Từng ý một nhé:
1. Cấm đốt pháo là bắt chước thằng tàu chứ tự nhiên mà có cái luật ý à? Tết 1995 mới cấm pháo và bây giờ bên khựa nó cho đốt pháo thoải mái rồi đấy. Dân biên giới thích đốt pháo thì lại chạy sang đất bạn đốt vài chục bánh pháo cho đỡ nhớ đấy. Cấm pháo là đúng khi ý thức người dùng và bọn sản xuất nó gây những hệ quả khó lường về an toàn. Giống như phát minh lửa là giúp nhân loại chuyển từ ăn sống uống tươi sang ăn chín uống sôi nhưng nếu lửa vào tay thằng ngu thì nó đốt phá tài sản người khác. Chả nhẽ vì thằng ngu đấy mà cấm lửa - cơ mà khi nào lệnh cấm pháo được dỡ bỏ thì còn tuỳ.
2. Mũ bảo hiểm: đã làm cho công ty nào sản xuất mũ bảo hiểm những năm 2007 chưa mà phát biểu như đúng rồi thế? Hãy lắc não tìm hiểu tại sao lại có những chính sách có thể ảnh hưởng đến xã hội. Dưới những vỏ bọc tốt đẹp luôn có những mục đích khác.
3. Trả phí truyền hình: nên nhớ truyền hình và truyền thanh là công cụ tuyên truyền và giáo dục nhân dân của nhà nước và nó là một dạng cơ quan hành chính có thu - ngân sách hàng năm nhà nước cấp cho hai đơn vị này rất nhiều - hãy hỏi bọn Techcast hoặc tụi VTC hồi xưa xem ngân sách mua sắm thiết bị của các đài truyền hình hàng năm là bao nhiêu??? Dùng chính đối tượng khán giả xem truyền hình vừa là công cụ kiếm tiền (từ quảng cáo) lại phải trả tiền cho truyền hình là môt việc làm có lẽ chưa công bằng cho lắm!
4. Phí đường bộ: Không đóng thì ra đường nó phạt cho toét đít mặc dù đủ các thứ phí đã đóng vào xăng, dầu và vé cầu đường.
5. Đập công trình lấn chiếm: cứ đúng luật mà làm - cái người ta lên tiếng là cách làm kiểu hùng hổ doạ dẫm người dân nom nó bất nhẫn và hách dịch như bọn lý trưởng, chánh tổng thời phong kiến (mà cái đấy cũng là xem SGK viết thế chứ thực tế hồi xưa khéo còn lịch sự và tôn trọng hơn bây giờ).
Tổng kết lại: cả 5 cái việc trên không có chỗ cho người ta được bất tuân thực hiện - chỉ một lựa chọn thì kêu vào đâu!
- Cấm đốt pháo - tru lên thảm thiết - đâu vào đó
- Bắt đội mũ bảo hiểm - tru lên thảm thiết như bị giết - đâu vào đó
- Trả phí truyền hình - tru lên thảm thiết 1 cách mải miết - đâu vào đó
- Đóng phí đường bộ - tru lên lên thảm thiết, như giết ngừoi - đâu vào đó
- Đập công trình lấn chiếm - tru lên thảm thiết như giết tinh trùng- chắc cũng sẽ đâu vào đó thôi...
Các cụ nhỉ?