F1 nhà e hay bị dính vía nặng nên nhà e đốt vía thường xuyên. còn bán hàng thì cũng tùy khách, đối với khách lạ thì ko bao giờ đốt vía, nhưng đối với thành phần củ chuối chấm muối quen mặt rồi thì đốt cho nó biết ý mà tránh ra.
Thật là oai phong lẫm liệt!. Hỏi khí không phải chớ tổng đàn chủ cũng đốt phong long trong khi VN chưa có máy bay cứu hỏa thì tính nàm thao?.Em thời lúc nào cũng giắt cái quẹt Díp bô đầy xăng cùng 2 viên đá trong túi.
Thi thoảng em lại lôi ra oánh 1 nhát cháy bùng bùng.
Gái phòng em thấy, nó mới bẩu: Quái lạ. Ông thuốc thì không hút. Cứ nhăm nhăm cái Zippo mà làm gì ??? Có bị dở không ???
Con này hỏi quá đểu.
Em mới thủng thẳng: Tại bi giờ, đờn bà có nhều đứa vô duyên quá nên tao phải mang theo lửa để đốt vía. Như mày bây giờ chẳng hạn.
Lão hỏi vậy chứng tỏ rằng lão vưỡn chưa bao giờ bước ra khỏi luỹ tre làng OF này.Thật là oai phong lẫm liệt!. Hỏi khí không phải chớ tổng đàn chủ cũng đốt phong long trong khi VN chưa có máy bay cứu hỏa thì tính nàm thao?.
Cháy cái đó bọn nó chắc khóc thét cụ nhỉTừ xưa đã dùng lửa để xua tà khí ma âm roài, cái này là tập tục bà con khó bỏ. Bác chủ cứ coi nó như một nét văn hóa đê. Như mấy chị em buôn phấn bán hoa khi ế khách còn có trò ngồi dạng háng trước thềm hè, đốt tờ giấy lòn qua lòn lại qua háng gọi là đốt "phong long". Em thật nó mà cháy chỗ đó thì cả Sở cứu hỏa TP dập cũng không nổi.
Quan điểm của em là bác cần quay lại, nhớ là chỉ quay mặt lại và hô to: đốt cẩn thận khéo cháy hết hàng, xong giữ nguyên tư thế mà chạy cho nhanh.Sáng nay em ra thị trấn, định bụng mua ít đồ về làm cái đó (cái "lờ"), chiều ra bờ sông đặt kiếm ít tôm cá để nhậu.
Vì mấy hôm nay làm ăn thua lỗ, trong túi chỉ còn có ít tiền, nên em định bụng đi tham khảo mấy chỗ rồi mới mua.
Ngoài đó có một cửa hàng khá to, trông cũng sạch sẽ, lịch sự nên em vào đầu tiên. Bà chủ khá niềm nở, tư vấn nhiệt tình, nhưng ngặt nỗi tiền ít nên em muốn đi thêm vài chỗ nữa rồi mới quyết định, nên xin phép bà chủ là sẽ quay lại sau.
Em có cảm giác chủ cửa hàng không được vui lắm. Lúc dắt xe đi ra, em thấy mợ ấy đem giấy báo ra cửa đốt, mà hình như các cụ nhà mình gọi là "đốt vía" thì phải.
Các cụ/các mợ có bao giờ "đốt vía" không? Và quan điểm của các cụ/các mợ về việc này ra sao ?
Éo phiền lòng gề khi thấy con chủ tiệm làm thế, kệ mẹ nó chứ nhưng em éo bao giờ bước vào lần 2. Chí ít nó cũng mất 1 thừng kháchSáng nay em ra thị trấn, định bụng mua ít đồ về làm cái đó (cái "lờ"), chiều ra bờ sông đặt kiếm ít tôm cá để nhậu.
Vì mấy hôm nay làm ăn thua lỗ, trong túi chỉ còn có ít tiền, nên em định bụng đi tham khảo mấy chỗ rồi mới mua.
Ngoài đó có một cửa hàng khá to, trông cũng sạch sẽ, lịch sự nên em vào đầu tiên. Bà chủ khá niềm nở, tư vấn nhiệt tình, nhưng ngặt nỗi tiền ít nên em muốn đi thêm vài chỗ nữa rồi mới quyết định, nên xin phép bà chủ là sẽ quay lại sau.
Em có cảm giác chủ cửa hàng không được vui lắm. Lúc dắt xe đi ra, em thấy mợ ấy đem giấy báo ra cửa đốt, mà hình như các cụ nhà mình gọi là "đốt vía" thì phải.
Các cụ/các mợ có bao giờ "đốt vía" không? Và quan điểm của các cụ/các mợ về việc này ra sao ?
