Đọc hồi ký cụ còn ly kỳ hơn mấy chap truyện bên trời đất
Em rất thích sở thích ghi chép của cụ, em cũng hay tốn tiền sổ cho món này lắm. Nhỏ nhặt thôi nhưng hiệu quả ko ngờ những lúc mình cần tới.Như các cụ các mợ đã biết, thời điểm 2005 chỉ là mới khởi đầu thời kỳ sôi động của Chứng - Cổ. Em về nhà tỉ tê với Em Còi về chuyện cổ phiếu, phân tích thế nào là cổ phiếu và đầu tư ra sao, mua bán thế nào. Thời kỳ em làm việc với ông chủ gỗ, ông ấy là một người cai nghiện được cờ bạc nhưng lại chuyển sang nghiện cổ phiếu (thi trường Đài Loan). Em có tìm hiểu và biết sơ sơ, lần này các sếp bên em lại là người sành sỏi cổ phiếu. Bởi vậy em quyết định chơi cổ phiếu, trong đó Cty bên em cũng sẽ niêm yết vào cuối năm này hoặc đầu năm tới.
Tổng vét được hơn 100 tr, Em Còi mang tiền ra cho em ở HN và em nộp vào tài khoản. Nói thật lúc đó mua mã nào cũng có lãi hết, cuối năm đó nhà em có một cái Tết vật vã với tiền. Em cũng giấu Em Còi cho bên Nội một ít để mua xe và gửi tiết kiệm. Tuy rằng kiếm tiền dễ dàng nhưng ít người ngoài biết được là em có tiền, sự tiêu pha, ăn chơi đều có chừng mực. Nhưng rồi, một đêm khó ngủ của hè 2006, Em Còi đòi làm nhà.
Việc làm nhà thì phải xem thầy, em may mắn gặp được thầy Giáp, người Hà Tây. Thầy ấy xem, phân tích bằng khoa học, Thầy cũng là thành viên ở Viện cảm xạ Năng lượng Việt Nam. Em tuân thủ mọi thủ tục về làm nhà. Làm xong nhà, Em Còi nói em rút tiền để mua đất, đặt cọc nhà ở Hà Nội. Nói tóm lại, đến tháng 8 năm 2006 em thu được một số tiền và rút khỏi thị trường chứng khoán, chỉ để lại hơn 200tr chơi chơi cho đỡ vật. Em Còi mua thêm 3 miếng đất, 1 nhà ở HN thay cho phải ở Khách sạn mỗi lần gia đình đến Thủ đô. Tiền bạc em kiếm được thì các sếp em cũng kiếm được không ít...phần này em chỉ cho là em may mắn, đúng thời điểm nên em chia sẻ sơ sơ vậy.
Lại nói đến công việc làm thuê, em thương lượng được với các sếp về khoản đóng góp cố định cho địa phương, đến giờ vẫn còn duy trì hàng năm. Khoản đó, em đầu tư vào trang thiết bị các trường học, trạm y tế, Ủy ban Xã, thập chí cả "loa phường", làm đường...nói chung là phục vụ công ích, không cá nhân nào hết. Phúc lợi của anh em cán bộ công nhân trong nhà máy cũng vậy, mọi người được ký hợp đồng lâu dài (không phải 1 hay 3 năm), trang thiết bị thể thao, kể cả sân bóng, du lịch, ăn uống hàng ngày...vân vân. Nói chung là căn cứ vào pháp luật quy định và phúc lợi hơn thế.
Vì bên em là Cty thuộc Tập đoàn, nên các sếp đều có nhiệm kỳ để luân phiên. Chức vụ cấp Tổng, Phó tổng thì 5 năm, cấp giám đốc là 3 năm. Đến nay em đã qua 3 đời Tổng, 4 đời giám.
Mọi việc, mọi thứ muốn ghi nhớ em đều ghi vào sổ hết. Nếu cụ mợ nào ở vị trí mua bán vật tư, thiết bị thì mong bản lĩnh và giữ mình.
