lùi ống nứa vẫn thơm lâu.

Hoa chẳng sớm và trái không quá muộn
Xuân không nhanh và đông chẳng kéo dài
Mỗi khóm lá một hương rừng bí mật
Nắng dong vàng thung lũng tiếng ong bay.

Tôi đã đi bao đường xa tít tắp
Bao mùa đông mùa hạ đã trôi qua
Bao cửa bể, xóm thôn, thành phố rộng
Một vùng quê nơi ấy ngỡ phai nhoà.

Nếu em biết những gì tôi đã sống
Những buồn vui tôi đã có trong đời
Nếu em biết bây giờ tôi khác lắm
Buổi cùng em kiếm củi ven đồi?

Người ta bảo: cả em giờ cũng khác
Đã con bồng, con dắt, nhớ chi tôi...
Có sao đâu: trái mùa thu vẫn thắm
Mây mùa thu vẫn trắng những chân trời.

Nếu em biết rằng tôi, tôi vẫn nhớ
Vẫn là con suối lũ của rừng xưa
Con tu hú dưới lùm hoa chuối đỏ
Ngọn lửa hồng em ủ giữa chiều mưa?

Vẫn nguyên vẹn những hoa rừng thơ dại
Đã dạy tôi biết chia ngọt sẻ bùi
Vầng trăng lớn mọc lên từ phía ấy
Ngọn gió rừng vẫn thổi giữa hồn tôi.
1980
Nguồn: Lưu Quang Vũ, thơ tình, NXB Văn học, 2002
 

cỏ và mây

Xe điện
Biển số
OF-122555
Ngày cấp bằng
30/11/11
Số km
2,213
Động cơ
40,397 Mã lực
"Tự dưng muốn hỏi anh một vài điều về mùa thu
Chẳng hạn như thạch thảo sẽ nở trong bao nhiêu ngày
Phải đợi bao lâu thì quả hồng trên cây mới chín đỏ
Trời se lạnh thế nào thì cần mặc thêm áo dài tay
Hay là tháng 9 rồi, anh có thích em không?"


9E2E7DE1-9BCD-4149-9963-9A1F0AEDE9B4.png
Tự dưng e nhớ câu hát:
Nụ hoa ấy không phải nụ hồng
Ngày không em anh có nát tan cõi lòng..


Mà e k nhớ ra bài gì
 

cỏ và mây

Xe điện
Biển số
OF-122555
Ngày cấp bằng
30/11/11
Số km
2,213
Động cơ
40,397 Mã lực
Thơ LQV nhiều bài hay mà mợ. Em chỉ nhớ mỗi bài Đất Nước Đàn Bầu:

Bài này lại càng hay với những người hay vivu như cụ ạ :P

Chị thích đọc những bài thơ tình mềm mại như này hơn em ạ. Mùa hạ và những cơn mưa ào ào xối xả, cuốn trôi đi bao lo toan nhọc nhằn, chỉ còn bên đôi nhân tình những điều đẹp đẽ....
Còn nhiều lắm c ạ. Lúc nào em tỉnh tỉnh em gửi nhá :P


Nửa đêm người đã khuất về các cm lại chạy mất dép :))

Em uống trà 1 mình cũng hay rót ra 2 chén, rồi thắp trầm đốt nhang ...

Mời cccm xơi nước rồi nói chuyện với ... 🤣🤣

20230909_215712.jpg
Sợ quá
 

6997

Xe container
Biển số
OF-97440
Ngày cấp bằng
28/5/11
Số km
5,465
Động cơ
458,721 Mã lực
Xơi nước và nói chuyện như này phải có tý nhạc nền mới đậm đà ạ! Có lẽ hợp nhất với không khí này là trích đoạn Requiem của Mozart - một tuyệt tác cuối cùng của ông!
Hihi, em ngồi nghe live bản Capricho Arabe của Tarrega, rồi sau còn 1 mình thì nghe Sonata Bi thương.
Cả 2 đều không hợp để post lên / nghe lại vào buổi sáng :)


Sáng nay mát mẻ, yên bình, nghe tiếng chó nhà ai sủa văng vẳng, tự nhiên em nhớ ra bài này... Ở lại đây với anh :D - Resta Qui

Mời cccm nghe nhạc xơi nước nhé!

