- Biển số
- OF-12347
- Ngày cấp bằng
- 30/12/07
- Số km
- 2,663
- Động cơ
- 535,033 Mã lực
Làm cho mình thì còn gì bằng
Sao cụ lại nói thế. Em thì thấy người không có trẻ con rất trách nhiệm với xã hội và với chính trẻ con, có thể họ cầu toàn quá, muốn có con thì phải có nọ có kia cho con nên không muốn đẻ. Vợ chồng bạn em đẻ 1 đứa, gia đình nội ngoại 2 bên giục, mọi người cũng nói nhưng họ bảo nuôi 1 đứa cho đủ đầy còn đang khướt nữa là sinh thêm đứa nữa (vợ chồng này kinh tế cũng khá nhé)Những ai mà ghét trẻ con thì chỉ là những người ích kỷ, chỉ muốn sống thoải mái tự do cho riêng mình.
Những ai mà ghét trẻ con thì chỉ là những người ích kỷ, chỉ muốn sống thoải mái tự do cho riêng mình.
Sao cụ lại nói thế. Em thì thấy người không có trẻ con rất trách nhiệm với xã hội và với chính trẻ con, có thể họ cầu toàn quá, muốn có con thì phải có nọ có kia cho con nên không muốn đẻ. Vợ chồng bạn em đẻ 1 đứa, gia đình nội ngoại 2 bên giục, mọi người cũng nói nhưng họ bảo nuôi 1 đứa cho đủ đầy còn đang khướt nữa là sinh thêm đứa nữa (vợ chồng này kinh tế cũng khá nhé)
Em thì thấy tôn trọng những người cân nhắc khi có em bé hơn là những người đẻ như tháo khoán, "trời sinh voi sinh cỏ"
Thật tình cờ, em lại vừa đọc mấy đoạn truyện trên mạng Tàu viết về vấn đề này. Em xin chép lại. Vì trình độ và thời gian có hạn, em chép lại theo kiểu 8-9 phần dịch 1-2 phần bịa thêm.Mợ oẳn 1 tay bình thiên hạ nhưng lại không qua được ngõ nhà mợ ấy. Haizz. Em thì thiên hạ sống sao em sống nấy, đến giờ có vợ con đàng hoàng, và ông bà già em thì rất tôn trọng bọn em, chưa bao giờ ra lệnh bọn em phải thế này thế kia (nếu mà ra lệnh thì chắc chắn em cũng chả nghe ). Nhưng nói thật mợ phải cẩn thận với suy nghĩ không cần con cái của mợ, theo em đó là suy nghĩ khá nguy hiểm về sau này.
Hâm mộ cụ quá, về đồ ăn thức uống e chỉ biết mỗi món mì trứng là thành thạo.Sáng, em đang hì hục sên nhân bánh thì có điện thoại của người quen.
Người quen: One à? XYZ (tên một chuỗi bánh ngọt em khá thích) đang cần người viết tốt làm marketing, mày cân không?
Em (chưa kịp định thần, tưởng nó hỏi chuyện bột đường): Cân gì?
NQ: Chủ yếu là content (nội dung) Facebook, lương 7-8tr, làm hành chính, có ăn trưa.
Em: À à, thế làm ở đâu?
NQ: Từ Liêm city.
Em: Để tao nghĩ đã...
Nhà em ở Khâm Thiên, Đống Đa. Giờ em đang làm một số loại bánh bán chủ yếu cho khách quen là dân văn phòng quanh phố. Vì đã từng sml khi thuê cửa hàng và nhân viên nên giờ em chỉ làm tại nhà một mình, chỉ hôm nào nhiều đơn đặt bánh quá thì thuê giúp việc theo giờ và/hoặc shipper đỡ cho khâu dọn dẹp và giao hàng. Tuy lãi lời không ổn định, trung bình cũng chỉ ngang mức lương của chuỗi kia, mùa Trung thu như bây giờ thì khá hơn và cũng vất vả hơn, nhưng em thấy vui vẻ thoải mái vì em cũng không có áp lực kinh tế lớn (em không bị đau đầu vì mấy vụ mua nhà, mua xe hay nuôi con, cho con đi du học... gì cả). Vấn đề là em ở cùng bà già.
