View attachment 7538907
Từ trái sang phải: Vũ Đình Hoè, Hồ Chí Minh, Trần Duy Hưng, Nguyễn Văn Luyện, Hoàng Văn Đức và Giáo sư Nguyễn Thị Thục Viên
Trước 5/1945, bố em trước sống ở ngõ Chấn Hưng, cuối đường Trần Hưng Đạo, gần Ga Hàng Cỏ. Bố em chơi thân với ông Nguyễn Văn Luyện, nên ông nhận làm bác sĩ riêng gia đình em (lúc đó bố em sinh 5 người con ở Hà Nội, còn em chưa ra đời). Ông Luyện hơn tuổi bố em, làng Tây thì phải. Ông là Đại uý Quân y quân đội Pháp. Ông kể với bố em là "Tao và thằng phụ việc người Pháp đến một làng, dân làng cứ khúm núm vâng dạ thằng Tây, còn tao thì họ không trọng".
Nhà ông Luyện ở chỗ gần Đại sứ quán Cuba, mà có khi lại chính là ngôi nhà đó. Hai bố con ông Luyện chết hôm Toàn quốc kháng chiến ở chỗ Đài liệt sĩ 19/12 gần nhà ông. Mỗi lần lên Hà Nội bố em đều dẫn em qua và chỉ ngôi nhà đó và chỗ bố con ông hy sinh.
Khoảng 1944 gì đó, lúc anh trai em 10 tuổi, bị ốm, bố em đến nhà tìm ông Luyện, người nhà nói: "Ông Luyện đi ăn cưới cô Helen Chương". Hỏi lấy ai "Ông Ngô Đình Nhu". Vợ chồng ông Trần Văn Chương là "làng Tây" nên các con cũng tên Tây. Helen Chương là tên của bà Trần Lệ Xuân. Bố em cũng đôi lần biết bà Trần Lệ Xuân, hơn tuổi anh trai cả của em, nhưng ít hơn bố em chừng 14 tuổi. Bố em kể là cô Helen Chương người còm, đen chứ không như sau này. Còn ông Nhu, bố em gặp một lần duy nhất ở Thư viện Đông Dương (Thư viện quốc gia ngày nay). Ông Nhu đề nghị bố em cho xem thẻ đọc sách. Sau đó bố em hỏi thủ thư. "Ai vậy" "Ông Ngô Đình Nhu, ở Pháp về, Phó giám đốc Thư viện". Sau đó thẻ đọc của bố em bị vô hiệu. Tấm thẻ đọc này là đặc ân của Giám đốc Thư viện người Pháp cấp cho bố em (vì bố em không đủ tiêu chuẩn vào đọc), sau khi bố em nhượng cho ông này lại cái bếp quay gà chạy bằng dầu mazut (dầu diesel) của Đức sản xuất rất khó mua.