Chào các bác. Trong này chắc có nhiều người đáng tuổi bố tuổi mẹ em, nên mọi người cho phép e xưng hô bác - em cho tiện.
Nay em có đi gặp lại vài đứa bạn cấp 3, đứa nào đứa nấy cũng nói chuyện cưới xin, ăn chơi, kiếm tiền chục mà về em suy nghĩ, thấy bản thân vô dụng quá. Đúng là con nhà có tiền sướng thật...
Không biết có bác nào ở đây từng bị giống em thì cho em xin lời khuyên với. Em chẳng biết hướng đi nào mới là đúng nữa.
- Năm nay em vừa tròn 20 tuổi, hiện e đang là sinh viên của một trường đại học có tiếng tại HN. Em sinh ra và lớn lên ở HN, gia đình em thì thuộc tầng lớp lao động, gia cảnh thì cũng thuộc diện thiếu thốn. Bố em mất sớm, còn 3 người là mẹ với 2 anh em (em là út). Mẹ em năm nay cũng gần 60 rồi, anh em thì hơn e 11 tuổi nhưng mà chẳng làm ăn gì, mẹ vẫn là trụ cột chính của gia đình, chỉ đủ lo bữa cơm qua ngày.
- "Tiền không mua được hạnh phúc" là một câu nói chẳng sai nhưng cũng chẳng đúng vì tiền là điều kiện cần để đạt được hạnh phúc. Đó chính là điều em vẫn đúc kết được từ 20 năm cuộc đời mình. Vì gia đình em thiếu thốn, các cuộc cãi vã diễn ra hàng ngày chỉ xảy ra xung quanh vấn đề tiền bạc. Nếu các bác từng trong hoàn cảnh như em chắc sẽ hiểu, đồng tiền có thể gây áp lực dự dỗi thế nào đến 1 gia đình.
- Từ những năm học cấp 2 (14 tuổi) em đã dấy lên tư tưởng phải cố gắng kiếm được nhiều tiền, càng sớm càng tốt, như thế thì mới vực qua khỏi hoàn cảnh này.
- Em đã có một chút tự lập từ những năm 16 tuổi, khi em bắt đầu công việc đầu tiên. Lúc đó em xin được vào làm phục vụ bàn tại các quán trà sữa. Lương cũng chẳng được bao nhiêu, 14-15k/1h, cuối tháng e nhận về được 1tr8-2tr mỗi tháng. Sau đó, ngoài chỗ ăn, chỗ ở và tiền học của em ra, thì với số tiền đấy e đã có thể lo được 1 chút ít cho bản thân.
- Từ đó đến nay, em cũng từng nhảy qua rất nhiều việc từ làm phục vụ, làm pha chế cho bar, làm sale, nhân viên chạy ads, freelancer, và đến hiện tại e đang làm nhân viên part-time cho một agency về Marketing. Lý do cho việc e từng làm rất nhiều ngành nghề khác nhau chính là em không tim được cái em thích, và tất cả những công việc trước đó đều không có giá trị lâu dài..
- Cuộc sống hàng ngày của em diễn ra theo chu trình: sáng đi làm, chiều đi học ở trường, còn tối thì em có học thêm ngoại ngữ. Em cũng có buôn bán đồng hồ xách tay khi có thời gian rảnh.
- Tháng e cũng kiếm được 3tr5 từ việc làm parttime kia thêm 1-2 triệu tuỳ tháng nhờ vào việc buôn bán đồng hồ. Bớt đi tiền sinh hoạt hàng ngày, tính ra e cũng chẳng còn lại bao nhiêu để tích góp.
- Dù đã cố gắng, nhưng cứ thế này mãi em sợ mình vẫn không bứt ra được khỏi hoàn cảnh này. Có bác nào đã từng trong hoàn cảnh giống em có thể cho em lời khuyên không...? Chứ cứ suy nghĩ mãi tnay chẳng mấy chốc em điên quá.
(Bài viết có hơi dài mặc dù e đã cố gắng lược bỏ rất nhiều chi tiết phụ, mong các bác thông cảm...)