Em là con một, ông già em lại mất rồi nên em trở thành đối tượng quan sát, quan tâm, quan ngại sâu sắc... duy nhất của bà già. Trong suy nghĩ của bà già em, người ta cứ phải có chỗ đi làm giờ hành chính, ăn mặc là lượt, lĩnh lương ổn định mới tính là công việc đàng hoàng. Còn nếu làm việc "không đàng hoàng" thì phải có thu nhập dăm ba chục triệu/ tháng. Giờ em không đáp ứng được cả 2 vế đó nên bà già em mặt nặng mày nhẹ, ra trách vào móc, không khí gia đình khó nói là hoà thuận. Nếu bà già em biết có người giới thiệu công việc như trên, chắc em sẽ bị giục nộp CV gấp.
Giờ các cụ bảo em nên làm gì?
1. Gửi CV cho chuỗi kia, xác định mỗi ngày mất 20-25km cả đi cả về + chịu đựng nhiều mệt mỏi khác chốn công sở cho bà già vui lòng (chả biết có vui không, đợt trước em làm du lịch hay phải về khuya thì bà già cũng chửi vì "không dành thời gian cho gia đình")
2. Tiếp tục làm bánh tại nhà để vừa có thu nhập đủ chi tiêu hàng ngày vừa có thời gian cho gia đình, tức là có mặt ở nhà nghe bà già chửi vì không kiếm được (nhiều) tiền và không có công việc ổn định
Nhiều lúc em tức quá muốn dọn quách ra ở riêng, nhưng cũng chỉ phẫn mà nghĩ vậy thôi, vì bà già em cũng bắt đầu yếu rồi. Haizzz, bánh nguội rồi, em đóng hộp rồi đi ship đã...
Cập nhật: Một số cụ mợ hỏi em để đặt bánh, em xin cảm ơn nhưng xin phép không trả lời, vì giờ là vụ bánh Trung thu, em làm một mình nên lắm hôm cũng hơi bị quá tải rồi ạ.
Mợ nghĩ tiêu cực quá. Bọn em cũng chả mong đẻ tụi nó ra để chúng nó nuôi mìnhThật tình cờ, em lại vừa đọc mấy đoạn truyện trên mạng Tàu viết về vấn đề này. Em xin chép lại. Vì trình độ và thời gian có hạn, em chép lại theo kiểu 8-9 phần dịch 1-2 phần bịa thêm.
"Con cái không thể lựa chọn cha mẹ, cha mẹ nhận việc không cần qua thi tuyển, trên đời này có quá nhiều bậc phụ huynh không đạt chuẩn."
"Thật ra rất nhiều người không nên sinh đẻ làm gì. Họ không thể cho con cái những điều kiện và hoàn cảnh nó cần. Cứ tưởng rằng mình đẻ ra nó chính là ban ơn, bắt nó phụng dưỡng mình lúc về già như lẽ đương nhiên, nhưng họ cho con được cái gì chứ? Bộ gien quặt quẹo, gia đình khuyết thiếu, vật chất eo hẹp... Sống những ngày bí bách, nghiến răng sắm cho nó cái gì đó, rồi tẩy não người ta rằng đó là yêu thương. Đó không phải yêu thương, mà là ích kỷ. Chỉ là xuôi theo số đông, đẻ con để có người nuôi khi về già mà thôi, khác gì đẻ cho bản thân mình cái quỹ (bảo hiểm xã hội) đâu!"
Nguồn:
http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=3453289
Hehe, hoàn cảnh xô đẩy cụ ạ. Đợt trước em nằm viện, sức khoẻ kém, cơ thể thiếu chất sao đó mà tự dưng thấy sợ cơm bún miến phở, chỉ thích ăn bánh mì. Như loại bánh trong ảnh, em ăn một lúc mấy cái được. Loại này cụ mợ nào từng mua thì biết nó đắt thế nào, 60-120k cái tuỳ kích thước nhỡ hay to. Em sợ phá sản nên đành thửa riêng để ăn cho sướng mồm thôi.Hâm mộ cụ quá, về đồ ăn thức uống e chỉ biết mỗi món mì trứng là thành thạo.
