[Funland] Chia sẻ cuối ngày: Mông lung, áp lực cuộc sống...

IamDragon

Xe buýt
Biển số
OF-82238
Ngày cấp bằng
8/1/11
Số km
513
Động cơ
515,099 Mã lực
Chào các bác. Trong này chắc có nhiều người đáng tuổi bố tuổi mẹ em, nên mọi người cho phép e xưng hô bác - em cho tiện.

Nay em có đi gặp lại vài đứa bạn cấp 3, đứa nào đứa nấy cũng nói chuyện cưới xin, ăn chơi, kiếm tiền chục mà về em suy nghĩ, thấy bản thân vô dụng quá. Đúng là con nhà có tiền sướng thật...
Không biết có bác nào ở đây từng bị giống em thì cho em xin lời khuyên với. Em chẳng biết hướng đi nào mới là đúng nữa.

- Năm nay em vừa tròn 20 tuổi, hiện e đang là sinh viên của một trường đại học có tiếng tại HN. Em sinh ra và lớn lên ở HN, gia đình em thì thuộc tầng lớp lao động, gia cảnh thì cũng thuộc diện thiếu thốn. Bố em mất sớm, còn 3 người là mẹ với 2 anh em (em là út). Mẹ em năm nay cũng gần 60 rồi, anh em thì hơn e 11 tuổi nhưng mà chẳng làm ăn gì, mẹ vẫn là trụ cột chính của gia đình, chỉ đủ lo bữa cơm qua ngày.
- "Tiền không mua được hạnh phúc" là một câu nói chẳng sai nhưng cũng chẳng đúng vì tiền là điều kiện cần để đạt được hạnh phúc. Đó chính là điều em vẫn đúc kết được từ 20 năm cuộc đời mình. Vì gia đình em thiếu thốn, các cuộc cãi vã diễn ra hàng ngày chỉ xảy ra xung quanh vấn đề tiền bạc. Nếu các bác từng trong hoàn cảnh như em chắc sẽ hiểu, đồng tiền có thể gây áp lực dự dỗi thế nào đến 1 gia đình.

- Từ những năm học cấp 2 (14 tuổi) em đã dấy lên tư tưởng phải cố gắng kiếm được nhiều tiền, càng sớm càng tốt, như thế thì mới vực qua khỏi hoàn cảnh này.
- Em đã có một chút tự lập từ những năm 16 tuổi, khi em bắt đầu công việc đầu tiên. Lúc đó em xin được vào làm phục vụ bàn tại các quán trà sữa. Lương cũng chẳng được bao nhiêu, 14-15k/1h, cuối tháng e nhận về được 1tr8-2tr mỗi tháng. Sau đó, ngoài chỗ ăn, chỗ ở và tiền học của em ra, thì với số tiền đấy e đã có thể lo được 1 chút ít cho bản thân.
- Từ đó đến nay, em cũng từng nhảy qua rất nhiều việc từ làm phục vụ, làm pha chế cho bar, làm sale, nhân viên chạy ads, freelancer, và đến hiện tại e đang làm nhân viên part-time cho một agency về Marketing. Lý do cho việc e từng làm rất nhiều ngành nghề khác nhau chính là em không tim được cái em thích, và tất cả những công việc trước đó đều không có giá trị lâu dài..

- Cuộc sống hàng ngày của em diễn ra theo chu trình: sáng đi làm, chiều đi học ở trường, còn tối thì em có học thêm ngoại ngữ. Em cũng có buôn bán đồng hồ xách tay khi có thời gian rảnh.
- Tháng e cũng kiếm được 3tr5 từ việc làm parttime kia thêm 1-2 triệu tuỳ tháng nhờ vào việc buôn bán đồng hồ. Bớt đi tiền sinh hoạt hàng ngày, tính ra e cũng chẳng còn lại bao nhiêu để tích góp.
- Dù đã cố gắng, nhưng cứ thế này mãi em sợ mình vẫn không bứt ra được khỏi hoàn cảnh này. Có bác nào đã từng trong hoàn cảnh giống em có thể cho em lời khuyên không...? Chứ cứ suy nghĩ mãi tnay chẳng mấy chốc em điên quá.
(Bài viết có hơi dài mặc dù e đã cố gắng lược bỏ rất nhiều chi tiết phụ, mong các bác thông cảm...)
Kinh nghiệm của một người đi trước hơn 20 năm thì nếu ko có bệ phóng tốt thì cần kiên nhẫn và cần cù. Hãy trau dồi năng lực sở trường của mình một cách tốt nhất, chịu khó đi làm để tích lũy kinh nghiệm, tiết kiệm chắt chiu để đủ sống, nghiên cứu đầu tư để làm giàu. Không có đầu tư hoặc ghế béo bở thì ko giàu được. Trẻ cần khổ 1 tý, giá sung sướng là được, đừng ngược lại
 

