Nam Phi - Version II
Phần 1 – Durban, Em đi đổi tiền.
Rời Kenya và Cameroon em lại có một ước ao và khát khao của mợ PTV là sang Nam Phi một chuyến, nói chung là trúng Vietlott thì khoai chứ đi Châu Phi thì biết đâu đấy.
Và rồi em lại xách balo, và lại ít cà phê bột (em nghiện ngập); dăm gói Miliket; mấy gói dầu gội đầu dầu tắm; cái lọ cái chai…. lên và đi.
Bay bằng Quata nên từ Hà Nội em phải dừng lại Bangkok để “nhà xe” bốc thêm khách. Rồi lại lặn lội transit ở Doha sau đó mới đến đất Nam Phi. Bay lâu, transit lâu nên cũng khá nhọc các cụ ạ. Chặng dừng chân đầu tiên hẳn là Johannesburg (còn có quả nick khá hoành là
Nơi Ở Của Giời”). Thành phố này thì hầu như nhắc đến Nam Phi ai cũng nhớ đến ngay vì rất chi là to, nom cái gì cũng bề thế giàu có. Bên này dân da trắng nhiều như ỉn con, nhiều chỗ nom còn nhiều hơn mấy anh da màu. Đường xá, khách sạn, shop xiếc đủ kiểu sang trọng và bắt mắt. Tuy nhiên đích đến của em không phải là nơi này vì sang Châu Phi thì phải lọ mọ chứ chỉ ngắm các biu đinh mí lại ô tô bình bịch thì chán chết. Chính vì vậy nên thời gian em lưu lại thành phố này là rất ngắn và cũng không có ấn tượng gì mấy. Từ Johannesburg em bay đến Durban là thành phố lớn thứ ba của Nam Phi. Với khí hậu cận nhiệt rất ôn hòa và những bãi biển tuyệt đẹp, Durban là một thành phố ohais đông nam Phi rất yên bình và được lòng khách du lịch.
Vài tấm em chụp bên ngoài khách sạn, xanh tươi và nhiều tờ rym:
Bác bán hàng dạo trên phố Durban:
Trym chóc khá dạn:
Tuy nhiên có 1 vấn đề ở Nam Phi em phải nhắc các cụ trước, đó là chuyện tiền nong. Đây là một sai lầm không nên mắc phải nếu cụ nào trước khi đi sang Nam Phi mà lại không tìm hiểu kĩ lưỡng vụ này hoặc tin ở sức mạnh đồng $ Trump quá.
Nam Phi là nước kiểm soát ngoại tệ cực kì chặt, nên các giao dịch thông thường thì không chấp nhận tiền nước ngoài mà chỉ có đồng Rand. Trước khi đi em có đi đổi một ít nhưng không được nên chẹp miệng kiểu “
Ôi dồi, tiền $Trump” thì chỗ đếch nào chả tiêu được, bất quá thì đổi ở khách sạn”. Với suy nghĩ ấu trĩ như vậy nên khi đến Durban em cũng chả thèm đổi tiền ở sân bay (có 1 số quầy ở đó) mà chếch in chếch iếc xong xuôi ở khách sạn em mới tự tin nhờ cô lễ tân đổi hộ ít bạc vụn. Bạn ý liền nói “
Oài, em nào giúp được anh. Khách sạn đếch cho đổi đâu anh ạ. Anh thông cảm”. Năn nỉ một lúc thì được bạn ý bảo là có 2 óp sần để đổi tiền, 1 là ra Ca Xi Nô, hai là đến mấy Cờ nhắp đêm mà đổi. Em mới mò ra cái sòng bạc gần đó, vào đến nơi thấy choáng cmn váng vì quá đông người với một hàng dài lê thê người xếp hàng đổi tiền sang coin để oánh bạc. Hơn tiếng mới đến lượt, mấy anh cashier nhã nhặn “
Anh đổi tiền làm gì thế?” – “Để tiêu chứ làm gì” – “A lúi, anh phải oánh bạc ở đây em mới đổi cho anh” …Lằng nhằng mãi em lại phải đổi sang coin rồi ngồi kéo máy mấy nhát (tưj nhủ kiểu “
jackpot một phát thì khao cả OF, còn không thì coi như đang handjob tập thể dục tay..”. Sau đó lại mang đống coin đó ra xếp hàng lại từ đầu để đổi sang tiền Rand. Vậy là em mất toi gần 2 tiếng để đổi đc ít bạc vụ. Hức hức.
Mấy hôm sau hết tiền em lại đi đổi, nghĩ cảnh xếp hàng ở Casino thấy hãi quá em mới quyết định theo óp sần 2 là mò đến 1 hộp đêm. Em ra đường tìm 1 anh taxi nom bựa bựa, hất hàm (bắt chước kiểu cao bồi thôn quê mình”
“Chú đưa anh đến cái nai cờ nhắp nào gần gần anh đổi tí tiền, vật quá”. Ông em sốt sắng phóng con Coronal (đời 96 thì phải) rồi dúi em lên 1 cầu thang tối hun cmn hút thì thào “
Anh zai cứ lên, iem đợi dưới nhá”. Bước vào thì thấy 1 anh bảo kê to như hà mã vồn vã kéo vào tít bên trong, đổi tiền trong ½ nốt nhạc (tất nhiên là tỉ giá thấp). Em lượn về ks mồm huýt sáo ra vẻ nhẹ nhõm, mà nhẹ nhõm thật.
Còn tiếp….