Em có nghĩ đâu cụ, tác giả Tàu nó nghĩ vậy đấy chứ. Em dịch chuẩn đến 90% mờ!Mợ nghĩ tiêu cực quá. Bọn em cũng chả mong đẻ tụi nó ra để chúng nó nuôi mình
Cái chính là mợ cứ nói nhiều về thứ mợ ko có trải nghiệm
Ôi nhìn dễ thương quá mợ ơi. Bánh mỳ bên trên nhìn cũng ngon mắt quá.Em có nghĩ đâu cụ, tác giả Tàu nó nghĩ vậy đấy chứ. Em dịch chuẩn đến 90% mờ!
Em đã nhắc đi nhắc lại với cụ là em không có con thì sẽ tốt cho tất cả mọi người (gồm em, đứa con và xã hội) mà cụ vẫn cứ bắt em phải cãi là sao? Cụ nghĩ em cũng như đàn ông, rùng mình một cái là 9 tháng sau có người bê con ra để trước mặt ư? Gái bọn em muốn có con là phải bầu, nghén, phù, đau, rặn/mổ, xong rồi còn cho bú... Và tình hình sức khoẻ của em không cho phép em làm các việc đó. Cần gì phải nhảy vào chảo mỡ đang sôi mới hình dung ra kết quả của miếng tempura đâu cụ!
Thôi em đi ship bánh.
Xã hội Á châu là thế, cứ thích áp đặt, cứ nghĩ rằng bản thân là cái rốn vũ trụ, ai không giống mình thì bị hâmÔi nhìn dễ thương quá mợ ơi. Bánh mỳ bên trên nhìn cũng ngon mắt quá.
Mỗi người có một suy nghĩ và sự lựa chọn cuộc sống riêng. Tuy nhiên nhiều người lại cứ phải áp đặt suy nghĩ của cá nhân mình lên người khác mới được cơ.
Khổ lắm ạ. Họ coi ko lấy chồng, ko sinh con là bất hiếu, là bla bla, rồi ko đẻ dc con trai nối dõi là abcxyz. Tết đứa nào chưa chồng mà thò mặt về quê là cả làng cả tổng xúm vào hỏi xem bao giờ lấy chồng; lấy chồng xong thì hỏi xem bao giờ sinh con; mà bầu bí rồi thì hỏi bằng được xem gái hay trai, là trai thì mừng rỡ tay bắt mặt mừng bà bầu, là gái thì ngậm ngùi thở ra vài câu cảm thán như kiểu người ta mang bầu của nợ. Một xã hội kỳ quặc.Xã hội Á châu là thế, cứ thích áp đặt, cứ nghĩ rằng bản thân là cái rốn vũ trụ, ai không giống mình thì bị hâm
Vâng, em cũng từng luẩn quẩn thế cụ ạ, rồi có một biến cố khiến mình lùi bước nhìn lại, biết mình cần gì trong đời, biết nghĩ cho người khác nhiều hơn.Khổ lắm ạ. Họ coi ko lấy chồng, ko sinh con là bất hiếu, là bla bla, rồi ko đẻ dc con trai nối dõi là abcxyz. Tết đứa nào chưa chồng mà thò mặt về quê là cả làng cả tổng xúm vào hỏi xem bao giờ lấy chồng; lấy chồng xong thì hỏi xem bao giờ sinh con; mà bầu bí rồi thì hỏi bằng được xem gái hay trai, là trai thì mừng rỡ tay bắt mặt mừng bà bầu, là gái thì ngậm ngùi thở ra vài câu cảm thán như kiểu người ta mang bầu của nợ. Một xã hội kỳ quặc.
Thân gái dặm trường. Trời nắng nóng như đổ lửa đi ship mệt và căng thẳng nhất là lúc tan tầm mợ nhỉ.Em có nghĩ đâu cụ, tác giả Tàu nó nghĩ vậy đấy chứ. Em dịch chuẩn đến 90% mờ!