Công Minh HN

Xe tải
Biển số
OF-653030
Ngày cấp bằng
16/5/19
Số km
232
Động cơ
113,028 Mã lực
Tuổi
43
Làm cái gì cũng phải có đam mê và kiên trì theo đuổi. Còn chưa gì đã nản thì khó lắm. Đọc thấy cụ chủ làm một đống công việc, chắc cái gì cũng một thời gian ngắn là chán rồi chuyển công việc khác. Như thế bảo sao càng mệt mỏi. Thấy cụ chủ bảo thích kinh doanh. Theo như kinh nghiệm của em kinh doanh đôi khi phải có khiếu nữa, chứ không phải ông nào cũng làm kinh doanh được. Nhưng thôi có đam mê là được rồi. Vậy thì hãy tập trung theo đuổi nó, kể cả đi làm thuê, buôn bán cái gì cũng được. Đừng coi thường làm thuê, cụ mà thích và có khiếu thì chẳng mấy mà học hỏi được khối thứ. Quan trọng phải kiên trì chứ không phải làm một thời gian lại chán, lại nản.

Xin kể với cụ hai trường hợp tiêu biểu em biết. Một cậu bạn học cùng lớp đại học với em. Nhà ở quê, chân chất và rất nghèo. Nói thật nhìn cậu đó, em chẳng tin sau này làm doanh nhân vì trông không có tướng lắm. Thế mà cậu đấy đi lên từ nhân viên giới thiệu sản phẩm điện mấy trong siêu thị, rồi làm thuê cho một công ty Nhật với vai trò nhân viên kinh doanh. Đủ lông đủ cánh thì xin nghỉ mở công ty riêng và giờ nhà xe đầy đủ ở Hà Nội. Nói chung từ hồi ra trường nó cũng chỉ theo đuổi công việc kinh doanh bán hàng chứ không phải làm hết công việc này đến công việc khác.

Cậu thứ 2 từng làm cùng công ty. Cậu này nhìn có khiếu kinh doanh hơn. Nhà cũng ở quê và nghèo. Hồi làm cùng thì nó đã kinh doanh thêm, cũng chỉ vớ vẩn thôi chứ không đến độ làm ăn lớn như ý định của cụ bây giờ (có 20 triệu và muốn đầu tư kinh doanh). Thế mà dần dần dần nó đi lên bán điện thoại Nhật nội địa, Hàn nội địa và cứ thế phất. Có thời điểm nó là một trong những thằng bán điện thoại Nhật - Hàn nội địa thuộc diện lớn ở Hà Nội. Nhưng bây giờ nó chuyển sang buôn bán ô tô cũ rồi, có một showroom - gara riêng. Tiền tất nhiên khỏi phải nghĩ.

Vì thế khuyên cụ chủ nếu đam mê thì phải theo đuổi đến cùng, kể cả có va vấp. Còn mới một tý đã nản, đã chán thì em nói thật cuộc sống thêm mệt mỏi thêm. Như em nhìn bọn nó kinh doanh giàu có mình cũng thèm và ghen tỵ bỏ mẹ ra nhưng nghĩ lại mình năng khiếu kinh doanh không có, cũng chẳng thích công việc đó và bản thân em cũng thấy mình không phù hợp nên em hài lòng với công việc hiện tại dù là làm công ăn lương, cũng chẳng bằng ai.
 

Adam Ng

Xe máy
Biển số
OF-712743
Ngày cấp bằng
9/1/20
Số km
81
Động cơ
85,518 Mã lực
Việc bây giờ là bạn cần cố gắng vào những việc bạn đang học, đang làm.

Bạn biết đứa trẻ trong bụng mẹ thì nếu đẻ sớm (gọi là đẻ non) cũng không tốt

Bạn biết ánh nắng mặt trời toả đi muôn nơi nhưng cùng 1 lúc thì có cây ra hoa, có cây lên nụ.… có cây tàn.

