[Funland] Bom nguyên tử

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,300
Động cơ
1,132,815 Mã lực
Klaus Fuchs (1911-1988) – người cung cấp bí mật bom nguyên tử cho Liên Xô
Klaus Fuchs (4).jpg

Klaus Fuchs (là một nhà vật lý lý thuyết và điệp viên nguyên tử người Đức, người đã cung cấp thông tin từ Dự án Manhattan của Mỹ, Anh và Canada cho Liên Xô trong và ngay sau Thế chiến II.
Klaus Fuchs là công dân Đức nhưng đã chạy sang Anh và trở thành công dân Anh. Năm 1941, ông trở thành trợ lý của Rudolf Peierls, làm việc trong "Tube Alloys" - dự án chế tạo bom nguyên tử của Anh. Ông bắt đầu chuyển thông tin về dự án cho Liên Xô thông qua Ursula Kuczynski, mật danh "Sonya", một người cộng-sản Đức và là Thiếu tá tình báo quân đội Liên Xô, người từng làm việc với nhóm gián điệp của Richard Sorge ở Viễn Đông.
 
Chỉnh sửa bởi quản trị viên:

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,300
Động cơ
1,132,815 Mã lực
Klaus Fuchs (1).jpg



Klaus Fuchs trong thời gian làm việc tại Los Alamos
|Năm 1943, Fuchs và Peierls đến Đại học Columbia, ở Thành phố New York, làm việc trong Dự án Manhattan, về khuếch tán khí như một phương tiện làm giàu uranium cho Dự án Manhattan.
Vào tháng 8 năm 1944, Fuchs gia nhập Bộ phận Vật lý Lý thuyết tại Phòng thí nghiệm Los Alamos, làm việc dưới quyền của Hans Bethe. Lĩnh vực chuyên môn chính của ông là vấn đề nổ, cần thiết cho việc phát triển bom plutonium. Khi ở Phòng thí nghiệm Quốc gia Los Alamos, Fuchs chịu trách nhiệm về nhiều tính toán lý thuyết quan trọng liên quan đến vũ khí hạt nhân đầu tiên và sau đó là các mô hình ban đầu của bom khinh khí.
 
Chỉnh sửa cuối:

