[Funland] Bác sỹ bị đánh - góc nhìn người trong cuộc.

phusy

Xe tải
Biển số
OF-85065
Ngày cấp bằng
13/2/11
Số km
265
Động cơ
287 Mã lực
" Dân đen " như cách gọi của một số vị đang bảo vệ. Hay Nhân Dân theo cách gọi trân trọng hơn của Chính Phủ từ thời bác Hồ rất công bằng. Có thể là hiểu lầm nếu nó là cá biệt. Còn khi nó thường xuyên liên tục thì nghành y phải xem lại. ( Và cũng xin ghi nhận là họ đã và đang tự chấn chỉnh để dần tốt lên )

Việc một số cụ phản ứng bằng cách xúc phạm cả thân nhân những bệnh nhân đã tử vong tại BV, những nhà báo, những cá nhân có ý kiến phê phán trên truyền thông và mạng xã hội nó kiểu như sốc Phản Vệ.
Thay vì tiếp thu, để điều chỉnh thì quay ra bôi nhọ những người phê phán như một số comments trên đây.
Mình xấu, mình không xấu nhưng đứng trong tấp thể xấu, mình không xấu tập thể không xấu nhưng có cá thể xấu trong đội hình thì nên im lặng mà tìm cách loại trừ cái xấu đi đã.
Khi tất cả đã tốt đẹp mà bị bôi nhọ. ( cái này khó vì hiếm có con gà trên thớt nào muốn bôi nhọ lưỡi dao chuẩn bị rạch bụng mình ) Thì cũng nên sử dụng những từ ngữ phản biện phù hợp. Ít nhất cũng phải thể hiện được việc bác sỹ thi đầu vào toàn gần 30/30 đấy là Văn Hoá.

Nghành Y phải đập tan những bài báo, những comments chỉ trích bằng chính chất lượng DV của mình chứ không thể sử dụng ngôn từ, nhất là những ngôn từ kiểu giảy nảy lên như bệnh nhân quá mẫn cảm sốc phản vệ trước mỗi phê phán.
Em đồng ý với quan điểm của cụ!
Có một vấn đề em thấy ở thớt này là hình như có nhiều cụ đọc rất, rất nhanh hoặc không chịu hiểu vấn đề mà tác giả đề cập:
1) Bs này nhận định việc người nhà bệnh nhân bức xúc một phần bắt nguồn từ thói vô cảm, áp dụng cứng nhắc quy trình tiếp nhận khám chữa bệnh cho bệnh nhân... Và dù em đã cố tìm và đọc kỹ, không thấy chỗ nào, dòng nào thể hiện hay cổ vũ (dù là gián tiếp) về hành vi bạo lực như cụ nào nói ở trên kia.
2) Nội dung nhận định này chỉ thể hiện rằng các hình ảnh xấu trên là ở các cá nhân bs cụ thể chứ không hề quy kết là CÁC bs hoặc toàn bộ cán bộ trong nghành này.
3) Cá nhân em thấy nên có những phản ánh, phản biện thế này để với cấp quản lý có những quy định phù hợp và sát thực tế hơn. Với các y, bs nói chung, mỗi người sẽ tự ý thức cao hơn với tư cách không chỉ là một con người, mà hãy ý thức cao, thật cao hơn nữa với một tâm thế của người làm nghề cứu người, một nghề cao quý thực sự.
4) Em đang có những mối quan hệ thân thiết với một vài anh, chị làm nghề y. Các anh chị ấy thật lòng em rất ngưỡng mộ, có chuyên môn và rất có tâm lành, thiện.
Có những lúc, khi khám chữa bệnh, gặp những trường hợp GĐ bệnh nhân vì không có tiền nên đã xin cho con em mình về nhà, mặc dù theo các anh này là nếu mổ thì có thể cứu được. Và anh ý đã về vận động gia đình tự bỏ tiền nộp viện để bệnh nhân được chữa trị.
Em nói thế để một số cụ trong này hiểu rằng, các y, bs có tâm tốt, chuyên môn tốt có nhiều lắm, nhưng đâu đó vẫn còn kẻ cơ hội trong nghành này. Đừng phủ nhận thực tế phũ phàng bằng những lời khó nghe đến phản cảm thế ạ!
 

SVC

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-52644
Ngày cấp bằng
11/12/09
Số km
19,547
Động cơ
523,681 Mã lực
Đến chịu với 1 số cụ. Bảo hiểm thì bác sỹ có muốn cũng ko thể làm trái quy định, sẽ bị trừ lương, làm trái nhiều có thể sẽ bị điều tra vì nghi ngờ thâm hụt quỹ bảo hiểm. Muốn đi bv đc thanh toán nhiều tiền bảo hiểm thì đòi thay đổi chính sách ý ạ. Cụ ở phía trên chắc là ng nhà vào viện chưa đủ đk hưởng bảo hiểm mà cự nự nên bs mới bảo mời quay lại vào hôm sau để hưởng bảo hiểm.
Em nói thật chứ báu bở gì khám bảo hiểm y tế? bác sỹ họ bị quota buộc phải kê đơn theo danh mục thuốc bảo hiểm (để giải ngân) nên có những Th họ buộc phải cho thuốc rẻ cho phù hợp với danh mục. Kê thuốc ko trong danh mục thì nằm trong tỷ lệ hơn 40-60% đơn thuốc "sai" như hôm nọ ti vi loan báo đó. Sai là sai với danh mục thuốc trong bảo hiểm y tế.
Mợ chuẩn ợ.
Ở mỗi cấp, BHYT chỉ chi trả cho 1 số thuốc nhất định.
Bác sĩ ghi đơn nếu vượt trần bảo hiểm thời cứ tự bỏ tiền túi ra mà bù vào.
Chính sách là nó vậy.
Cccm nào cự nự thời cứ vẽ bande rôle ra đứng ở Mai Xuân Thưởng \:D/\:D/\:D/
 

bungbvt

Xe điện
Biển số
OF-300603
Ngày cấp bằng
4/12/13
Số km
2,519
Động cơ
322,153 Mã lực
Em đồng ý với quan điểm của cụ!
Có một vấn đề em thấy ở thớt này là hình như có nhiều cụ đọc rất, rất nhanh hoặc không chịu hiểu vấn đề mà tác giả đề cập:

1) Bs này nhận định việc người nhà bệnh nhân bức xúc một phần bắt nguồn từ thói vô cảm, áp dụng cứng nhắc quy trình tiếp nhận khám chữa bệnh cho bệnh nhân... Và dù em đã cố tìm và đọc kỹ, không thấy chỗ nào, dòng nào thể hiện hay cổ vũ (dù là gián tiếp) về hành vi bạo lực như cụ nào nói ở trên kia.
2) Nội dung nhận định này chỉ thể hiện rằng các hình ảnh xấu trên là ở các cá nhân bs cụ thể chứ không hề quy kết là CÁC bs hoặc toàn bộ cán bộ trong nghành này.
3) Cá nhân em thấy nên có những phản ánh, phản biện thế này để với cấp quản lý có những quy định phù hợp và sát thực tế hơn. Với các y, bs nói chung, mỗi người sẽ tự ý thức cao hơn với tư cách không chỉ là một con người, mà hãy ý thức cao, thật cao hơn nữa với một tâm thế của người làm nghề cứu người, một nghề cao quý thực sự.
4) Em đang có những mối quan hệ thân thiết với một vài anh, chị làm nghề y. Các anh chị ấy thật lòng em rất ngưỡng mộ, có chuyên môn và rất có tâm lành, thiện.
Có những lúc, khi khám chữa bệnh, gặp những trường hợp GĐ bệnh nhân vì không có tiền nên đã xin cho con em mình về nhà, mặc dù theo các anh này là nếu mổ thì có thể cứu được. Và anh ý đã về vận động gia đình tự bỏ tiền nộp viện để bệnh nhân được chữa trị.
Em nói thế để một số cụ trong này hiểu rằng, các y, bs có tâm tốt, chuyên môn tốt có nhiều lắm, nhưng đâu đó vẫn còn kẻ cơ hội trong nghành này. Đừng phủ nhận thực tế phũ phàng bằng những lời khó nghe đến phản cảm thế ạ!
Cụ nên hiểu rằng bs cũng có người giỏi kẻ dốt, tiến sĩ còn đóe biết nghiên cứu khoa học là gì nhiều hơn lợn con kia kìa. Việc thiếu bs dẫn đến đào tạo hệ chuyên tu, tại chức dẫn đến việc những cá nhân không đủ năng lực vẫn có bằng bs là hệ lụy XH. Việc này do các cấp chức năng cao phải nhìn nhận, đánh giá. Cụ không thể lấy 1 vài trường hợp để xét đa số. Cụ đi cắt tóc, gặp ông mới hành nghề, cắt xấu thì cụ cầm ghế phang vào mặt người ta phỏng? Cái lối suy nghĩ như cụ( đa số dân mình mắc vào) sẽ làm những con người có năng lực thật sự thu mình lại trong vỏ bọc an toàn, kết quả là dân lãnh đủ. Hãy tỉnh táo nhìn xa hơn, trông rộng hơn.
 