Cây lúa muốn trổ bông thì người nông dân không nhấc nó lên, vì như vậy nó sẽ chết. Người nông dân tập trung chăm bón và cây lúa sẽ trổ bông. Không sớm
Trân trọng.
anh nói hay quá a ạ e hiểu ý của a r ạ. Cảm ơn a hehe
 

Adam Ng

Xe máy
Biển số
OF-712743
Ngày cấp bằng
9/1/20
Số km
81
Động cơ
85,518 Mã lực
20 tuổi mà viết được như này là có hiếm lắm, cứ vừa học vừa làm, chịu khó học hỏi tích lũy kinh nghiệm vốn sống, quan hệ và tài chính đến lúc đủ lực làm riêng sẽ có quả ngọt thôi
thanks lời khuyên của a, giờ e cũng đang trong thời gian tích lũy thôi a ạ.. mong là sau sẽ khá hơn
 

Adam Ng

Xe máy
Biển số
OF-712743
Ngày cấp bằng
9/1/20
Số km
81
Động cơ
85,518 Mã lực
Kinh nghiệm của một người đi trước hơn 20 năm thì nếu ko có bệ phóng tốt thì cần kiên nhẫn và cần cù. Hãy trau dồi năng lực sở trường của mình một cách tốt nhất, chịu khó đi làm để tích lũy kinh nghiệm, tiết kiệm chắt chiu để đủ sống, nghiên cứu đầu tư để làm giàu. Không có đầu tư hoặc ghế béo bở thì ko giàu được. Trẻ cần khổ 1 tý, giá sung sướng là được, đừng ngược lại
Em thì em cũng không rõ sở trường của mình là gì, em vẫn đang muốn đi tìm, muốn thử để nhận ra cái đấy. Còn về đầu tư thì e cũng đang học hỏi thêm từ những người đi trước mà vẫn chưa có tiến triển gì mấy a ạ.
Em thấy con đường để kiếm nhanh nhất chỉ có kinh doanh và đầu tư nhưng cũng rủi ro không kém luôn ấy ạ
 

cổ cồn xanh

Xe tăng
Biển số
OF-391301
Ngày cấp bằng
9/11/15
Số km
1,644
Động cơ
253,302 Mã lực
Làm gì thì cứ kiên trì vào, lướt qua thấy cũng tâm tư đúng đó. Tuy nhiên đừng quá cố bơi theo chúng bạn mà phân tâm là hỏng. Cấp ba cũ gặp nhau có khi đầy chú muốn nổ cho oai, bơi tiếp đi gần đến cái đích 50 phhần đầu hẵng so sánh. Với các bậc thân sinh thì cứ đúng bổn phận phép tắc người con là các cụ sướng. Đừng để các cụ khuất núi rồi mới làm mâm cao cỗ đầy chỉ béo ruồi thôi.
 

hoangncibm

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-674290
Ngày cấp bằng
18/6/19
Số km
1,550
Động cơ
122,260 Mã lực
Yên tâm sẽ thành công!
 

wavers84

Xe buýt
Biển số
OF-166453
Ngày cấp bằng
12/11/12
Số km
597
Động cơ
352,499 Mã lực
Chào các bác. Trong này chắc có nhiều người đáng tuổi bố tuổi mẹ em, nên mọi người cho phép e xưng hô bác - em cho tiện.

Nay em có đi gặp lại vài đứa bạn cấp 3, đứa nào đứa nấy cũng nói chuyện cưới xin, ăn chơi, kiếm tiền chục mà về em suy nghĩ, thấy bản thân vô dụng quá. Đúng là con nhà có tiền sướng thật...
Không biết có bác nào ở đây từng bị giống em thì cho em xin lời khuyên với. Em chẳng biết hướng đi nào mới là đúng nữa.

- Năm nay em vừa tròn 20 tuổi, hiện e đang là sinh viên của một trường đại học có tiếng tại HN. Em sinh ra và lớn lên ở HN, gia đình em thì thuộc tầng lớp lao động, gia cảnh thì cũng thuộc diện thiếu thốn. Bố em mất sớm, còn 3 người là mẹ với 2 anh em (em là út). Mẹ em năm nay cũng gần 60 rồi, anh em thì hơn e 11 tuổi nhưng mà chẳng làm ăn gì, mẹ vẫn là trụ cột chính của gia đình, chỉ đủ lo bữa cơm qua ngày.
- "Tiền không mua được hạnh phúc" là một câu nói chẳng sai nhưng cũng chẳng đúng vì tiền là điều kiện cần để đạt được hạnh phúc. Đó chính là điều em vẫn đúc kết được từ 20 năm cuộc đời mình. Vì gia đình em thiếu thốn, các cuộc cãi vã diễn ra hàng ngày chỉ xảy ra xung quanh vấn đề tiền bạc. Nếu các bác từng trong hoàn cảnh như em chắc sẽ hiểu, đồng tiền có thể gây áp lực dự dỗi thế nào đến 1 gia đình.

