- Biển số
- OF-31427
- Ngày cấp bằng
- 15/3/09
- Số km
- 1,944
- Động cơ
- 490,878 Mã lực
Em đã và đang tìm hiểu về thị trường Myanmar có vài điều chi sẻ với các cụ:
- Văn hóa: đa số người dân Myanmar theo đạo phật các cụ có thể nhìn thấy chùa và các kiến trúc Phật giáo ở khắp nơi như ngoài phố các nhà máy lớn... ở Myanmar thỉnh thoảng vẫn có nhà thờ công giáo nhưng hiếm. Ngoài tiếng bản địa thì người dân Myanmar khá tiếng Anh. Những người dân trên 50 tuổi nhất là đã qua đào tạo đại học, sinh viên mới ra trường tiếng anh khá tốt. Trẻ em Myanmar học ở trường bằng song ngữ nên chắc chắn 5 năm nữa tiếng Anh sẽ cực kỳ phổ biến tại Myanmar.
- Người dân: dân Myanmar khá hiền lành và tốt bụng. Nhưng hơi lười, cụ nào tầm 7x sẽ biết đc thời kỳ VN 1 người làm 4 người xem thì Myanmar hiện nay là như vậy. Nói vậy nhưng thành phần láu cá cũng không ít đâu các cụ nhé. Cụ nào đi taxi, cứ xe nào biển màu đỏ là các cụ vẫy, họ hầu như ko có metter mà mặc cả trước đi từ điểm A đến điểm B bao nhiêu tiền, các cụ lên xe rồi là tính bao nhiêu cũng phải chịu đấy. Dân Myanmar cũng không sạch sẽ lắm nhổ bã trầu và ném tàn thuốc khắp nơi, đang đi mở cửa nhổ cái toẹt là bình thường.
- Lao động: phần lớn lao động Myanmar là lao động thiếu trình độ, nên cụ nào sang đó làm sản xuất thì vẫn phải đưa người của mình sang để làm trục tiếp và đào tạo lao động của họ. Lương lao động phổ thông của họ thấp khoảng 3 đến 4 tr tiền VN. Đây là một lợi thế lớn.
- Kinh tế: Myanmar quy mô kinh tế chưa lớn các quy định và các chế tài kinh tế chưa mạnh vì họ mới mở cửa chưa lâu. Cụ nào sang đó làm phải hết sức để ý khoản đóng thuế nhé, con số thuế có quy định nhưng hầu hết lầ ấn định. Myanmar không chấp nhận 100% vốn nước ngoài mà hầu hết là liên doanh. Cụ nào sang đó lâu dài thì tìm 1 người Myanmar đứng tên công ty thuế sẽ thấp hơn so với liên doanh khoảng 5%. Các công ty TQ hầu như ko làm nhà máy bên Myanmar đc do cách đầu tư kiểu tQ ko đc hoan nghênh. HQ cũng không có nhiều công ty bên đó vì Myanmar cũng không khoái kiều đầu tư của HQ. Công ty của Nhật Bản nhiều nhất vì Nhật đầu tư bài bản hơn. VN mình cũng có khá nhiều nhà máy bên đó và cũng bắt đầu kiếm ra tiền, không tính các tập đoàn lớn như HAGL, Viettel, FPT, BIDV...
- Công nghiệp: Công nghiệp nặng Myanmar hầu như chưa có gì. Cửa rất sáng cho cụ nào làm ngành này nếu đầu tư bài bản vốn lớn. Cụ nào làm xây dựng và kết cấu thép cũng vô cùng sáng sủa.
- Đời sống: ở Myanmar rất ít chợ siêu thị cũng không nhiều. Nhà ở của Myanmar rất cũ kỹ và rất nhiều khu tập thể cũ nát. Rác cũng để khắp nơi, cống rãnh lộ thiên và rất hôi thối. Thực phẩm Myanmar hàng nội địa cũng nhiều nhưng hàng TQ cũng không ít - em nói trong siêu thị đấy nhé. Mỳ ăn liền thì nước vàng khè nên nếu cụ nào sang đó ăn mỳ nhớ luộc qua cho hết nước vàng đi nhé. Thịt của Myanmar rất nhiều nước nên các cụ lưu ý luộc qua như mấy mẹ ở nhà nhé, bọt cũng sủi lên kinh lắm. Luộc xong miếng thịt quắt tý lại - thịt em mua siêu thị không mua chợ cóc. Cụ nào xây dựng chuỗi bán lẻ cũng rất ok.