Traubotube

Xe container
Biển số
OF-546995
Ngày cấp bằng
22/12/17
Số km
5,234
Động cơ
201,771 Mã lực
Vâng, cụ nhắc đến em mà cụ k tag cái tên em vào để em nói chuyện cho tiện.
Đến chịu với 1 số cụ. Bảo hiểm thì bác sỹ có muốn cũng ko thể làm trái quy định, sẽ bị trừ lương, làm trái nhiều có thể sẽ bị điều tra vì nghi ngờ thâm hụt quỹ bảo hiểm. Muốn đi bv đc thanh toán nhiều tiền bảo hiểm thì đòi thay đổi chính sách ý ạ. Cụ ở phía trên chắc là ng nhà vào viện chưa đủ đk hưởng bảo hiểm mà cự nự nên bs mới bảo mời quay lại vào hôm sau để hưởng bảo hiểm.
Em nói thật chứ báu bở gì khám bảo hiểm y tế? bác sỹ họ bị quota buộc phải kê đơn theo danh mục thuốc bảo hiểm (để giải ngân) nên có những Th họ buộc phải cho thuốc rẻ cho phù hợp với danh mục. Kê thuốc ko trong danh mục thì nằm trong tỷ lệ hơn 40-60% đơn thuốc "sai" như hôm nọ ti vi loan báo đó. Sai là sai với danh mục thuốc trong bảo hiểm y tế.
Em nói rõ để cụ hiểu nhé. Vợ em thai sản, e có luôn 2 bảo hiểm cho vợ em luôn. Sốt 40 độ rồi. Em còn để tâm tới cái bảo hiểm làm gì cho mệt. 3 cái xét nghiệm máu tiết kiệm bao tiền đâu. Giờ nhà em trong viện cũng đang nằm phòng dịch vụ. Tính sơ sơ là 380k/ngày. Con em tuyến khám bv Xanhpon mà có bao giờ đi sang đó e sd bảo hiểm y tế đâu. Vừa lâu vừa mất thời gian.
Em kể rõ ràng luôn cho cụ hình dung.
21h45 em đưa vợ em đi cấp cứu, vào bs hỏi bị làm sao. Vk em bảo em đang có bầu mà tự nhiên sốt cao, bấm trán ở nhà gần 40 độ rồi. Bác sỹ trực khám bảo luôn: thế nhà ở đâu...có bảo hiểm ở đây k. Vk em bảo em có. vậy là có câu: Hay chị để mai đến khám, vì bảo hiểm của chị đúng tuyến, khám vào thời gian này thì chị không được hưởng bảo hiểm.
Lúc này em mới hỏi: sao lại k dc hưởng bảo hiểm hả a. Thì bs mới giải thích là k phải đi khám sau 21 giờ vào cấp cứu là được hưởng cấp cứu (hay bảo hiểm gì đó) mà phải trạng thái nguy kịch. Em cũng báo luôn: ở thế người bình thường sốt cao em k nói, nhưng thai sản 40 độ k tính là nguy kịch ah. Thì đc bác sỹ bảo: thế em đưa vợ lên khoa sản, xin đóng dấu cấp cứu rồi xuống theo diện cấp cứu.
em chốt: thôi bs cứ làm thủ tục em k khám theo diện bảo hiểm đâu.
VẬY NÊN CỤ SUY LUẬN NHƯ Ở TRÊN LÀ K CHUẨN.
Sau đó e đi làm thủ tục, bs bảo vk em ra ngồi chờ nhân viên lấy máu xét nghiệm. 2 vc em chờ 21h51 đến 22h36 phút (lúc này thì vk đã dc cho uống 2 viên thuốc gì đó nên cơn sốt giảm) k có nv nào ra lấy máu. E ra thẳng chỗ bác sỹ báo : A CHO EM DỪNG THỦ TỤC, XÁC NHẬN CHO EM ĐỂ EM RA THANH TOÁN . Lúc này mới có người xuống lấy máu cho vợ em cũng như 1 số người khác.
Sau đó em có hỏi kết quả xét nghiệm máulúc nào có. Bs hẹn khi nào có sẽ gọi hoặc chậm nhất 1h đêm có.
2 vc nhà thì ngay đó, muốn về mà sợ nhỡ có vấn đề gì thì ảnh hưởng đến thai nhi. Vk thì bụng to nằm trên ghế thì lạnh em phải cởi áo khoác ra cho vk lót và áo len cho vk đắp. Ck thì co ro.
Cuối cùng chờ đến 1h30 (trong thời gian này em 3 lần xuống hỏi kết quả đã trả về chưa- đều nói chưa có kq) em lên thẳng khoa xét nghiệm hỏi thì được thông báo kết quả có từ lâu rồi. (tý em tìm hình gửi kèm sau)
VẬY LÀ VỢ CHỒNG EM CHỜ TẦM 4 TIẾNG TRONG ĐÊM LẠNH. MÀ BẢN THÂN LÀ NGƯỜI ĐI KHÁM, BỊ PHỤ THUỘC CÓ DÁM TỎ THÁI ĐỘ GÌ VỚI BÁC SỸ ĐÂU. CÓ TRAO ĐỔI NHƯNG CÒN LỄ PHÉP NHƯ NÓI CHUYỆN VỚI BỐ MẸ.
CÒN LÚC THANH TOÁN NỮA CƠ. NHƯNG THÔI CHÁN EM CHẲNG MUỐN KỂ
 

dinhkien565

Xe buýt
Biển số
OF-393771
Ngày cấp bằng
25/11/15
Số km
643
Động cơ
240,798 Mã lực
Tuổi
50
Nơi ở
Vạ vật ở bất cứ đâu
Mẹ tôi, vợ tôi làm nghề y, bạn thân tôi cũng làm BS ở 198... nên tôi rất biết, họ phải đối mặt với rất nhiều áp lực vì đối tượng LV của họ là tính mạng con người; Nhiều người vì thế cho mình cái TÔI quá lớn nên coi thường người bệnh và bệnh nhân. Rất ủng hộ cách nghĩ, cách làm của BS đó, một trong những người thực sự xứng đáng với những gì người ta ca ngợi về ngành Y tế. Vợ tôi cũng giúp nhiều người khi họ đến khám bệnh, có người mang tới cảm ơn mấy củ khoai Sọ, 1 vài bơ gạo Nếp; có người mang 5-7 quả trứng gà cho vào rọ tre (Vì họ là người trong huyện, kinh tế khó khăn... điều trị theo chương trình chống mù lòa của DA Quốc tế tài trợ) không nhận không đc nhưng sau đó lại phải biếu lại cho họ 1-2 trăm ngàn để cảm ơn và tiền vé tàu xe... Sống trên đời làm việc gì cũng cố gắng không coi thường, không đối xử tệ với người khác thì có thiệt thòi chút nhưng TÂM vẫm thanh thản.
 

Traubotube

Xe container
Biển số
OF-546995
Ngày cấp bằng
22/12/17
Số km
5,234
Động cơ
201,771 Mã lực


Đây là tgian em và một số người ngồi chờ để ĐƯỢC LẤY MÁU XÉT NGHIỆM




ĐÂY LÀ KẾT QUẢ EM LẤY Ở TRÊN PHÒNG XÉT NGHIỆM VÀ ĐƯA XUỐNG NHỜ BÁC SỸ ĐỌC. CÒN NGUYÊN NHÂN CHẬM Ở ĐÂU NTN EM K QUAN TÂM. E CHỈ BIẾT KQ CÓ TỪ TGIAN NHƯ TRONG GIẤY ĐÃ GHI. MÀ EM K DC THÔNG BÁO.
Nên em đoán cụ cũng có hiểu về ngành y. Nhưng k nên quy chụp sự việc của ng khác theo chiều hướng suy đoán như vậy
 

