Lương 200 củ tháng mà rơi có tỏi rưỡi thì cũng chỉ là muỗi thôi mợ, có gì mà đã phải than oán.
Nhà cháu cảm thấy thớt có vị nhàn nhạt ạĐọc mấy trang mà phát chán.
Mợ thớt lên kể một câu chuyện thực ảo lẫn lộn, rối tinh rối mù.
Các cụ mợ OF rỗi việc vào giảng giải, khổ nỗi mợ thớt có chịu hiểu đâu, mợ ấy lên đây để kể lể, than thở chứ không cần nghe lời khuyên.
Em lượn.
Cụ nói chuẩn đét. Ông chủ em cụ chột kinh tế cũng ngập mẹt trong công việc. Gần như ko bgio nhậu nhẹt vì ko có thời gian. Về nhà mà cái điện thoại cứ dính vào tai. Lắm hôm đang đi trên đường, em phải đuổi ông í xuống để em lái xe vì cả chặng đường mấy chục km ko ngớt điện thoại công việc. Tiền ông í kiếm ra chẳng có thời gian tiêu, toàn là 3 mẹ con em tiêu hộ. Chính vì thế mà e chấp nhận gánh vác hết tất tật mọi việc đối nội đối ngoại con cái gia đình họ hàng, lắm lúc em cũng xoắn quẩy muốn cáu nhưng nghĩ tới ông í vất vả thì em đành ngậm cái mỏ lại.Cái loại thu nhập 200 củ/t mà tiêu cũng hết thường là tiền bẩn cụ ạ!
Còn người đi làm 200 củ/ t thì người ta ko có tg tiêu tiền!
Mợ chủ kêu la vì ông ck lương 200tr/tháng mà keo bẩn đưa 10tr/tháng lại ko cho thuê osin kìa cụ. Em vẫn vuốt bỏ.200tr/ tháng là năm 2.4ty nhiều vãi
Lừa 1.5ty mới hơn 1/2 thu nhập của năm.
Chắc thớt viết thừa số 0.
Vk đi làm 15tr/ tháng là cũng là người có đầu óc thì ko khó để xin việc đi làm lại.
Bỏ ra 5tr thuê giúp việc theo giờ thì đời cũng lên hương biết bao nhiêu.
Em éo hiểu sống với thằng ck lương 200tt/ thángmà ko biết đường mà làm cho mình sướng còn kêu cái mèo gì
Phải phối hợp,nhá.
Chồng em mà kiếm 200 củ/ tháng thì về nhà em cho làm vua luôn.Muốn làm ếu gì thì làm. Tối em cứ cho lão ý ngủ trước,em ru con ngủ sau.Mà đang ru lão ý vào phá quấy thì em bật cmn đèn chơi với bố con nhà nó cho vui.Mai lão ý đi làm thì mẹ con em ôm nhau ngủ trương mắt lên không sướng hơn à? GĐ vừa êm ấm lại hp
Lương cụ ấy thấp nhểLương có 200tr bọ, bỏ đi mợ ơi, để con khác nó rước của nợ ấy đi cho
Ở VN mà kiếm được 200 củ 1 tháng thì chả có chuyện bị lừa 1.5 tỏi đâu. Bọn đã kiếm được từng ấy bạc thì ăn được của nó là rất rất khoai.200tr/ tháng là năm 2.4ty nhiều vãi
Lừa 1.5ty mới hơn 1/2 thu nhập của năm.
Chung quy lại là thớt nhảm viết thiếu muối.
