[Funland] Chán nản chuyện gia đình....

O Muong Te

Xe điện
Biển số
OF-25271
Ngày cấp bằng
5/12/08
Số km
3,760
Động cơ
500,461 Mã lực
Nơi ở
Dĩ nhiên là Mường tè
Cụ nói thế thì vô cùng lắm.Gặp được em á hậu hay người mẫu thì chỗ đó chưa đủ để kéo cuần nhé :D
Cụ lại làm mợ ấy lo roài. Em đang dẫn mợ ấy tới logic cụ nêu ra :D
 

oắt con

Xe đạp
Biển số
OF-595904
Ngày cấp bằng
24/10/18
Số km
35
Động cơ
129,250 Mã lực
Tuổi
38
Thế thì trong nghề người ta gọi là doanh thu chứ không phải lương vì khoản này còn phải trả cho chi phí mua đồ,dụng cụ,vật tư ,xăng dầu ,đi lại,như một kiểu liên danh chung thầu và nhận tiền.Còn lương chỉ đơn thuần là chi phí trả cho tái tạo sức lao động ,có thể vẽ ra là điện thoại,xăng xe,thuê nhà vv để lách thuế phí nhưng bản chất nó khác nhau không bao gồm chi phí giá thành.
Cái chính là, người ngoài họ chỉ nhìn vào con số tổng đó thôi cụ ạ. :(
 

thanh040506

Xe trâu
Biển số
OF-357778
Ngày cấp bằng
11/3/15
Số km
34,271
Động cơ
677,374 Mã lực
Dạo này nhiều việc nặng nề quá cccm ạ...
Nhà có 2 vợ chồng với một cháu nhỏ 2 tuổi. Chồng đi làm lương trung bình 200tr/tháng, làm nhiều tiêu cũng lắm, nên hầu như không tích luỹ đc gì, đến bây giờ ngoại trừ cái xe trả góp còn lại vẫn chưa có gì. Mình trước đi làm lương cũng loanh quanh 15tr/tháng, sau nghỉ đi học ngành của chồng luôn, để sau này về phụ chồng, giờ hầu như k có thu nhập.

Vừa rồi chồng bị lừa một khoản kha khá, tầm 1,5 tỷ, đúng lúc phải trả nợ và xây dựng cơ sở mới. Chồng stress nhiều, mình cũng thế. Còn lại bao nhiêu vốn liếng sinh con đã gom cho chồng để trả nợ, bình thường tiêu pha ở nhà cũng cố gắng chắt chiu. Mình cũng nỗ lực hết sức rồi. Mình cũng hoang mang, cũng sợ hãi chứ, nhưng chồng còn có người này người kia an ủi, mình còn chả dám nói với ai, bố mẹ cũng k dám, sợ bỏ mẹ lên được nhưng lúc nào ngoài mặt cũng phải nói cố lên, sang năm sẽ khác sang năm sẽ khác....

Mâu thuẫn bắt đầu từ một việc rất nhỏ mà rất khó chịu là chồng gây ồn ào con không ngủ được. Mình nhắc chuyện này cả tỉ lần rồi, chỉ cần giữ yên lặng cho em tầm 30p là em sẽ dỗ con xong, nhưng khônggg, đang thiu thiu, bố vào mở cửa cái cạch, lục cục loảng xoảng, lại dậy, lại khóc, lại dỗ. Nói thì bảo thủ kiểu thế thì em đi tìm nhà khác mà sống....

Mà hễ nói đến chuyện gì, thì điệp khúc luôn luôn là anh đi làm đã đủ vất vả rồi, không muốn về nhà em còn thế nọ thế kia... Nói cứ như mình đi chơi. Trong khi mình đi học, thật sự là bị hành như con chó, mà tầm tuổi mình rồi, đi làm ngành cũ đã có chút ít thành tựu, bắt đầu lại từ đầu nó khó biết bao nhiêu. Mà còn đi làm thêm, còn đi phụ chồng. Về nhà còn phải lo từ a đến z nhà cửa con cái cơm nước, có một bác gv ở bên cạnh chỉ để mách lẻo, làm ái gì là hỏng cái đó, chồng chưa từng phụ một việc gì, chưa từng thay cho con cái bỉm, chưa từng dạy dỗ con được một câu tử tế, nói câu đầu đến câu thứ hai là đã quát mắng rồi... Ấy thế nhưng, lúc nào cũng một điệp khúc, em chả làm gì...