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,300
Động cơ
1,132,815 Mã lực
Fuchs là một trong nhiều nhà khoa học của Los Alamos có mặt tại cuộc thử nghiệm Trinity vào tháng 7 năm 1945. Vào tháng 4 năm 1946, ông tham dự một hội nghị tại Los Alamos thảo luận về khả năng có vũ khí nhiệt hạch ; một tháng sau, ông đã nộp bằng sáng chế cho John von Neumann, mô tả một phương pháp bắt đầu phản ứng tổng hợp trong vũ khí nhiệt hạch với bộ kích hoạt nổ. Bethe coi Fuchs là "một trong những người đàn ông có giá trị nhất trong bộ phận của tôi" và "một trong những nhà vật lý lý thuyết giỏi nhất mà chúng tôi có."
Sau chiến tranh, ông trở lại Anh và làm việc tại Cơ sở Nghiên cứu Năng lượng Nguyên tử tại Harwell với tư cách là người đứng đầu Bộ phận Vật lý Lý thuyết.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,300
Động cơ
1,132,815 Mã lực
Từ cuối năm 1947 đến tháng 5 năm 1949, ông đã trao cho Alexander Feklisov, cán bộ phụ trách Liên Xô của ông, đề cương lý thuyết chính về việc tạo ra bom khinh khí và các bản thảo ban đầu cho sự phát triển của nó khi công việc tiến triển ở Anh và Mỹ. Gặp Feklisov sáu lần, anh ta cung cấp kết quả của cuộc kiểm tra tại đảo san hô Eniwetokbom uranium và plutonium và dữ liệu quan trọng về sản xuất uranium-235.
Đến tháng 9 năm 1949, thông tin từ dự án Venona cho biết Fuchs là một gián điệp, nhưng các cơ quan tình báo Anh cảnh giác khi chỉ ra nguồn thông tin của họ. Người Liên Xô đã cắt đứt liên lạc với ông vào tháng Hai, 1949. Vào tháng 10 năm 1949, Fuchs tiếp cận Henry Arnold, người đứng đầu bộ phận an ninh của Harwell, biết rằng cha của ông đã được bổ nhiệm một ghế tại Đại học Leipzig ở Đông Đức
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,300
Động cơ
1,132,815 Mã lực
Bị tình báo Anh và Mỹ nghi ngờ, theo dõi, tháng 12 năm 1949, Fuchs bị bắt và ông thú nhận rằng mình là một điệp viên. Ông khai rằng người trực tiếp nhận và chuyển tài liệu cho ông là là Harry Gold và Hary Gold sau đó chuyển cho đặc vụ Liên Xô Semyon Semyonov
Dưới sự thẩm vấn của sĩ quan MI5 William Skardon tại một cuộc họp không chính thức vào tháng 12 năm 1949, Fuchs ban đầu phủ nhận mình là gián điệp và không bị giam giữ. Vào tháng 1 năm 1950, Fuchs sắp xếp một cuộc phỏng vấn khác với Skardon và tự nguyện thú nhận rằng anh ta là một điệp viên. Ba ngày sau, ông cũng gửi một tuyên bố về nội dung kỹ thuật hơn cho Michael Perrin, phó kiểm soát năng lượng nguyên tử trong Bộ Cung cấp. Fuchs nói với các nhà thẩm vấn rằng NKGB (An ninh Xô Viết) đã có được một điệp viên ở Berkeley, California, người đã thông báo cho Liên Xô về nghiên cứu tách điện từ của uranium-235 vào năm 1942 hoặc sớm hơn. Những tuyên bố của Fuchs với các cơ quan tình báo Anh và Mỹ được sử dụng để ám chỉ Harry Gold, một nhân chứng quan trọng trong các phiên tòa xét xử David Greenglass và Julius và Ethel Rosenberg tại Hoa Kỳ.
Fuchs cuối cùng đã thú nhận vào ngày 27 tháng 1 năm 1951, nói rằng "Lần cuối cùng tôi giao thông tin cho Liên Xô là vào tháng 2 hoặc tháng 3 năm 1949".
 

Bigmoto

Xe container
Biển số
OF-389465
Ngày cấp bằng
29/10/15
Số km
6,048
Động cơ
317,708 Mã lực
Cụ Ngao và Các cụ cho em hỏi với. E hiểu nôm na là chất uranium đc cấu tạo gồm 2 thành phần .trong đó thành phần A chiếm chỉ vài % .còn lại là thành phần B.ta phải làm sao cho A tăng tỷ lệ / B ở mức nào đó thì mới làm đc bom phải k ạ.
mà khi làm là phải chia cái chất tinh hoa này làm 2 ,hay nhiều phần đối xứng và tổng trọng lượng chất này phải > hoặc = 50 kg ,có khoảng cách ,và nhốt chung trong 1 không gian có thành vách chắc chắn,chịu đc nhiệt và áp cao tức thì..khi thuốc nổ thông thường bị phát nổ thì đập các cục "tinh hoa" đối xứng vào nhau với 1 lực và vận tốc nào đó thì bùm phải k a.và khi bùm thì sức mạnh sinh ra chỉ đạt 10 % của cái đống 50kg phải không ạ..? (Mà em đang hỏi là hỏi về bom NGUYÊN TỬ đấy ạ)
cám ơn cc
Hic...đọc câu hỏi của cụ em tẩu hỏa mất. Cái gì mag A, B loạn xạ lên thế :))
Thực ra khối lượng tới hạn nó phụ thuộc độ tinh khiết của chất tham gia phản ứng (U hoặc Pu). Độ tinh khiết càng cao thì khối lượng tới hạn càng nhỏ.
Với cấp độ vũ khí cần nhỏ gọn để dễ mang vác và ném xa nên cần độ tinh khiết cao. Nếu dùng cho dân sự - như lò điện hột nhưn chẳng hạn, thì không hạn chế về khối lượng, và cần kiểm soát được mức độ phản ứng, cho nên độ tinh khiết của chất phản ứng không cần cao lắm, lúc này khối lượng tới hạn có thể là hàng tấn :D
Với bom. Ngoài chuyện phải nhốt được phản ứng cho lớp vỏ đủ bền để đạt hiệu suất sử dụng " nhiên liệu" cao nhất, người ta còn phải dùng một số hợp chất có tính chất phản xạ notron ( gương notron) để giam notron trong buồng nổ giúp cho phá vỡ được càng nhiều càng tốt nguyên tử của nguyên liệu nổ,.... rồi các kỹ thuật tạo hình buồng nổ, tạo hình thuốc nổ kích hoạt sao cho các khối nguyên liệu ập vào nhau đạt độ đồng đều cao nhất để tạo phản ứng nổ tốt nhất....túm cái váy lại, chém xuông lý thuyết thì dễ, nhưng làm được quả bom NT cũng khoai lòi mắt :))
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,300
Động cơ
1,132,815 Mã lực
Klaus Fuchs (6).jpg

