haizz. Nghe các cụ nói chuyện thì em lại sống lại ngày xưa, bao nhiêu ký ức tràn về. Ngày đầu tiên em vẽ biệt thự, nó trả đúng 1 lần ..tiền tạm ứng 2000k. Ra mua phát cái ghế xoay để tự thưởng cho mình cũng như đảm bảo sức khỏe chiến đấu. Xong rồi nó đưa vào sử dụng vẫn không chịu trả cho em số còn lại. Cũng 3 năm rồi không phải chạy kiếm việc nữa. Lâu giờ thỉnh thoảng cũng vẽ vời, nhưng toàn vẽ nhà cho các xếp. Thế mới đau! Em ra trường được hơn 8 năm rồi. Nghĩ lại cũng vất nên giờ cứ bọn tư vấn thiết kế đến làm việc với Ban em là em quý, em thương (tất nhiên là những thằng mà em nhìn vào thấy hình ảnh của mình trước đây, còn những thằng láo nháo kiếu kiếm được việc, lấy được tiền là nhất thì em đì chết luôn). Cá nhân em thấy nghề mình nó vất quá, nhưng cũng cao quý. Có cụ bảo cả năm tao toàn vẽ nhà cấp 4, có gì mà cao với quý? Nhầm! Cấp 4 cũng là công trình. cái quan trọng là sản phẩm mình tạo ra nó hợp lý đúng khải niệm "kinh tế - kỹ thuật", được mọi người sử dụng.
Cuối năm, đọc được thớt của đồng nghiệp, thấy cũng vui vui em làm vài lời góp chuyện thôi ạh!