Mà hay lắm, dù mua sắm vật dụng to to hay nho nhỏ, cũng đều có bóng dáng ob ngoại trợ giúp, dù lúc khó khăn nhất, chẳng vay đc ai, mình còn bnhiu vốn dốc hết ra, nhưng mà trong mắt ob nội, mình đi làm ‘chỉ đủ mua sữa’, còn bây giờ thì là ‘đi học chả làm ra đồng đếch nào’. Bà ngoại thì chỉ nhăm nhăm hỏi có khó khăn gì thì giúp, thiếu thì bà cho vay, nhưng mẹ con họ ngồi với nhau thì bỉ bôi bà chẳng lên thăm cháu bao giờ, đến khi bà lên chơi thì còn phải nhấm nháy à lên để nó đưa đi khám bệnh đấy, cứ suy bụng ta ra bụng người :)
Nhiều lần mình đã nói thẳng vào mặt họ, là tuy mình làm ra ít tiền đi nữa, thì đến bây giờ mình, và bố mẹ mình cũng chưa tơ hào một đồng từ con trai họ, dìm người khác xuống cũng chả làm họ tốt đẹp lên được đâu.

Nghĩ 3 năm lấy nhau, có bầu rồi có con, chồng đi từ nam ra bắc, nước trong nước ngoài, vợ thì chưa từng ra khỏi thành phố.
Mua cái xe, hứa lên hứa xuống là tết thì đêm 30 chạy lên nhà ob ngoại một tí để cho ob vui, nhà chỉ có hai gái, cuối cùng hứa để đấy cũng chả làm, mặc dù cách nhau chỉ 20km. Quê, là quê họ, chẳng phải quê mình.

Thế nhưng luôn mặc định rằng mình sướng, lấy được chồng tốt quá.

Giờ mỗi đứa một giường, nghĩ đến mình lang thang vô định, nghĩ đến mẹ trong nhà vẫn đang yên chí con gái vui vẻ lắm, sáng mai ra phải giải thích thế nào, dù lâu lâu bà mới lên chơi mà toàn chuyện không vui. Muốn ngừng khóc hoài mà chắng được

Chán nản thật sự!!!
Mỗi người một hoàn cảnh. Thực tế cảnh như mợ k thiếu.
 

Masha123

Xe buýt
Biển số
OF-501628
Ngày cấp bằng
30/3/17
Số km
787
Động cơ
192,697 Mã lực
Toàn những chuyện lặt vặt mà mợ.
Chồng mợ phản ứng như thế em nghĩ mợ hay cằn nhằn. Con 2 tuổi và nhà có osin thì việc nhà cũng k đến nỗi quá căng thẳng. Về độ vất vả thì em thấy các chị hàng xóm nhà em gấp 10 lần mợ. Các mợ ấy 1 tay chăm 2,3 đứa con, cơm nước rồi làm hàng hoặc buôn bán đến tối mịt mù.
Muốn kết nối gia đình, chồng k nói năng tiêu cực thì về phía mình phải chủ động. Mợ cũng nên có sự cảm thông với bạn đời, thì suy nghĩ sẽ nhẹ nhàng đi. Còn mấy chuyện vặt cứ lờ đi, mắt lác tai điếc. Chuyện quan trọng nói đúng thời điểm và chọn cách nói lọt tai chồng. Chứ mình sướng miệng mà chồng nó thấy bực k tiếp thu thì công cốc mà bản thân mình và cả nhà lại căng thẳng.
 

oắt con

Xe đạp
Biển số
OF-595904
Ngày cấp bằng
24/10/18
Số km
35
Động cơ
129,250 Mã lực
Tuổi
38
Tiền nhiều áp lực nhiều đôi khi ko phối hợp đc đâu, chỉ có 1 người nhún 1 người nhảy thôi
Tốt nhất là tự giải quyết vì việc trong nhà chứ vác lên đây e là hơi khó. Mỗi nhà mỗi cảnh ở trong chăn mới biết chăn có rận ;))
Thực ra em chán thì em viết vậy thôi chứ hy vọng gì đâu cụ. Em biết là sẽ có nhiều người bỉ bôi mà. :(
Nhưng thực sự nó cũng minh chứng cho cách mà gđ và bạn bè đang nhìn vào cs của em cụ ạ.
 

mongchieuxua1412

Xe buýt
Biển số
OF-545102
Ngày cấp bằng
9/12/17
Số km
522
Động cơ
166,000 Mã lực
Tuổi
35
Ai phải sống trong đầu mợ chủ mới hiểu được nỗi khổ tâm của mợ ấy. Là phụ nữ đã phức tạp, chuyện gia đình càng phức tạp, rồi lại cho lên đây kiểu Mác - Lê ẩn dụ nữa thì anh em Ô-phở đi tiệm nhổ tóc bạc thư giãn hết.
 

