11 năm trước là cái nhà đầu tiên em tự mua đc cảm giác cũng yomost gần 1 năm, sau này thì thấy bình thường
E cũng kinh qua 4 căn nhà r, nhưng đúng là căn đầu tiên cảm xúc nhất. Cảm giác sở hữu 1 tài sản tiền tỷ lúc đó thật tự hào và hạnh phúc các cụ ạ.Mua nhà, đó là một trong số ít các việc lớn trong đời người. Mua căn nhà đầu tiên thì khỏi phải nói cảm xúc lúc đó nó lớn và dâng trào cỡ nào rồi. Em lập thớt này để các cụ các mợ vào chia sẻ cảm xúc khi mua căn nhà đầu tiên.
Với em thì cảm xúc lâng lâng thật khó tả. Em khá kỹ tính nên xem phải đến 20 căn mới chốt được 1 căn. Cọc xong rồi lâng lâng sướng lần 1. Nộp hồ sơ vay ngân hàng được ngân hàng báo chấp nhận, lâng lâng sướng lần 2. Lúc ký hợp đồng mua bán và nhận chìa khóa lâng lâng sướng lần 3. Em nhận nhà vào cuối chiều và tối hôm đó em cứ đi đi lại lại 1 mình khắp nhà luôn. Căn hộ chỉ 100m2 thôi nhưng vì đồ đạc chủ nhà đã chuyển đi hết nên cảm thấy nó rộng mênh mông dã man luôn. Một phần cảm thấy nó rộng nữa là trước đó em chỉ ở thuê trong 1 căn hộ studio 18m2 thôi. Nhà chả có đồ đạc gì thế mà em vẫn ôm chăn mền sang để nằm ngủ ngay dưới sàn nhà ngay tối hôm nhận nhà. Đi đi lại lại chán rồi lại nằm, nằm chán rồi lại dậy đi đi lại lại, cảm xúc lâng lâng mãi tới 2-3 giờ sáng mới ngủ được (bình thường em là 1 đứa rất dễ ngủ, nằm xuống vài phút là ngủ sâu rồi). Mới đó mà đã hơn chục năm rồi, mỗi lần nghĩ lại em lại thấy dường như nó mới diễn ra gần đây thôi và rồi lại tự mỉm cười 1 mình. Phải nói rằng đó là 1 cảm xúc rất khó quên trong đời người.
Cụ lại chém rồi, tầm cụ thì muốn sở hữu nhà ở đâu trong cái gầm trời này chẳng được. Chắc là cụ đang ở nhà của các cụ thân sinh nên cụ không được trải qua cái cảm giác sung sướng khi tậu được 1 căn nhà đầu tiên để ở như chúng em.Em chưa có căn nào nên chỉ đặt gạch hóng kinh nghiệm của các cụ .
Này có phải bị hiệu ứng Social Proof ko taEm cưới xong đu đỉnh cc năm 2011, căn 150m, mua xong giá rớt thảm hại & chủ đầu tư không xây, hình như bàn giao chậm 3 năm. Hồi đấy mua xong nghĩ, ờ, thế là tạm an toàn tài chính, cuối cùng bán lỗ 4-500tr + om tiền ở đấy 5 năm
Về sau có mua thêm nhà nhưng cũng phải make trade off vì nhiều lý do nên cũng không có cảm xúc gì lắm, vì có những ưu tiên quan trọng hơn cái nhà.
Cái thường xuyên làm em có cảm xúc là thay đổi trong công việc của em + chồng (từ hào hứng hy vọng đến chán nản muốn quit ), tình hình học hành của con, đi chơi với gd.
liên quan như thế nào ah cụ?Này có phải bị hiệu ứng Social Proof ko ta
20 năm trước vàng khoảng 6tr/lượng, giờ 80tr/lượng, thì căn hộ gấp 20 lần bây giờ coi như tăng không đáng kể. Đất LB, HĐ cùng thời gian đã tăng khoảng 50 lần trong 20 năm. Giờ phải mua căn giá thật cao bằng 100 lần (VNĐ) thời 20 năm trước thì mới nhiều ấn tượng.Từ 20 năm trước nên em ko còn nhớ đc cảm xúc đó nữa, chiều qua vừa chốt căn tiền gấp 20 lần hồi đó mà chả còn cảm xúc gì
Cụ giống em thế, nhưng nhà em chỉ có 50m2 thôi, sau em cơi nới thành 80m2. Mua nhà xong hàng đêm em lên ngủ một tháng ròng để suy nghĩ xem phương án sửa chữa sao cho đẹp và công năng tốt, đến giờ em vẫn giữ căn nhà đó làm kỷ niệm vì nó có lộc. Giờ em mua cung điện cũng chả cảm xúc gì, có khi mua xong chả buồn ngó, nghĩ cũng chán vì đi lang thang trong nhà cô đơn lạnh lẽo.Mua nhà, đó là một trong số ít các việc lớn trong đời người. Mua căn nhà đầu tiên thì khỏi phải nói cảm xúc lúc đó nó lớn và dâng trào cỡ nào rồi. Em lập thớt này để các cụ các mợ vào chia sẻ cảm xúc khi mua căn nhà đầu tiên.
