Em thích mợ rồi đới , mỗi tội e lại ko có hàng để cho mợ vay
Đời ko công bằng cụ ah, hihi.Em thì đang đầy hàng chửa bán được, mợ có vay không, hehe.
Em bán cám, hihi. Năm nay nhà em cũng khá tồi tệ, thêm quả này là chết hẳn, hihix. Em chả tin do năm 2017 mà do em một phần. Tối nay sói em hậm hực bảo: thế mà cứ bảo cho vay rồi khi cần thì nhờ lại, giờ chúng nó có chúng nó có muốn cho mình vay đâu, hihi. Lão ấy thực tế hơn em, huuhhu.Mợ kd cám hay phân bón vậy ah ?
Cố lên mợ ơi, cuộc sống ko giống cuộc đời, e còn bi cực hơn mợ cơ ạ. Đếm từng ngày cho hết 2017 đây ak
Cụ dùng từ hơi nặng, em ko nghĩ tới mức đó .Thế thì công nhận cũng khốn nạn thật.
Cái này mợ cứ coi chừng, vớ vẩn đang lúc cty mợ gặp khó khăn . Cty bạn lại cho nv nhảy vào chân hàng để chào mời lại mệt .
Có lẽ cty kia là đối thủ cạnh tranh với cty nhà mợ trên thị trường ( vùng thị trường, phân khúc sản phẩm, đối tượng khách hàng . . . ) . Mợ cứ cẩn thận .
Em cùng mệnh với cụ đóaChuyện như này sảy ra liên tục ấy mà
H mợ vướng mắc ntn cụ thể ?Em bán cám, hihi. Năm nay nhà em cũng khá tồi tệ, thêm quả này là chết hẳn, hihix. Em chả tin do năm 2017 mà do em một phần. Tối nay sói em hậm hực bảo: thế mà cứ bảo cho vay rồi khi cần thì nhờ lại, giờ chúng nó có chúng nó có muốn cho mình vay đâu, hihi. Lão ấy thực tế hơn em, huuhhu.
Của đáng tội giá thị trường cao thế, ai có dư cũng muốn bán đi vì lãi gấp gần chục lần bán cám
Em chả vào cái mục nào cụ list cả, hihi.H mợ vướng mắc ntn cụ thể ?
1. Nhận vs bà con nông dân rồi k có hàng cung cấp ?
2. Muốn bán hàng mà k có hàng ?
3. K muốn nâng giá ?
4. Vay cám sau trả = cám để bán cho bà con ?
Thôi mợ ạ. Em hiểu cái cảm giác này. Mọe, đời nó là thế đấy.Cảm ơn cụ!
Ah em ko dám thù hằn, vì em ngu thì em chịu thôi, ca cẩm tý xả stress là hết chuyện, haha.
Em bị mất xiền do em và mất lòng tin vào sự tử tế thôi, hixx.
Vâng, đời nó thế!Thôi mợ ạ. Em hiểu cái cảm giác này. Mọe, đời nó là thế đấy.
Chả việc gì phải bực. Sao mợ tự dằn vặt làm gì? Đừng để ai làm mình tổn thương, trừ chính mình.Vâng, đời nó thế!
Em già đời mà vẫn ngu mới bực mình chứ ko dám bực người, haha.
Ôi, vụ này em thiệt hại nửa tỷ trong năm nay em thêm thảm mãi rồi, cuối năm thêm vụ này nữa là tèo hẳn, hihi.Chả việc gì phải bực. Sao mợ tự dằn vặt làm gì? Đừng để ai làm mình tổn thương, trừ chính mình.
À, ý em là tiền thì cũng đã mất rồi còn dằn vặt thì cũng có lấy lại được đâu. Chấp nhận để tránh trường hợp tương tự thôi.Ôi, vụ này em thiệt hại nửa tỷ trong năm nay em thêm thảm mãi rồi, cuối năm thêm vụ này nữa là tèo hẳn, hihi.
Vâng cơ mà nghĩ lại thấy mình khờ quá nên bực bản thân mình hii. Đúng là ếch ộpÀ, ý em là tiền thì cũng đã mất rồi còn dằn vặt thì cũng có lấy lại được đâu. Chấp nhận để tránh trường hợp tương tự thôi.
Tất nhiên là em ko mơ mộng vậyEm khuyên mợ một câu, đừng nghĩ ai cũng như mình mợ ạ.
Ok e hiểu ạ. Thôi mợ ạEm chả vào cái mục nào cụ list cả, hihi.