3-6-1950 – Đặc vụ FBI Robert Lamphere (phải) và Trợ lý Giám đốc FBI Hugh Clegg đến sân bay Idlewild sau hai tuần thẩm vấn điệp viên Tiến sĩ Klaus Fuchs ở Anh. Các đặc vụ đã cho Fuchs xem phim và ảnh của những người trong danh sách tình nghi của FBI. Fuchs được hiểu là đã nói chuyện một cách thoải mái
Klaus Fuchs (7).jpg

Thượng nghị sĩ Brien McMahon, (D-Conn.,) (Trái) Chủ tịch Ủy ban Liên hợp Nguyên tử Quốc hội và Phó Chủ tịch Hạ nghị sĩ Carl T. Durham, (D.-NC), đọc báo kể về vụ bắt giữ Nhà khoa học người Anh, Tiến sĩ Emil Julius Klaus Fuchs với cáo buộc của Ủy ban Năng lượng Nguyên tử và các quan chức của dự án kỹ thuật Manhattan thời chiến đã được McMahon triệu tập đến một cuộc họp khẩn cấp của ủy ban sau thông báo. Phiên họp khẩn cấp được gọi để thảo luận về việc bắt giữ và sắp xếp ở London của Tiến sĩ Fuchs. Thượng nghị sĩ McMahon, bình luận về vụ bắt giữ được thực hiện thông qua một F.B.I., cho biết, "Tôi xin chúc mừng Giám đốc F.B.I., J. Edgar Hoover, vì công việc xuất sắc mà ông ấy đã hoàn thành trong trường hợp này."
Klaus Fuchs (24).jpg

6-2-1950 – tại Washington, John Edgar Hoover, Giám đốc Cục Điều tra Liên bang (FBI) Hoa Kỳ, trả lời các nhà báo sau khi Klaus Fuchs bị bắt
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
55,300
Động cơ
1,132,815 Mã lực
Tòa án Anh đã kết án ông mười bốn năm tù và tước quyền công dân Anh của ông.
Klaus Fuchs được trả tự do vào ngày 23 tháng 6 năm 1959 sau khi đã thụ án xong 9 năm 4 tháng bản án của mình (theo quy định lúc đó ở Anh, nơi các tù nhân dài hạn được pháp luật giảm một phần ba cho hành vi tốt trong tù) tại nhà tù Wakefield và ngay lập tức di cư sang Cộng hòa Dân chủ Đức (Đông Đức), nơi ông được bầu vào Viện Hàn lâm Khoa học và trở thành Uỷ viên Ban trung ương Đ.ảng Thống nhất Xã hội Chủ nghĩa Đức (SED). Sau đó, ông được bổ nhiệm làm phó giám đốc Viện Nghiên cứu Hạt nhân ở Rossendorf, nơi ông phục vụ cho đến khi nghỉ hưu vào năm 1979.
 
Chỉnh sửa cuối:

Kuu

Xe lăn
Biển số
OF-128472
Ngày cấp bằng
26/1/12
Số km
10,762
Động cơ
1,231,487 Mã lực
Đó mới là bí quyết chế tạo bom cụ ợ. Về nguyên lý nổ bom ai cũng biết, nhưng thực tế để gây nổ rất khó.
Cứ hình dung thế này: giả sử khối lượng tới hạn kích nổ là 50kg. Khi bắt đầu quá trình nổ thì cái 50kg kia lại vỡ tung tán loạn rồi, lúc đó lại không đủ khối lượng tới hạn để duy trì phản ứng nữa, phản ứng tắt ngúm.
Vì vậy để duy trì phản ứng, người ta phải nhốt tạm trong các buồng cực bền để cố giữ càng lâu càng tốt nhằm duy trì phản ứng nổ triệt để nhất. Chính vì vậy dù chỉ chứa 50kg U- với tỷ trọng lớn của U thì 50kg cũng nhỏ thôi, không to lắm - nhưng quả bom ban đầu to đùng ngã ngửa :D

A/ Em nhớ đọc đâu đó thì hiệu suất nổ của 2 quả ném xuống Nhựt bủn có 10% thôi thì phải, tức là chỉ có 5kg là nổ, bọn còn lại phát tán ra ngoài hết :|
Phần đầu còm thì Cụ đúng rồi.
Thời kỳ đầu, bom hạt nhân rất to nặng là do cái vỏ bom đóng vai trò như 1 container phải đủ dày và vững chắc để không bị vỡ quá sớm khi kích nổ bom. Container này sẽ nhốt các vật liệu phóng xạ, ngăn chúng không bị phân tán sớm và tạo môi trường cực cao về nhiệt độ; áp suất để phản ứng dây chuyền diễn ra theo thiết kế mà không bị dừng nửa chừng.
Quả bom Sa hoàng to bự, nặng tới 28 tấn, sức nổ tương đương 60 triệu tấn TNT. Cho đến nay, nó là thiết bị tạo năng lượng tức thì lớn nhất mà con người từng chế tạo.
Nhưng đấy là thời kỳ đầu. Sau này khi người ta phát minh ra phản ứng tổng hợp hạt nhân rồi đem ứng dụng nó vào chế tạo bom (bom H) thì quả bom dần nhỏ xinh hơn rất nhiều. Lý do là vì bom H là bom hạt nhân 2 lần nổ. Lần 1 phân hạch và lần 2 tổng hợp. Tất cả chỉ diễn ra trong 1/600 tỷ giây nên phản ứng dây chuyền hoàn thành trước khi nguyên liệu có thể bị phân tán. Do vậy vỏ bom không cần to dày như thời kỳ đầu. Vì phản ứng tổng hợp hạt nhân nó diễn ra quá nhanh nên co thể coi như môi trường xung quanh quả bom (nước, không khí) chính là vỏ bom, còn vỏ bom vật lý chỉ có tác dụng bảo quản; tạo hình cho quả bom mà thôi.
Đầu đạn hạt nhân giờ bé xíu, có thể gắn hơn chục đầu đạn vào 1 tên lửa đạn đạo.

A/ Little boy chứa 64Kg U235, chỉ có 0,7kg tham gia phản ứng và sau cùng chỉ có 0,6g U235 chuyển thành năng lượng thôi. Như vậy thì quả bom này chỉ đạt hiệu suất khoảng 0,00094% hay 94/1triệu.
Nếu 64kg U235 mà chuyển thành năng lượng 100% thì quả bom này sẽ có đương lượng nổ tương đương khoảng 15.000 x 10.000 = 150.000.000 tấn TNT.
 