Với em thì cảm xúc lâng lâng thật khó tả. Em khá kỹ tính nên xem phải đến 20 căn mới chốt được 1 căn. Cọc xong rồi lâng lâng sướng lần 1. Nộp hồ sơ vay ngân hàng được ngân hàng báo chấp nhận, lâng lâng sướng lần 2. Lúc ký hợp đồng mua bán và nhận chìa khóa lâng lâng sướng lần 3. Em nhận nhà vào cuối chiều và tối hôm đó em cứ đi đi lại lại 1 mình khắp nhà luôn. Căn hộ chỉ 100m2 thôi nhưng vì đồ đạc chủ nhà đã chuyển đi hết nên cảm thấy nó rộng mênh mông dã man luôn. Một phần cảm thấy nó rộng nữa là trước đó em chỉ ở thuê trong 1 căn hộ studio 18m2 thôi. Nhà chả có đồ đạc gì thế mà em vẫn ôm chăn mền sang để nằm ngủ ngay dưới sàn nhà ngay tối hôm nhận nhà. Đi đi lại lại chán rồi lại nằm, nằm chán rồi lại dậy đi đi lại lại, cảm xúc lâng lâng mãi tới 2-3 giờ sáng mới ngủ được (bình thường em là 1 đứa rất dễ ngủ, nằm xuống vài phút là ngủ sâu rồi). Mới đó mà đã hơn chục năm rồi, mỗi lần nghĩ lại em lại thấy dường như nó mới diễn ra gần đây thôi và rồi lại tự mỉm cười 1 mình. Phải nói rằng đó là 1 cảm xúc rất khó quên trong đời người.
Chả bù nhà cháu, vợ bầu 6 tháng, sinh xong bị cấm vận tiếp cỡ 6 tháng nữa. Sau mới truy thu.Đem đầu tiên ngủ nhà mới; Em chỉ nhớ là con gấu nhà em nó bảo là lần đầu tiên nó rên la to và thoải mái thế. kkkkkk
Em thì đăng ký được suất mua nhà giá rẻ xong cảm thấy vừa vui vừa lo. Tính đi tính lại bao lần vẫn thấy thiếu nhiều quá. Rồi dự định đi vay bạn bè mỗi người vài chục triệu mà khi hỏi bạn mới ớ người ra. Khi chơi thì tốt đấy mà động đến tiền là ai cũng có lí do riêng cả. Cảm giác bốc thăm xong được suất mua sướng vô cùng mà đến lúc này thấy áp lực, thất vọng vô cùng. Cuối cùng em tính bán xe máy đi thêm được đồng nào thì thêm.Mua nhà, đó là một trong số ít các việc lớn trong đời người. Mua căn nhà đầu tiên thì khỏi phải nói cảm xúc lúc đó nó lớn và dâng trào cỡ nào rồi. Em lập thớt này để các cụ các mợ vào chia sẻ cảm xúc khi mua căn nhà đầu tiên.
Với em thì cảm xúc lâng lâng thật khó tả. Em khá kỹ tính nên xem phải đến 20 căn mới chốt được 1 căn. Cọc xong rồi lâng lâng sướng lần 1. Nộp hồ sơ vay ngân hàng được ngân hàng báo chấp nhận, lâng lâng sướng lần 2. Lúc ký hợp đồng mua bán và nhận chìa khóa lâng lâng sướng lần 3. Em nhận nhà vào cuối chiều và tối hôm đó em cứ đi đi lại lại 1 mình khắp nhà luôn. Căn hộ chỉ 100m2 thôi nhưng vì đồ đạc chủ nhà đã chuyển đi hết nên cảm thấy nó rộng mênh mông dã man luôn. Một phần cảm thấy nó rộng nữa là trước đó em chỉ ở thuê trong 1 căn hộ studio 18m2 thôi. Nhà chả có đồ đạc gì thế mà em vẫn ôm chăn mền sang để nằm ngủ ngay dưới sàn nhà ngay tối hôm nhận nhà. Đi đi lại lại chán rồi lại nằm, nằm chán rồi lại dậy đi đi lại lại, cảm xúc lâng lâng mãi tới 2-3 giờ sáng mới ngủ được (bình thường em là 1 đứa rất dễ ngủ, nằm xuống vài phút là ngủ sâu rồi). Mới đó mà đã hơn chục năm rồi, mỗi lần nghĩ lại em lại thấy dường như nó mới diễn ra gần đây thôi và rồi lại tự mỉm cười 1 mình. Phải nói rằng đó là 1 cảm xúc rất khó quên trong đời người.