- Biển số
- OF-22422
- Ngày cấp bằng
- 14/10/08
- Số km
- 15,922
- Động cơ
- 619,608 Mã lực
- Nơi ở
- www.bodetam.vn
- Website
- www.bodetam.vn
Hôm qua rảnh rỗi ngồi đọc 1 ý kiến về vấn đề bốc mộ, thấy thấm quá. Mời các cụ đọc xong và cho ý kiến đóng góp, phản biện về tục lệ này của người dân phía Bắc nước ta.
Bốc Mộ Có Nên Chăng ? - Thêm 1 quan điểm để độc giả tranh luận.
Lẽ ra tôi (tác giả) không viết bài này vì quá kinh hãi mỗi khi nghĩ đến việc "Bốc Mộ" !!! Nói đến "Văn hóa bẩn bựa xứ Lừa" thì nhẽ phải có đến hàng ngàn trang viết cũng không thể kể xiết từ lối sống, ăn, mặc, uống, … Rất nhiều điều cần viết, cần chia sẻ mà món nào cũng “Nhìn thấy là tởm”. Tuy nhiên trong kho tàng văn hóa ngàn năm của xứ Annam thì "Bốc Mộ" là một thứ phong tục tập quán và văn hóa "Đáng sợ" nhất của người dân chúng ta. Đau lòng thay văn hóa này chỉ xảy ra ở xứ Bắc kỳ vùng châu thổ sông Hồng với 4. 000 năm văn hiến.
Cũng như hầu hết các nền văn hóa khác trên thế giới, người Việt sau khi có người thân chết thì họ hàng đau buồn tiễn biệt đưa người chết xuống mồ và về nơi chín suối với ông bà tổ tiên. Đây là nghĩa cử, đạo lý, luân thường của con người, chứ không chỉ của riêng bất cứ quốc gia nào vì “Nghĩa tử là nghĩa tận”. Sự chia ly đầy nước mắt và tiếc thương ấy đều để lại trong mỗi chúng ta nỗi niềm mất mát lớn lao, đau đớn vô hạn và vì nghĩa tử ấy với người chết chúng ta cố gắng để bà con, người thânn, họ hàng nằm xuống có mồ yên mả đẹp.
Không biết từ bao giờ qua văn hóa du nhập bần nông châu thổ sông Hồng có cái phong tục "Bốc Mộ". Thật tình thì chưa đọc bất cứ tài liệu nào của bọn Tàu nói rằng chúng có thực hiện nghi lễ này. Chắc chỉ có chúng ta là dân tộc duy nhất trên thế giới có phong tục này. Nghi lễ bốc mộ là phong tục có ở hầu hết các gia đình người Bắc (từ Nghệ Tĩnh trở ra đến Móng Cái) và tuyệt nhiên người Trung kỳ và Nam kỳ hoàn toàn không có phong tục này. Tôi từng tận mắt chứng kiến “Di sản” của một kiếp người sót lại sau nhiều năm về với đất mẹ.
Nhìn vào bên trong quan tài, tôi chỉ thấy lùng bùng một mầu đen đặc quánh nước, quần áo, vài cái xương người nằm ngổn ngang. Người nhà nhìn thấy cảnh này chắc cũng xót lắm nhưng biết phải làm sao, phong tục tập quán nó vậy. Nghề bốc mộ nhiều khi gặp phải những chuyện rất kinh hoàng. Nhiều xác chết mặc dù đã được chôn cất từ 3 - 4 năm nhưng khi bốc lên vẫn chưa phân hủy hết. Lý giải về điều này, một người bình thường nhất cũng hiểu là người đó khi còn sống được gia đình tẩm bổ các thức ăn quý như sâm, nhung, ...