Traubotube

Xe container
Biển số
OF-546995
Ngày cấp bằng
22/12/17
Số km
5,234
Động cơ
201,771 Mã lực
Mẹ tôi, vợ tôi làm nghề y, bạn thân tôi cũng làm BS ở 198... nên tôi rất biết, họ phải đối mặt với rất nhiều áp lực vì đối tượng LV của họ là tính mạng con người; Nhiều người vì thế cho mình cái TÔI quá lớn nên coi thường người bệnh và bệnh nhân. Rất ủng hộ cách nghĩ, cách làm của BS đó, một trong những người thực sự xứng đáng với những gì người ta ca ngợi về ngành Y tế. Vợ tôi cũng giúp nhiều người khi họ đến khám bệnh, có người mang tới cảm ơn mấy củ khoai Sọ, 1 vài bơ gạo Nếp; có người mang 5-7 quả trứng gà cho vào rọ tre (Vì họ là người trong huyện, kinh tế khó khăn... điều trị theo chương trình chống mù lòa của DA Quốc tế tài trợ) không nhận không đc nhưng sau đó lại phải biếu lại cho họ 1-2 trăm ngàn để cảm ơn và tiền vé tàu xe... Sống trên đời làm việc gì cũng cố gắng không coi thường, không đối xử tệ với người khác thì có thiệt thòi chút nhưng TÂM vẫm thanh thản.
Em hoàn toàn đồng ý với quan điểm của cụ. Sáng nay em vừa trao đổi với vk em: nhiều y bác sỹ giờ trẻ quá,chính vì trẻ mà vai trò lại cao,bệnh nhân vào viện luôn tôn trọng bs dẫn đến càng ngày các cháu các em càng tưởng mình là gì đó rất là gì đó. Như cụ nói là cái TÔI quá lớn....
 

blackseal

Xe tải
Biển số
OF-45407
Ngày cấp bằng
4/9/09
Số km
385
Động cơ
466,193 Mã lực
Tôi đọc bài của chị BS nói trên thì không thấy chỗ nào chị ấy ủng hộ chuyện bạo lực cả. Chị ấy chỉ muốn nêu một cách nhìn về vụ bs bị đánh, thấy nguyên nhân sâu xa là từ sự mất lòng tin của người bệnh vào ngành y. Mà sự mất lòng tin ấy bắt nguồn từ bản thân ngành y cũng có những điều khiến người ta không tin.
ủng hộ cụ. nhà em cũng nhiều lần đi viện rồi nên em cũng thấy. lòng tin đặt cho bác sĩ nó như sợi tóc trên mũi kiếm vậy.
chuyện BS bị đánh em thấy đa phần do bác sỹ. họ coi thường mạng của bệnh nhân. họ kg có chút gì gọi là tâm làm thầy thuốc. họ bị đánh em kg thấy sai.
còn những BS họ có tâm họ kg bao giờ bị đánh, họ còn được BN cảm ơn rất nhiều...
em kg bao biện vì nhà em cũng làm như thế. vào viện mà người nhà mình đc bác sĩ quan tâm chăm sóc tốt. đến khi về nhà em dều qua cảm ơn. tết hay lễ rảnh là qua nhà BS chơi. nếu họ kg tốt em nghĩ chả đời nào em qua. em trả tiền xong là xong. còn lâu mới có chuyện đến chơi đến thăm
 

Gcar

Xe lăn
Biển số
OF-38790
Ngày cấp bằng
21/6/09
Số km
11,534
Động cơ
572,214 Mã lực
Em nói thật chứ báu bở gì khám bảo hiểm y tế? bác sỹ họ bị quota buộc phải kê đơn theo danh mục thuốc bảo hiểm (để giải ngân) nên có những Th họ buộc phải cho thuốc rẻ cho phù hợp với danh mục. Kê thuốc ko trong danh mục thì nằm trong tỷ lệ hơn 40-60% đơn thuốc "sai" như hôm nọ ti vi loan báo đó. Sai là sai với danh mục thuốc trong bảo hiểm y tế.
Mình nghĩ BHYT có danh mục là đúng, chứ không toàn đòi kê thuốc ngoại thì loạn! Dĩ nhiên phải dùng loại thuốc rẻ nhất có hiệu quả. Vấn đề là khi nào thì cần loại thuốc thay thế nếu loại thuốc rẻ ấy không hết bệnh.
 

tindt

Xe tăng
Biển số
OF-413147
Ngày cấp bằng
28/3/16
Số km
1,745
Động cơ
235,964 Mã lực
Tuổi
58
Nơi ở
Gia Lâm
Có một điều lạ, ngành y cứ dơ mặt chịu tấn công mà k có phản ứng tự vệ thích hợp. Lỗi này do ng đứng đầu đơn vị. Một tập thể lớn, quy tụ nhiều tri thức thế mà tuyệt nhiên im lặng, sao k bảo nhau chung sức kiện chết cụ lũ lều báo đưa tin sai sự thật, cũng như lũ dân mất dậy điêu ngoa đặt điều. Im lặng có lẽ đang là sai lầm đấy các BS ạ.
Nhưng làm thế nào và ai làm có hiệu quả mới là quan trọng.
 

Vdung1972

Xe container
Biển số
OF-95659
Ngày cấp bằng
17/5/11
Số km
7,814
Động cơ
978,027 Mã lực
Nơi ở
Nơi tôi sinh-Hà Nội.Ngày tôi sinh-Một ngày bỏng ch
Website
www.nhtm.gov.vn
Em bê nguyên xi từ Fb Nhàn Lê về đây hầu các cụ:
Hôm nay định không viết gì nhưng đọc status mà cô Hoang Xuan tag vào thì lại phải lên tiếng, nó khổ thế đấy ;)
Tôi khẳng định lại lần nữa, tôi là BS, tôi làm lâm sàng, tôi tiếp xúc với bệnh nhân hàng ngày nên tôi hiểu, rất hiểu. Tôi đồng cảm với BS và thông cảm với bệnh nhân của mình.

