Thị trường bds ngày xưa : cơ bản khác bi h nhiều:
- Nhà nhà làm bds( cty lúa mì, thực phẩm, ... đâu khí,) thằng nào cũng nhảy vào bds. Rồi mua bán kiểu rò rỉ thông tin. ( kiểu quan hệ... )
- Sản phẩm làm ra thì như .... toàn lừa khách hàng.
- Mấy thằng mới làm bds thằng nào cũng hoành tráng, bán kiểu trên giấy, rồi có tiền , tổ sư nó lại đi xin dự án... lại lấy tiền thu được của dự án này đi lo cho dự án khác.
- Quản trị rủi ro thì ko có
===> Vỡ bong bóng.... ==> tất cả đều bị thổi, nguồn tiền thật thì có 1. Nhưng dự án nó làm thì 10. Nên khi vỡ là Toang hết luôn.
Còn thời kỳ này e thấy khác : mọi cty bds đều có hướng làm ăn tốt hơn, chuyên nghiệp hơn, nhiều cty làm vì xác lập thương hiệu.hệ thống sales, marketing bài bản... ( e muốn nói đến cc, còn đất nền e ko rành). Và đặc biệt nó quản trị rủi ro tốt hơn.
Còn thực tế, E thì lâu rồi ko quan tâm đến Bds.
Nhưng hồi 2010, e cũng liều: về bảo bà già đi bán nhà nội đô, rồi về Hà Đông xây nhà( tận qua bxe Yên Nghĩa khoảng 1 km)
Rồi e lấy tiền đi mua 2 suất cc, 1 mảnh đất Thạch Thất.
Đời đúng là nhục, sau e bán được 2 suất cc ( cũng có lãi khoảng 2 giá / căn) . Còn đất Thạch Thất thì chết dấp.
Trong lúc xây nhà thì bán cc, lúc đó bong bóng chưa vỡ hẳn, nhưng khó bán, đăng bán các trang bds. Chỉ mong có cuộc đt gọi đến để hi vọng bán được cc.
Làm nhà xong thì ở ko quen, đang ở phố về Làng đúng là ko hợp nổi.
Các cụ mua đất làng thì nên cẩn thận, vì mình đi xem đất thì thấy yên bình, nhưng lúc ở rồi thì thực sự phức tạp.
Xây nhà 3 tầng xong, ở được 2-3 năm, e lại quay lại nội đô , cố kiếm cái cc ở cho sướng người, thuận tiện đi lại, cv , học hành của bọn trẻ con.
Tính đi tính lại " âu cũng là cái niễn" . Không am hiểu thì ko nên đầu tư.
Mà đầu tư thì cung cần phải hiểu khái niệm tỉ suất lợi nhuận và giá trị tiền của hiện tại và tương lai, và đặc biệt luôn phải đề cập đến vấn đề rủi ro. ( đa phần, cứ thấy thằng hàng xóm, cùng cơ quan nó xúc được là xúc,... và theo kiểu a dua...)
E thấy nhiều cụ mua đất , cc nhưng ko hiểu dòng tiền tương lai, lúc bán đi vất vả mà lợi nhuận tưởng lãi nhưng chưa chắc bằng ngân hàng mà đau đầu vãi. ( vì mua bds thì bỏ ra 1 đống ko ít. Tăng được 1,2 giá tưởng ngon. Nhưng số tiền lớn đó gửi ngân hàng : 1 năm được 8%. Thử hỏi giá đất/cc : 40 lên được 44 có dễ ko)
Và với e quan trọng là mình phải có tiền thật, đừng chơi kiểu tính cua trong lỗ: theo kiểu mua 3 tỷ, giờ có 1-2 tỷ , sau sẽ làm ra thêm xx tỷ bổ sung.
Bàn toán quản trị rủi ro của người Việt rất kém, chỉ nhìn thấy cái lợi, mà ko phân tích vấn đề nếu rủi ro xấu nhất xảy ra, và phần nhiều bị ảnh hưởng bởi đám đông, và cái lợi nhìn thấy.
Và theo kn e rút ra thì đừng nên cho trứng vào 1 giỏ.
Gì thì gì, mình vẫn phải sống đoàng hoàng, hàng ngày làm việc và giao lưu trong trạng thái tốt nhất.
Chứ đừng theo đám đông mà liều là tự đẩy mình vào chân tường.
Cứ thử tưởng tượng, lúc nó đóng băng, bán ko có khách mua, giá giảm, gia đình có việc cần tiền,hoặc có cơ hội đầu tư cái khác hoặc tiền ngân hàng nó thúc, muốn rút ra cũng rất khó khăn ===> Rồi rơi vào trạng thái đau đầu lắm, ăn không ngon, ngủ ko yên, chỉ có thở dài và nghĩ "giá mà".
Lúc đó muốn ai đó giúp đỡ mình rất khó. ( E nghiệm lại, lúc đó mới hiểu giá trị thực sự của quản trị rủi ro, và bảo vệ bản thân và gia đình mình, đừng hi vọng ae họ hàng, chiến hữu...)