Cụ lại làm e nghĩ lại thời kỳ cơ hèn của mình. Giờ vẫn nhớ những ngày đó mà cố gắng cụ ạ
Hơn chục năm mà giờ Việt đã đại gia, vào chơi cả Ô Tô phănNăm 98 em vào Huế, lỡ kế hoạch nên phải bán cả nhẫn. Sau khi mua vé ôtô, 2 cái bánh mì & đun sẵn nước uống cho vào chai, túi em còn đúng 500đ! Thế mà còn dính quả bán khách lúc nửa đêm ở Quảng Bình! Xe mới đòi thêm tiền em phải lộn túi cho xem! Sáng, trưa hôm sau hành khách đi cùng xuống măm, em cứ thò cổ ra cửa xe gặm bánh mì với nước lọc!
À, em định đi 1 tuần, hóa ra 3 tuần mới ra được! 500đ em sài nốt 2 điếu thơm Survenia.
Cụ này may thật. Thế giờ Cụ và Mợ ấy sao rồi? Có còn gặp lại người ta không?Kê các cụ nghe chuyện này.
Đận ấy mới ra trường, hết tiền cả tháng, phải gọi là chạy ăn từng bữa toát mồ hôi. Đến ngày thứ n thì thực sự ko thể quay đâu vài ngàn lẻ để ăn bữa cơm. Trước đó dăm ngày thì toàn mua nợ mỳ tôm, đến hôm đó cái quán bán mỳ nợ cho mình nó nghỉ bán. Đói và thèm cơm vãi cả lái. Cái cảm giác thèm cơm (vì ăn mỳ quá lâu) nó day dứt, khắc khoải ko bút nào tả xiết.
Em bèn đeo cái cặp giả da màu đen, bên trong tuyền báo cũ, ghé bừa vào cái quán cơm trên phố gần chỗ trọ. Lúc ấy đói làm liều, chen chân gọi một suất cơm tương đối hoành (nhớ mấy món: nem rán, thịt bò kho và đĩa cần xào). Nghĩ bụng, đằng nào cũng éo có tiền, gọi rau dưa thì cũng là gọi, mà thịt cá cũng là gọi... em choén một mạch đẫy bụng. Oánh chén xong mới bắt đầu lo tìm cách thương thuyết với chủ quán, vì là quán lạ. Run vãi cả ái. Liếc mắt nhìn cái cặp giả da một hồi, cuối cùng quyết định đứng dậy mang cặp tiến tới bàn ...thanh toán (có éo tiền mà thanh). Chìa cái cặp trước mặt chủ quán, hỏi của cháu hết bao tiền (để bỏ cặp lại làm tin, quay lại chuộc sau).
Bà chủ quá béo tốt ngó ngó rồi bảo " À, của chú có người trả hộ rồi nhá!"
Ối giời ôi!!! Tim em muốn vỡ tung ra 3 mảnh đỏ tươi. Líu hết cả lưỡi " Ai trả thế bác?" Bà chủ quán: " Cái con bé gì mặc áo vàng vàng í!"
Té ra là em bán hoa quả trọ gần chỗ em, nó ngồi góc trong cùng, lúc nhà cháu vào cũng chỉ gật đầu chào qua loa.
Kể từ đó em trở nên yêu màu vàng...
Cụ này cứ đùa hay, cháu bán đi thì cháu về đi cày à?Bán trống đồng đi là được 1 khoản đấy.
Em thường xuyên như vậy, nên cũng thấy quen rồi cụ ạSự thật là như vậy các Cụ ạ trong túi cháu mấy ngày nay không còn nổi đến 1000đ, thẻ ATM thì còn đâu 50k. Nghĩ giờ chán quá. Ôi cái tháng chán như con cá rán
Em hơi khiêm tốn chỉ có 58kg thôi.Nếu cụ bị mập thì đây sẽ là thời gian giảm cân hiệu quả đấy cụ ạ!
Vâng em quê Quảng Ninh Cụ ạ. Ơ thế cụ là MỢ ạ?Cụ quê ở đâu.Em Tính Gia- TH đây
Em cũng đang giống cụ,còn nửa tháng nữa mới được về xin tiền mà còn có hơn 7 chục đây.
Càng nghĩ càng quẫn....
Mà con gái thì còn bao nhiêu thứ cần phải tiêu cơ chứ
Nhưng cháu thì cứ Cạn hoài.nước sông còn khi cạn khi đầy mà cụ.
Cụ này fun quá nhỉ?Có, lúc tắm và lúc ngủ e chả có đồng tiền nào trong túi cả.
Fun thật à cụ? e có biết đâu, cụ hỏi thì e giả nhời, hết sức chân thật.Cụ này fun quá nhỉ?