Tôi đồng ý với ý kiến rằng “ không ai chủ động để vào bệnh viện đánh BS cả” đúng thế.

Tôi rất ghét kiểu bao biện, sai mà không bao giờ dám nhận lỗi.

Vẫn biết là nhiều khi BS bị oan nhưng nguyên nhân sâu xa của nó là do bệnh nhân mất lòng tin, mất lòng tin là mất hết, tôi đã nói rồi. Các bạn thấy đấy, 2 cái ngành y và ngành giáo dục với bao nhiêu vụ lùm xùm như vậy thì hỏi người dân họ tin vào đâu?

Thuốc giả, bằng giả, người giả, cái gì cũng giả. Một bên thì liên quan đến giáo dục, dạy không ra dạy toàn đạo văn làm cho tâm hồn thế hệ trẻ trở nên méo mó, thui chột.

Còn ngành y, tôi nói thật đồng nghiệp nhiều khi còn chẳng tin nhau thì bệnh nhân lấy cái gì mà tin? Tôi cũng từng to tiếng với đồng nghiệp rất nhiều lần, anh chị nào theo dõi facebook của tôi thì còn nhớ vụ việc em bé sơ sinh 37 tiếng nó không ị được, tôi dẫn đến khám thì đòi phải có giấy mời hội chẩn thì mới khám, tôi đưa về khoa tôi, lấy cái tampon ngoáy vào lỗ đít nó ỉa cả đống, thấy không? Chỉ một việc nhỏ đó thôi cũng thể hiện cái sự vô cảm gây nên bất bình.

Người bệnh bao giờ cũng ở vào thế yếu, nếu cứ tận tình mà cứu chữa tôi tin không có mấy ai trách ngược mình đâu, những người trách chẳng qua là họ hiểu lầm mà thôi, hiểu lầm thì nguyên nhân sâu xa là mất lòng tin cho nên bệnh nhân chết vì bệnh không chữa được cũng không ai tin mà họ lại cho là BS không hết mình. Cho nên nếu cả cái xã hội này còn dối trá khắp nơi thì riêng ngành y, riêng y bác sĩ cũng không đủ khả năng để xây dựng lại lòng tin, phá thì dễ chứ xây nó khó lắm lắm.

Tuy nhiên dù khó đi nữa thì mỗi người chúng ta hãy cóp nhặt từng hạt cát mà xây lại. Có đi rồi sẽ đến, nát lắm rồi.

Tôi chỉ lấy cái ví dụ nhỏ như thế này để các anh chị thấy: Ở khoa thì dép đi trong phòng bị thiếu, cho nên nhân viên đi thôi, còn bệnh nhân thì đi chân đất, tôi rất bất bình về việc này, bởi chân ai cũng là chân, không lẽ chân nhân viên y tế quý hơn chân người khác? Nhưng dép mua bao nhiêu cũng mất, không biết nó đi đâu, nhân viên tự bỏ tiền ra mua dép, giữ như giữ mả tổ mà cuối cùng cũng vẫn mất, đẹp cũng mất mà xấu cũng mất. Thế nên dép thiếu trầm trọng.

Một buổi tối tôi đi trực có một anh xăm trổ đầy mình đưa vợ đi đẻ, anh này đi dép tổ ong của nhân viên, cô hộ sinh bảo là “ anh không được đi dép”

Anh người nhà bệnh nhân đáp lại “ thế sao chị đi được mà tôi lại không được đi?”

Cô hộ sinh “ anh bỏ ra đi, đã vào đây là không được cãi”

Tôi vội xin lỗi và kéo cô ấy vào trong “ em coi chừng cái miệng của em nhé, ông đó nói đúng đó, sao em đi được mà lại không cho người ta đi, trong khi dép để không? Em coi chừng hàm răng của em, giữ nó lại để còn ăn cháo” ( xin lỗi thấy bực quá vì sự vô lý)

Một hôm khác, có cái giường trống, người nhà mệt quá nên giữa đêm họ nằm nghỉ thì cô hộ sinh ( cô khác) đuổi ra “ anh này, anh dậy đi, sao lại đi chiếm giường của người ta?” Tôi bực lắm mà không lẽ suốt ngày đi mắng chửi đồng nghiệp của mình? Tôi bảo “ anh cứ nằm đi, giường đó tôi mua rồi đó, chẳng việc gì anh phải dậy cả, cứ nằm đi, khi nào có bệnh nhân cấp cứu thì tôi sẽ kêu anh dậy, nằm đi cho đỡ mệt”

Một lần nữa người nhà họ sạc điện thoại vì hết pin, cô hộ sinh bảo : anh không được sạc.

Tôi cũng bực, nên mới nói : anh cứ sạc đi, kệ ai nói thì nói, nếu họ rút ra thì anh gọi tôi, cứ sạc thoải mái. ( hết pin không cho sạc thì không lẽ chạy chục cây số về nhà sạc? Nhân viên vẫn sạc ầm ầm đó thôi, không lẽ người nhà sạc thì nổ, nhân viên sạc thì miễn cháy nổ?).