197716102003

Xe container
Biển số
OF-297071
Ngày cấp bằng
30/10/13
Số km
5,358
Động cơ
384,912 Mã lực
Và sau đó câu chuyện lan truyền trong gđ nhà nội sẽ là nó đã méo đi làm thì chớ sáng ra nó còn ngủ trương lên......
Còn con cái, nuôi theo kiểu đến bữa cho ăn buồn ị cho ị thích gì chiều nấy thì nó rất đơn giản, rèn nó kỷ luật, tự lập và tự suy nghĩ mới khó. Về cuối đời cùng lắm để cho nó được vài tỷ là cùng, nhưng nếu mình dạy tốt, định hướng tốt thì nó sẽ tự kiếm đc nhiều lần số đó. Vì thế nên em mới nghỉ việc, đi học thì kình có thời gian sát sao con cái hơn. Chấp nhận hy sinh một vài năm đầu để rèn con vào nếp.
Mợ có thể chế giễu, nhưng suy nghĩ của em là vậy.
Mợ đọc còm trước của em nhé.Riêng với mợ em đang rất nhẹ nhàng.Còm này mợ quất lại của em là em đang nói vui với cụ ý vì cụ ý không lạ gì vợ chồng em.
Còn mợ nói rèn kỷ luật và rèn tự lập cho con mới khó.Sao mợ cứ tạo mâu thuẫn trong hành văn thế? hãy rèn từ bây giờ bằng cách đến giờ tự ngủ thay vì phải mất 30p để ru mợ nhé.
 

wave-tau

Xe container
Biển số
OF-39191
Ngày cấp bằng
26/6/09
Số km
6,964
Động cơ
542,348 Mã lực
Lên đây tâm sự phải giả nghèo giả khổ tí "các cụ" còn thương còn tư vấn cho chứ bảo nhiều tiền hay thu nhập cao là " các cụ" gạch đá ngay. =))
 

O Muong Te

Xe điện
Biển số
OF-25271
Ngày cấp bằng
5/12/08
Số km
3,760
Động cơ
500,461 Mã lực
Nơi ở
Dĩ nhiên là Mường tè
Lên đây tâm sự phải giả nghèo giả khổ tí "các cụ" còn thương còn tư vấn cho chứ bảo nhiều tiền hay thu nhập cao là " các cụ" gạch đá ngay. =)
Em chả bao giờ gạch đá nếu vấn đề nêu ra nó logic, còn như mợ chủ thread thì phải có đôi lời vì nó quá vớ vẩn.
 

oắt con

Xe đạp
Biển số
OF-595904
Ngày cấp bằng
24/10/18
Số km
35
Động cơ
129,250 Mã lực
Tuổi
38
Toàn những chuyện lặt vặt mà mợ.
Chồng mợ phản ứng như thế em nghĩ mợ hay cằn nhằn. Con 2 tuổi và nhà có osin thì việc nhà cũng k đến nỗi quá căng thẳng. Về độ vất vả thì em thấy các chị hàng xóm nhà em gấp 10 lần mợ. Các mợ ấy 1 tay chăm 2,3 đứa con, cơm nước rồi làm hàng hoặc buôn bán đến tối mịt mù.
Muốn kết nối gia đình, chồng k nói năng tiêu cực thì về phía mình phải chủ động. Mợ cũng nên có sự cảm thông với bạn đời, thì suy nghĩ sẽ nhẹ nhàng đi. Còn mấy chuyện vặt cứ lờ đi, mắt lác tai điếc. Chuyện quan trọng nói đúng thời điểm và chọn cách nói lọt tai chồng. Chứ mình sướng miệng mà chồng nó thấy bực k tiếp thu thì công cốc mà bản thân mình và cả nhà lại căng thẳng.
Trước em đi làm thì cũng phải đến 8-9h mới về, hồi bầu bí nhiều hôm làm từ 7h sáng đến 12h khuya luôn, ngày làm cơ quan, tối về phụ chồng. Nên là em k ngại vất vả. Chỉ bực một nỗi rõ ràng có thể phối hợp với nhau cho nó nhanh gọn thì lại không, cứ phải bôi ra mới chịu. Bình thường đã nói nhiều lần, nhằm vào hôm hai bên đều căng thẳng, một lời cáu gắt đâm ra là bùng nổ, rồi cái nọ nó xọ cái kia....
Giờ em bình tĩnh rồi thì cũng k thấy tiêu cực nhiều nữa, nhưng vụ cãi nhau cũng làm em nhận ra nhiều vấn đề, nên chắc chắn sau khi qua giai đoạn khó khăn này phải ngồi lại nói chuyện đàng hoàng cụ ạ. :(
 