Có trường hợp người chết ở xa để bảo quản người ta phải ướp hóa chất. Còn một lý do nữa là người nhà thường mặc quần áo bằng chất Nylon cho người chết khiến quá trình phân hủy diễn ra rất lâu. Việc đáng sợ nhất mà đội bốc mộ khi bật nắp quan tài, làm cả đội bốc mộ lẫn người nhà kinh hãi là xác chết còn nguyên, chưa bị phân hủy, trong tư thế hai chân và hai tay cùng co lên phía trên nắp quan tài. Khi ấy, cả đám đông chạy tán loạn vì quá bất ngờ nhưng đã đào lên rồi thì không thể chôn lại mà buộc phải “Xẻ thịt, vạc xương”.
Đội bốc mộ cũng đã chuẩn bị sẵn đồ nghề. Đó là những bộ dao kéo không khác bác sĩ phẫu thuật và phải tỉ mỉ mấy giờ mới róc hết những phần thịt và xương của người quá cố. Ở một số nơi, người ta còn để người chết ấy ngay trên miệng hố để thời tiết, gió mưa làm cho "Tan thịt, lòi xương" và biết đâu bọn chó, mèo, chuột lại chẳng được vài bữa no. Thử hỏi lúc người thân vừa chết biết bao đau buồn khóc than thì thật đau lòng khi có kẻ lại róc xương thịt người thân ra để vào chiếc tiểu sành hay cho bọn chó, mèo, chuột được bữa phủ phê.
Gia đình, người thân có thấy xót xa và đau lòng ? Bần nông châu thổ sông Hồng nghĩ gì ? Việc xáo trộn mồ mả đối với người dân Trung, Nam kỳ là một điều "Tối kỵ" thì với người Bắc kỳ lại là một phong tục mà gần như không ai không làm !!! Một câu hỏi khó và có chăng chỉ một lời giải đáp cho qua : “Đó là phong tục, tập quán”. Chúng ta thử tưởng tượng phong tục này thật không thể kinh hoàng hơn đối với người chết vì mang những căn bệnh truyền nhiễm. Khi người chết được chôn cất vi khuẩn, virút vẫn còn tồn tại trong môi trường yếm khí.
Việc đội bốc mộ rửa ráy bằng rượu hay một số hoạt chất nước thơm đun từ lá sả, hương nhu, lá bưởi và cả ngũ vị hương của người nhà chuẩn bị và được xả thẳng luôn ra môi trường thì thật nguy hại. Vì chỉ cần một "Cơn mưa ngang qua" là những vi khuẩn, virút này sẽ trôi theo dòng nước và "Chúng ta sẽ được lãnh hậu quả". Tất nhiên việc bốc mộ chỉ thật cần thiết khi phải di dời nghĩa trang, khi phải thu gom những hài cốt của những người đã chết trong chiến tranh về một mối vì đó là những chuyện chúng ta “Chẳng đặng thì đừng”.
Việc "Bốc Mộ" nếu được nâng lên thành một nét văn hóa, truyền thống như bao đời nay có nên chăng ? Hành động gây xáo trộn mồ mả, gây bất an đến thần linh, đến những người đã khuất nếu xét về mặt tâm linh thì phong tục này khiến cho con, cháu chúng ta từ ngàn năm không thể "Ngẩng mặt lên trời" ? Sau khi thẩm du nhiều tài liệu tôi nhận ra rằng phong tục này người dân châu thổ sông Hồng bị xúi bẩy bởi những kẻ "Bẩn bựa từ phương Bắc kể từ thời Mãn Thanh" vì trong văn hóa của lũ Tàu hoàn toàn không có thứ văn hóa này.
Cha ông của lũ Tàu cũng muốn dân tộc Việt mồ mả bị đào bới lung tung theo kiểu “Động mồ động mả” để ngàn đời không thể ngóc đầu lên được. Chúng ta hãy xem người dân Trung, Nam kỳ đâu có cái tập tục này mặc dù cũng cùng gốc. Tiếp tục ủng hộ phong tục này ? "Bốc Mộ" có nên chăng ? Hay chúng ta chỉ chôn người chết một lần rồi thôi hoặc hóa kiếp người chết trong lò thiêu để linh hồn họ bay khắp thế gian này ? Hãy lên tiếng và tôi sẽ lắng nghe một cách cầu thị, thân.