- Từ những năm học cấp 2 (14 tuổi) em đã dấy lên tư tưởng phải cố gắng kiếm được nhiều tiền, càng sớm càng tốt, như thế thì mới vực qua khỏi hoàn cảnh này.
- Em đã có một chút tự lập từ những năm 16 tuổi, khi em bắt đầu công việc đầu tiên. Lúc đó em xin được vào làm phục vụ bàn tại các quán trà sữa. Lương cũng chẳng được bao nhiêu, 14-15k/1h, cuối tháng e nhận về được 1tr8-2tr mỗi tháng. Sau đó, ngoài chỗ ăn, chỗ ở và tiền học của em ra, thì với số tiền đấy e đã có thể lo được 1 chút ít cho bản thân.
- Từ đó đến nay, em cũng từng nhảy qua rất nhiều việc từ làm phục vụ, làm pha chế cho bar, làm sale, nhân viên chạy ads, freelancer, và đến hiện tại e đang làm nhân viên part-time cho một agency về Marketing. Lý do cho việc e từng làm rất nhiều ngành nghề khác nhau chính là em không tim được cái em thích, và tất cả những công việc trước đó đều không có giá trị lâu dài..

- Cuộc sống hàng ngày của em diễn ra theo chu trình: sáng đi làm, chiều đi học ở trường, còn tối thì em có học thêm ngoại ngữ. Em cũng có buôn bán đồng hồ xách tay khi có thời gian rảnh.
- Tháng e cũng kiếm được 3tr5 từ việc làm parttime kia thêm 1-2 triệu tuỳ tháng nhờ vào việc buôn bán đồng hồ. Bớt đi tiền sinh hoạt hàng ngày, tính ra e cũng chẳng còn lại bao nhiêu để tích góp.
- Dù đã cố gắng, nhưng cứ thế này mãi em sợ mình vẫn không bứt ra được khỏi hoàn cảnh này. Có bác nào đã từng trong hoàn cảnh giống em có thể cho em lời khuyên không...? Chứ cứ suy nghĩ mãi tnay chẳng mấy chốc em điên quá.
(Bài viết có hơi dài mặc dù e đã cố gắng lược bỏ rất nhiều chi tiết phụ, mong các bác thông cảm...)
Rồi em sẽ thành công, cứ tin là vậy, luôn giữ vững niềm tin.
Ở tuổi e như vậy là hơn rất nhiều bạn khác nhưng có thể e chưa nhận thấy hoặc chưa coi trọng nó như:
Làm thêm kiếm tiền( dù ít hay nhiều) không quan trọng giúp e thêm hiểu biết, sự va chạm cái này khi đi làm sau rất có ích.
Nhảy việc: khả năng thích ứng công việc mới và sau có khả năng quản lý vì đã trải qua nhiều việc khác nhau, có thể bổ trợ cho nhau.
...
Còn nhiều thứ nữa nhưng chắc chat không hết được, và câu cuối là em muốn nhanh hãy từ từ.
 

Adam Ng

Xe máy
Biển số
OF-712743
Ngày cấp bằng
9/1/20
Số km
81
Động cơ
85,518 Mã lực
Làm cái gì cũng phải có đam mê và kiên trì theo đuổi. Còn chưa gì đã nản thì khó lắm. Đọc thấy cụ chủ làm một đống công việc, chắc cái gì cũng một thời gian ngắn là chán rồi chuyển công việc khác. Như thế bảo sao càng mệt mỏi. Thấy cụ chủ bảo thích kinh doanh. Theo như kinh nghiệm của em kinh doanh đôi khi phải có khiếu nữa, chứ không phải ông nào cũng làm kinh doanh được. Nhưng thôi có đam mê là được rồi. Vậy thì hãy tập trung theo đuổi nó, kể cả đi làm thuê, buôn bán cái gì cũng được. Đừng coi thường làm thuê, cụ mà thích và có khiếu thì chẳng mấy mà học hỏi được khối thứ. Quan trọng phải kiên trì chứ không phải làm một thời gian lại chán, lại nản.