freethinker

Xe tăng
Biển số
OF-8847
Ngày cấp bằng
25/8/07
Số km
1,460
Động cơ
551,735 Mã lực
Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh. Em tâm sự thủ thỉ với chồng làm thế ko tốt cho con. Chả có ông bố nào ko thương con cả. Việc này đơn giản. Hay làm netflix hay FPT play kèm theo tai nghe bluetooth lúc nào ru con thì mời ông xuống xem phim. Có khi lúc đấy lại phải xuống rủ lên đấy. Cho xem mấy phim Kim Dung, cuấn hút phết.
 

oắt con

Xe đạp
Biển số
OF-595904
Ngày cấp bằng
24/10/18
Số km
35
Động cơ
129,250 Mã lực
Tuổi
38
Mợ đọc còm trước của em nhé.Riêng với mợ em đang rất nhẹ nhàng.Còm này mợ quất lại của em là em đang nói vui với cụ ý vì cụ ý không lạ gì vợ chồng em.
Còn mợ nói rèn kỷ luật và rèn tự lập cho con mới khó.Sao mợ cứ tạo mâu thuẫn trong hành văn thế? hãy rèn từ bây giờ bằng cách đến giờ tự ngủ thay vì phải mất 30p để ru mợ nhé.
Chính xác là em đang rèn đến giờ tự ngủ đấy ạ. Đến giờ, em kể chuyện, nói chuyện một lúc sau đó để yên tĩnh con tự chơi rồi tự ngủ, mình chỉ ngồi cạnh thôi. Tầm 30p là cháu sẽ ngủ. Nhưng nếu có người vào, lắm khi đang thiu thiu ngủ rồi, lại vào mở cửa cạch rầm xoảng, lại bật dậy, thấy bố thì cười khanh khách(dù đã chơi với bố tc đó rồi), thế là lại làm lại từ đầu. Mà em sợ cuối cùng nó thành thói quen, mình rèn ngủ sớm không xong lại ra cái kiểu ngủ quái thai gì đó....
Muốn gì thì gì, giờ ngủ là phải loại hết yếu tố gây nhiễu.
 

DuongTOTO

Xe buýt
Biển số
OF-310580
Ngày cấp bằng
5/3/14
Số km
876
Động cơ
2,029 Mã lực
Nơi ở
Nam Định
Ck lương 200tr mà đưa vợ có 10tr thì ko hỏng trc cũng hỏng sau, mợ hỏi xem cc trên này đi làm nộp 100% thu nhập xong xin lại 10-20% đổ xăng, ăn sáng... đấy, phải thế gđ mới HP và bền lâu :-j
sói nhà mợ chủ siêu quá, như em đây thu nhập =1/40 số đấy, kiếm đc bao nhiêu nộp sạch mỗi sáng đi làm cho 10 k uống trà đá +30k tiền xăng xe chấm hết, cơm trưa mang ở nhà đi. nhiều lúc tủi thân vì ko có 100k trong túi :D
 

Puppet

Xe buýt
Biển số
OF-593912
Ngày cấp bằng
9/10/18
Số km
760
Động cơ
138,063 Mã lực
Dạo này nhiều việc nặng nề quá cccm ạ...
Nhà có 2 vợ chồng với một cháu nhỏ 2 tuổi. Chồng đi làm lương trung bình 200tr/tháng, làm nhiều tiêu cũng lắm, nên hầu như không tích luỹ đc gì, đến bây giờ ngoại trừ cái xe trả góp còn lại vẫn chưa có gì. Mình trước đi làm lương cũng loanh quanh 15tr/tháng, sau nghỉ đi học ngành của chồng luôn, để sau này về phụ chồng, giờ hầu như k có thu nhập.

Vừa rồi chồng bị lừa một khoản kha khá, tầm 1,5 tỷ, đúng lúc phải trả nợ và xây dựng cơ sở mới. Chồng stress nhiều, mình cũng thế. Còn lại bao nhiêu vốn liếng sinh con đã gom cho chồng để trả nợ, bình thường tiêu pha ở nhà cũng cố gắng chắt chiu. Mình cũng nỗ lực hết sức rồi. Mình cũng hoang mang, cũng sợ hãi chứ, nhưng chồng còn có người này người kia an ủi, mình còn chả dám nói với ai, bố mẹ cũng k dám, sợ bỏ mẹ lên được nhưng lúc nào ngoài mặt cũng phải nói cố lên, sang năm sẽ khác sang năm sẽ khác....