Chỉnh sửa cuối:

bomong

Xe điện
Biển số
OF-12106
Ngày cấp bằng
15/12/07
Số km
2,036
Động cơ
480,908 Mã lực
Phần đầu còm thì Cụ đúng rồi.
Thời kỳ đầu, bom hạt nhân rất to nặng là do cái vỏ bom đóng vai trò như 1 container phải đủ dày và vững chắc để không bị vỡ quá sớm khi kích nổ bom. Container này sẽ nhốt các vật liệu phóng xạ, ngăn chúng không bị phân tán sớm và tạo môi trường cực cao về nhiệt độ; áp suất để phản ứng dây chuyền diễn ra theo thiết kế mà không bị dừng nửa chừng.
Quả bom Sa hoàng to bự, nặng tới 28 tấn, sức nổ tương đương 60 triệu tấn TNT. Cho đến nay, nó là thiết bị tạo năng lượng tức thì lớn nhất mà con người từng chế tạo.
Nhưng đấy là thời kỳ đầu. Sau này khi người ta phát minh ra phản ứng tổng hợp hạt nhân rồi đem ứng dụng nó vào chế tạo bom (bom H) thì quả bom dần nhỏ xinh hơn rất nhiều. Lý do là vì bom H là bom hạt nhân 2 lần nổ. Lần 1 phân hạch và lần 2 tổng hợp. Tất cả chỉ diễn ra trong 1/600 tỷ giây nên phản ứng dây chuyền hoàn thành trước khi nguyên liệu có thể bị phân tán. Do vậy vỏ bom không cần to dày như thời kỳ đầu. Vì phản ứng tổng hợp hạt nhân nó diễn ra quá nhanh nên co thể coi như môi trường xung quanh quả bom (nước, không khí) chính là vỏ bom, còn vỏ bom vật lý chỉ có tác dụng bảo quản; tạo hình cho quả bom mà thôi.
Đầu đạn hạt nhân giờ bé xíu, có thể gắn hơn chục đầu đạn vào 1 tên lửa đạn đạo.

A/ Little boy chứa 64Kg U235, chỉ có 0,7kg tham gia phản ứng và sau cùng chỉ có 0,6g U235 chuyển thành năng lượng thôi. Như vậy thì quả bom này chỉ đạt hiệu suất khoảng 0,00094% hay 94/1triệu.
Nếu 64kg U235 mà chuyển thành năng lượng 100% thì quả bom này sẽ có đương lượng nổ tương đương khoảng 15.000 x 10.000 = 150.000.000 tấn TNT.
Cụ hiểu cao biết nhiều vậy, Cụ lập nhóm tìm tòi làm ra cái gì đó "nhỏ nhỏ mà có thể thành to to" để đếch sợ Thằng vừa láo vừa thâm nữa nhỉ!!!:))
 
Chỉnh sửa cuối:

Kuu

Xe lăn
Biển số
OF-128472
Ngày cấp bằng
26/1/12
Số km
10,762
Động cơ
1,231,487 Mã lực
Cụ hiểu cao biết nhiều vậy, Cụ lập nhóm tìm tòi làm ra cái gì đó "nhỏ nhỏ mà có thể thành to to" để đếch sợ Thằng vừa láo vừa thâm nữa nhỉ!!!:))
Hà hà...
Cụ tìm nguồn tiền đê, cái gì cũng làm được hết :))
 

Jade2110

Xe buýt
Biển số
OF-545495
Ngày cấp bằng
12/12/17
Số km
770
Động cơ
168,001 Mã lực
Mời cụ nào rảnh xem bộ phim mô phỏng chiến công của Tình báo LX trên đất Mỹ phục vụ cho việc chế tạo bom nguyên tử của nước này
 

7years

Xe điện
Biển số
OF-438258
Ngày cấp bằng
19/7/16
Số km
2,290
Động cơ
241,739 Mã lực
Tuổi
50
Ngày xưa cháu học thì U235 phải được làm giàu trên 20% thì mới làm bomb được. Thế mới thấy công việc làm giàu nó vất vả và tốn kém ra sao. Hồi đó cháu có nhớ ở đâu đó Canada có mỏ quặng mà bản thân hàm lượng U235 đã là tầm trên 10% (cụ thể cháu không nhớ, chỉ nhớ 1 chi tiết là hàm lượng đó bản thân tự nó cũng đã đủ làm nhiên liệu của lò phản ứng rồi :o
Hàm lương u235 có 0.75% trong uranium nguyên chất mà cấp độ vũ khí phải 70% trở lên. Đầu tiên là khai thác uranium tinh khiết từ quặng có hàm lương khoảng 0.03%. 1000 tấn mới có 30kg. Sau đó tách làm giàu uranium 235 lên 70% từ tỷ lệ 0.75% nguyên chất tức là từ 1000 tấn quặng chỉ có được vài gram uranium thôi.... bao giờ mới ra 1 cục to to tý để làm bom được....
 

