Quá dã man, ăn tiền của bn ung thư thì cạn lời quá!
http://soha.vn/vu-vn-pharma-ban-thuoc-ung-thu-gia-tam-thu-cua-mot-cong-dan-gui-bo-truong-nguyen-thi-kim-tien-20170823151616443.htmcụ đọc báo chưa, lô thuốc ung thư kia bị Bộ Y tế bắt được khi mới nhập, không có viên nào ra thị trường!
Nhưng thôi, đó là chuyện của tương lai, tại thời điểm này, họ cũng như tôi và muôn vàn công dân khác - những con bệnh ung thư trong tương lai (ai biết được số phận - vì ung thư không chừa một ai mà), mong mỏi Bộ trưởng hãy vì dân, vì người bệnh, CÔNG KHAI DANH SÁCH CÁC BÁC SĨ NHẬN HOA HỒNG CỦA CÔNG TY DƯỢC VN PHARMA…
Công khai như thế, là Bộ trưởng giúp nhân dân nhận rõ chân tướng của những kẻ mặc áo blouse nhưng vì tiền hơn vì người bệnh đặng để họ phòng tránh…
Công khai như thế, là cách mà Bộ trưởng thể hiện quyết tâm chỉnh đốn ngành y với tư cách Tư lệnh ngành..
Công khai như thế, tôi nghĩ cũng là cách Bộ trưởng bảo vệ thanh danh của mình.
sao bạn không đưa cái bệnh án và cái kết luận của bác sĩ cho bọn bán thuốc nó xem, nó sẽ bảo bạn lên mua những loại nào bạn cần và không cần mua những loại thừa, khi mua thuốc bạn lên hỏi, cái loại thuốc chị bán cho tôi, có làm loãng xương không vì dạ giầy toàn thuốc liên quan đến xương côt, kẻo chữa được bệnh này , lại bị mắt bệnh khác bạn nhéEm thật cụ khuất mắt trông coi nhưng nhiều khi cái thằng trực tiếp kê đơn cho mình mới là khốn nạn.
Em gặp thế này nhiều lần rồi, nhiều lúc ức phát khóc. Có lần em đưa gấu đi vào Việt Đức cấp cứu đã muộn thì chớ, mãi khuya mới xong nên em chủ quan nghĩ mấy cái thuốc đơn giản kiểu dạ dày dạ mỏng hàng thuốc nào chẳng có. Thế mà em đi dọc từ Việt Đức đến Cầu Giấy hỏi 3 loại thuốc các hàng chỉ có 1 loại. Hơn 10h đêm em lại phải quay ngược lên cổng Việt Đức để mua.
Cụ ở đâu thế? Nói thật phong cách mua thuốc này em thấy quen quen, giống mấy cu em quê em: cứ ra hàng thuốc đọc triệu chứng, cần ch.ó gì bác sỹ.sao bạn không đưa cái bệnh án và cái kết luận của bác sĩ cho bọn bán thuốc nó xem, nó sẽ bảo bạn lên mua những loại nào bạn cần và không cần mua những loại thừa, khi mua thuốc bạn lên hỏi, cái loại thuốc chị bán cho tôi, có làm loãng xương không vì dạ giầy toàn thuốc liên quan đến xương côt, kẻo chữa được bệnh này , lại bị mắt bệnh khác bạn nhé
Cụ nói thế là cụ đek hiểu gì về vai trò của thằng bác sỹ- và thằng bán thuốc (dược sỹ) rồi. Cụ trên cụ ý khuyên cụ là đúng, vì thằng bác sỹ chỉ giỏi khoản xem bệnh cụ là bệnh gì, còn đúng với cái bệnh đấy, nên dùng những thuốc nào thì thằng dược sỹ nó giỏi hơn thằng bác sỹ cụ ạ.Cụ ở đâu thế? Nói thật phong cách mua thuốc này em thấy quen quen, giống mấy cu em quê em: cứ ra hàng thuốc đọc triệu chứng, cần ch.ó gì bác sỹ.
Em từng đc đòi đây cụChuyện này thì em không bao giờ tin.
Mà nói chung là em chẳng tin chuyện bác sỹ mở mồm đồi tiền bồi dưỡng trước khi mổ.
103 cũng thế cụ ah còn bắt đưa vào để xem mới cho đơn sử dụng liều như nào nữa cơ. Có lần em cùn em bảo là em muốn mua ở ngoài vì rẻ hơn, ông bs ngắc ngứ đành vứt vào mặt emTình trạng bác sỹ kê thuốc ăn % phổ biến nhiều nơi trên toàn lãnh thổ VN rồi.
Bác sỹ Xanh Pôn kê thốc thì chỉ có nhà thuốc ở đấy mới có, bác sỹ Nhi thì mời mua luôn ở đấy nhá
Da liễu thì nhiều thuốc cũng chỉ ở đấy ra ngoài thì chịu chết ko mua đc
Mà toàn thuốc bố láo sx ở Pakistan mới Srilanka .v.v. mà vẫn đắt lòi, thậm chí đắt hơn cả thuốc ở các nước y học ptriển như Pháp Mỹ
Cháu thấy có Việt Pháp ko bị tình trạng này. Bs kê toàn thuốc tốt, sx ở những nơi yên tâm. Thuốc cũng có thể mua được ở các nhà thuốc uy tín, ko cần mua trong viện.
Đồng cảm với cụ, hôm trước em đưa người nhà vào khám 103 khoa dân thường, một nữ bác sĩ đại tá , cái cần khám thì éo khám, khám qua quýt rồi kê đơn thuốc, nói xuống nhà thuốc bệnh viện mua thuốc lên mới nói bệnh ( sợ nói xong người ta không mua thuốc nữa > rât khôn ). Bọn em cũng lo lắng bện tình nên đi mua, tưởng rẻ ngờ đâu hơn 1 triệu tiền thuốc. cố gắng móc tiền ra mua để lên bác sĩ nói bệnh, lên xong bảo không có gì đâu (vì khám qua quýt thế sao ra bệnh ) rồi bảo về. Mẹ, về lên mạng sớt tên thuốc, toàn thuốc kháng sinh, nhập ấn độ, pakitsan, uống 1 viên hơn ba chục mà vô thưởng vô phạt, mất mẹ hơn củ.Dù đã nghe nhiều về tình trạng này nhưng khi va thuc tế em rất bất ngờ, khám cùng bọn em có nhiều người dưới quê, chắc chắn họ không co nhiều tiền, lại thêm sự lo lắng vì bệnh thể hiện trên nét mặt khắc khổ , vậy mà những vị bác sĩ đáng kính ấy vẫn chém nhiệt tình, đứng trên góc độ đạo đức tối thiểu của con người, ăn cướp của kẻ giàu đã không chấp nhận đc, mà đây ăn cướp của kẻ trong tình cảnh khó khăn thì em ... không còn từ gì để nói . Trình độ vô cảm, xói mòn nhân tính tất cả vì đồng tiền của các vị ấy đã đạt cảnh giới thượng thừa, hết thuôcĐồng ý với cụ. Người nhà em đến BV 108 khám, BS bắt ra nhà thuốc bệnh viện mua thuốc rồi mang vào mới ghi cách dùng, liều dùng thế nào? Người nhà em phản đối ông BS đó bảo là làm thế để đảm bảo ko mua phải thuốc giả. Khỉ gió thế, mua thuốc tại BV đắt lòi ra. BV quân đội mà còn thế.
Chắc gì đã gặp được dược sỹ tốt nghiệp đại học, mấy người bán thuốc thường là trung cấp y dược, thậm chí chả bằng cấp gì.Cụ nói thế là cụ đek hiểu gì về vai trò của thằng bác sỹ- và thằng bán thuốc (dược sỹ) rồi. Cụ trên cụ ý khuyên cụ là đúng, vì thằng bác sỹ chỉ giỏi khoản xem bệnh cụ là bệnh gì, còn đúng với cái bệnh đấy, nên dùng những thuốc nào thì thằng dược sỹ nó giỏi hơn thằng bác sỹ cụ ạ.
Cái này là loại bác sỹ ko có tâm, họ sợ cụ phát hiẹn ra thuốc kê cho f1 nhà cụ toàn là loại thông thường mà lấy giá cao nên bóc vỏ đi thôi, cứ dùng bình thường nhưng đừng gặp lại cụ ạEm dính vụ như này rồi. Bà bác sỹ Nhi ở Thụy Khuê (em nhớ ngõ gần chỗ bánh trung thu gì nổi tiếng ấy) đưa bọc thuốc toàn không nhãn mác cho F1, em về vứt khẩn trương.