 

DaDieuchienxu

Xe container
Biển số
OF-436459
Ngày cấp bằng
12/7/16
Số km
7,353
Động cơ
344,087 Mã lực
Hihi, em ngồi nghe live bản Capricho Arabe của Tarrega, rồi sau còn 1 mình thì nghe Sonata Bi thương.
Cả 2 đều không hợp để post lên / nghe lại vào buổi sáng :)


Sáng nay mát mẻ, yên bình, nghe tiếng chó nhà ai sủa văng vẳng, tự nhiên em nhớ ra bài này... Ở lại đây với anh :D - Resta Qui

Mời cccm nghe nhạc xơi nước nhé!

Nhạc đã nghe nhưng chả thấy nước đâu cả. :D
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
10,163
Động cơ
571,866 Mã lực
Bài này lại càng hay với những người hay vivu như cụ ạ :P



Còn nhiều lắm c ạ. Lúc nào em tỉnh tỉnh em gửi nhá :P

Thật ra bài Nơi Ấy mới là bài thơ nhẹ nhàng mà em thích vì nó gợi lại nhiều kỉ niệm đẹp vùng đồi núi Trung du Phú Thọ quê mẹ em. Em cảm nhận đc hơi thở của núi rừng, của đất, của hoa cỏ, sông suối nơi đó nhưng bài Đất Nước Đàn Bầu thì là một bài rất khái quát về đất nước, con người và cuộc sống văn hoá của người Việt từ bao đời nay mợ ạ.
 

minhtallica

Xe buýt
Biển số
OF-67015
Ngày cấp bằng
23/6/10
Số km
732
Động cơ
450,432 Mã lực
CHIỀU THU KHÔNG NẮNG…

Như tiêu đề của topic “Chuyện của mùa đông, chuyện về những ngón tay đan…”, mình cũng lắm chuyện mùa đông, cũng không chỉ có những ngón tay đan… :P

Mong lắm cho mùa đông tới…để ta lại được co ro bên nhau, thẩm cái lạnh thấm sâu vào da thịt bởi những cơn gió mùa đang vần vũ…như những dòng trong bài đầu tiên #1 của topic: “… Em sẽ quàng thêm chiếc khăn thật ấm, co ro ôm ly cà phê, luyên thuyên đủ thứ chuyện ngốc xít hoặc ngồi mơ màng nghe về những mùa đông cũ…”.

Giờ thì vẫn còn đang Thu…Thu gì mà đỏng đảnh dễ ghét! Mới hôm qua còn chợt mưa, chợt nắng với cái nắng gay gắt mê mải đi rong trên những con phố mà hôm nay đã lại xầm xì, ủ rũ như đang dỗi hờn vậy, chả giống gì với cái Thu mà ông bạn nhà thơ của mình đã cảm vậy:

“Heo may buông lá vàng
Hai tay ta buông gió
Thả rơi chiều mênh mang
Thu rót vàng nắng mật
Mây đọng đầy hồ xưa…”

………………..

Chiều thu không nắng…
Đôi bàn tay với những ngón tay nhỏ nhắn nhưng thon dài của nàng dường như đang ngập ngừng, tư lự lướt trên phím đàn dương cầm, cây đàn cũ kỹ theo thời gian ở tầng 2 ngôi nhà cũng cũ kỹ nằm trên con phố nhỏ rợp bóng cây… Mình thì lặng lẽ ngồi bên, nhắm mắt thả hồn theo làn điệu mềm mại trong sáng với những nốt nhạc giàu cảm xúc và đầy hoài niệm của bản Rêverie “Khúc mộng tưởng” – một tác phẩm do nhạc sỹ người Pháp Clode Debussy sáng tác.

Chiều thu buồn khắc khoải như chuyển mùa đông cùng với những nốt nhạc và mùi nước hoa thoang thoảng lan tỏa từ nàng dường như đưa mình trở về với quá khứ, để gặm nhấm những hoài niệm xưa mà theo thời gian không thể nào quay trở lại được nữa…

Giai điệu của Rêverie như một cánh rừng tĩnh lặng và thấm đẫm những mùi hương – là thứ ngôn ngữ vô hình cần lắm một người thông dịch tinh tế và giàu cảm xúc. Cũng chính Debussy đã nói: “La musique est le silence entre les notes - Âm nhạc chính là không gian tĩnh lặng nằm giữa những nốt nhạc”…và rồi cái không gian tạo nên từ giai điệu tuyệt vời của những nốt nhạc đó cũng chính là cái không gian để những mùi hương lan tỏa, truyền cảm xúc tới chúng ta.