Cụ sướng nhỉ, E lương gấp đôi Cụ mà gái nó còn chê nèĐọc xong thớt của mợ mới thấy mình lương hơn 2 tr mà vk nó ko chán đã là hp lắm rồi
Ck lương 200tr mà đưa vợ có 10tr thì ko hỏng trc cũng hỏng sau, mợ hỏi xem cc trên này đi làm nộp 100% thu nhập xong xin lại 10-20% đổ xăng, ăn sáng... đấy, phải thế gđ mới HP và bền lâu
Thật ra vk em nó chê vs kêu chán rồi ... Chứ mà lương 200 củ / tháng mà còn kêu là em trả về nơi sản xuất đấyCụ sướng nhỉ, E lương gấp đôi Cụ mà gái nó còn chê nè
nhà chủ thớt lương vậy mà kêu khó khăn từ khó khăn dẫn đến tc..... thì đội grap chúng e chả dám kêu j nữa
Chuẩn đấy cụ, hoặc cỡ phó tổng ngân hàng lớn cũng có thu nhập 200. Những tầm này thì hiếm và giỏi, xử lý chuyện nhà như mợ thớt đơn giản.200 củ tháng thì tầm này tương đương với trưởng đại diện tây ở vn rồi, rất hiếm người được mức lương này và tầm này thì họ cực khôn luôn
Em thấy có gì sai sai
Em thật là chị vậy vẫn còn sướng hơn khối ng đấy. Em còn k bằng đc ý. Em sống ở quê nên các ông bà còn khắt khe nhiều chuyện lắm. Ck em còn nói là đàn bà phải biết chịu đựng chưa kể là ck em chẳng đưa tiền cho em nuôi con nữa cơ.mặc dù lương em đi làm chưa đc 5tr/tháng. Chắc em ở quê bị tư tưởng của các cụ nên em thấy chị sướng hơn em nhiều . em nói gì mà phật ý chị bỏ qua nhé. Chúc chị hạnh phúcDạo này nhiều việc nặng nề quá cccm ạ...
Nhà có 2 vợ chồng với một cháu nhỏ 2 tuổi. Chồng đi làm lương trung bình 200tr/tháng, làm nhiều tiêu cũng lắm, nên hầu như không tích luỹ đc gì, đến bây giờ ngoại trừ cái xe trả góp còn lại vẫn chưa có gì. Mình trước đi làm lương cũng loanh quanh 15tr/tháng, sau nghỉ đi học ngành của chồng luôn, để sau này về phụ chồng, giờ hầu như k có thu nhập.
Vừa rồi chồng bị lừa một khoản kha khá, tầm 1,5 tỷ, đúng lúc phải trả nợ và xây dựng cơ sở mới. Chồng stress nhiều, mình cũng thế. Còn lại bao nhiêu vốn liếng sinh con đã gom cho chồng để trả nợ, bình thường tiêu pha ở nhà cũng cố gắng chắt chiu. Mình cũng nỗ lực hết sức rồi. Mình cũng hoang mang, cũng sợ hãi chứ, nhưng chồng còn có người này người kia an ủi, mình còn chả dám nói với ai, bố mẹ cũng k dám, sợ bỏ mẹ lên được nhưng lúc nào ngoài mặt cũng phải nói cố lên, sang năm sẽ khác sang năm sẽ khác....
Mâu thuẫn bắt đầu từ một việc rất nhỏ mà rất khó chịu là chồng gây ồn ào con không ngủ được. Mình nhắc chuyện này cả tỉ lần rồi, chỉ cần giữ yên lặng cho em tầm 30p là em sẽ dỗ con xong, nhưng khônggg, đang thiu thiu, bố vào mở cửa cái cạch, lục cục loảng xoảng, lại dậy, lại khóc, lại dỗ. Nói thì bảo thủ kiểu thế thì em đi tìm nhà khác mà sống....
Mà hễ nói đến chuyện gì, thì điệp khúc luôn luôn là anh đi làm đã đủ vất vả rồi, không muốn về nhà em còn thế nọ thế kia... Nói cứ như mình đi chơi. Trong khi mình đi học, thật sự là bị hành như con chó, mà tầm tuổi mình rồi, đi làm ngành cũ đã có chút ít thành tựu, bắt đầu lại từ đầu nó khó biết bao nhiêu. Mà còn đi làm thêm, còn đi phụ chồng. Về nhà còn phải lo từ a đến z nhà cửa con cái cơm nước, có một bác gv ở bên cạnh chỉ để mách lẻo, làm ái gì là hỏng cái đó, chồng chưa từng phụ một việc gì, chưa từng thay cho con cái bỉm, chưa từng dạy dỗ con được một câu tử tế, nói câu đầu đến câu thứ hai là đã quát mắng rồi... Ấy thế nhưng, lúc nào cũng một điệp khúc, em chả làm gì...