Em thiếu NL giá hợp lý để sx thôi, nếu mua giờ thì giá quá cao, sẽ lỗ. Nếu vay đc qua giai đoạn cao điểm này thì sẽ đỡ hơn vì cuối tháng và tháng sau em có hàng giá rẻ hơn, hixx. Em liều chờ giá tốt hơn vì họ hứa cho em vay trước, chứ ko thì em cũng biết thân biết phận đi mà lo.
Ha ha, no pain no gainTrong cuộc sống em rất hay giúp mọi người nếu có thể, rất nhiệt tình nữa là khác. Nhưng đổi lại em rất hay bị hại và ít khi được giúp lại. Nhiều khi cũng thấy cay đắng và bẽ bàng ra phết, hixx.
Chắc là do em ngu!?
Nhớ thời em đi học cao học, em cố hết sức giúp mấy đứa bạn em biết và cùng cq em, để chúng nó cũng có cơ hội đi học đc, ngày đó chưa dễ tìm cơ hội đi học nước ngoài như sau này. Mà lúc đó bà gs đang rất quý và tin em. Nên dù bạn ấy ko đủ đk, nhưng khi em giới thiệu và nói tốt cho bạn, nên đc bà giáo nhận ngay.
Đổi lại sang học sau em một năm, nó làm cho em tưởng ko tốt nghiệp được - câu chuyện dài lắm... Điểm tốt nghiệp của em thấp vì gần như trượt, nên tổng điểm thiếu mất một chút (0,1) để có cơ hội làm thẳng TS. Em đã từng rất hận, em tự nghĩ là có lẽ sẽ ko bao giờ còn giúp ai nữa - giúp người, người hại mình. Nhưng rồi thời gian nguôi ngoai, em lại đi học tiếp được bằng cách cũng tình cờ như là một sự may mắn. Em cho rằng mình luôn gặp may mắn vì đã luôn rộng rãi giúp mọi người khi có thể, ko hẹp hòi, ích kỷ. Nên em hay chia sẻ cho mọi người cách tìm học bổng và apply như nào cho dễ thành công.
Trong công việc hiện nay em cũng hay giúp mọi người. Trong đồng nghiệp em bây giờ, em cũng hay cho bạn bè vay hàng khi thiếu, dù cty em bé xíu, nhưng em nhát chết nên hay đặt hàng dư, nên nhiều cty to vẫn phải vay em ít nhiều. Nhiều khi bạn bè em chỉ cần ngỏ lời thiếu mà em sẵn hàng là em sẵn sàng cho vay luôn, trả sau. Có cty vay em cả gần chục lần đủ loại hàng, mà chưa từng cho em vay lại. Thực ra ít khi em bị thiếu hàng và nếu thiếu em cũng xoay xở được.
Lần này, khi em sẽ bị thiếu thực sự rất bí, giá thị trường lên quá cao, 100 tấn hàng giá chênh lên, mất ít nhất hơn 200tr, mà em biết hàng của họ sẽ về nhiều (em nắm đc lịch tàu và lượng hàng), mỗi nhà họ về cả nghìn tấn. Mà họ viện đủ thứ lý do ... để em cũng ko được vay lại vài xe, Hhixx. Em buồn và cay đắng quá ah!
Họ đều từng hứa cho em vay, mà vì họ hứa như đinh đóng cột (và rưng rưng xúc động khi nói cho em vay, vì họ ... biết ơn em đã từng cho họ vay khi họ khó khăn) ... nên em ko mua hàng vì giá lên cao quá, em cầm chắc lỗ rồi. Em sai vì đã dại khi cứ ... bắc nước đi chực gạo người . Nhưng có lẽ chỉ vì thị trường giá lên cao, họ bán ra kiếm lời được lời cao ... hoặc vì trc đó họ từng phải mua quá đắt, thiệt hại, nên có phần ích kỷ ... nghĩ thế cho nhẹ nhõm - Vẫn biết đời là thế - C'est la Vie .
Thằng bạn em ngồi an ủi: thôi chọn bạn mà chơi, hihi.
Em vẫn hy vọng chúng nó sẽ ngượng và ... đổi ý, hihi. Dù bực lắm, dù tự ái lắm, nếu ko phải vào dịp Tết nhất này thì em éo thèm ... nhưng 200 tấn hàng mua giờ mất 500tr đau quá các cụ ah, vì cty em còn nghèo, hixx. Nên nếu đứa nào cho vay em vẫn phải muối mặt rưng rưng cảm động, hihi.