E sợ đauTôi chưa được gây mê bao giờ, toàn nội soi sống đau bỏ cụ. Cảm giác lúc bị gây mê nó như thế nào hả ông?


E sợ đauTôi chưa được gây mê bao giờ, toàn nội soi sống đau bỏ cụ. Cảm giác lúc bị gây mê nó như thế nào hả ông?
Mình cứ từ trong nhà mình mà ra đã mèo ạ.Nói thì dễ, làm mới khó mợ ạ, em thấy nhiều bạn bè xung quanh không có hướng như vậy, hướng giờ chủ yếu là dạy dỗ dân chủ bình đẳng từ bé, nhưng có vẻ bỏ qua trách nhiệm nghĩa vụ, nói chung là khó nói và nếu mình muốn mình chỉ làm cho F1 nhà mình được thôi.
Họ chọc ngoáy có chủ đích đấy ạ. Còn tại sao họ chọc ngoáy phá thớt thì em không nói mọi người cũng hiểu.Cụ thấy không em chả đụng chạm gì gia đình, cá nhân cụ ấy cả. Thế mà cụ ấy làm như em chửi cụ ấy í. Đàn ông đàn ang gì mà hèn hạ thế không biết. Nam nhi trên OF họ không tồi tàn nhân cách như vậy đâu cụ gì ơi. Cụ nhầm chỗ chơi rồi. Đây không phải là bãi grab chờ khách đâu.
Em đang lo việc này rồi đây, giờ trông đợi được vào điều gì ở con trẻ.Đọc bài con đẻ con dâu tẩn mẹ già 88 tuổi Vì chuyện vệ sinh mà buồn quá.
Ngày tàn!
Sống có trách nhiệm là sống mà không trở thành gánh nặng cho gia đình, xã hội ở những ngày tàn.
Xưa các cụ hưu bổng không có.
Nên “ Trẻ cậy cha, gì cậy con “
Giờ đời đã khác.
Trẻ cậy cha nhưng chưa già thì ráng sống và tích luỹ để ko phải cậy con!
Điểm hội tụ của tuổi già là gia đình, nhưng hoàn toàn có thể là Trại Dưỡng Lão.
Trước khi
Bắt đầu chuỗi ngày lê lết với tuổi già và bệnh tật.
Hay sống hết mình vì đời có nhõn 1 lần, để không quá nhiều hối tiếc. Và nhớ danh dụm 1 khoản tiết kiệm cho bản thân để lỡ sống đến tận 90 thì vẫn có tiền ăn.
Chó khoanh ba khoanh mới nằm.Cụ thấy không em chả đụng chạm gì gia đình, cá nhân cụ ấy cả. Thế mà cụ ấy làm như em chửi cụ ấy í. Đàn ông đàn ang gì mà hèn hạ thế không biết. Nam nhi trên OF họ không tồi tàn nhân cách như vậy đâu cụ gì ơi. Cụ nhầm chỗ chơi rồi. Đây không phải là bãi grab chờ khách đâu.
Người giúp cụ dễ chịu và giữ mạng sống của cụ mà cụ gọi là nó thì em thấy hơi buồnE sợ đau. Kêu nó gây mê, nó cho mình nằm, rồi lấy ven, rồi cắm cái ống truyền thuốc mê, rồi nó hỏi chuyện mình...đc vài câu thì mê. Lúc tỉnh dậy nó bảo nọi soi xong rồi, nhìn đồng hồ thì chừng 30p đã qua. Với em thì 30p ấy coi như chết, vì chả có cảm giác gì, lúc tỉnh dậy ko nhớ gì hết, lúc sau mới từ từ nhớ ra. Êm mượt lắm cụ ạ
.
Em thì vẫn nhồi sọ F1, ông bà sống với nhà mình, phải chăm sóc, hàng tuần ít nhất cũng phải cọ rửa nhà tắm, nhà vệ sinh bên phòng ông bà, nhưng trẻ con ham chơi nên tuần được tuần không, chỉ đạo từ xa nói chung là vẫn khó.Mình cứ từ trong nhà mình mà ra đã mèo ạ.
Tạ ơn cụ chia sẻ câu chuyện, ặc ặc, em nghe mà hãi.À, Sếp em lúc đương chức rất oai hùng, xếp lắm tiền, đệ tử hàng đoàn , hắt hơi là quân kéo đầy nhà, có cậu phó phòng kia rất có năng lực, nhưng không hiểu sao sếp ghét nó, đì nó ác, còn mấy cậu nữa sếp cũng đì cho phải xin nghỉ việc.
Năm 2013 xếp hưu, mới quyết định sáng, chiều thằng lái xe đã không đưa sếp về, em phải đưa về, mấy hôm sếp xuống bàn giao, thậm chí nhiều đứa không chào...
Thứ 7 tuần trước, xếp đi ăn tối với mấy ông bạn, thì gặp cậu phó phòng ngày trước, cậu này nghỉ việc, làm ăn cũng chả ra sao, lang thang, cậu này thấy xếp bèn đến cà khịa, chửi, sếp không nhịn được có nói gì đó, nó vớ cái chai bia đập vào đầu, khâu 7 mũi, đấm thêm tím mắt nữa, hôm qua em vừa vào thăm...
Lội mấy cái còm giờ mới thấy cụ nói chí phải. Khi còn khỏe thì sợ già yếu mới nói mạnh chứ cháu thấy đại đa số các cụ già yếu dù thể hiện ra là yêu đời hay ghét đời thì thực tâm đều muốn sống. Cháu không có ý chê trách nhưng đó là sự thật.Mấy cụ bẩu về già tự tử chứng tỏ ko hiểu về tuổi già.