Em không ngờ lại lôi cuốn cụ, cảm ơn cụ đã lắng nghe chia sẻ mộc mạc của em!Càng đọc càng lôi cuốn cụ @Ty Hoàng ạ. Nhiều điều cần phải học hỏi nhiều. E cũng giống cụ 1 phần nhỏ là thích sự trung thực. Của mình là của mình. Tạo dựng niềm tin về tài chính. Nếu không minh bạch trung thực. Làm sao mà người ta tin mình. Nói đi đôi với làm.
Chuyện bình thường cụ ơi! Lính của em năm đầu tiên cũng âm gần 20 triệu, sau khi hai anh em rà soát lại thì gỡ được một ít, còn hơn chục triệu em nói thẳng với Sếp lớn. Do mua bán nhiều thứ, mất mát giấy tờ nên bị thiếu hụt, chú lính này tin tưởng được. Sợ nhất là số tiền khít khìn khịt ngay từ buổi đầu giao việc mua sắm cho họ.E đc giao quản lý ít tiền để mua sắm, phân bổ cho ae mà đau hết đầu, năm nay âm mất mấy chục đây. Bao giờ mới gỡ đc.
Chờ cho xong đã cụ ơi. Chứ đưa vào đó là thớt chết luôn. Hoặc ít người biết đến để theo dõi. Gần như tất cả mọi thứ. Trừ kinh kdcn. Cứ ra khỏi đây là sẽ nhạt dần.
Em cũng hay ghi sổ để khỏi quên nhưng khi tìm lại thì quên cả sổEm rất thích sở thích ghi chép của cụ, em cũng hay tốn tiền sổ cho món này lắm. Nhỏ nhặt thôi nhưng hiệu quả ko ngờ những lúc mình cần tới.
Cụ phải tự đọc mới thấm, đọc rồi còn phải đọc lại mới ngấm cụ ạ Đọc cả comment của các cụ khác để nghe phân tích, liên tưởng, ánh xạ nữa ạ. Em thấy rất hay và bổ ích, chuyện cụ ấy viết là tóm tắt và đúc kết rồi, không thể tóm tắt hơn đuợc nữa nếu muốn đủ ý.cụ viết dài thế?? Cụ nào vào tóm tắt lại hộ e cái
Tết của em ở cơ quan.
Mỗi năm, cơ quan em được tăng lương 2 lần, bởi thế thâm niên càng nhiều thì lương càng cao. Vì đó là chế độ chung của tập đoàn, giữ người làm việc có kinh nghiệm, không giống như nơi khác, đẩy lương cao đi mời nhân viên mới để giảm chi chuyện lương. Thưởng thì dù có lỗ hay lãi đều cố định 2 tháng lương, lãi nhiều thì thêm tháng thứ 3 thậm chí có năm được tháng thứ 4. Ngoài ra, cán bộ người Việt cấp cao được Chủ tịch hoặc Phó mời cơm rồi lì xì riêng (khoảng nửa tháng lương). Với cơ quan như vậy thì em nghĩ, những ai thích an phận thủ thường thì ít thay đổi công việc.
Với em, toàn bộ nhân viên em đều lì xì (đều đặn chưa bỏ năm nào), nhân viên nhiều nhưng em chưa bỏ năm nào. Cuối năm thì có việc đánh giá nhân viên để nâng lương theo loại A, B, C. Vì theo chỉ tiêu và quy định nên bắt buộc phải có % B và C. Những nhân viên loại C được em bù phần tổn thất do hạ loại. Em đánh giá mọi người như nhau bởi bắt buộc có phần trăm nên không còn cách nào khác. Em lấy tiền thưởng thêm và tiền Phó tổng chi riêng cho em ra để dùng cho việc này. Vậy là em giải quyết về mặt kinh tế đối với tất cả nhân viên dưới quyền, không ai bị ảnh hưởng. Bởi thế, việc điều hành trong công việc của em rất dễ dàng, ai cũng tận tâm. Ngoài ra, một số vị trí nhạy cảm (về tiền bạc) em cũng có cách giải quyết riêng.