Lần nữa là bệnh nhân đi mổ, có cái vòng cẩm thạch thì cô bệnh nhân không tháo ra được, cô hộ sinh rất cứng nhắc bắt bệnh nhân đập ra bởi vì nguyên tắc là vào phòng mổ phải cởi bỏ hết bởi vì sợ khi mê mà rơi rớt ở đâu nhân viên phải đền thì rắc rối, cũng đã có lần bị vu oan và phải đền tiền, nhưng cái vòng cẩm thạch không tháo ra được thì có nhất thiết phải đập vỡ ra không?

Chuyện tiếp theo là hôm tôi lên phòng mổ có 1 ông già chừng 70 tuổi bị tai nạn, cái cáng thì nằm ngay dưới đất, cạnh đường đi, mọi người đi lại lê dép lẹt phẹt ngay ngang mặt ông, tôi mới nói mấy em cáng để ông lên trên cái xe đẩy.

Tôi hỏi này. Nếu ông già đó là cha của bạn thì bạn có đau lòng không, có sốt ruột không khi bạn để ông nằm trên cái cáng ngay dưới đất, trong khi có giường trống? Bạn lê dép là bụi bay vào, đâu phải bụi mù mịt mới là bụi? Lúc ấy chỉ đơn giản tôi nghĩ ông già ấy là bố tôi, thế thôi. Là bố tôi thì phải nằm trên giường, không thể nằm dưới đất như vậy, mặc dù là có nằm cáng.

Vấn đề này cũng có thể các em nó không cố ý mà là do không nhìn ra mà thôi, cho nên trách nhiệm của các BS lớn thì phải nhắc nhở, BS lớn là người đã từng trải qua sai lầm cho nên không để các em tiếp tục cái sai lầm của mình nữa cả về chuyên môn, kinh nghiệm sống, chuyện đời và chuyện nghề.

BS lớn mà không nói mà BS nhỏ bị đánh là lỗi của BS lớn phần nhiều, còn nói mà không sửa thì bị đánh là lỗi của BS nhỏ, người nhà bệnh nhân hiểu lầm, đánh lộn là lỗi của người nhà bệnh nhân, lỗi của giáo dục và lỗi của toàn xã hội đã làm cho họ mất lòng tin để sinh ra bạo lực như vậy. Trong đó có lỗi của ông nào nữa thì ra đây nhận ....;)

Đó, cho nên hãy nhìn lại mình đi, đừng có a dua bầy đàn mà đi nhắn tin khủng bố cả vợ nhà báo là thái độ rất hèn. Tôi đã đọc bài báo đó, không có gì mà đến nỗi các bạn nhảy dựng lên để chửi bới người ta như vậy cả.

Hãy coi nghề y như một cái nghề đặc biệt, đừng có comment rằng " mong cho nó chết khi trên đường đến bệnh viện" , BS nói vậy thì tôi hỏi bạn, họ lấy cái gì để tin vào cái từ tâm của bạn?

Tôi phải bảo vệ đồng nghiệp của tôi nhưng với điều kiện các bạn phải đúng, không thể hành xử như status trên FB cô Hoàng Xuân vừa rồi, tôi không ủng hộ các bạn hành xử kiểu đó.

Hãy đặt mình vào vị trí của bệnh nhân, hãy làm đúng thầy thuốc như mẹ hiền, hãy thương họ như chính người nhà của mình ấy, như lời thề mà đã hô rất vang ngày ra trường ấy, đừng có thề rồi quên.

Các bạn đừng có nói là tôi xạo hoặc như bạn tôi nói " bà tốt quá thì lên chùa mà ở đi".

Các bạn hãy một lần ngồi vào vị trí bệnh nhân và người nhà thì các bạn sẽ hiểu, muốn người ta đối xử với mình ra sao thì hãy đối xử với người khác y như thế, ai cũng là người cả. Đơn giản vậy thôi. Dễ lắm, cứ thử đi.

Mấy cô hộ sinh đưa con đi nằm viện về mới nói " đi viện mới thấm cái vị trí người nhà", nó như thế đó.

Hãy soi gương lại đi, nhiều BS , y tá còn lanh lùng và vô cảm lắm.

Các bạn mà ném đá tôi là tôi sẽ nói tiếp đấy ;)
Cái dép trong phòng mổ, phòng đẻ chỉ đi lại trong khu vực ấy, ra ngoài họ phải thay dép khác. Câu nói đó phải là: Anh không được đi dép ở ngoài vào đây mới đúng. Bác sĩ khu khác đến cũng phải thay như thế.
 

