Có một số việc đơn giản nhưng người dân coi thường ít quan tâm:
1. Luôn cần có ít nhất 1 cửa thoát hiểm, ngoài cửa chính. Trong trường hợp vụ cháy ở TĐT, đơn giản chỉ cần 1 cái cửa sắt ở tầng tum. Nếu đã làm chuồng cọp sắt, thì cắt ra làm một ô cửa thoát hiểm, khóa lại (chìa khóa để chỗ thuận tiện khi cháy vẫn mở thoát được). Đối với những nhà khác ko bị biển QC che cửa sổ T2, T3 thì cũng có thể làm ô thoát hiểm như vậy. Chi phí phát sinh khoảng 1T VNĐ.
2. Dây, thang dây thoát hiểm. Chi phí khoảng vài trăm nghìn.
3. Trang bị bình chữa cháy. Chi phí vài trăm k.
4. Lắp thêm cảm biến báo cháy. Chí phí vài trăm k.
Tóm lại chỉ cần chi thêm 2-3T là mức độ an toàn tăng lên nhiều. Nếu có điều kiện hơn thì chi thêm 3T nữa cho một số thiết bị nữa, thì nhà ống còn an toàn hơn CC bình thường. Có điều kiện hơn nữa thì trang bị thêm cảm biến họng phun bọt tự động. Nhà ống chết nhiều ko phải vì nó kém an toàn, mà vì người dân bận rộn mải mê lo cơm áo gạo tiền, quên đi mạng sống của mình, và mạng sống trở nên quá rẻ mạt. Nhìn giao thông trên đường là đủ hiểu mạng sống dân thường rẻ mạt cỡ nào.