dzoro

Xe điện
Biển số
OF-336092
Ngày cấp bằng
24/9/14
Số km
3,854
Động cơ
352,721 Mã lực
Hàm lương u235 có 0.75% trong uranium nguyên chất mà cấp độ vũ khí phải 70% trở lên. Đầu tiên là khai thác uranium tinh khiết từ quặng có hàm lương khoảng 0.03%. 1000 tấn mới có 30kg. Sau đó tách làm giàu uranium 235 lên 70% từ tỷ lệ 0.75% nguyên chất tức là từ 1000 tấn quặng chỉ có được vài gram uranium thôi.... bao giờ mới ra 1 cục to to tý để làm bom được....
Làm giàu từ 20% trở lên là làm bomb được rồi cụ ạ.
 

dzoro

Xe điện
Biển số
OF-336092
Ngày cấp bằng
24/9/14
Số km
3,854
Động cơ
352,721 Mã lực
Hic...đọc câu hỏi của cụ em tẩu hỏa mất. Cái gì mag A, B loạn xạ lên thế :))
Thực ra khối lượng tới hạn nó phụ thuộc độ tinh khiết của chất tham gia phản ứng (U hoặc Pu). Độ tinh khiết càng cao thì khối lượng tới hạn càng nhỏ.
Với cấp độ vũ khí cần nhỏ gọn để dễ mang vác và ném xa nên cần độ tinh khiết cao. Nếu dùng cho dân sự - như lò điện hột nhưn chẳng hạn, thì không hạn chế về khối lượng, và cần kiểm soát được mức độ phản ứng, cho nên độ tinh khiết của chất phản ứng không cần cao lắm, lúc này khối lượng tới hạn có thể là hàng tấn :D
Với bom. Ngoài chuyện phải nhốt được phản ứng cho lớp vỏ đủ bền để đạt hiệu suất sử dụng " nhiên liệu" cao nhất, người ta còn phải dùng một số hợp chất có tính chất phản xạ notron ( gương notron) để giam notron trong buồng nổ giúp cho phá vỡ được càng nhiều càng tốt nguyên tử của nguyên liệu nổ,.... rồi các kỹ thuật tạo hình buồng nổ, tạo hình thuốc nổ kích hoạt sao cho các khối nguyên liệu ập vào nhau đạt độ đồng đều cao nhất để tạo phản ứng nổ tốt nhất....túm cái váy lại, chém xuông lý thuyết thì dễ, nhưng làm được quả bom NT cũng khoai lòi mắt :))
Chuẩn cụ ạ. Về mặt kỹ thuật thì việc chế tạo bomb không đơn giản vì phải thiết kế làm sao đạt được hiệu suất phản ứng cao tức là phản ứng được càng nhiều càng tốt trước khi cấu trúc vật liệu bị phá vỡ. Ngay khi cấu trúc bị vỡ thì neutron không bị làm chậm nữa và phản ứng chấm dứt. Em không học chuyên sâu về vấn đề này nhưng em nghĩ ngày nay câc nhà vật lý có thể lập chương trình mô phỏng để tính toán và đưa ra giải pháp kỹ thuật để đạt hiệu suất tốt nhất có thể. Tuy nhiên, chắc chắn sẽ có một cái gọi là rào cản về hiệu suất, tức là sẽ có một mức hiệu suất tối đa mà chúng ta không thể vượt qua do giới hạn về tính chất vật liệu.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,662
Động cơ
293,311 Mã lực
Hic...đọc câu hỏi của cụ em tẩu hỏa mất. Cái gì mag A, B loạn xạ lên thế :))
Thực ra khối lượng tới hạn nó phụ thuộc độ tinh khiết của chất tham gia phản ứng (U hoặc Pu). Độ tinh khiết càng cao thì khối lượng tới hạn càng nhỏ.
