Cccm ở đây cho em xin lời khuyên với ạ, em chán nản hết thuốc chữa với thói tiêu hoang và tính sĩ diện của ông cụ rồi.
Sơ qua về gia đình: Mẹ làm bác sĩ, bố làm trong ngành xây dựng, thằng ku đang học năm 2 ĐH FPT và em đang làm nhân viên văn phòng.
Phần lớn thu nhập đến từ mẹ, vì mẹ có phòng khám tư (góp vốn mở chung với một vài người nữa). Hàng tháng em có gửi tiền về phụ giúp gia đình nhưng lương thấp nên cũng chỉ vài ba triệu. Thu nhập của bố thấp hơn của mẹ nhiều và khá bấp bênh. Như vậy là tiền chi tiêu trong gia đình, học phí cho thằng ku, tiền trả nợ khi xây nhà (gần 1 tỏi) gần như một tay mẹ em cáng đáng hết.
Bố em có tiền thì liên tục mua sắm rất nhiều đồ gỗ (bố em bị nghiện đồ gỗ). Trong khi đó nhà em vẫn chưa trả xong nợ, và tình hình kinh tế khó khăn do dịch bệnh nên mẹ em bị giảm thu nhập rất nhiều. Công việc của em hiện chưa bị ảnh hưởng nhưng nếu dịch bệnh kéo dài cũng khó tránh khỏi bị tác động. Nhà em nợ gần 1 tỏi tiền xây nhà cũng do bố em muốn xây nhà có đồ đạc, nội thất đắt tiền không cần thiết nên đội giá lên rất nhiều.
Giờ em không biết phải làm sao với thói quen mua sắm hoang phí của bố em. Bố em cực kỳ bảo thủ và gia trưởng nên không ai nói được cả. Em bảo mẹ em phải rõ ràng các khoản chi tiêu và tiết kiệm trong gia đình ra nhưng vì bố em rất nóng tính nên mẹ em vẫn nhịn nhục và một tay cáng đáng hết.
Em rất khổ tâm với cảnh gia đình như thế này, cccm tư vấn giúp em với ạ.