Xin kể với cụ hai trường hợp tiêu biểu em biết. Một cậu bạn học cùng lớp đại học với em. Nhà ở quê, chân chất và rất nghèo. Nói thật nhìn cậu đó, em chẳng tin sau này làm doanh nhân vì trông không có tướng lắm. Thế mà cậu đấy đi lên từ nhân viên giới thiệu sản phẩm điện mấy trong siêu thị, rồi làm thuê cho một công ty Nhật với vai trò nhân viên kinh doanh. Đủ lông đủ cánh thì xin nghỉ mở công ty riêng và giờ nhà xe đầy đủ ở Hà Nội. Nói chung từ hồi ra trường nó cũng chỉ theo đuổi công việc kinh doanh bán hàng chứ không phải làm hết công việc này đến công việc khác.

Cậu thứ 2 từng làm cùng công ty. Cậu này nhìn có khiếu kinh doanh hơn. Nhà cũng ở quê và nghèo. Hồi làm cùng thì nó đã kinh doanh thêm, cũng chỉ vớ vẩn thôi chứ không đến độ làm ăn lớn như ý định của cụ bây giờ (có 20 triệu và muốn đầu tư kinh doanh). Thế mà dần dần dần nó đi lên bán điện thoại Nhật nội địa, Hàn nội địa và cứ thế phất. Có thời điểm nó là một trong những thằng bán điện thoại Nhật - Hàn nội địa thuộc diện lớn ở Hà Nội. Nhưng bây giờ nó chuyển sang buôn bán ô tô cũ rồi, có một showroom - gara riêng. Tiền tất nhiên khỏi phải nghĩ.

Vì thế khuyên cụ chủ nếu đam mê thì phải theo đuổi đến cùng, kể cả có va vấp. Còn mới một tý đã nản, đã chán thì em nói thật cuộc sống thêm mệt mỏi thêm. Như em nhìn bọn nó kinh doanh giàu có mình cũng thèm và ghen tỵ bỏ mẹ ra nhưng nghĩ lại mình năng khiếu kinh doanh không có, cũng chẳng thích công việc đó và bản thân em cũng thấy mình không phù hợp nên em hài lòng với công việc hiện tại dù là làm công ăn lương, cũng chẳng bằng ai.
Cái này thì em công nhận e bị kém 1 cái là sự kiên trì, nhưng chẳng phải là do em nản mà là vì em bị rơi vào trạng thái đứng núi này trông núi nọ, khi e làm công việc cũ thì e lại nhận thấy công việc khác nó đem lại nhiều lợi ích cho bản thân hơn. và kết quả là e đang làm marketing cũng ngót nghét gần năm nay rồi nhưng lại chẳng có tiến triển gì mấy nên lại bắt đầu thấy mông lung ấy.
Em nhìn thấy trong 2 ví dụ của 2 bác là 2 kiểu người thành công nhưng mỗi người thành công vì 1 lí do khác nhau.
Bác thứ nhất theo em là người tuy hơi kém nhanh nhạy nhưng được cái chăm chỉ, chịu khó, có chí tiến thủ. Bác này tích lũy giá trị bản thân rồi mới xoay ra làm kinh doanh.
Còn bác thứ 2 thì em nhận thấy bác này có 1 chút năng khiếu, đầu óc nhanh nhạy, cùng 1 chút may mắn nữa nên gặt được thành công.
2 ví dụ của a làm e gợi nhớ đến 2 trong 4 nhân vật chính của 1 quyển sách nhỏ có tên "Who moved my cheese".
Em thì em chưa biết em sẽ theo hướng nào nhưng ít nhất e biết e thích kinh doanh hơn. Chắc để sau này vỡ lẽ dần a ạ
Cảm ơn về lời khuyên cùng với ví dụ của a.
 