Với cấp độ vũ khí cần nhỏ gọn để dễ mang vác và ném xa nên cần độ tinh khiết cao. Nếu dùng cho dân sự - như lò điện hột nhưn chẳng hạn, thì không hạn chế về khối lượng, và cần kiểm soát được mức độ phản ứng, cho nên độ tinh khiết của chất phản ứng không cần cao lắm, lúc này khối lượng tới hạn có thể là hàng tấn :D
Với bom. Ngoài chuyện phải nhốt được phản ứng cho lớp vỏ đủ bền để đạt hiệu suất sử dụng " nhiên liệu" cao nhất, người ta còn phải dùng một số hợp chất có tính chất phản xạ notron ( gương notron) để giam notron trong buồng nổ giúp cho phá vỡ được càng nhiều càng tốt nguyên tử của nguyên liệu nổ,.... rồi các kỹ thuật tạo hình buồng nổ, tạo hình thuốc nổ kích hoạt sao cho các khối nguyên liệu ập vào nhau đạt độ đồng đều cao nhất để tạo phản ứng nổ tốt nhất....túm cái váy lại, chém xuông lý thuyết thì dễ, nhưng làm được quả bom NT cũng khoai lòi mắt :))
Em khó hiểu thêm cái này .cụ thông não em với.
1 việc phá vỡ ng tử chỉ xảy ra ở loại nguyên liệu này hay có thể thực hiện phá vỡ nguyên tử của mọi loại vật chất ( tất nhiên là thông qua phản ứng)
2. Các khối nguyên liệu khi ập vào nhau sinh phản ứng cần đk là tốc độ ập bao nhiêu,nhiệt độ bao nhiêu ,áp suất bao nhiêu không .hay chỉ phụ thuộc lực ập vào nhau là bùm. He
Em cà dốt môn này .cụ thoing cho em hiểu ..cám ơn cụ .
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,662
Động cơ
293,311 Mã lực
Phần đầu còm thì Cụ đúng rồi.
Thời kỳ đầu, bom hạt nhân rất to nặng là do cái vỏ bom đóng vai trò như 1 container phải đủ dày và vững chắc để không bị vỡ quá sớm khi kích nổ bom. Container này sẽ nhốt các vật liệu phóng xạ, ngăn chúng không bị phân tán sớm và tạo môi trường cực cao về nhiệt độ; áp suất để phản ứng dây chuyền diễn ra theo thiết kế mà không bị dừng nửa chừng.
Quả bom Sa hoàng to bự, nặng tới 28 tấn, sức nổ tương đương 60 triệu tấn TNT. Cho đến nay, nó là thiết bị tạo năng lượng tức thì lớn nhất mà con người từng chế tạo.
Nhưng đấy là thời kỳ đầu. Sau này khi người ta phát minh ra phản ứng tổng hợp hạt nhân rồi đem ứng dụng nó vào chế tạo bom (bom H) thì quả bom dần nhỏ xinh hơn rất nhiều. Lý do là vì bom H là bom hạt nhân 2 lần nổ. Lần 1 phân hạch và lần 2 tổng hợp. Tất cả chỉ diễn ra trong 1/600 tỷ giây nên phản ứng dây chuyền hoàn thành trước khi nguyên liệu có thể bị phân tán. Do vậy vỏ bom không cần to dày như thời kỳ đầu. Vì phản ứng tổng hợp hạt nhân nó diễn ra quá nhanh nên co thể coi như môi trường xung quanh quả bom (nước, không khí) chính là vỏ bom, còn vỏ bom vật lý chỉ có tác dụng bảo quản; tạo hình cho quả bom mà thôi.
Đầu đạn hạt nhân giờ bé xíu, có thể gắn hơn chục đầu đạn vào 1 tên lửa đạn đạo.