(Phung Trung My)
Bốc Mộ Có Nên Chăng ? - Thêm 1 quan điểm để độc giả tranh luận.
Lẽ ra tôi (tác giả) không viết bài này vì quá kinh hãi mỗi khi nghĩ đến việc "Bốc Mộ" !!! Nói đến "Văn hóa bẩn bựa xứ Lừa" thì nhẽ phải có đến hàng ngàn trang viết cũng không thể kể xiết từ lối sống, ăn, mặc, uống, … Rất nhiều điều cần viết, cần chia sẻ mà món nào cũng “Nhìn thấy là tởm”. Tuy nhiên trong kho tàng văn hóa ngàn năm của xứ Annam thì "Bốc Mộ" là một thứ phong tục tập quán và văn hóa "Đáng sợ" nhất của người dân chúng ta. Đau lòng thay văn hóa này chỉ xảy ra ở xứ Bắc kỳ vùng châu thổ sông Hồng với 4. 000 năm văn hiến.
Cũng như hầu hết các nền văn hóa khác trên thế giới, người Việt sau khi có người thân chết thì họ hàng đau buồn tiễn biệt đưa người chết xuống mồ và về nơi chín suối với ông bà tổ tiên. Đây là nghĩa cử, đạo lý, luân thường của con người, chứ không chỉ của riêng bất cứ quốc gia nào vì “Nghĩa tử là nghĩa tận”. Sự chia ly đầy nước mắt và tiếc thương ấy đều để lại trong mỗi chúng ta nỗi niềm mất mát lớn lao, đau đớn vô hạn và vì nghĩa tử ấy với người chết chúng ta cố gắng để bà con, người thânn, họ hàng nằm xuống có mồ yên mả đẹp.
Không biết từ bao giờ qua văn hóa du nhập bần nông châu thổ sông Hồng có cái phong tục "Bốc Mộ". Thật tình thì chưa đọc bất cứ tài liệu nào của bọn Tàu nói rằng chúng có thực hiện nghi lễ này. Chắc chỉ có chúng ta là dân tộc duy nhất trên thế giới có phong tục này. Nghi lễ bốc mộ là phong tục có ở hầu hết các gia đình người Bắc (từ Nghệ Tĩnh trở ra đến Móng Cái) và tuyệt nhiên người Trung kỳ và Nam kỳ hoàn toàn không có phong tục này. Tôi từng tận mắt chứng kiến “Di sản” của một kiếp người sót lại sau nhiều năm về với đất mẹ.
Nhìn vào bên trong quan tài, tôi chỉ thấy lùng bùng một mầu đen đặc quánh nước, quần áo, vài cái xương người nằm ngổn ngang. Người nhà nhìn thấy cảnh này chắc cũng xót lắm nhưng biết phải làm sao, phong tục tập quán nó vậy. Nghề bốc mộ nhiều khi gặp phải những chuyện rất kinh hoàng. Nhiều xác chết mặc dù đã được chôn cất từ 3 - 4 năm nhưng khi bốc lên vẫn chưa phân hủy hết. Lý giải về điều này, một người bình thường nhất cũng hiểu là người đó khi còn sống được gia đình tẩm bổ các thức ăn quý như sâm, nhung, ...
Có trường hợp người chết ở xa để bảo quản người ta phải ướp hóa chất. Còn một lý do nữa là người nhà thường mặc quần áo bằng chất Nylon cho người chết khiến quá trình phân hủy diễn ra rất lâu. Việc đáng sợ nhất mà đội bốc mộ khi bật nắp quan tài, làm cả đội bốc mộ lẫn người nhà kinh hãi là xác chết còn nguyên, chưa bị phân hủy, trong tư thế hai chân và hai tay cùng co lên phía trên nắp quan tài. Khi ấy, cả đám đông chạy tán loạn vì quá bất ngờ nhưng đã đào lên rồi thì không thể chôn lại mà buộc phải “Xẻ thịt, vạc xương”.
