Bác kiếm cái ống "phich" 35mm L cho nó nhẹ, sành điệu lại càng thêm phần sành điệu....Câu này hay , nhưng để nó lác mắt thì mình gù miẹ nó lưng mà cõng máy nhể. :41:
Chẹp, đứa nào nghĩ ra cái trò gọi là "Nghệ thuật" hay thế cơ chứ
Bác kiếm cái ống "phich" 35mm L cho nó nhẹ, sành điệu lại càng thêm phần sành điệu....Câu này hay , nhưng để nó lác mắt thì mình gù miẹ nó lưng mà cõng máy nhể. :41:
Hay quá, vote cho câu nói hay.(y) (y)Bác kiếm cái ống "phich" 35mm L cho nó nhẹ, sành điệu lại càng thêm phần sành điệu....
Chẹp, đứa nào nghĩ ra cái trò gọi là "Nghệ thuật" hay thế cơ chứ
càng sửa càng sai bố cục.Em thấy các bác tranh luận nhiều quá, đọc 1 lúc em cứ thấy rối tung lên.
Có cái ảnh khó "bố cục". Có bác nào chỉnh hộ em với.
Đây là ảnh gốc:
Em định sửa như thế này:
#1.
Và định như thế này:
#2.
Cứ có giáo cụ trực quan cho dễ hiểu. Cảm ơn các bác.
Mịa, chiếu theo lý thuyết, quả body của em hỏng bố cái bố cục rồi. "Điểm mạnh" lại không nằm ở khoảng chia 3 mới đau chứBố cục chả là cái đinh gì cả đối với ảnh sự kiện (đừng bắt em giải thích '' sự kiên'' là gì đấy nhé). Tuy nhiên , khi cụ mà chụp sự kiện nào đó thì hình ảnh của sự kiện đó phải có trong ''cái gọi là ảnh' của cụ. Nguyên tắc đấy! Còn thì một bố cục cơ bản khi làm 1 phát là những gì xinh tươi đẹp đẽ nhất , đáng chú ý nhất , cụ cứ cộng trừ nhân chia thế này cho dễ: Trong cái hình vuông vuông mà vẫn gọi là ảnh ấy , cụ lấy cái thước kẻ , chia chiều ngang làm 3 phần bằng nhau , chiều dọc thành 3 phần bằng nhau. Chỗ giao nhau của mấy cái đường mà cụ đã kẻ ra đấy là ''điểm mạnh'' , còn những cái đường kẻ kia gọi là ''đường mạnh''. Tất cả những thứ cần chú ý cụ cứ dán nó vào những chỗ mạnh nhất ấy. Thế gọi là bố thằng cu cục thôi , chả là gì ghê gớm đâu cụ ạ. chúc cụ có nhiều ảnh '' đẹp'' phọt lên đây nhé
Đấy chỉ là nguyên tắc vàng 1/3, là một cái rất nhỏ trong bố cục thôi chứ ạ.Còn thì một bố cục cơ bản khi làm 1 phát là những gì xinh tươi đẹp đẽ nhất, đáng chú ý nhất , cụ cứ cộng trừ nhân chia thế này cho dễ: Trong cái hình vuông vuông mà vẫn gọi là ảnh ấy , cụ lấy cái thước kẻ , chia chiều ngang làm 3 phần bằng nhau , chiều dọc thành 3 phần bằng nhau. Chỗ giao nhau của mấy cái đường mà cụ đã kẻ ra đấy là ''điểm mạnh'' , còn những cái đường kẻ kia gọi là ''đường mạnh''. Tất cả những thứ cần chú ý cụ cứ dán nó vào những chỗ mạnh nhất ấy. Thế gọi là bố thằng cu cục thôi , chả là gì ghê gớm đâu cụ ạ. chúc cụ có nhiều ảnh '' đẹp'' phọt lên đây nhé
:21: :21: :21: Bác hài thật đấy.Mịa, chiếu theo lý thuyết, quả body của em hỏng bố cái bố cục rồi. "Điểm mạnh" lại không nằm ở khoảng chia 3 mới đau chứ
Thế thì bác chưa làm thơ được roàiTúm lại, em thấy thi hứng có rạt rào đến mấy nhưng không biết đọc, biết viết thì cũng khó làm thơ lắm. Thế nên, muốn làm thơ hay thì ít nhất cũng phải biết viết đã. Viết chính tả cho tốt, rồi hãy làm thơ, .
Bác chơi khó em nhá. Em vẫn đang tập chép chính tả đây ợ, bác xửa chính tả giúp đi.Thế thì bác chưa làm thơ được roài
Cụ bẩu cụ hỏi để chê thì thảo nào toàn nghe xì-pam, hihihiThì ngay từ đầu, em đã bảo là em dốt đặc mà, em hỏi để chê là chính ý mà.
