Thôi cccm ah, có thể mấy bạn báo viết hoắng lên tý, câu thêm tý ly kỳ, tuy nhiên có một sự thật là sau khi nghe tin em ốm, cháu bé, trong lòng khởi phát một tình cảm, lo lắng cho em mình, từ đó xuất hiện mong muốn được thấy, gặp em mình, và thế là nó lên đường, ko suy tính, và chắc chắn là ko biết phía trc ntn, đó là thứ, khi chúng ta lớn lên, trưởng thành, có kinh nghiệm... đã bị đè xuống, vì vậy, khi đưa ta quyết định, ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng, và khi đọc câu chuyện của cháu bé, trong ta, chợt thoáng qua hình ảnh của người ta yêu thương, và từ đó, khởi phát sự cảm phục cháu bé, khởi phát sự quyết định dựa trên cảm tính, và ta mong muốn ta có thể quyết định vc j đó bằng cảm tính, giống như cháu bé đã làm, nhưng ngày mai, chúng ta lại sẽ quyết định dựa trên kinh nghiệm, trên lợi ích..., em thì em thấy vậy, còn cccm thì em ko biết, còn quãng đường xa hay khả năng hay j đó, em thấy trong câu chuyện, cũng chỉ là các yếu tố tham khảo.
ps: sorry cccm, em bị dị ứng vs dấu (.)!