Adam Ng

Xe máy
Biển số
OF-712743
Ngày cấp bằng
9/1/20
Số km
81
Động cơ
85,518 Mã lực
Rồi em sẽ thành công, cứ tin là vậy, luôn giữ vững niềm tin.
Ở tuổi e như vậy là hơn rất nhiều bạn khác nhưng có thể e chưa nhận thấy hoặc chưa coi trọng nó như:
Làm thêm kiếm tiền( dù ít hay nhiều) không quan trọng giúp e thêm hiểu biết, sự va chạm cái này khi đi làm sau rất có ích.
Nhảy việc: khả năng thích ứng công việc mới và sau có khả năng quản lý vì đã trải qua nhiều việc khác nhau, có thể bổ trợ cho nhau.
...
Còn nhiều thứ nữa nhưng chắc chat không hết được, và câu cuối là em muốn nhanh hãy từ từ.
Câu chốt của a hay quá haha. Trước e cũng hay nghe ng quen e nói đùa câu này, muốn nhanh thì cứ từ từ. Tưởng đùa mà có khi đúng thật a ạ
 

acc1975

Xe tải
Biển số
OF-84425
Ngày cấp bằng
7/2/11
Số km
212
Động cơ
412,769 Mã lực
Chào các bác. Trong này chắc có nhiều người đáng tuổi bố tuổi mẹ em, nên mọi người cho phép e xưng hô bác - em cho tiện.

Nay em có đi gặp lại vài đứa bạn cấp 3, đứa nào đứa nấy cũng nói chuyện cưới xin, ăn chơi, kiếm tiền chục mà về em suy nghĩ, thấy bản thân vô dụng quá. Đúng là con nhà có tiền sướng thật...
Không biết có bác nào ở đây từng bị giống em thì cho em xin lời khuyên với. Em chẳng biết hướng đi nào mới là đúng nữa.

- Năm nay em vừa tròn 20 tuổi, hiện e đang là sinh viên của một trường đại học có tiếng tại HN. Em sinh ra và lớn lên ở HN, gia đình em thì thuộc tầng lớp lao động, gia cảnh thì cũng thuộc diện thiếu thốn. Bố em mất sớm, còn 3 người là mẹ với 2 anh em (em là út). Mẹ em năm nay cũng gần 60 rồi, anh em thì hơn e 11 tuổi nhưng mà chẳng làm ăn gì, mẹ vẫn là trụ cột chính của gia đình, chỉ đủ lo bữa cơm qua ngày.
- "Tiền không mua được hạnh phúc" là một câu nói chẳng sai nhưng cũng chẳng đúng vì tiền là điều kiện cần để đạt được hạnh phúc. Đó chính là điều em vẫn đúc kết được từ 20 năm cuộc đời mình. Vì gia đình em thiếu thốn, các cuộc cãi vã diễn ra hàng ngày chỉ xảy ra xung quanh vấn đề tiền bạc. Nếu các bác từng trong hoàn cảnh như em chắc sẽ hiểu, đồng tiền có thể gây áp lực dự dỗi thế nào đến 1 gia đình.

- Từ những năm học cấp 2 (14 tuổi) em đã dấy lên tư tưởng phải cố gắng kiếm được nhiều tiền, càng sớm càng tốt, như thế thì mới vực qua khỏi hoàn cảnh này.
- Em đã có một chút tự lập từ những năm 16 tuổi, khi em bắt đầu công việc đầu tiên. Lúc đó em xin được vào làm phục vụ bàn tại các quán trà sữa. Lương cũng chẳng được bao nhiêu, 14-15k/1h, cuối tháng e nhận về được 1tr8-2tr mỗi tháng. Sau đó, ngoài chỗ ăn, chỗ ở và tiền học của em ra, thì với số tiền đấy e đã có thể lo được 1 chút ít cho bản thân.
- Từ đó đến nay, em cũng từng nhảy qua rất nhiều việc từ làm phục vụ, làm pha chế cho bar, làm sale, nhân viên chạy ads, freelancer, và đến hiện tại e đang làm nhân viên part-time cho một agency về Marketing. Lý do cho việc e từng làm rất nhiều ngành nghề khác nhau chính là em không tim được cái em thích, và tất cả những công việc trước đó đều không có giá trị lâu dài..

- Cuộc sống hàng ngày của em diễn ra theo chu trình: sáng đi làm, chiều đi học ở trường, còn tối thì em có học thêm ngoại ngữ. Em cũng có buôn bán đồng hồ xách tay khi có thời gian rảnh.
- Tháng e cũng kiếm được 3tr5 từ việc làm parttime kia thêm 1-2 triệu tuỳ tháng nhờ vào việc buôn bán đồng hồ. Bớt đi tiền sinh hoạt hàng ngày, tính ra e cũng chẳng còn lại bao nhiêu để tích góp.
- Dù đã cố gắng, nhưng cứ thế này mãi em sợ mình vẫn không bứt ra được khỏi hoàn cảnh này. Có bác nào đã từng trong hoàn cảnh giống em có thể cho em lời khuyên không...? Chứ cứ suy nghĩ mãi tnay chẳng mấy chốc em điên quá.
(Bài viết có hơi dài mặc dù e đã cố gắng lược bỏ rất nhiều chi tiết phụ, mong các bác thông cảm...)
Cụ trẻ trưởng thành sớm, lăn lộn sớm, sau này chắc thành công. Học xong ra trường, tầm 30 tuổi sẽ ngon.
 

