- Biển số
- OF-54169
- Ngày cấp bằng
- 3/1/10
- Số km
- 247
- Động cơ
- 451,952 Mã lực
chúc mừng cụ thoát nạn!
Cái cung này : Mộc Châu - Sơn La. Các tài thổ dân đã dạy em rằng, khi trời mưa xe hay quay ngang ngay cả khi chạy 40km/h có tập trung tinh thần. Y như rằng, bác chủ dínhSáng thứ 2, 30/9 đến văn phòng đã có bao nhiêu chuyện bực mình. Giao ban xong phân mỗi thằng một việc, còn lại chuyến đi công tác Mường Tè là gian khổ nhất, "đành gian khổ phải dành phần anh".
3h chiều bọn em 3 thằng lên con ỉn để hành trình Hn-Mường Tè, bàn nhau đi sớm về sớm chịu khó hành xác tí để chiều thứ tư có mặt ở HN còn có việc quan trọng cần giải quyết.
Bọn em dự định đi một mạch đến Điện Biên nghỉ đêm, yên tâm 2 thằng lái chắc sẽ khớp lịch. Dọc đường trời bắt đầu mưa, 7h tối đã đến Mộc Châu bọn em quyết định dừng lại ăn tối. Biết đg đi khó khăn nên anh em ko nhậu nhẹt gì mà chỉ ăn nhanh để còn lên đg.
Ra xe em bảo với cậu lái xe "chú để anh lái đến Điện Biên rồi sáng mai dậy sớm chú lái đến Mường Tè để anh ngủ anh còn làm việc."
Nhưng người tính không bằng trời tính các cụ ạ! Lên xe trời lại mưa to, chạy được đúng 20km thì đến một khúc cua phải, bên phải là núi, bên trái là vực, đường tương đối rộng. Chớm khúc cua em đệm phanh, lúc này em kịp liếc đồng hồ thì khoảng 70km/h. Vào cua đc khoảng 10m thì đuôi xe bắt đầu văng về bên trái tức phía vực, em chỉ kịp thả chân phanh và giữ thẳng lái để xe bay lên tatuy. Khi xe chạm taluy thì cũng đã quay đc 90 độ, bánh bên lái chạm vào phía trong của rãnh thoát nước, tiếng va chạm khủng khiếp rầ m mmm... Thấy mọi thứ trong xe lung tung cả, rồi lại rầm phát nữa. Cái xe đã quay đủ 180 độ và lật gần ngửa, cửa kính bên lái vỡ tan, đầu em chỉ còn cách bờ rãnh bê tông 5cm.
Em quát lớn: Hai chú có làm sao ko?
Cả hai thằng đều hô: Không sao anh ạ.
Lúc này cả ba thằng đều ở tư thế đầu cắm xuống đất, mông chổng lên trời treo lơ lửng ở ghế bởi seatbelt.
Ba thằng lóp ngóp chui ra khỏi xe mà không xây xước gì.
Đen các cụ ạ, nhưng của đi thay người. Đúng là cái tháng vận hạn của em.
Các cụ đi đường dài nhớ giữ vững tay lái, lái xe cẩn thận và nhớ cài dây an toàn nhé!
Chăc cụ cũng được lên báo nhỉ D:. Em sợ nhất tầu hỏa, chỗ nào không có rào chắn là phải dáo dác nhìn 2 bên mới dám phi. Nhưng đúng là nhiều khi các tình huống xẩy ra quá bất ngờ, không tính toán trước được.Mừng Cụ và anh em thoát nạn!