Mâu thuẫn bắt đầu từ một việc rất nhỏ mà rất khó chịu là chồng gây ồn ào con không ngủ được. Mình nhắc chuyện này cả tỉ lần rồi, chỉ cần giữ yên lặng cho em tầm 30p là em sẽ dỗ con xong, nhưng khônggg, đang thiu thiu, bố vào mở cửa cái cạch, lục cục loảng xoảng, lại dậy, lại khóc, lại dỗ. Nói thì bảo thủ kiểu thế thì em đi tìm nhà khác mà sống....

Mà hễ nói đến chuyện gì, thì điệp khúc luôn luôn là anh đi làm đã đủ vất vả rồi, không muốn về nhà em còn thế nọ thế kia... Nói cứ như mình đi chơi. Trong khi mình đi học, thật sự là bị hành như con chó, mà tầm tuổi mình rồi, đi làm ngành cũ đã có chút ít thành tựu, bắt đầu lại từ đầu nó khó biết bao nhiêu. Mà còn đi làm thêm, còn đi phụ chồng. Về nhà còn phải lo từ a đến z nhà cửa con cái cơm nước, có một bác gv ở bên cạnh chỉ để mách lẻo, làm ái gì là hỏng cái đó, chồng chưa từng phụ một việc gì, chưa từng thay cho con cái bỉm, chưa từng dạy dỗ con được một câu tử tế, nói câu đầu đến câu thứ hai là đã quát mắng rồi... Ấy thế nhưng, lúc nào cũng một điệp khúc, em chả làm gì...

Mà hay lắm, dù mua sắm vật dụng to to hay nho nhỏ, cũng đều có bóng dáng ob ngoại trợ giúp, dù lúc khó khăn nhất, chẳng vay đc ai, mình còn bnhiu vốn dốc hết ra, nhưng mà trong mắt ob nội, mình đi làm ‘chỉ đủ mua sữa’, còn bây giờ thì là ‘đi học chả làm ra đồng đếch nào’. Bà ngoại thì chỉ nhăm nhăm hỏi có khó khăn gì thì giúp, thiếu thì bà cho vay, nhưng mẹ con họ ngồi với nhau thì bỉ bôi bà chẳng lên thăm cháu bao giờ, đến khi bà lên chơi thì còn phải nhấm nháy à lên để nó đưa đi khám bệnh đấy, cứ suy bụng ta ra bụng người :)
Nhiều lần mình đã nói thẳng vào mặt họ, là tuy mình làm ra ít tiền đi nữa, thì đến bây giờ mình, và bố mẹ mình cũng chưa tơ hào một đồng từ con trai họ, dìm người khác xuống cũng chả làm họ tốt đẹp lên được đâu.

Nghĩ 3 năm lấy nhau, có bầu rồi có con, chồng đi từ nam ra bắc, nước trong nước ngoài, vợ thì chưa từng ra khỏi thành phố.
Mua cái xe, hứa lên hứa xuống là tết thì đêm 30 chạy lên nhà ob ngoại một tí để cho ob vui, nhà chỉ có hai gái, cuối cùng hứa để đấy cũng chả làm, mặc dù cách nhau chỉ 20km. Quê, là quê họ, chẳng phải quê mình.

Thế nhưng luôn mặc định rằng mình sướng, lấy được chồng tốt quá.

Giờ mỗi đứa một giường, nghĩ đến mình lang thang vô định, nghĩ đến mẹ trong nhà vẫn đang yên chí con gái vui vẻ lắm, sáng mai ra phải giải thích thế nào, dù lâu lâu bà mới lên chơi mà toàn chuyện không vui. Muốn ngừng khóc hoài mà chắng được

Chán nản thật sự!!!
Chán quá mợ đổi cho em đi :D
 

tomtep251208

Xe tải
Biển số
OF-210398
Ngày cấp bằng
17/9/13
Số km
353
Động cơ
319,111 Mã lực
Dạo này nhiều việc nặng nề quá cccm ạ...
Nhà có 2 vợ chồng với một cháu nhỏ 2 tuổi. Chồng đi làm lương trung bình 200tr/tháng, làm nhiều tiêu cũng lắm, nên hầu như không tích luỹ đc gì, đến bây giờ ngoại trừ cái xe trả góp còn lại vẫn chưa có gì. Mình trước đi làm lương cũng loanh quanh 15tr/tháng, sau nghỉ đi học ngành của chồng luôn, để sau này về phụ chồng, giờ hầu như k có thu nhập.