Mà hay lắm, dù mua sắm vật dụng to to hay nho nhỏ, cũng đều có bóng dáng ob ngoại trợ giúp, dù lúc khó khăn nhất, chẳng vay đc ai, mình còn bnhiu vốn dốc hết ra, nhưng mà trong mắt ob nội, mình đi làm ‘chỉ đủ mua sữa’, còn bây giờ thì là ‘đi học chả làm ra đồng đếch nào’. Bà ngoại thì chỉ nhăm nhăm hỏi có khó khăn gì thì giúp, thiếu thì bà cho vay, nhưng mẹ con họ ngồi với nhau thì bỉ bôi bà chẳng lên thăm cháu bao giờ, đến khi bà lên chơi thì còn phải nhấm nháy à lên để nó đưa đi khám bệnh đấy, cứ suy bụng ta ra bụng người
Nhiều lần mình đã nói thẳng vào mặt họ, là tuy mình làm ra ít tiền đi nữa, thì đến bây giờ mình, và bố mẹ mình cũng chưa tơ hào một đồng từ con trai họ, dìm người khác xuống cũng chả làm họ tốt đẹp lên được đâu.
Nghĩ 3 năm lấy nhau, có bầu rồi có con, chồng đi từ nam ra bắc, nước trong nước ngoài, vợ thì chưa từng ra khỏi thành phố.
Mua cái xe, hứa lên hứa xuống là tết thì đêm 30 chạy lên nhà ob ngoại một tí để cho ob vui, nhà chỉ có hai gái, cuối cùng hứa để đấy cũng chả làm, mặc dù cách nhau chỉ 20km. Quê, là quê họ, chẳng phải quê mình.
Thế nhưng luôn mặc định rằng mình sướng, lấy được chồng tốt quá.
Giờ mỗi đứa một giường, nghĩ đến mình lang thang vô định, nghĩ đến mẹ trong nhà vẫn đang yên chí con gái vui vẻ lắm, sáng mai ra phải giải thích thế nào, dù lâu lâu bà mới lên chơi mà toàn chuyện không vui. Muốn ngừng khóc hoài mà chắng được
Chán nản thật sự!!!
tạo phản là khó lắm, ơ thế mỗi dịp kỷ niệm (trong năm lắm dịp lắm) Cụ có phải về nhà xin tiền Mẹ mua hoa tặng vk ko ạ, chứ nhịn cả năm cũng ko đủ
Cụ này chuẩn này.
Em đi làm chỉ biết cặm cụi cày cuốc chứ biết lương bao nhiêu đâu.
Mỗi ngày em có 7k ăn sáng + 3k thuốc lá + 5 k tiền xăng, vị chi là 15k. Mỗi sáng dậy đi làm, đến điểm hẹn quy định cầm 15k nhét nhanh vào túi và lên đường. Mỗi khi thèm bát phở là nhịn ăn sáng cả tuần để dồn tiền được bát phở ngon, có rau có thịt.
Cắn răng chịu đựng mười mấy năm nay, cũng định bật mấy lần nhưng chưa dám
Em cũng có con, em có 2 đứa hơn mợ 1 đứa . em hiểu hoàn cảnh của mợ, nhưng mà mợ ơi em thật nhé lúc này là lúc mợ nên nhẹ nhàng với ck mợ ạ. Vì đàn ông họ thích ng phụ nữ hiểu họ chứ k thích những lời trách móc hay là càu nhàu gì nhất là trong thời gian khủng hoảng này. Mợ thử đặt mình vào địa vị của ck và nên nhỏ nhẹ với ck về việc làm ồn con sẽ dậy. Mình nhẹ nhàng thì ck sẽ nghe mợ ạ. Chứ mợ làm căng ngủ riêng mọi chuyện càng tệ. Luôn vui vẻ mợ nhé. Phụ nữ là phải luôn vui vẻ mợ ạNhà thuê, xe trả góp và công việc đang bế tắc ạ.
Còn câu chuyện ru con thì chỉ là mồi lửa thôi, em cần rất đơn giản là chồng ngồi ở phòng dưới tầm 30p là em sẽ ru con xong đơn giản nhẹ nhàng tình cảm, con ngủ say rồi thì muốn lên phòng binh bốp gì thì binh, phối hợp với nhau làm việc cho nó thuận lợi đôi bên, chứ một bên làm một bên phá, nó cứ ngủ thiu thiu thì lại lên phòng làm ồn, lại dâjy, lại làm lại từ đầu, không phải một mà là một nghìn lần như một, nhắc cũng như không, thì hiền mấy cũng chả ai chịu được cả.
Hơn nữa trong nhà không chỉ có trẻ con, còn người già nửa đêm khó ngủ, cứ nửa đêm về đến nhà là tom tom chát bùm bùm xoẹt, đi đến đâu cũng thế, nhắc k sửa, trong lúc mệt mỏi thì cãi nhau vậy thôi.
Nếu mợ mà đã có gđ, có con và chăm con thì em nghĩ là mợ sẽ hiểu.