IamDragon

Xe buýt
Biển số
OF-82238
Ngày cấp bằng
8/1/11
Số km
513
Động cơ
515,099 Mã lực
Em thì em cũng không rõ sở trường của mình là gì, em vẫn đang muốn đi tìm, muốn thử để nhận ra cái đấy. Còn về đầu tư thì e cũng đang học hỏi thêm từ những người đi trước mà vẫn chưa có tiến triển gì mấy a ạ.
Em thấy con đường để kiếm nhanh nhất chỉ có kinh doanh và đầu tư nhưng cũng rủi ro không kém luôn ấy ạ
Vẫn là trải nghiệm thì cần có ít nhất ngoại ngữ tốt ở góc độ giao tiếp chung cùng với sâu về một chuyên ngành nào đó như tài chính, luật vv chứ chung chung quá ko ổn. Tiếp theo đó cứ thử làm bất cứ nghề gì mà cơ duyên đưa đến cho mình, hãy làm một cách có tâm thì tự nhiên các cơ duyên khác sẽ đến một cách tự nhiên. Tâm tư là tốt nhưng ko nên nóng vội
 

TaiNon1974

Xe buýt
Biển số
OF-340720
Ngày cấp bằng
29/10/14
Số km
873
Động cơ
289,160 Mã lực
Nơi ở
Tp HCM
Chào các bác. Trong này chắc có nhiều người đáng tuổi bố tuổi mẹ em, nên mọi người cho phép e xưng hô bác - em cho tiện.

Nay em có đi gặp lại vài đứa bạn cấp 3, đứa nào đứa nấy cũng nói chuyện cưới xin, ăn chơi, kiếm tiền chục mà về em suy nghĩ, thấy bản thân vô dụng quá. Đúng là con nhà có tiền sướng thật...
Không biết có bác nào ở đây từng bị giống em thì cho em xin lời khuyên với. Em chẳng biết hướng đi nào mới là đúng nữa.

- Năm nay em vừa tròn 20 tuổi, hiện e đang là sinh viên của một trường đại học có tiếng tại HN. Em sinh ra và lớn lên ở HN, gia đình em thì thuộc tầng lớp lao động, gia cảnh thì cũng thuộc diện thiếu thốn. Bố em mất sớm, còn 3 người là mẹ với 2 anh em (em là út). Mẹ em năm nay cũng gần 60 rồi, anh em thì hơn e 11 tuổi nhưng mà chẳng làm ăn gì, mẹ vẫn là trụ cột chính của gia đình, chỉ đủ lo bữa cơm qua ngày.
- "Tiền không mua được hạnh phúc" là một câu nói chẳng sai nhưng cũng chẳng đúng vì tiền là điều kiện cần để đạt được hạnh phúc. Đó chính là điều em vẫn đúc kết được từ 20 năm cuộc đời mình. Vì gia đình em thiếu thốn, các cuộc cãi vã diễn ra hàng ngày chỉ xảy ra xung quanh vấn đề tiền bạc. Nếu các bác từng trong hoàn cảnh như em chắc sẽ hiểu, đồng tiền có thể gây áp lực dự dỗi thế nào đến 1 gia đình.

- Từ những năm học cấp 2 (14 tuổi) em đã dấy lên tư tưởng phải cố gắng kiếm được nhiều tiền, càng sớm càng tốt, như thế thì mới vực qua khỏi hoàn cảnh này.
- Em đã có một chút tự lập từ những năm 16 tuổi, khi em bắt đầu công việc đầu tiên. Lúc đó em xin được vào làm phục vụ bàn tại các quán trà sữa. Lương cũng chẳng được bao nhiêu, 14-15k/1h, cuối tháng e nhận về được 1tr8-2tr mỗi tháng. Sau đó, ngoài chỗ ăn, chỗ ở và tiền học của em ra, thì với số tiền đấy e đã có thể lo được 1 chút ít cho bản thân.
- Từ đó đến nay, em cũng từng nhảy qua rất nhiều việc từ làm phục vụ, làm pha chế cho bar, làm sale, nhân viên chạy ads, freelancer, và đến hiện tại e đang làm nhân viên part-time cho một agency về Marketing. Lý do cho việc e từng làm rất nhiều ngành nghề khác nhau chính là em không tim được cái em thích, và tất cả những công việc trước đó đều không có giá trị lâu dài..