Vừa rồi chồng bị lừa một khoản kha khá, tầm 1,5 tỷ, đúng lúc phải trả nợ và xây dựng cơ sở mới. Chồng stress nhiều, mình cũng thế. Còn lại bao nhiêu vốn liếng sinh con đã gom cho chồng để trả nợ, bình thường tiêu pha ở nhà cũng cố gắng chắt chiu. Mình cũng nỗ lực hết sức rồi. Mình cũng hoang mang, cũng sợ hãi chứ, nhưng chồng còn có người này người kia an ủi, mình còn chả dám nói với ai, bố mẹ cũng k dám, sợ bỏ mẹ lên được nhưng lúc nào ngoài mặt cũng phải nói cố lên, sang năm sẽ khác sang năm sẽ khác....

Mâu thuẫn bắt đầu từ một việc rất nhỏ mà rất khó chịu là chồng gây ồn ào con không ngủ được. Mình nhắc chuyện này cả tỉ lần rồi, chỉ cần giữ yên lặng cho em tầm 30p là em sẽ dỗ con xong, nhưng khônggg, đang thiu thiu, bố vào mở cửa cái cạch, lục cục loảng xoảng, lại dậy, lại khóc, lại dỗ. Nói thì bảo thủ kiểu thế thì em đi tìm nhà khác mà sống....

Mà hễ nói đến chuyện gì, thì điệp khúc luôn luôn là anh đi làm đã đủ vất vả rồi, không muốn về nhà em còn thế nọ thế kia... Nói cứ như mình đi chơi. Trong khi mình đi học, thật sự là bị hành như con chó, mà tầm tuổi mình rồi, đi làm ngành cũ đã có chút ít thành tựu, bắt đầu lại từ đầu nó khó biết bao nhiêu. Mà còn đi làm thêm, còn đi phụ chồng. Về nhà còn phải lo từ a đến z nhà cửa con cái cơm nước, có một bác gv ở bên cạnh chỉ để mách lẻo, làm ái gì là hỏng cái đó, chồng chưa từng phụ một việc gì, chưa từng thay cho con cái bỉm, chưa từng dạy dỗ con được một câu tử tế, nói câu đầu đến câu thứ hai là đã quát mắng rồi... Ấy thế nhưng, lúc nào cũng một điệp khúc, em chả làm gì...

Mà hay lắm, dù mua sắm vật dụng to to hay nho nhỏ, cũng đều có bóng dáng ob ngoại trợ giúp, dù lúc khó khăn nhất, chẳng vay đc ai, mình còn bnhiu vốn dốc hết ra, nhưng mà trong mắt ob nội, mình đi làm ‘chỉ đủ mua sữa’, còn bây giờ thì là ‘đi học chả làm ra đồng đếch nào’. Bà ngoại thì chỉ nhăm nhăm hỏi có khó khăn gì thì giúp, thiếu thì bà cho vay, nhưng mẹ con họ ngồi với nhau thì bỉ bôi bà chẳng lên thăm cháu bao giờ, đến khi bà lên chơi thì còn phải nhấm nháy à lên để nó đưa đi khám bệnh đấy, cứ suy bụng ta ra bụng người :)
Nhiều lần mình đã nói thẳng vào mặt họ, là tuy mình làm ra ít tiền đi nữa, thì đến bây giờ mình, và bố mẹ mình cũng chưa tơ hào một đồng từ con trai họ, dìm người khác xuống cũng chả làm họ tốt đẹp lên được đâu.

Nghĩ 3 năm lấy nhau, có bầu rồi có con, chồng đi từ nam ra bắc, nước trong nước ngoài, vợ thì chưa từng ra khỏi thành phố.
Mua cái xe, hứa lên hứa xuống là tết thì đêm 30 chạy lên nhà ob ngoại một tí để cho ob vui, nhà chỉ có hai gái, cuối cùng hứa để đấy cũng chả làm, mặc dù cách nhau chỉ 20km. Quê, là quê họ, chẳng phải quê mình.

Thế nhưng luôn mặc định rằng mình sướng, lấy được chồng tốt quá.