Traubotube

Xe container
Biển số
OF-546995
Ngày cấp bằng
22/12/17
Số km
5,234
Động cơ
201,771 Mã lực
Traubotube: Cụ ợ, bác sỹ người ta tư vấn thế nào để đc hưởng bảo hiểm thì có gì sai đâu ạ? Cụ không muốn khám bảo hiểm thì cụ trả lời, nhà cháu không dùng bảo hiểm là xong đúng ko ạ?
Mợ nói thế em k phục.
Em đưa vk em đi khám,40 độ và có thai trong bụng. Mợ cũng là phụ nữ. Nếu như mợ rơi vào trường hợp đó. Bác sỹ khuyên mợ về để mai đi khám. Mợ có suy nghĩ gì k?
TraubotubeCòn về việc buổi đêm viện để bao lâu lấy máu xét nghiệm 1 lần và bao lâu cho ra kết quả 1 lần thì có nguyên tắc của từng viện. Với TH cấp cứu thì nhanh hơn cụ ạ. Giống kiểu cụ đi xe bus thì có lắc lư, chen chúc đợi chờ, đi xe taxi riêng thì người ta phục vụ riêng cụ. Em lại kể lại TH bạn em đang học thạc sỹ ngành y ở nc ngoài, ở VN thì nó làm bệnh viện chợ rẫy. Thế mà khi nghi có thai ngoài dạ con, nó phải chờ 3 tuần mới tới lượt xét nghiệm, vẫn phải chịu chờ đó thôi. Nó ở Úc cụ nhé.
Nói túm lại, cụ ko ở trong ngành cụ ko thấu, cụ nghĩ cắt cử bao nhiêu nhân viên y tế trực đêm cho đủ để họ làm việc nhanh và bệnh nhân ko phải chờ đợi?
Vấn đề để mn phải chờ rất rất lâu mới được lấy máu em tạm k bàn đến. Vì cứ như mợ nói đi,nhân viên k đủ.
Nhưng kết quả xét nghiệm của vk em là đã có,đã xong từ rất lâu. Xong từ 23h cơ. Nhưng vì trục trặc vì ABC XYZ gì đó nên k trả cho bệnh nhân. Trong khi bệnh nhân nhà thì gần,tình trạng ốm sốt và cái quan trọng nhất LÀ TÂM LÝ LO LẮNG KHI CHƯA RÕ BỆNH GÌ. Bác sỹ thì nằm nghỉ ngơi trong phòng trực (cái này em biết bs sai, nhưng họ cũng là con người nên phải nghỉ ngơi...) vk em thì co ro trên ghế sắt lạnh lẽo. Mà kết quả thì có, có nhưng k nhận, k báo cho người bệnh. CÁI NÀY EM QUY VÀO TẮC TRÁCH. ĐÂY LÀ CÓ KẾT QUẢ, CÓ THÔNG BÁO NHIỀU LẦN NHƯNG K TRẢ KẾT QUẢ CHO BỆNH NHÂN.
Trong ngành y em cũng quen nhiều, lớn rồi, nên em cũng hiểu vị trí, vai trò của mọi người,trong viện mà em đưa vk em đi khám, em cũng có người quen, nhưng đêm hôm với chưa biết ntn em cũng k muốn làm phiền. Trừ khi có việc lớn em mới phải nhờ đến. Còn không mình cứ đi khám như thông thường thôi.
 

matran241091

Xe điện
Biển số
OF-57194
Ngày cấp bằng
19/2/10
Số km
2,778
Động cơ
466,063 Mã lực
Mợ nói thế em k phục.
Em đưa vk em đi khám,40 độ và có thai trong bụng. Mợ cũng là phụ nữ. Nếu như mợ rơi vào trường hợp đó. Bác sỹ khuyên mợ về để mai đi khám. Mợ có suy nghĩ gì k?

Vấn đề để mn phải chờ rất rất lâu mới được lấy máu em tạm k bàn đến. Vì cứ như mợ nói đi,nhân viên k đủ.
Nhưng kết quả xét nghiệm của vk em là đã có,đã xong từ rất lâu. Xong từ 23h cơ. Nhưng vì trục trặc vì ABC XYZ gì đó nên k trả cho bệnh nhân. Trong khi bệnh nhân nhà thì gần,tình trạng ốm sốt và cái quan trọng nhất LÀ TÂM LÝ LO LẮNG KHI CHƯA RÕ BỆNH GÌ. Bác sỹ thì nằm nghỉ ngơi trong phòng trực (cái này em biết bs sai, nhưng họ cũng là con người nên phải nghỉ ngơi...) vk em thì co ro trên ghế sắt lạnh lẽo. Mà kết quả thì có, có nhưng k nhận, k báo cho người bệnh. CÁI NÀY EM QUY VÀO TẮC TRÁCH. ĐÂY LÀ CÓ KẾT QUẢ, CÓ THÔNG BÁO NHIỀU LẦN NHƯNG K TRẢ KẾT QUẢ CHO BỆNH NHÂN.
Trong ngành y em cũng quen nhiều, lớn rồi, nên em cũng hiểu vị trí, vai trò của mọi người,trong viện mà em đưa vk em đi khám, em cũng có người quen, nhưng đêm hôm với chưa biết ntn em cũng k muốn làm phiền. Trừ khi có việc lớn em mới phải nhờ đến. Còn không mình cứ đi khám như thông thường thôi.
Cụ buồn cười
Họ làm đúng quy trình
Chứ cụ cứ muốn tình cảm
Tình cảm thì họ có được thêm tiền không
Tình cảm 1 người thì được chứ 100 nguoi ai rảnh mà làm
Cụ bố thí 1 người còn được chứ cụ có tiền bố thí cho 100 người không
 

echnikj

Xe container
Biển số
OF-448979
Ngày cấp bằng
28/8/16
Số km
6,407
Động cơ
259,408 Mã lực
Nơi ở
Ngay đây
Ếch có tin người dễ thương như Mưa cũng từng muốn đấm vào mặt 1 "thằng bác sỹ" chưa?
Nếu như người đó làm láo thì "muốn" cũng là theo tâm sinh lý :))
Qua đây em xin có mấy phân tích trình các cụ mợ ngoài ngành:
Có tâm trong nghề thì mới theo đc nghề, chị khoa Sản đưa ra vài ví dụ không ổn:
Em bê nguyên xi từ Fb Nhàn Lê về đây hầu các cụ:
Hôm nay định không viết gì nhưng đọc status mà cô Hoang Xuan tag vào thì lại phải lên tiếng, nó khổ thế đấy ;)
Tôi khẳng định lại lần nữa, tôi là BS, tôi làm lâm sàng, tôi tiếp xúc với bệnh nhân hàng ngày nên tôi hiểu, rất hiểu. Tôi đồng cảm với BS và thông cảm với bệnh nhân của mình.

Tôi đồng ý với ý kiến rằng “ không ai chủ động để vào bệnh viện đánh BS cả” đúng thế.