Em thấy các bác tranh luận nhiều quá, đọc 1 lúc em cứ thấy rối tung lên.
Em định sửa như thế này:
:21: :21: :21: ....ý bác ấy là , bác vẫn cần '' tập viết '' đã , chứ RẠT RÀO như bác vẫn chưa làm được thơ là đúng rồi.Thì ngay từ đầu, em đã bảo là em dốt đặc mà, em hỏi để chê là chính ý mà.
(y) '' Bố cục '' này thì lại tuân theo quy tắc đối xứng. Quá chuẩn ròi , mỗi tội thừa cái lá ở góc bên phải phía trên , tự dưng lại từ đâu rơi vào...Cụ bẩu cụ hỏi để chê thì thảo nào toàn nghe xì-pam, hihihi
Kiểu xì-pam thì em sẽ bảo cái dưới này bố cục quá chuẩn, cân đối chằn chặn, khụ khụ
Hì hì, chơi khó em nhá. Em không để ý, nên không hiểu ý cụ ấy.:21:
:21: :21: :21: ....ý bác ấy là , bác vẫn cần '' tập viết '' đã , chứ RẠT RÀO như bác vẫn chưa làm được thơ là đúng rồi.
Theo em hiểu bố cục trong các lĩnh vực nghệ thuật : nhiếp ảnh, hội họa, kiến trúc, điện ảnh.... là sự sắp xếp các thành phần trong tác phẩm.
Ví dụ :
- Nhiếp ảnh : Là sự sắp xếp của nhân vật, khung cảnh, màu sắc, ánh sáng, không gian.....
- Kiến trúc : Nội thất đồ đạc, không gian sống, tỷ lệ công trình.....
- Điện ảnh : Bối cảnh, các tuyến nhân vật, tiết tấu phim.....
Bố cục ở mức đạt yêu cầu là sự sắp xếp một cách hợp lý, logic, đúng bài bản (đại khái là như sách dạy)
Nhưng trong nghệ thuật thì sáng tạo không bao giờ dừng lại, vì vậy bố cục cũng không nằm ngoài quy luật đó. Thế nên mới có những thiên tài nghệ thuật, đó là những người đưa ra những bố cục "phá cách" ( như Picaso với trường phái lập thể, rồi bác Trịnh Công Sơn nhà ta với những bài hát có bố cục - cụ thể là lời bài hát...... ), hoặc hôm nọ có ảnh của 1 bác "khoai tây" chụp hai mẹ con ngoài cầu Long Biên đã post trên 4r bản thân em thấy bố cục thật là tuyệt vời :41: ( bởi vì chả có sách nào dạy là phải chụp qua háng bà mẹ để thấy đứa con xa xa cả, thế mà vẫn đẹp xúc động luôn )
Kết luận : Ở đây em thấy một số bác kết luận rất đúng, đó là bố cục nghệ thuật trong nhiếp ảnh ở đỉnh cao là chẳng theo 1 quy luật mẹ nào cả (b) (b) (b) (nhưng với điều kiện là phải trải qua thời kỳ quá độ đọc sách và trải nghiệm thực tế rồi nhá )
Em lại xin lấy một ví dụ là cụ Ephen xây tháp Ephen lúc đầu bị phản đối 1 cách dữ dội, nó bị gọi là con quái vật thành Paris, thậm chí có bố nhà thơ (chắc hiểu máy móc về bố cục nên cho rằng tháp Ephen quá xấu về bố cục trong đô thị chăng? *-) ) sáng nào cũng ngồi uống cà phê ở chân tháp để không phải nhìn thấy nó trên nền trời Paris vào buổi sáng......:21: :21: :21: Thế mà bây giờ nó là biểu tượng của nước Pháp.
@ FeRAM : Vì thế nên ai cứ lên giọng với bác về bố cục này nọ, hoặc ném đá thì bác phải chịu "búa rìu dư luận" , nhưng bác có niềm tin sắt đá là một ngày nào đó bức ảnh của bác sẽ trở nên bất hủ ....he...he....(có thể 100 năm sau ,lúc đó bác và em chắc cũng tèo rồi :'( :'( :'( )
Em thấy các bác tranh luận nhiều quá, đọc 1 lúc em cứ thấy rối tung lên.
Em bố cục lại như thế này: Tắt cả vì tương lai con em chúng ta :21: :21: :21:Có cái ảnh khó "bố cục". Có bác nào chỉnh hộ em với.
Đây là ảnh gốc:
Cứ có giáo cụ trực quan cho dễ hiểu. Cảm ơn các bác.