- Giao thông: ở Myanmar chưa nhiều CA như ta đường phố cũng không có nhiều biển báo hạn chế tốc độ. Đường trong nội đô khá rộng rãi nhưng vì Myanmar không khuyến khích xe máy.Myanmar nhiều ô tô quá nên cũng hay tắc đường, các cụ yên tâm không sợ đói khát khi tắc đường vì đã có đọi quân bán nước và đồ ăn đi dọc theo dãy xe tắc. Người tham gia giao thông không đc chuẩn chỉ như Lào, Thái cũng xàng xê cướp đường như ai nhưng không nhiều, tương lai thì em không dám chắc. Xe bên Myanmar thì thập cẩm và giá khá chát với xe mới, xe cũ thì theo em cũng không rẻ lắm. Như ông anh em mua con Alphard của Toy hàng nội địa Nhật đời 2003 cũng 26k anh Trump. Xe mới thì đắt hơn VN. Bên đó giao thông đi bên phải như bên ta nhưng cho phép xe tay lái nghịch tham gia giao thông nên khá nguy hiểm. Em bị suýt bị đâm nhưng may nhảy kịp nên chỉ bị gương va vào tay sưng tý, họ đi khá nhanh và không nhường ng đi bộ qua đường đâu nhé. Xe của họ thì cũ nát nhiều xe tải Thì từ những năm 50 vẫn còn chạy. Xe buýt thì nhồi đông và cũng không cửa thôi, lao ra lao vào trả khách chóng mặt luôn.
Đặc sản của Myanmar là mất điện và điện rất yếu. Ban ngày 180 ban đêm thì 200. Nên giống VN ta 10 năm về trước thiết bị nào cũng phải có bộ bảo vệ. Đường dây điện đến nhà dân vẫn là dây trần đến nhà nào nhà đó móc vào và có công tơ trước cửa. Như em nói bên trên là em ở khu biệt thự có bảo vệ và camera an ninh đàng hoàng. Nước sạch cũng rất hiếm cụ nào có công nghệ đầu tư món nước sạch cũng rất tuyệt vời. Bên đó hầu hết dùng giếng khoan.
Về điện thoại: đt thoại khá đắt so với mức sống của ng dân nên họ toàn dùng đt đời cũ, sóng sánh cũng rất chập chờn. Em ở khu biệt thự chuyên gia mà vào nhà thì hầu như không nghe đc đôi khi mất sóng.
Túm lại cụ nào sang đó nếu bắt đầu cứ tham gia hội hè môi giới kiếm một bác trong quân đội để làm ăn thì sẽ cực kỳ thuận lợi. Họ toàn tiền anh Trump và là tiền mặt luôn. Nhưng tiền anh Trum họ chỉ tiêu tờ xanh loại mới tờ trắng rất khó tiêu. Em chứng kiến đóng góp 1 liên doanh VN Myanmar, bác kia là người nhà BT BGt, bác ấy chồng lên bàn 30 tr anh Trump mà em choáng quá đi ra ngoài.
Vài hiểu biết mọn tham gia cùng các cụ, mang tính chất otofun.
- Văn hóa: đa số người dân Myanmar theo đạo phật các cụ có thể nhìn thấy chùa và các kiến trúc Phật giáo ở khắp nơi như ngoài phố các nhà máy lớn... ở Myanmar thỉnh thoảng vẫn có nhà thờ công giáo nhưng hiếm. Ngoài tiếng bản địa thì người dân Myanmar khá tiếng Anh. Những người dân trên 50 tuổi nhất là đã qua đào tạo đại học, sinh viên mới ra trường tiếng anh khá tốt. Trẻ em Myanmar học ở trường bằng song ngữ nên chắc chắn 5 năm nữa tiếng Anh sẽ cực kỳ phổ biến tại Myanmar.
- Người dân: dân Myanmar khá hiền lành và tốt bụng. Nhưng hơi lười, cụ nào tầm 7x sẽ biết đc thời kỳ VN 1 người làm 4 người xem thì Myanmar hiện nay là như vậy. Nói vậy nhưng thành phần láu cá cũng không ít đâu các cụ nhé. Cụ nào đi taxi, cứ xe nào biển màu đỏ là các cụ vẫy, họ hầu như ko có metter mà mặc cả trước đi từ điểm A đến điểm B bao nhiêu tiền, các cụ lên xe rồi là tính bao nhiêu cũng phải chịu đấy. Dân Myanmar cũng không sạch sẽ lắm nhổ bã trầu và ném tàn thuốc khắp nơi, đang đi mở cửa nhổ cái toẹt là bình thường.
- Lao động: phần lớn lao động Myanmar là lao động thiếu trình độ, nên cụ nào sang đó làm sản xuất thì vẫn phải đưa người của mình sang để làm trục tiếp và đào tạo lao động của họ. Lương lao động phổ thông của họ thấp khoảng 3 đến 4 tr tiền VN. Đây là một lợi thế lớn.