Giờ mỗi đứa một giường, nghĩ đến mình lang thang vô định, nghĩ đến mẹ trong nhà vẫn đang yên chí con gái vui vẻ lắm, sáng mai ra phải giải thích thế nào, dù lâu lâu bà mới lên chơi mà toàn chuyện không vui. Muốn ngừng khóc hoài mà chắng được

Chán nản thật sự!!!
Nửa đêm mà mợ còn chém được dài như thế này thì chán là đúng roài.... chắc sói đi lại đi cả đêm hử.....
 

Bupket

Xe điện
Biển số
OF-423058
Ngày cấp bằng
17/5/16
Số km
2,278
Động cơ
406,865 Mã lực
Các cụ các mợ hiểu nhầm rồi. Anh xã
mợ này có thu nhập 200 chai/tháng chứ k phải lương tháng 200 chai. Chồng mợ đó làm DN tư nhân, mà 2 năm gần đây mới có thu nhập như thế. Tuy nhiên 200 chai là đếm cua trong lỗ, vì nó còn là công nợ, còn là gối đầu đầu tư, còn là tiền hàng, trả nợ đầu tư, và trên hết là còn phải thuê nhà, còn phải trả góp xe cộ, vợ ở nhà nuôi coi, nuôi cả bố mẹ chồng nữa. Tình hình tài chính như vậy là stress và bấp bênh đấy. Lương tháng 200tr thì với vị trí đó thu nhập cũng phải gấp 2 (thụ động + phết phẩy), chắc chắn nhà cửa xe cộ đã đầy đủ từ lâu, thuộc giới trung lưu bậc cao của XH rồi.
Gia đình mợ này trước hết phải dồn sức cho được cái nhà, an cư thì mới lạc nghiệp.
Gọi là doanh thu cụ ạ . Trừ hết chi phí đủ kiểu thì ra lợi nhuận ( lương ) , ngon lành thì được 10-15% , tương đương lương 20-30tr/tháng .
Chứ lương mà 200c/tháng thì thuộc tầng lớp thượng lưu ở xứ mình rồi, làm gì phải ở nhà thuê, mua xe trả góp nữa :D
 

tazan_90

Xe tăng
Biển số
OF-423578
Ngày cấp bằng
19/5/16
Số km
1,857
Động cơ
238,993 Mã lực
Tuổi
42
Mợ nói e nghe cứ ảo ảo, Ck làm 200 củ/tháng vẫn ko tích luỹ đc thì đấy do mình kêu gì nữa, mà giọng mợ nghe có phần oán trách quá, mà 2 vc mợ như thế thì mâu thuẫn quá, e hỏi khí không phải đời sống tình dục vc mợ có hoà hợp ko ạ?
Các bác các cụ ngây thơ bở mợ đi dc ,muốn làm dc luong bằng thế thì tháng cũng phải tiêu thế
 

wildness

Xe điện
Biển số
OF-74392
Ngày cấp bằng
1/10/10
Số km
4,019
Động cơ
-274,041 Mã lực
Em k biết bà buôn ve chai sống như thế nào, hay gia đình cụ sống thế nào.
Em chỉ dám chắc là gđ em có cuộc sống bình thường như phần lớn gia đình khác ở hà nội. Vậy thôi.
Em thấy nhà mợ bị mất cân bằng nặng đấy, nếu không giải quyết được càng ngày càng phiền.
Cuộc sống này giầu nghèo nó có số rồi, nhưng quan trọng mình phải có cs cân bằng và thoải mái.
Nhiều nhà nghèo nhưng cs vẫn đầy ắp tiếng cười. Giầu mà sống không thoải mái cũng chả sướng gì..
 

dung.nv

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-363720
Ngày cấp bằng
20/4/15
Số km
5,672
Động cơ
320,739 Mã lực
Dạo này nhiều việc nặng nề quá cccm ạ...
Nhà có 2 vợ chồng với một cháu nhỏ 2 tuổi. Chồng đi làm lương trung bình 200tr/tháng, làm nhiều tiêu cũng lắm, nên hầu như không tích luỹ đc gì, đến bây giờ ngoại trừ cái xe trả góp còn lại vẫn chưa có gì. Mình trước đi làm lương cũng loanh quanh 15tr/tháng, sau nghỉ đi học ngành của chồng luôn, để sau này về phụ chồng, giờ hầu như k có thu nhập.

