Em là nữ.
Bà ngoại em mất dưới quê tối ngày mùng 4 tết , làm tang lễ và chôn sáng mùng 7 . Sau khi lo hậu sự cho ngoại xong em đón xe đò có giường nằm từ bạc liêu lên tp hcm . Lúc mua vé xe và ngồi đợi xe đến chở thì em thấy trong người bình thường . Sau khi lên xe 1 tiếng sau thì em nằm bắt đầu nửa tỉnh nửa mê . Ngồi kế bên là 2 ông trung niên sau lưng 1 ông , phía trước ghế trống. Tự nhiên em bị đau họng và khàn tiếng nói chuyện không nổi . Em nhắm mắt ngủ thì nghe tiếng đàn ông nói chuyện với em và em cũng trả lời lại rồi em mở mắt ra thấy ai cũng ngồi yên . Cứ như vậy mấy lần .sau đó xe xuống trạm dừng thì em xuống xe đi vệ sinh xong lên thì ko thể nào nhớ chỗ ngồi của mình . Em ngồi nhầm chỗ người ta thì bị người ta đòi lại . Rồi dc mấy người xung quanh chỉ chỗ của em . Sau đó em lại bắt đầu nửa tỉnh nửa mê lại nghe có người đàn ông nói chuyện và em tự nhiên đưa hai bàn tay mình lên xem , em thấy 2 bàn tay mình màu rất vàng rồi em lại thiếp đi lâu lâu mở mắt đưa 2 tay lên lật qua lật lại xem . Sau khi xe tới bến thì em xuống mà bỏ lại balo đồ đạc trên xe , kiểu như người mất hồn vậy . bắt đầu đón xe buýt về . Đthoai em hết pin em có mượn đthoai mẹ để nhắn tin . Rồi em bắt đầu bị ảo giác . Em nhìn ông mới vào ngồi đằng trước thành mẹ em rồi nói " trả đthoai nè mẹ " xong đưa dthoai cho ông ta nhưng ông ta ko quay lại . Mẹ của em ngồi sau lưng la lên em mới tỉnh táo lại . Em ráng tập trung về tới nhà . Em cởi hết đồ nhìn vào gương thấy nguyên cả người vàng sậm đều 1 màu như nải chuối em kêu người thân lên xem thì nó cũng nói sao em vàng vậy. Em sợ lắm . Sau đó em đi tắm và đi ngủ sáng người em hết vàng . Cổ họng hết đau , nói chuyện lại bình thường . Mấy thầy cho em hỏi có phải em bị bỏ bùa trên xe không . Có nguy hiểm ko . Vì em không quen ai trên xe ko xích mích với ai sao họ làm vậy . Trước khi đi em ko đeo trang sức , chỉ đem đủ tiền mua vé và tiền ăn cơm thôi . Mong các thầy xem dùm em
Bà ngoại em mất dưới quê tối ngày mùng 4 tết , làm tang lễ và chôn sáng mùng 7 . Sau khi lo hậu sự cho ngoại xong em đón xe đò có giường nằm từ bạc liêu lên tp hcm . Lúc mua vé xe và ngồi đợi xe đến chở thì em thấy trong người bình thường . Sau khi lên xe 1 tiếng sau thì em nằm bắt đầu nửa tỉnh nửa mê . Ngồi kế bên là 2 ông trung niên sau lưng 1 ông , phía trước ghế trống. Tự nhiên em bị đau họng và khàn tiếng nói chuyện không nổi . Em nhắm mắt ngủ thì nghe tiếng đàn ông nói chuyện với em và em cũng trả lời lại rồi em mở mắt ra thấy ai cũng ngồi yên . Cứ như vậy mấy lần .sau đó xe xuống trạm dừng thì em xuống xe đi vệ sinh xong lên thì ko thể nào nhớ chỗ ngồi của mình . Em ngồi nhầm chỗ người ta thì bị người ta đòi lại . Rồi dc mấy người xung quanh chỉ chỗ của em . Sau đó em lại bắt đầu nửa tỉnh nửa mê lại nghe có người đàn ông nói chuyện và em tự nhiên đưa hai bàn tay mình lên xem , em thấy 2 bàn tay mình màu rất vàng rồi em lại thiếp đi lâu lâu mở mắt đưa 2 tay lên lật qua lật lại xem . Sau khi xe tới bến thì em xuống mà bỏ lại balo đồ đạc trên xe , kiểu như người mất hồn vậy . bắt đầu đón xe buýt về . Đthoai em hết pin em có mượn đthoai mẹ để nhắn tin . Rồi em bắt đầu bị ảo giác . Em nhìn ông mới vào ngồi đằng trước thành mẹ em rồi nói " trả đthoai nè mẹ " xong đưa dthoai cho ông ta nhưng ông ta ko quay lại . Mẹ của em ngồi sau lưng la lên em mới tỉnh táo lại . Em ráng tập trung về tới nhà . Em cởi hết đồ nhìn vào gương thấy nguyên cả người vàng sậm đều 1 màu như nải chuối em kêu người thân lên xem thì nó cũng nói sao em vàng vậy. Em sợ lắm . Sau đó em đi tắm và đi ngủ sáng người em hết vàng . Cổ họng hết đau , nói chuyện lại bình thường . Mấy thầy cho em hỏi có phải em bị bỏ bùa trên xe không . Có nguy hiểm ko . Vì em không quen ai trên xe ko xích mích với ai sao họ làm vậy . Trước khi đi em ko đeo trang sức , chỉ đem đủ tiền mua vé và tiền ăn cơm thôi . Mong các thầy xem dùm em