- Kinh tế: Myanmar quy mô kinh tế chưa lớn các quy định và các chế tài kinh tế chưa mạnh vì họ mới mở cửa chưa lâu. Cụ nào sang đó làm phải hết sức để ý khoản đóng thuế nhé, con số thuế có quy định nhưng hầu hết lầ ấn định. Myanmar không chấp nhận 100% vốn nước ngoài mà hầu hết là liên doanh. Cụ nào sang đó lâu dài thì tìm 1 người Myanmar đứng tên công ty thuế sẽ thấp hơn so với liên doanh khoảng 5%. Các công ty TQ hầu như ko làm nhà máy bên Myanmar đc do cách đầu tư kiểu tQ ko đc hoan nghênh. HQ cũng không có nhiều công ty bên đó vì Myanmar cũng không khoái kiều đầu tư của HQ. Công ty của Nhật Bản nhiều nhất vì Nhật đầu tư bài bản hơn. VN mình cũng có khá nhiều nhà máy bên đó và cũng bắt đầu kiếm ra tiền, không tính các tập đoàn lớn như HAGL, Viettel, FPT, BIDV...
- Công nghiệp: Công nghiệp nặng Myanmar hầu như chưa có gì. Cửa rất sáng cho cụ nào làm ngành này nếu đầu tư bài bản vốn lớn. Cụ nào làm xây dựng và kết cấu thép cũng vô cùng sáng sủa.
- Đời sống: ở Myanmar rất ít chợ siêu thị cũng không nhiều. Nhà ở của Myanmar rất cũ kỹ và rất nhiều khu tập thể cũ nát. Rác cũng để khắp nơi, cống rãnh lộ thiên và rất hôi thối. Thực phẩm Myanmar hàng nội địa cũng nhiều nhưng hàng TQ cũng không ít - em nói trong siêu thị đấy nhé. Mỳ ăn liền thì nước vàng khè nên nếu cụ nào sang đó ăn mỳ nhớ luộc qua cho hết nước vàng đi nhé. Thịt của Myanmar rất nhiều nước nên các cụ lưu ý luộc qua như mấy mẹ ở nhà nhé, bọt cũng sủi lên kinh lắm. Luộc xong miếng thịt quắt tý lại - thịt em mua siêu thị không mua chợ cóc. Cụ nào xây dựng chuỗi bán lẻ cũng rất ok.
- Giao thông: ở Myanmar chưa nhiều CA như ta đường phố cũng không có nhiều biển báo hạn chế tốc độ. Đường trong nội đô khá rộng rãi nhưng vì Myanmar không khuyến khích xe máy.Myanmar nhiều ô tô quá nên cũng hay tắc đường, các cụ yên tâm không sợ đói khát khi tắc đường vì đã có đọi quân bán nước và đồ ăn đi dọc theo dãy xe tắc. Người tham gia giao thông không đc chuẩn chỉ như Lào, Thái cũng xàng xê cướp đường như ai nhưng không nhiều, tương lai thì em không dám chắc. Xe bên Myanmar thì thập cẩm và giá khá chát với xe mới, xe cũ thì theo em cũng không rẻ lắm. Như ông anh em mua con Alphard của Toy hàng nội địa Nhật đời 2003 cũng 26k anh Trump. Xe mới thì đắt hơn VN. Bên đó giao thông đi bên phải như bên ta nhưng cho phép xe tay lái nghịch tham gia giao thông nên khá nguy hiểm. Em bị suýt bị đâm nhưng may nhảy kịp nên chỉ bị gương va vào tay sưng tý, họ đi khá nhanh và không nhường ng đi bộ qua đường đâu nhé. Xe của họ thì cũ nát nhiều xe tải Thì từ những năm 50 vẫn còn chạy. Xe buýt thì nhồi đông và cũng không cửa thôi, lao ra lao vào trả khách chóng mặt luôn.
Đặc sản của Myanmar là mất điện và điện rất yếu. Ban ngày 180 ban đêm thì 200. Nên giống VN ta 10 năm về trước thiết bị nào cũng phải có bộ bảo vệ. Đường dây điện đến nhà dân vẫn là dây trần đến nhà nào nhà đó móc vào và có công tơ trước cửa. Như em nói bên trên là em ở khu biệt thự có bảo vệ và camera an ninh đàng hoàng. Nước sạch cũng rất hiếm cụ nào có công nghệ đầu tư món nước sạch cũng rất tuyệt vời. Bên đó hầu hết dùng giếng khoan.
Về điện thoại: đt thoại khá đắt so với mức sống của ng dân nên họ toàn dùng đt đời cũ, sóng sánh cũng rất chập chờn. Em ở khu biệt thự chuyên gia mà vào nhà thì hầu như không nghe đc đôi khi mất sóng.
Túm lại cụ nào sang đó nếu bắt đầu cứ tham gia hội hè môi giới kiếm một bác trong quân đội để làm ăn thì sẽ cực kỳ thuận lợi. Họ toàn tiền anh Trump và là tiền mặt luôn. Nhưng tiền anh Trum họ chỉ tiêu tờ xanh loại mới tờ trắng rất khó tiêu. Em chứng kiến đóng góp 1 liên doanh VN Myanmar, bác kia là người nhà BT BGt, bác ấy chồng lên bàn 30 tr anh Trump mà em choáng quá đi ra ngoài.
Vài hiểu biết mọn tham gia cùng các cụ, mang tính chất otofun.
Chỉnh sửa cuối: