- Biển số
- OF-65330
- Ngày cấp bằng
- 31/5/10
- Số km
- 1,493
- Động cơ
- 435,794 Mã lực
Từ khi hay nhắc lại những kỷ niệm là thấy mình già rồi,e thâý từ lúc bắt đầu tuổi 50 là cơ thể yếu đi nhiều.
Mi TuTừ khi...
Bộ não: Thèm khát.
Bộ hạ: Khồng thèm khát ạ.
Em không mơ mộng như vậy, em thấy em già đi khi đột nhiên thị lực em giảm sút, em ra hiệu kính đo thị lực , thì được biết là phải đeo kính lão.Bạn thấy mình già đi từ khi nào?
Có phải từ khi bạn quan tâm nhiều hơn đến bản tin dự báo thời tiết và trước khi ra khỏi nhà bạn thường kiểm tra xem đã đem áo mưa với ô theo chưa.
Hay từ khi bạn bắt đầu cười khẩy trong bụng khi nghe những lời rao giảng đạo đức thường không ăn nhập với việc làm của các vị đạo mạo trên TV.
Hoặc từ khi bạn bắt đầu chăm đọc các bài báo nói về sức khỏe và để ý đến thực đơn hàng ngày xem có đủ lượng rau xanh cần thiếtchưa, còn trong các bữa tiệc bạn cẩn thận đếm số chén rượu mình đã uống để không vượt quá giới hạn đã đặt ra.
Cũng có thể khi bạn lên công ty chứng khoán. Cô em xinh tười vẫn thường đon đả gọi bạn bằng anh từ khi VN-Index chỉ có vài trăm điểm bỗng quay ngoắt hỏi „Chú cần gì ạ”. Bạn sững người trong giây lát, nhìn vào bóng mình phản chiếu trên tấm kính rồi quay lên màn hình hiển thị chỉ số VN-Index đã vượt trên 1400 để cố tìm ra nguyên nhân của sự thay đổi này
Hình như ý nghĩ mình đã già đến với bạn trong một trưa nắng ở Mallorca, bạn ngồi nghỉ trong sân một ngôi nhà cũ sau một quãng đường đi bộ dài và chợt tự hỏi „ Bao nhiêu đôi lứa đã từng ngồi đây trao nhau những lời yêu thương ngọt ngào”
Có lẽ là khi bạn xúc động nhìn hình ảnh người mẹ ôm con trong giấc ngủ cuối cùng của đời mình ở khu di tích Pompei rồi băn khoăn không hiểu tại sao mình lại trở nên đa sầu đa cảm như vậy.
Phải chăng là khi bạn đứng trong khu lưu niệm nhạc sỹ Cao Văn Lầu ở Bạc Liêu rưng rưng nghe cô hướng dẫn viên mặc áo bà bà màu hoàng yến kể chuyện mối tình của vợ chồng nhạc sỹ và nguồn gốc bài Dạ cổ hoài lang
Hay từ khi bọn trẻ từ chối nhổ tóc bạc cho bạn.
Chắc cũng có thể từ cái đêm cuồng dại bạn lại bế bổng cô ấy lên như ngày xưa và gần như đánh rơi cô ấy xuống nệm.
Hoặc là từ khi ra đường bạn không còn liếc theo những tà váy đẹp để rồi len lén liếc sang người bạn đồng hành đang quay đi giả như không nhìn thấy để giấu nụ cười tủm tỉm ” tôi thừa biết ông đang làm gì rồi”
Hay từ khi bạn bắt đầu nhớ về những người đã đi qua trong đời với một niềm ân hận
Mà có lẽ từ khi mỗi lúc hoàng hôn xuống bạn lại buồn rầu nghĩ „ Thêm một ngày của đời mình sắp qua đi”