Cái dây đó E đã cài thành thói quen trước khi xxx buộc phải thắt. Nhưng vụ tai nạ của E năm ngoái cũng tý tèo vì nó. Em vượt qua đg tàu thì bị chặn bởi một con xe tải vượt láo lấn đường (đg bộ song song đg tàu). Phanh xe dúi dụi và...tàu đến. Em cứng đờ người nhưng vẫn kịp đạp ga nhích đc khoảng hơn m thì đầu tàu (tàu hàng, đg sắt trong phố chạy chậm) đã vò con xe của E thành một đống sắt vụn nhờ một bức tường bê tông cạnh đg làm đe, và hai thằng em ngồi bên trong dừng hình cho đến khi tàu dừng lại, ko cựa đc nữa. Hình dung ra những cảnh cháy xe mà luống cuống, mãi ko tháo đc dây để chui ra. Nói dại, xăng lênh láng thế mà cháy thì em chết vì dây an toàn, ra khỏii xe ko gẫy cái móng tay nào cả làng ko ai tin
Chắc tình huống của cụ giống của em. Xe em ko nổ túi khí vì đầu xe còn lành nguyên.Chúc cụ chủ thoát nạn. Đúng là của đi thay người. Xe có thể không có túi khí, nhưng seatbelt là bắt buộc. Thói quen đeo seatbelt thì em có từ lâu rồi, từ khi chưa có xe !
Có một lần em cũng bị hơi giống trường hợp cụ chủ, đi Hà Giang, đường rất đẹp và vắng nữa (đoạn giữa TQ và HG). Đang đi tầm 80 thì em thấy hơi nhanh, nhìn congtomet xe lên 90+ , hóa ra chỗ đó hơi xuống dốc nên xe tự tăng tốc, mà lại sắp tới khúc cua. Em phải phanh vừa đủ để vào khúc cua chỉ còn gần 60, hú vía. Nếu em chậm một chút thì có khi cũng văng xuống ruộng !
Đúng là cụ đi máu quá, trời mưa to mà vào cua vẫn 70 thì văng là phải, trời khô thì đường này chạy mới vô tư vào cua như thế. Còn đa phần em thấy các lái xe đường Núi phía Bắc đều thế cụ ạ, đi đường ít khi có chuyện đi tạt té ẩu như từ mạn Hà Nội đổ vào trong. Đi đường họ cũng sẵn sàng nhường khi đủ điều kiệnXe lật mà ko đổ tí xăng nào chứ, mặc dù vẫn còn nửa bình. Cánh lái xe tải và xe khách đg dài đi qua phần lớn là dừng xuống hỏi thăm. Mấy bác xe con còn dừng lại hỏi có cần trợ giúp gì không? Tình người vẫn nhiều ở khắp các vùng đất VN.
Ko, vụ ấy em tốn kha khá và ko có báo nào hết, cũng vì tàu hỏa là ko phải của ĐSVN mà của một mỏ, phải sửa đền tàu một tý và còn bị mấy chú xxx hành cho đòi phạt...Chăc cụ cũng được lên báo nhỉ D:. Em sợ nhất tầu hỏa, chỗ nào không có rào chắn là phải dáo dác nhìn 2 bên mới dám phi. Nhưng đúng là nhiều khi các tình huống xẩy ra quá bất ngờ, không tính toán trước được.
Cái khó bó cái khôn cụ ạ, kế hoạch là phải có mặt tại HN chiều thứ 4 nên mới thế.Cụ chạy đường núi, mưa to lại còn tối mà vào cua 70km/h thì bai phục cụ. Từ Mộc châu lên ĐB còn 300km nữa mà cụ định chạy từ 7h tồi thì ít khắc phải 2h sáng mới tới.
SAo ko làm phát máy bay HN-DB à.
Hơi dốc xuống mới là nguy cơ chính đấy cụ. Đà quán tính của 70 cây chuối, cộng hưởng đường trơn thì văng đuôi xe là đúng rồi. Chúc mừng cụ tai qua nạn khỏi, em có thằng bẹn ngồi xe lăn vì lật xe không đeo dây bảo hiểm...Thực ra khúc cua đó không gấp, nó chỉ hơi dốc xuống theo chiều đi thôi, vết phanh đến trục trước xe chỉ có 13m tức lúc bắt đầu văng ngang tốc độ đã giảm đáng kể. Nhưng đúng là vận hạn đến thì ko cưỡng được.
Xong rồi em lại thấy thanh thản vì vận hạn có lẽ đã qua rồi.