Vì làm công tác giống "Mẹ Đốp" nên em cũng là người cuối cùng nghỉ Tết, sau khi giám sát đầy đủ các công việc, em chưa nghỉ sớm hay đến muộn bất cứ năm nào, em sắp xếp việc nhà trước hoặc sau, làm sao không trùng với những ngày cuối năm hoặc đầu năm. Bởi vì thế nên từ trước đến nay không xảy ra trục trặc nào. Nói thì vậy, nhưng để duy trì được những công việc đó em phải làm công tác tư tưởng với Em Còi và gia đình, sự việc được thông qua thành truyền thống, rất nhiều người ở vị trí giống em nhưng chắc khó duy trì liên tục (nhưng em nghĩ vẫn có nhiều người làm được).
Giao việc cho nhân viên em cũng chi tiết từ cái nhỏ nhất, ghi hoặc gõ rồi in ra. Nhận việc với Sếp cũng vậy, mời ông bà ký vào - giấy trắng, mực đen...em viện cớ là công việc nhiều, dễ quên. Thực chất đó là bằng chứng họ đồng ý với những việc mình làm, đề phòng có gì thắc mắc hoặc nghi ngờ. Đối với nhân viên, em phải kiểm tra thực tế công việc xem thực hiện như thế nào, không phải chỉ nghe báo rồi tin ngay là sự việc nó thế. Em thường nói với anh em "tin người chứ không tin sự việc", tùy theo nhận định về tầm quan trọng của công việc, sau này đại đa số là em tin, chỉ thỉ thoảng kiểm tra bất chợt.
Tết sắp đến rồi, em chúc các cụ các mợ ăn Tết vui vẻ cùng gia đình và người thân. Chúc các cụ các mợ lái xe anh toàn trên mọi nẻo đường. Năm nay, như thường lệ em vẫn bay đi ăn Tết nơi khác từ mùng 1 sau khi Tết hai bên Nội Ngoại. Chúc đại gia đình Otofun bình an, thịnh vượng!
(Ra Tết, nếu rảnh rỗi em lại biên tiếp những sự việc em học được, hoặc em thực hiện trong quá trình làm thuê)
Cảm ơn cụ! Cụ quả là tinh đời và sâu sắc. Em bám sát chủ đề, không lan man ngoài lề, nếu có thì phải ít nhiều liên quan. Quá trình làm việc của em có thể tóm tắt từ những gì đã post, sau này nếu có chỉ là những tình tiết em cho là hữu ích cho cụ nào lưu tâm. Hầu hết em trả lời hết các comment của các cụ vì ít nhiều đã quan tâm đến cuộc sống cá nhân của em hoặc làm rõ thêm thông tin. Nhân tiện trả lời còm của cụ, em lại sơ qua sở thích cá nhân của em để khỏi lãng phí 1 post.Cụ phải tự đọc mới thấm, đọc rồi còn phải đọc lại mới ngấm cụ ạ Đọc cả comment của các cụ khác để nghe phân tích, liên tưởng, ánh xạ nữa ạ. Em thấy rất hay và bổ ích, chuyện cụ ấy viết là tóm tắt và đúc kết rồi, không thể tóm tắt hơn đuợc nữa nếu muốn đủ ý.
Đây cụ: đi làm thuê cho chủ Đài, nhảy việc mấy nơi, có lúc thất nghiệp, kiếm được chút ít, có vợ có nhà có con.cụ viết dài thế?? Cụ nào vào tóm tắt lại hộ e cái
Đỉnh của đỉnh của chóp đây cụ ơi! (em cười đau hết cả miệng).Đây cụ: đi làm thuê cho chủ Đài, nhảy việc mấy nơi, có lúc thất nghiệp, kiếm được chút ít, có vợ có nhà có con.
Hết.
đến chịu cụ, không thể ngắn gọn hơnĐây cụ: đi làm thuê cho chủ Đài, nhảy việc mấy nơi, có lúc thất nghiệp, kiếm được chút ít, có vợ có nhà có con.
Hết.