Em đã nhắc đi nhắc lại với cụ là em không có con thì sẽ tốt cho tất cả mọi người (gồm em, đứa con và xã hội) mà cụ vẫn cứ bắt em phải cãi là sao? Cụ nghĩ em cũng như đàn ông, rùng mình một cái là 9 tháng sau có người bê con ra để trước mặt ư? Gái bọn em muốn có con là phải bầu, nghén, phù, đau, rặn/mổ, xong rồi còn cho bú... Và tình hình sức khoẻ của em không cho phép em làm các việc đó. Cần gì phải nhảy vào chảo mỡ đang sôi mới hình dung ra kết quả của miếng tempura đâu cụ!
Thôi em đi ship bánh.
Những gì bạn nói giống như thuyết ưu sinh của Nhật Bản vậy. Mình thì cũng ko tán thành những người có gen ko tốt, khuyết tật, thần kinh ... hoặc điều kiện kinh tế quá khó khăn sinh đẻ; mình chỉ muốn chỉ trích những người mà đk kinh tế có, gen bình thường ... nhưng lười đẻ, sống cho riêng mình. Nếu ai cũng như vậy thì liệu xh này còn tồn tại được ko ?Thật tình cờ, em lại vừa đọc mấy đoạn truyện trên mạng Tàu viết về vấn đề này. Em xin chép lại. Vì trình độ và thời gian có hạn, em chép lại theo kiểu 8-9 phần dịch 1-2 phần bịa thêm.
"Con cái không thể lựa chọn cha mẹ, cha mẹ nhận việc không cần qua thi tuyển, trên đời này có quá nhiều bậc phụ huynh không đạt chuẩn."
"Thật ra rất nhiều người không nên sinh đẻ làm gì. Họ không thể cho con cái những điều kiện và hoàn cảnh nó cần. Cứ tưởng rằng mình đẻ ra nó chính là ban ơn, bắt nó phụng dưỡng mình lúc về già như lẽ đương nhiên, nhưng họ cho con được cái gì chứ? Bộ gien quặt quẹo, gia đình khuyết thiếu, vật chất eo hẹp... Sống những ngày bí bách, nghiến răng sắm cho nó cái gì đó, rồi tẩy não người ta rằng đó là yêu thương. Đó không phải yêu thương, mà là ích kỷ. Chỉ là xuôi theo số đông, đẻ con để có người nuôi khi về già mà thôi, khác gì đẻ cho bản thân mình cái quỹ (bảo hiểm xã hội) đâu!"
Nguồn:
http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=3453289
Em freeship cho khách ở quanh khu ga HN nhà em nên hay tranh thủ tự đi để tiết kiệm chi phí cụ ạ, những khách ở xa tí thì em vẫn đặt Săn Ship hoặc Ahamove để mấy bạn ship nam chạy.Thân gái dặm trường. Trời nắng nóng như đổ lửa đi ship mệt và căng thẳng nhất là lúc tan tầm mợ nhỉ.
Cụ cao siêu và vĩ đại quá, chỉ trích lựa chọn cá nhân của người khác (đẻ con hay không) vì lợi ích xã hội. Trái đất đang quá tải người rồi cụ. VN cũng lại càng chưa cần phải lo chuyện dân số già.Những gì bạn nói giống như thuyết ưu sinh của Nhật Bản vậy. Mình thì cũng ko tán thành những người có gen ko tốt, khuyết tật, thần kinh ... hoặc điều kiện kinh tế quá khó khăn sinh đẻ; mình chỉ muốn chỉ trích những người mà đk kinh tế có, gen bình thường ... nhưng lười đẻ, sống cho riêng mình. Nếu ai cũng như vậy thì liệu xh này còn tồn tại được ko ?
Và cũng nói cho mợ biết luôn là: bây giờ sinh con ra thì bố mẹ lo cho chúng là chính chứ con cái ít người lo được cho bố mẹ lắm, mợ cứ đi hỏi mọi người xem mình nói có đúng ko.