Vừa rồi chồng bị lừa một khoản kha khá, tầm 1,5 tỷ, đúng lúc phải trả nợ và xây dựng cơ sở mới. Chồng stress nhiều, mình cũng thế. Còn lại bao nhiêu vốn liếng sinh con đã gom cho chồng để trả nợ, bình thường tiêu pha ở nhà cũng cố gắng chắt chiu. Mình cũng nỗ lực hết sức rồi. Mình cũng hoang mang, cũng sợ hãi chứ, nhưng chồng còn có người này người kia an ủi, mình còn chả dám nói với ai, bố mẹ cũng k dám, sợ bỏ mẹ lên được nhưng lúc nào ngoài mặt cũng phải nói cố lên, sang năm sẽ khác sang năm sẽ khác....

Mâu thuẫn bắt đầu từ một việc rất nhỏ mà rất khó chịu là chồng gây ồn ào con không ngủ được. Mình nhắc chuyện này cả tỉ lần rồi, chỉ cần giữ yên lặng cho em tầm 30p là em sẽ dỗ con xong, nhưng khônggg, đang thiu thiu, bố vào mở cửa cái cạch, lục cục loảng xoảng, lại dậy, lại khóc, lại dỗ. Nói thì bảo thủ kiểu thế thì em đi tìm nhà khác mà sống....

Mà hễ nói đến chuyện gì, thì điệp khúc luôn luôn là anh đi làm đã đủ vất vả rồi, không muốn về nhà em còn thế nọ thế kia... Nói cứ như mình đi chơi. Trong khi mình đi học, thật sự là bị hành như con chó, mà tầm tuổi mình rồi, đi làm ngành cũ đã có chút ít thành tựu, bắt đầu lại từ đầu nó khó biết bao nhiêu. Mà còn đi làm thêm, còn đi phụ chồng. Về nhà còn phải lo từ a đến z nhà cửa con cái cơm nước, có một bác gv ở bên cạnh chỉ để mách lẻo, làm ái gì là hỏng cái đó, chồng chưa từng phụ một việc gì, chưa từng thay cho con cái bỉm, chưa từng dạy dỗ con được một câu tử tế, nói câu đầu đến câu thứ hai là đã quát mắng rồi... Ấy thế nhưng, lúc nào cũng một điệp khúc, em chả làm gì...

Mà hay lắm, dù mua sắm vật dụng to to hay nho nhỏ, cũng đều có bóng dáng ob ngoại trợ giúp, dù lúc khó khăn nhất, chẳng vay đc ai, mình còn bnhiu vốn dốc hết ra, nhưng mà trong mắt ob nội, mình đi làm ‘chỉ đủ mua sữa’, còn bây giờ thì là ‘đi học chả làm ra đồng đếch nào’. Bà ngoại thì chỉ nhăm nhăm hỏi có khó khăn gì thì giúp, thiếu thì bà cho vay, nhưng mẹ con họ ngồi với nhau thì bỉ bôi bà chẳng lên thăm cháu bao giờ, đến khi bà lên chơi thì còn phải nhấm nháy à lên để nó đưa đi khám bệnh đấy, cứ suy bụng ta ra bụng người :)
Nhiều lần mình đã nói thẳng vào mặt họ, là tuy mình làm ra ít tiền đi nữa, thì đến bây giờ mình, và bố mẹ mình cũng chưa tơ hào một đồng từ con trai họ, dìm người khác xuống cũng chả làm họ tốt đẹp lên được đâu.

Nghĩ 3 năm lấy nhau, có bầu rồi có con, chồng đi từ nam ra bắc, nước trong nước ngoài, vợ thì chưa từng ra khỏi thành phố.
Mua cái xe, hứa lên hứa xuống là tết thì đêm 30 chạy lên nhà ob ngoại một tí để cho ob vui, nhà chỉ có hai gái, cuối cùng hứa để đấy cũng chả làm, mặc dù cách nhau chỉ 20km. Quê, là quê họ, chẳng phải quê mình.

Thế nhưng luôn mặc định rằng mình sướng, lấy được chồng tốt quá.

Giờ mỗi đứa một giường, nghĩ đến mình lang thang vô định, nghĩ đến mẹ trong nhà vẫn đang yên chí con gái vui vẻ lắm, sáng mai ra phải giải thích thế nào, dù lâu lâu bà mới lên chơi mà toàn chuyện không vui. Muốn ngừng khóc hoài mà chắng được

Chán nản thật sự!!!
Nếu khoản 200/tháng gọi là lương, thì sói nhà mợ là đi làm công ăn lương, đã làm công ăn lương thì hầu như ít khi phải tiêu tiền vào công việc. Mà chi tiêu cho gia đình, cá nhân. Lương ngày của sói nhà mợ là 7 triệu. Bằng đa số Lương Tháng của ofers đấy. Mợ xem có nhầm lẫn gì không?
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top