A/ Little boy chứa 64Kg U235, chỉ có 0,7kg tham gia phản ứng và sau cùng chỉ có 0,6g U235 chuyển thành năng lượng thôi. Như vậy thì quả bom này chỉ đạt hiệu suất khoảng 0,00094% hay 94/1triệu.
Nếu 64kg U235 mà chuyển thành năng lượng 100% thì quả bom này sẽ có đương lượng nổ tương đương khoảng 15.000 x 10.000 = 150.000.000 tấn TNT.
Anh bạn em bẩu.cái gì k biết thì mang lên ottoful..giờ thấy đúng thật..he
 

poiuy

Xe ba gác
Biển số
OF-198769
Ngày cấp bằng
17/6/13
Số km
21,483
Động cơ
623,334 Mã lực
Cụ Ngao và Các cụ cho em hỏi với. E hiểu nôm na là chất uranium đc cấu tạo gồm 2 thành phần .trong đó thành phần A chiếm chỉ vài % .còn lại là thành phần B.ta phải làm sao cho A tăng tỷ lệ / B ở mức nào đó thì mới làm đc bom phải k ạ.
mà khi làm là phải chia cái chất tinh hoa này làm 2 ,hay nhiều phần đối xứng và tổng trọng lượng chất này phải > hoặc = 50 kg ,có khoảng cách ,và nhốt chung trong 1 không gian có thành vách chắc chắn,chịu đc nhiệt và áp cao tức thì..khi thuốc nổ thông thường bị phát nổ thì đập các cục "tinh hoa" đối xứng vào nhau với 1 lực và vận tốc nào đó thì bùm phải k a.và khi bùm thì sức mạnh sinh ra chỉ đạt 10 % của cái đống 50kg phải không ạ..? (Mà em đang hỏi là hỏi về bom NGUYÊN TỬ đấy ạ)
cám ơn cc
Chất làm bom NT nó là chất phóng xạ, nghĩa là nó tự phân huỷ và phóng ra các tia tức là các hạt. Khi các hạt này bắn trúng nguyên tử khác nó sẽ làm nguyên tử đó vỡ ra và bắn ra nhiều hạt hơn nữa. Cứ thế số hạt ngày càng tăng và bắn phá huỷ càng nhiều nguyên tử đến mức độ nào đó là sẽ bùng thành vụ nổ. Tuy nhiên nếu cả khối mà ko đạt tới độ lớn nào đó thì các hạt bắn ra sẽ hầu như là trượt, không trúng các nguyên tử khác nên sẽ không gia tăng được đến mức gây ra nổ. Người ta chỉ cần duy trì ở dưới mức này là không nổ. Tìm cách chập 2 khối nhỏ với nhau cho đủ thì sẽ nổ.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,662
Động cơ
293,311 Mã lực
Chất làm bom NT nó là chất phóng xạ, nghĩa là nó tự phân huỷ và phóng ra các tia tức là các hạt. Khi các hạt này bắn trúng nguyên tử khác nó sẽ làm nguyên tử đó vỡ ra và bắn ra nhiều hạt hơn nữa. Cứ thế số hạt ngày càng tăng và bắn phá huỷ càng nhiều nguyên tử đến mức độ nào đó là sẽ bùng thành vụ nổ. Tuy nhiên nếu cả khối mà ko đạt tới độ lớn nào đó thì các hạt bắn ra sẽ hầu như là trượt, không trúng các nguyên tử khác nên sẽ không gia tăng được đến mức gây ra nổ. Người ta chỉ cần duy trì ở dưới mức này là không nổ. Tìm cách chập 2 khối nhỏ với nhau cho đủ thì sẽ nổ.
Em cám ơn cụ.như vậy muốn bảo quản nó ta cũng không thể tập chung một khối lượng tới ngưỡng nào đó ,mà phải chia nhỏ khối lượng thành từng phần dưới ngưỡng nổ ?
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top