Càng già càng sợ chết các cụ nhá!![]()
Cụ nhạy cảm quá, ko ai giúp ai cả cụ ạ. Đây là sự thuận mua vừa bán thôi. Cụ thấy e có nói xấu gì đâu. Cách cụ nói em cũng thấy hơi buồn!Người giúp cụ dễ chịu và giữ mạng sống của cụ mà cụ gọi là nó thì em thấy hơi buồn
Về mặt dịch vụ thì cụ trả tiền và họ cung cấp dịch vụ , ko ai nợ ai ,. Nhưng cụ gọi người cung cấp dịch vụ cho cụ bằng nó thì e thấy thiếu tôn trọng họ . Từ " Nó " chỉ dành cho người bậc dưới cụ , trong khi đây là quan hệ ngang hàng .Ai gọi cụ bằng nó thì chắc cụ cũng ko thể vui vẻ được .Cụ nhạy cảm quá, ko ai giúp ai cả cụ ạ. Đây là sự thuận mua vừa bán thôi. Cụ thấy e có nói xấu gì đâu. Cách cụ nói em cũng thấy hơi buồn!
Gen lỗi của xã hội.Đọc bài con đẻ con dâu tẩn mẹ già 88 tuổi Vì chuyện vệ sinh mà buồn quá.
Ngày tàn!
Sống có trách nhiệm là sống mà không trở thành gánh nặng cho gia đình, xã hội ở những ngày tàn.
Xưa các cụ hưu bổng không có.
Nên “ Trẻ cậy cha, gì cậy con “
Giờ đời đã khác.
Trẻ cậy cha nhưng chưa già thì ráng sống và tích luỹ để ko phải cậy con!
Điểm hội tụ của tuổi già là gia đình, nhưng hoàn toàn có thể là Trại Dưỡng Lão.
Trước khi
Bắt đầu chuỗi ngày lê lết với tuổi già và bệnh tật.
Hay sống hết mình vì đời có nhõn 1 lần, để không quá nhiều hối tiếc. Và nhớ danh dụm 1 khoản tiết kiệm cho bản thân để lỡ sống đến tận 90 thì vẫn có tiền ăn.
Em thấy bình thường mà cụ, người xông thuốc mê bằng tuổi con em. Thậm chí em còn năn nỉ lễ phép khi em cung cấp dịch vụ cho khách hàng của em, họ goi em bằng gì e ko quan tâm. Hãy chuyên nghiệp chút cụ ạ, về nguyên tắc kinh doanh: Khách hàng luôn đúng, trong khi em thấy e ko có gì quá đáng cả, cách suy nghĩ của cụ có vấn đề đấy, chắc tại ngành y đặc thù quá chăng! Mà ko bàn về chuyện này public nữa cụ nhá, cần cụ gửi thư riêng cho e là đc.Về mặt dịch vụ thì cụ trả tiền và họ cung cấp dịch vụ , ko ai nợ ai ,. Nhưng cụ gọi người cung cấp dịch vụ cho cụ bằng nó thì e thấy thiếu tôn trọng họ . Từ " Nó " chỉ dành cho người bậc dưới cụ , trong khi đây là quan hệ ngang hàng .Ai gọi cụ bằng nó thì chắc cụ cũng ko thể vui vẻ được .
Thấy ở đây có hai ông: sếp, xếpÀ, Sếp em lúc đương chức rất oai hùng, xếp lắm tiền, đệ tử hàng đoàn , hắt hơi là quân kéo đầy nhà, có cậu phó phòng kia rất có năng lực, nhưng không hiểu sao sếp ghét nó, đì nó ác, còn mấy cậu nữa sếp cũng đì cho phải xin nghỉ việc.
Năm 2013 xếp hưu, mới quyết định sáng, chiều thằng lái xe đã không đưa sếp về, em phải đưa về, mấy hôm sếp xuống bàn giao, thậm chí nhiều đứa không chào...
Thứ 7 tuần trước, xếp đi ăn tối với mấy ông bạn, thì gặp cậu phó phòng ngày trước, cậu này nghỉ việc, làm ăn cũng chả ra sao, lang thang, cậu này thấy xếp bèn đến cà khịa, chửi, sếp không nhịn được có nói gì đó, nó vớ cái chai bia đập vào đầu, khâu 7 mũi, đấm thêm tím mắt nữa, hôm qua em vừa vào thăm...
Bị cái kia rồi thì tất cả các cái chuẩn bị bên dưới là vô tác dụng hết. Lúc đó chỉ còn trông chờ vào con cháu hoặc nhà dưỡng lão mà mình đã ký gửi thôi. Tốt thì được tốt, mà dở thì chịu dở.Haizza, tuổi già nghĩ đã hãi- hùng, không thể chờ con cái báo- đáp được, nghĩ cảnh ốm đau quặt quẹo, nay viện mai lê lết, trí nhớ lúc lẫn lúc lú, ăn uống cơm cháo vãi khắp nơi, chân tay run rẩy...
Em đã có kế hoạch rồi:
1. Dắt lưng ít vốn để không phiền đứa nào
2. Sống không quá bon chen để lúc già chuốc oán.
3. Con cái nuôi lớn rồi tự lập, không quá hy sinh cho chúng nó làm gì.
4. 1 cốc thuốc bí mật, hơi đắng, sau 30 giây là đi về với Chúa. .