Mùng 1 tháng sau quay lạiNếu các cụ/các mợ chứng kiến cảnh người bán hàng đốt vía trước mặt các cụ/các mợ thì các cụ/các mợ có quay lại cửa hàng đó hay không?
Em thì thấy có vẻ như hành động này không được văn minh lắm, và dễ tự đánh mất khách hàng tiềm năng.
Há há...Từ xưa đã dùng lửa để xua tà khí ma âm roài, cái này là tập tục bà con khó bỏ. Bác chủ cứ coi nó như một nét văn hóa đê. Như mấy chị em buôn phấn bán hoa khi ế khách còn có trò ngồi dạng háng trước thềm hè, đốt tờ giấy lòn qua lòn lại qua háng gọi là đốt "phong long". Em thật nó mà cháy chỗ đó thì cả Sở cứu hỏa TP dập cũng không nổi.
em viêt nốt.. làm nóng giúp em, ế lạnh quá các cụ ạHá há...
Làm em nhớ lại cái cảnh cách đây cỡ 25 năm, hồi cái Hỏa Lò chưa chuyển...
Khoảng 1h đêm, mấy thằng đang vật vờ trên đường, đi vào cái phố Thợ Nhuộm...
Thấy gần góc Quán Sứ sát tường Hỏa Lò có 1 em tụt quần tay cầm tờ giấy đang cháy dở khua khua dưới giữa 2 cái đùi...
Bọn em bảo "Làm gì thế", nó nói: "Ế quá các anh ạ, hay các anh..."
Cách đây lâu phết, em là 1 cô sv tỉnh lẻ trên HN, đc 1 hôm bạn bè rủ đi chợ Ngã Tư Sở (lần đàu và cũng là lần cuối e bc chân vô cái chợ này). Cả bọn tầm 4-5 đứa, tính em thì ko thích đi lựa vòng mà thường cần mua gì sẽ lên list và lich rồi chọn đc sẽ mua luôn, ko quan tâm là cửa hàng số 1 hay 234... Trong nhóm thì có 3 bạn thích xem 1 lượt rồi mới chọn nên em mua đồ xong là cả hội lại đi vòng vòng tiếp. Đang đi đến khu quần bò, bất thình lình 1 đứa đứng tần ngẫn độ 10s trc 1 cái quần bò và cả nhóm chưa kịp phản ứng gì bà chủ nhanh nhẹn gỡ từ giá treo xuống định đưa nó, nó mới bảo "Cháu chỉ xem thôi cô ạ" (và nó cũng ko nhận/sờ vào cái quần đó). Có vậy mà bà ấy dùng bao lời tục tĩu để chửi tụi em, lần đầu tiên trong đời em "được" nghe những từ tục tĩu kinh khủng đến thế. Bọn em đi qua hàng đó phải cỡ 10m rồi mà bà ấy cầm đống giấy đốt đuổi theo và vẫn ko quên buông những lời lẽ vừa cay độc lại bẩn thỉu.Sáng nay em ra thị trấn, định bụng mua ít đồ về làm cái đó (cái "lờ"), chiều ra bờ sông đặt kiếm ít tôm cá để nhậu.
Vì mấy hôm nay làm ăn thua lỗ, trong túi chỉ còn có ít tiền, nên em định bụng đi tham khảo mấy chỗ rồi mới mua.
Ngoài đó có một cửa hàng khá to, trông cũng sạch sẽ, lịch sự nên em vào đầu tiên. Bà chủ khá niềm nở, tư vấn nhiệt tình, nhưng ngặt nỗi tiền ít nên em muốn đi thêm vài chỗ nữa rồi mới quyết định, nên xin phép bà chủ là sẽ quay lại sau.
Em có cảm giác chủ cửa hàng không được vui lắm. Lúc dắt xe đi ra, em thấy mợ ấy đem giấy báo ra cửa đốt, mà hình như các cụ nhà mình gọi là "đốt vía" thì phải.
Các cụ/các mợ có bao giờ "đốt vía" không? Và quan điểm của các cụ/các mợ về việc này ra sao ?
Ca này lại căng đét roài. Để xem trong trường BK-HN còn cái xưởng bia vi sinh nữa không?. Tuyền nghĩa hiệp giúp tổng đàn chủ dập lửa bằng gáo múc nước nhá.Lão hỏi vậy chứng tỏ rằng lão vưỡn chưa bao giờ bước ra khỏi luỹ tre làng OF này.
Lão phải đi xem cái tượng Manneken Pis ở kinh đô Bờ rúc xen nhá.
Người xứ văng ming chữa lửa kiểu í từ xa xưa nha.
Còn ta khi chưa có tàu bay chữa lửa thì cứ chạy tới hàng bia hơi hú 1 câu. Cả đám lính chữa lửa chạy tới trợ giúp lun. Ngồi bia hơi tuyền người nghĩa hiệp cả