Đội bốc mộ cũng đã chuẩn bị sẵn đồ nghề. Đó là những bộ dao kéo không khác bác sĩ phẫu thuật và phải tỉ mỉ mấy giờ mới róc hết những phần thịt và xương của người quá cố. Ở một số nơi, người ta còn để người chết ấy ngay trên miệng hố để thời tiết, gió mưa làm cho "Tan thịt, lòi xương" và biết đâu bọn chó, mèo, chuột lại chẳng được vài bữa no. Thử hỏi lúc người thân vừa chết biết bao đau buồn khóc than thì thật đau lòng khi có kẻ lại róc xương thịt người thân ra để vào chiếc tiểu sành hay cho bọn chó, mèo, chuột được bữa phủ phê.
Gia đình, người thân có thấy xót xa và đau lòng ? Bần nông châu thổ sông Hồng nghĩ gì ? Việc xáo trộn mồ mả đối với người dân Trung, Nam kỳ là một điều "Tối kỵ" thì với người Bắc kỳ lại là một phong tục mà gần như không ai không làm !!! Một câu hỏi khó và có chăng chỉ một lời giải đáp cho qua : “Đó là phong tục, tập quán”. Chúng ta thử tưởng tượng phong tục này thật không thể kinh hoàng hơn đối với người chết vì mang những căn bệnh truyền nhiễm. Khi người chết được chôn cất vi khuẩn, virút vẫn còn tồn tại trong môi trường yếm khí.
Việc đội bốc mộ rửa ráy bằng rượu hay một số hoạt chất nước thơm đun từ lá sả, hương nhu, lá bưởi và cả ngũ vị hương của người nhà chuẩn bị và được xả thẳng luôn ra môi trường thì thật nguy hại. Vì chỉ cần một "Cơn mưa ngang qua" là những vi khuẩn, virút này sẽ trôi theo dòng nước và "Chúng ta sẽ được lãnh hậu quả". Tất nhiên việc bốc mộ chỉ thật cần thiết khi phải di dời nghĩa trang, khi phải thu gom những hài cốt của những người đã chết trong chiến tranh về một mối vì đó là những chuyện chúng ta “Chẳng đặng thì đừng”.
Việc "Bốc Mộ" nếu được nâng lên thành một nét văn hóa, truyền thống như bao đời nay có nên chăng ? Hành động gây xáo trộn mồ mả, gây bất an đến thần linh, đến những người đã khuất nếu xét về mặt tâm linh thì phong tục này khiến cho con, cháu chúng ta từ ngàn năm không thể "Ngẩng mặt lên trời" ? Sau khi thẩm du nhiều tài liệu tôi nhận ra rằng phong tục này người dân châu thổ sông Hồng bị xúi bẩy bởi những kẻ "Bẩn bựa từ phương Bắc kể từ thời Mãn Thanh" vì trong văn hóa của lũ Tàu hoàn toàn không có thứ văn hóa này.
Cha ông của lũ Tàu cũng muốn dân tộc Việt mồ mả bị đào bới lung tung theo kiểu “Động mồ động mả” để ngàn đời không thể ngóc đầu lên được. Chúng ta hãy xem người dân Trung, Nam kỳ đâu có cái tập tục này mặc dù cũng cùng gốc. Tiếp tục ủng hộ phong tục này ? "Bốc Mộ" có nên chăng ? Hay chúng ta chỉ chôn người chết một lần rồi thôi hoặc hóa kiếp người chết trong lò thiêu để linh hồn họ bay khắp thế gian này ? Hãy lên tiếng và tôi sẽ lắng nghe một cách cầu thị, thân.
(Phung Trung My)