Bài này em đã post ở 1 thớt khác, nhưng hôm nay đúng thớt Viện Nhi, em post lại chia xẻ cho với các cụ:
Em kể cho các cụ chuyện F1 nhà em đi khám ở NTW. Hôm đó nó nghịch quá nên bị hạ canxi, khó thở. Em bế nó chạy vào nhi cấp cứu, đi trên đường tiếp cho nó 1 ổ bánh mì + 1 hộp sữa nó gần như khỏe hẳn, nhưng nghĩ vừa đi xếp hàng mua phiếu khám 120K nên cứ vào khám cho đỡ tiếc. BS khám ok, em ko phàn nàn gì. Bác cho con em chụp tim phổi và làm xét nghiệm máu tổng thể. Sau 2 tiếng chờ đợi kết quả XN (chúng em tranh thủ cho F1 về ăn uống ngay sau khi lấy máu), em quay lại viện lấy kq X quang. T nhân viên trong phòng chụp tìm 10' không thấy phim chụp đâu, nó khăng khăng với em là trả kq rồi. Lúc này là 10h đêm, em điên tiết gắt lên với nó là lấy rồi thì đứng đây làm gì. Nó chạy lại máy tính, bấm bấm 1 lúc rồi in cho em 1 cái phim có tên tuổi con em. Em cảnh báo nó là nếu không phải phim chụp của con em, em sẽ kiện. Nó chẳng nói gì sất.
Màn hài kịch bắt đầu: Em mang phim ra chỗ BS khám, lúc này đã thay ca. Đang đợi đến lượt, em thấy thằng ranh phòng X quang nó loanh quanh đòi gặp BS. Y như rằng, BS gọi tên t cu nhà em, bác bảo đưa con vào khám. Em bảo con cháu khám rồi, bây giờ chờ đọc kq, bác bảo vào khám lần 2 cho chắc?! Cha mẹ ơi, em biết ngay cái phim chụp kia là phim đểu. Cuối cùng khi ko có F1, nên BS đoán theo phim thôi: Viêm phế quản. Em cay cú quá. F1 có tiền sử VPQ nhưng rõ ràng không phải lần này. BS kê đơn kháng sinh, thuốc bổ, bla bla em quyết không mua. Em muốn chửi mà không chửi được cả lũ chúng nó, các cụ ợ. Ức chế ghê gớm