gặp trong tưởng tượng hả, chẳng thằng nào củ chuối như trong tưởng tượng của cháu này.Em cũng hay nhắc mọi ng quên gạt chân chống xe. Trường hợp như cụ chủ thớt thì e chưa gặp bao giờ
gặp trong tưởng tượng hả, chẳng thằng nào củ chuối như trong tưởng tượng của cháu này.Em cũng hay nhắc mọi ng quên gạt chân chống xe. Trường hợp như cụ chủ thớt thì e chưa gặp bao giờ
thôi cụ vào SG đi vậy. trong này họ hay gọi ý ới vụ chống xe lắm ạ, và tất nhiên là cũng thường xuyên đc nhận lại lời cảm ơn hợc cái gật đầu cười (nếu vội)Bẩm các cụ các mợ trái tim non nớt của cháu lại cảm thấy bị tổn thương. Ôi sống giữa lòng thủ đô hà nội mà sao lời cảm ơn cháu thấy nó khó nói ra đến thế.
Số là thế này,ở nhà nóng nực oi bức quá chạy chạy lên phố định làm cốc chè cho mát.
Đi ra đến xã đàn nhìn thấy 1 cụ chắc cũng khoảng ngoài 40 đang đi con dream huyền thoại. Thoáng thấy cụ vẫn còn để chân chống xe, lo ngại khi vào cua có thể ngã cháu mới phi con xe đạp điện lên để nhắc. Bác ơi chân chống xe bác ơi...
Đáp lại tấm chân tình của cháu là 1 ánh nhìn lạnh lùng, theo kiểu "biết rồi,tao để chân chống thế để vào cua đá lửa,việc nhà mày à mà nhắc"
Thế rồi bác đi mất,cháu hơi ngỡ ngàng chút. Uh thôi coi như mình giúp người.
Đi đến đường đê la thành... thấy xa xa 1 bác gái đi con lead phi thuyền trùm áo chống nắng kín mít mà vẫn chưa gạt chân chống. Cháu cứ thắc mắc quái lạ xe này giống xe bà bu ở nhà gạt chân chống mới nổ đc máy cơ mà. Sao bác này chân chống chưa gạt lên mà vẫn đi đc. Thế là cháu phi con đạp điện theo í ới. Bác gì ơi chân chống xe kìa, mà khổ cái càng đuổi thì bác đi càng nhanh như kiểu cháu dí theo ăn cắp ý. Đến đèn xanh đèn đỏ mới theo kịp... mồm thở dốc vẫn cố bảo bác ơi xe bác chưa gạt chân chống kìa. Bác rất nhẹ nhàng quay sang bảo. Tao biết rồi mày gọi đ** gì gọi lắm thế. Rồi vụt đi như 1 làn gió bác biến mất khỏi tầm mắt của cháu ...
Ôi tâm trạng thật buồn bực. Ngày trc người nhà em cũng đi mà quên ko gạt chân chống vào chỗ rẽ ngã trầy xước hết cả mặt, giờ trên mặt vẫn còn vết xẹo năm xưa. Nên ra đường thấy ai quên chân chống em đều nhắc. Nhưng tại sao tại sao... 1 câu cảm ơn cũng ko có. Chả lẽ văn hóa cảm ơn của dân ta giờ xuống thấp vậy sao.
em đã từng nhắc và ... kệ taoBẩm các cụ các mợ trái tim non nớt của cháu lại cảm thấy bị tổn thương. Ôi sống giữa lòng thủ đô hà nội mà sao lời cảm ơn cháu thấy nó khó nói ra đến thế.
Số là thế này,ở nhà nóng nực oi bức quá chạy chạy lên phố định làm cốc chè cho mát.
Đi ra đến xã đàn nhìn thấy 1 cụ chắc cũng khoảng ngoài 40 đang đi con dream huyền thoại. Thoáng thấy cụ vẫn còn để chân chống xe, lo ngại khi vào cua có thể ngã cháu mới phi con xe đạp điện lên để nhắc. Bác ơi chân chống xe bác ơi...
Đáp lại tấm chân tình của cháu là 1 ánh nhìn lạnh lùng, theo kiểu "biết rồi,tao để chân chống thế để vào cua đá lửa,việc nhà mày à mà nhắc"
Thế rồi bác đi mất,cháu hơi ngỡ ngàng chút. Uh thôi coi như mình giúp người.
