Thì tại nhìn chung các DN Việt tạo cho người Việt tâm lý soi xét, cảnh giác với hàng Việt rồi. Nên DN Việt nói chung sẽ bị ảnh hưởng.
Mà khổ tội những cái DN gây tai tiếng đó nó lại tạo ra ảnh hưởng quá lớn, quá rầm rộ.
Nên ngày một ngày hai không lấy luôn lại được sự tín nhiệm của người dân.
Kể đến nữa là các phong trào ủng hộ của người Việt toàn bị lạm dụng, trà trộn cái đểu giả vào nên sự mất niềm tin ngày càng sâu sắc.
Ví dụ như hồi đầu, cái phong trào "hàng Việt Nam chất lượng cao" được dán tem nhãn cũng có uy tín đấy chứ. Nhưng rồi chỉ sau thời gian ngắn thì người quản lý cái nhãn chất lượng cao ấy lỏng lẻo, DN thì à uôn... nên giờ cái này chết ngắc, dân cười khẩy với cái nhãn đó.
Rồi có một thời gian mà hàng may mặc "Made in Việt Nam" cũng đi vào lòng người đấy chứ. Nhưng cũng thời gian ngắn sau thì nó lại à uôn.
Giờ nó lan sang không chỉ sản phẩm công nghiệp nữa, mà sản phẩm nông sản cũng rơi vào tình trang ấy. Nói quả xoài Thái người ta tin rằng chất lượng nó đồng đều; còn hàng Việt ta thì xoài cát Hòa Lộc có giá ư, thế là chỗ nào cũng xoài Hòa Lộc. Cam Cao phong ngon dễ bán ư ? thế nào chỗ nào cũng cam Hòa Bình Cao Phong; Bưởi Diễn ngon ngọt ư ? Thì đâu cũng bưởi Diễn. Rồi gần đây là gạo Điện biên, gạo ST 25 đặc sản ư ? thì người ta tính ra diện tích trồng lúa của tỉnh Điện Biên phải rộng ngang Thái Bình thì mới có từng ấy gạo để bán....
Cứ cái kiểu ấy, nên chết chùm với nhau.
Một vài DN làm thật ăn thật không lại được.
Gần đây, dần dần có những thương hiệu cũng phần nào được tin tưởng.
Em là doanh nghiệp nội sx hàng nội, về chất lượng, giá cả bên em rẻ hơn, chất lượng cũng cạnh tranh với hàng ngoại, nhưng vẫn ko được đón nhận và đánh giá đúng từ người V, kể cả người tiêu dùng, đại lý và nhân viên...
Dân V mình vẫn sính ngoại, vẫn tin là cty ngoại tốt hơn cty nội, nên nhiều đồng nghiệp em lôi 1 ông tây về múa may gọi là doanh nghiệp ld với Úc, Sinh, Đức v.v
Nên đời cơ bản là hài, hixx.