Francis Kurkdjian – nhà chế tác, tác giả của vô số dòng nước hoa nổi tiếng như Green Tea của Elizabeth Arden, Le Parfum của Elie Saab, For Her của Narciso Rodriguez v.v… đã nói: “Đối với tôi, âm nhạc và mùi hương có liên quan rất nhiều bởi vì chúng cần không gian để lan tỏa. Ta cảm nhận được âm nhạc bởi sự rung động của âm thanh trong không khí vào đến tai, giống như cách mà mùi hương cần sự chuyển động của không khí để tới mũi của ta. Cả hai kiểu lan tỏa này đều vô hình so với hội họa hoặc văn học; và đó là lý do tại sao chúng ở sâu trong tâm hồn chúng ta… theo một cách nào đó…”.

Mùi hương của Chypre Mousse nhà Oriza L. Legrand tỏa ra từ nàng lắc rắc rải trên những nốt nhạc mơ màng đa sắc thái của bản Rêverie nàng đang chơi như đưa ta tới cánh rừng mùa thu ướt đẫm sương, ngập tràn mùi hương của vô số loài cây cỏ hoa lá trộn lẫn với mùi của rong rêu, bùn đất và nấm tươi… lúc nồng nàn, lúc thoang thoảng. Mình bỗng chợt nhận ra mùa hè đã trôi qua cùng những làn hương nồng mùi nắng cháy để nhường chỗ cho một mùa thu dịu dàng đỏng đảnh với hương cỏ đậm đà xen lẫn vị ngai ngái của rong rêu hay hương thơm của nhựa cây…

Thế rồi nàng chơi đã sang tới phần hai của bản nhạc; giai điệu dreamy, khắc khoải đầy hoài niệm đã kết thúc để chuyển sang khúc biến tấu phong phú, ấm áp và dày dặn hơn về âm hưởng. Không gian âm nhạc quanh chúng mình dường như biến thành những làn hương của một khu rừng ngày càng trở nên đậm đà, như mùi của đất, của lá và của hoa trong cái dòng nước hoa nhà Serge Lutens De Profundis mà nàng đã từng đắm đuối. Hương trong cánh rừng của De Profundis tràn ngập màu xanh của lá cây rong rêu, màu nâu của đất mùn ẩm ướt và màu tím của những sắc hoa tím, màu vàng của hoa cúc…

Bỗng chợt mường tượng ra cái ngày đầu thu năm xưa khi cánh rừng vẫn còn cỏ xanh, vẫn còn chút nắng rơi rớt lại… Nắng phủ lên bãi cỏ xanh và hương cỏ cây như bất ngờ níu chân lại những tâm hồn khao khát yêu thương...và nàng - với bộ váy áo trắng trẻ trung - chúng mình cùng nhau lang thang bên cánh rừng ở một miền đất xa xôi với các cung bậc mùi hương của đất trời, hoa lá và cây cỏ không ồn ào mãnh liệt mà quấn quít, vấn vương…

Như bừng tỉnh sau nốt cuối, mình bước ra phía cửa sổ, ngắm nhìn con phố đang dần rộn rã với đám hàng quán càng về chiều càng tấp nập và châm điếu Trinidad Short rồi lặng lẽ thả làn khói qua mũi…vị ngầy ngậy như chocolate, vị cay cay như hồ tiêu, vị nồng đặc hiệu của chất nicotin trong điếu cigar mini đã làm mình tỉnh hẳn, khói thuốc bảng lảng trong căn phòng nhỏ, thơm dịu…Nàng chợt ôm lấy mình từ sau lưng, cắn nhẹ vào vành tai và thì thầm: “Anh hư lắm đấy nhé! Bảo bao lần rồi, hút thuốc thì ra ban công đi…”
 

Xu_

Xe máy
Biển số
OF-300014
Ngày cấp bằng
28/11/13
Số km
69
Động cơ
306,909 Mã lực
Chị thích đọc những bài thơ tình mềm mại như này hơn em ạ. Mùa hạ và những cơn mưa ào ào xối xả, cuốn trôi đi bao lo toan nhọc nhằn, chỉ còn bên đôi nhân tình những điều đẹp đẽ....
Trên of có mợ Mrs.13 làm thơ cũng rất hay mợ ạ :). Ở đây bọn em có mỗi 1 anh nhà thơ thôi, 10 năm qua anh ấy sáng tác đc 1000 tác phẩm nhưng mới phát hành có 1 bài thôi ạ 🥲🥲
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top