Câu chuyện sảy ra đã hơn 5 năm khi em đang học ở Mẽo, nhưng giờ vẫn không sao quên được cảm giác bị xúc phạm tột độ như thế nào.
Trong giờ kinh tế học thầy hỏi em: Nhật, Hàn mất hơn 20 năm. Singapore mất hơn 30 năm vs Trung Quốc mất hơn 40 năm để trở thành nước có nền kinh tế phát triển. Vậy nước bạn cần bao nhiêu năm để đạt như họ. Em trả lời hài hước... khi nào con em bằng tuổi em bây giờ (ý là khoảng 25 -30 năm sau) thì nước tôi sẽ trở thành nước phát triển... Vậy mà không hiểu thế nào thầy phán... Your country will grow economically if most of you are infertile ,,, tạm dịch là... Đất nước của bạn sẽ phát triển về kinh tế nếu hầu hết bạn bị vô sinh... Ám chỉ thế hệ bọn em là thứ vứt đi. Nghe xong em đỏ mặt bỏ luôn ra khỏi lớp đến báo cáo với thầy Trưởng khoa và không quên đề nghị thầy cho trích xuất camera để kiện thầy kia ra tòa (ở Mẽo chuyện các thầy bị tòa án buộc bồi thường hàng chục k$ cho hssv vì tội xúc phạm như vậy là chuyện thường), tuy nhiên Thầy trưởng khoa khuyên em nên suy nghĩ cho kỹ vì đó có thể chỉ là * kidding * đùa giỡn thôi. 15 p sau thầy kia bị trưởng khoa gọi lên nhưng thầy chỉ hứa là sẽ rút kinh nghiệm thui. Nếu sau này tòa buộc xin lỗi thì thầy sẽ xin lỗi em, giờ thì không. Lúc đó em cũng đã bình tĩnh trở lại và hứa sẽ cho qua tất cả... Khi về nước em mang bao nhiêu kỷ niệm vui buồn và quyết tâm sẽ làm được điều gì đó cho đất nước. Nhưng giờ thì mọi thứ đều dậm chân tại chỗ trong bế tắc. Niềm đam mê sau giờ làm việc là OF mà giờ cũng toàn củi lửa, chịch, choạc, gái gú... Nỗi đau ngày nào càng thêm đau.
nguon facebook