- Cuộc sống hàng ngày của em diễn ra theo chu trình: sáng đi làm, chiều đi học ở trường, còn tối thì em có học thêm ngoại ngữ. Em cũng có buôn bán đồng hồ xách tay khi có thời gian rảnh.
- Tháng e cũng kiếm được 3tr5 từ việc làm parttime kia thêm 1-2 triệu tuỳ tháng nhờ vào việc buôn bán đồng hồ. Bớt đi tiền sinh hoạt hàng ngày, tính ra e cũng chẳng còn lại bao nhiêu để tích góp.
- Dù đã cố gắng, nhưng cứ thế này mãi em sợ mình vẫn không bứt ra được khỏi hoàn cảnh này. Có bác nào đã từng trong hoàn cảnh giống em có thể cho em lời khuyên không...? Chứ cứ suy nghĩ mãi tnay chẳng mấy chốc em điên quá.
(Bài viết có hơi dài mặc dù e đã cố gắng lược bỏ rất nhiều chi tiết phụ, mong các bác thông cảm...)
Học cho xong có cái bằng. Giai đoạn 20t - 30t khoan đã nghĩ nhiều đến tiền mà hãy lăn vào công việc, biết tận tâm với người cho mình công việc bạn nhé, hãy trung thực và làm hết mình, chắc chắn có ngày cờ sẽ đến tay thôi. Bạn mình, 10 đứa, có vẻ thành đạt trước 30t, thằng nhanh thì 35, chậm thì 45, toang hết vì giai đoạn 20 - 30t ko tích lũy đc nền tảng vững.
 

kieuthang2508

Xe hơi
Biển số
OF-337351
Ngày cấp bằng
4/10/14
Số km
104
Động cơ
278,133 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Bạn mới 20 tuổi thôi mà, còn nhiều cơ hội cho bạn lắm, chỉ là chưa đến lúc thôi
 

Tigerwood

Xe tăng
Biển số
OF-44665
Ngày cấp bằng
27/8/09
Số km
1,730
Động cơ
482,954 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
donghai-tvtk.com
Làm bất cứ ngành nghề nào mà giỏi, chắc tay thì không bao giờ sợ chết đói, còn để giàu được thì phải trông chờ vào sự may mắn và mình phải có sự chuẩn bị trước để tận dụng sự may mắn đó
 

KUIMIA

Xe hơi
Biển số
OF-505777
Ngày cấp bằng
20/4/17
Số km
156
Động cơ
55,131 Mã lực
Tuổi
38
Vì em sợ ra trường sẽ hoang mang nên mới chọn đi làm sớm mà nào ngờ còn hoang mang hơn...Nhìn bạn bè xung quanh em ai cũng như bác chỉ có học với ăn chơi chẳng phải lo nghĩ gì...
Bạn nên nhìn về gia đình để phấn đấu chứ đừng nhìn hàng xóm bạn bè làm gì.
 

HUNGBDA79

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-94459
Ngày cấp bằng
8/5/11
Số km
23,165
Động cơ
635,255 Mã lực
Cứ tà tà bác ah, những thằng kia nổ như đại bác đón chào nguyên thủ quốc da. Chấp j:)
 

Adam Ng

Xe máy
Biển số
OF-712743
Ngày cấp bằng
9/1/20
Số km
81
Động cơ
85,518 Mã lực
Vẫn là trải nghiệm thì cần có ít nhất ngoại ngữ tốt ở góc độ giao tiếp chung cùng với sâu về một chuyên ngành nào đó như tài chính, luật vv chứ chung chung quá ko ổn. Tiếp theo đó cứ thử làm bất cứ nghề gì mà cơ duyên đưa đến cho mình, hãy làm một cách có tâm thì tự nhiên các cơ duyên khác sẽ đến một cách tự nhiên. Tâm tư là tốt nhưng ko nên nóng vội
theo tài chính còn đc chứ e theo luật k nổi bác ạ, e đang tính học thêm ngoại ngữ nữa (ngôn ngữ thứ 3) để bù đắp mấy cái kia hic
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top