Đi đến đường đê la thành... thấy xa xa 1 bác gái đi con lead phi thuyền trùm áo chống nắng kín mít mà vẫn chưa gạt chân chống. Cháu cứ thắc mắc quái lạ xe này giống xe bà bu ở nhà gạt chân chống mới nổ đc máy cơ mà. Sao bác này chân chống chưa gạt lên mà vẫn đi đc. Thế là cháu phi con đạp điện theo í ới. Bác gì ơi chân chống xe kìa, mà khổ cái càng đuổi thì bác đi càng nhanh như kiểu cháu dí theo ăn cắp ý. Đến đèn xanh đèn đỏ mới theo kịp... mồm thở dốc vẫn cố bảo bác ơi xe bác chưa gạt chân chống kìa. Bác rất nhẹ nhàng quay sang bảo. Tao biết rồi mày gọi đ** gì gọi lắm thế. Rồi vụt đi như 1 làn gió bác biến mất khỏi tầm mắt của cháu ...
Ôi tâm trạng thật buồn bực. Ngày trc người nhà em cũng đi mà quên ko gạt chân chống vào chỗ rẽ ngã trầy xước hết cả mặt, giờ trên mặt vẫn còn vết xẹo năm xưa. Nên ra đường thấy ai quên chân chống em đều nhắc. Nhưng tại sao tại sao... 1 câu cảm ơn cũng ko có. Chả lẽ văn hóa cảm ơn của dân ta giờ xuống thấp vậy sao.
Mị nhắc cho A Phủ thì ngon.Mị thi thoảng tiện thì nhắc, vui tính lên và thấy thì nhắc bởi ngày xưa hồi Mị còn lọc cọc đi xe đạp cũng ko hiểu sao nhiều người nhìn người chưa gạt chân chống xe máy toàn nhắc và Mị nghĩ : chắc nhắc thừa. Cho tới 1 lần nhìn thấy 1 cô nhóc đi atila đang đi tự lăn đùng ra đường và may ko có xe đi sau ngay trước mặt Mị. Mị trố mắt ra nhìn : wow, giỏi thật, đang đi mà ngã rất nghệ thuật ( ý e là ngã tự động nhưng xe còn nghiêng nghiêng và lết 1 đoạn xa ), có mấy người tới đỡ dậy xong nói : tại chân chồng chưa gạt nên quay xe nghiêng 1 cái là chân chống chạm đường rồi té. À, thì ra thế nên từ sau thấy là Mị nhắc còn nghe hay ko việc của người ta, ko thuộc lĩnh vực của Mị nữa. Cho tới giờ chỉ hoặc người ta cảm ơn hoặc im lặng gạt chân chống lên khi đc nhắc chứ Mị chưa thấy ai mắng. Mắng Mị rồi Mị khóc ra đó đi mà dỗ
Ơ cụ ý đã hát Tình khúc Ơ Bai rồi mà cụ chắc nhớ Hà nội quá nên cụ ý lộn lại, dù chỉ để nghe chửi heheEm chưa biết Cụ thế nào nhưng nói thật trước khi nói xấu ai nên nghĩ đôi chút vì sẽ có sự nổi giận, hơn nữa Cụ chửi thẳng vào lòng tự trọng của số đông trên này trong đó có em, em thật Cụ nên suy nghĩ lại đôi chút, xin lỗi mọi người thì hơn!
Chuyện này mình gặp hàng ngày và không có ý phàn nàn gì sau khi nhìn thấy người ta gạt chân chống thì thôi, cũng chả mong gì câu cảm ơn mà nghĩ AQ là mình làm thế với ng ta ắt hẳn có ng khác làm thế với mình (đúng là như vậy thật ) nên coi chuyện này nó nhẹ nhàngTổn thương vô cùng ý các cụ ạ.
Mình thì có ý tốt. Có thể ko cần cảm ơn nhưng 1 cái gật đầu là em cũng vui rồi..
Đây lại...
Em đồng ý với cụĐã nhắc thì đừng trông ngóng lời cảm ơn.
Bức xúc cho nó mau già người.
Tự coi là làm việc tốt, mà cứ ngong ngóng được cảm ơn, thì là đổi trác, việc tốt giảm ý nghĩa đi thành normal.
Cụ hỏi khó thế ạ?Cafe xong làm gì nữa ko cụ
Hehe.....xem có chịch ko ấy màCụ hỏi khó thế ạ?
Hôm đấy Bác vội, lại bực mình vì vợ mắng nên kg phải. Con thông cảm cho Bác nhé?Tổn thương vô cùng ý các cụ ạ.
Mình thì có ý tốt. Có thể ko cần cảm ơn nhưng 1 cái gật đầu là em cũng vui rồi..
Đây lại...
Mưa to gió lớn có bị ảnh hưởng gì không anh?Hehe.....xem có chịch ko ấy mà
Chỗ em bt, ko sao.Mưa to gió lớn có bị ảnh hưởng gì không anh?