Tôi rất ghét kiểu bao biện, sai mà không bao giờ dám nhận lỗi.

Vẫn biết là nhiều khi BS bị oan nhưng nguyên nhân sâu xa của nó là do bệnh nhân mất lòng tin, mất lòng tin là mất hết, tôi đã nói rồi. Các bạn thấy đấy, 2 cái ngành y và ngành giáo dục với bao nhiêu vụ lùm xùm như vậy thì hỏi người dân họ tin vào đâu?

Thuốc giả, bằng giả, người giả, cái gì cũng giả. Một bên thì liên quan đến giáo dục, dạy không ra dạy toàn đạo văn làm cho tâm hồn thế hệ trẻ trở nên méo mó, thui chột.

Còn ngành y, tôi nói thật đồng nghiệp nhiều khi còn chẳng tin nhau thì bệnh nhân lấy cái gì mà tin? Tôi cũng từng to tiếng với đồng nghiệp rất nhiều lần, anh chị nào theo dõi facebook của tôi thì còn nhớ vụ việc em bé sơ sinh 37 tiếng nó không ị được, tôi dẫn đến khám thì đòi phải có giấy mời hội chẩn thì mới khám, tôi đưa về khoa tôi, lấy cái tampon ngoáy vào lỗ đít nó ỉa cả đống, thấy không? Chỉ một việc nhỏ đó thôi cũng thể hiện cái sự vô cảm gây nên bất bình.

Người bệnh bao giờ cũng ở vào thế yếu, nếu cứ tận tình mà cứu chữa tôi tin không có mấy ai trách ngược mình đâu, những người trách chẳng qua là họ hiểu lầm mà thôi, hiểu lầm thì nguyên nhân sâu xa là mất lòng tin cho nên bệnh nhân chết vì bệnh không chữa được cũng không ai tin mà họ lại cho là BS không hết mình. Cho nên nếu cả cái xã hội này còn dối trá khắp nơi thì riêng ngành y, riêng y bác sĩ cũng không đủ khả năng để xây dựng lại lòng tin, phá thì dễ chứ xây nó khó lắm lắm.

Tuy nhiên dù khó đi nữa thì mỗi người chúng ta hãy cóp nhặt từng hạt cát mà xây lại. Có đi rồi sẽ đến, nát lắm rồi.

Tôi chỉ lấy cái ví dụ nhỏ như thế này để các anh chị thấy: Ở khoa thì dép đi trong phòng bị thiếu, cho nên nhân viên đi thôi, còn bệnh nhân thì đi chân đất, tôi rất bất bình về việc này, bởi chân ai cũng là chân, không lẽ chân nhân viên y tế quý hơn chân người khác? Nhưng dép mua bao nhiêu cũng mất, không biết nó đi đâu, nhân viên tự bỏ tiền ra mua dép, giữ như giữ mả tổ mà cuối cùng cũng vẫn mất, đẹp cũng mất mà xấu cũng mất. Thế nên dép thiếu trầm trọng.

Một buổi tối tôi đi trực có một anh xăm trổ đầy mình đưa vợ đi đẻ, anh này đi dép tổ ong của nhân viên, cô hộ sinh bảo là “ anh không được đi dép”

Anh người nhà bệnh nhân đáp lại “ thế sao chị đi được mà tôi lại không được đi?”

Cô hộ sinh “ anh bỏ ra đi, đã vào đây là không được cãi”

Tôi vội xin lỗi và kéo cô ấy vào trong “ em coi chừng cái miệng của em nhé, ông đó nói đúng đó, sao em đi được mà lại không cho người ta đi, trong khi dép để không? Em coi chừng hàm răng của em, giữ nó lại để còn ăn cháo” ( xin lỗi thấy bực quá vì sự vô lý)

Một hôm khác, có cái giường trống, người nhà mệt quá nên giữa đêm họ nằm nghỉ thì cô hộ sinh ( cô khác) đuổi ra “ anh này, anh dậy đi, sao lại đi chiếm giường của người ta?” Tôi bực lắm mà không lẽ suốt ngày đi mắng chửi đồng nghiệp của mình? Tôi bảo “ anh cứ nằm đi, giường đó tôi mua rồi đó, chẳng việc gì anh phải dậy cả, cứ nằm đi, khi nào có bệnh nhân cấp cứu thì tôi sẽ kêu anh dậy, nằm đi cho đỡ mệt”

Một lần nữa người nhà họ sạc điện thoại vì hết pin, cô hộ sinh bảo : anh không được sạc.

Tôi cũng bực, nên mới nói : anh cứ sạc đi, kệ ai nói thì nói, nếu họ rút ra thì anh gọi tôi, cứ sạc thoải mái. ( hết pin không cho sạc thì không lẽ chạy chục cây số về nhà sạc? Nhân viên vẫn sạc ầm ầm đó thôi, không lẽ người nhà sạc thì nổ, nhân viên sạc thì miễn cháy nổ?).

Lần nữa là bệnh nhân đi mổ, có cái vòng cẩm thạch thì cô bệnh nhân không tháo ra được, cô hộ sinh rất cứng nhắc bắt bệnh nhân đập ra bởi vì nguyên tắc là vào phòng mổ phải cởi bỏ hết bởi vì sợ khi mê mà rơi rớt ở đâu nhân viên phải đền thì rắc rối, cũng đã có lần bị vu oan và phải đền tiền, nhưng cái vòng cẩm thạch không tháo ra được thì có nhất thiết phải đập vỡ ra không?

Chuyện tiếp theo là hôm tôi lên phòng mổ có 1 ông già chừng 70 tuổi bị tai nạn, cái cáng thì nằm ngay dưới đất, cạnh đường đi, mọi người đi lại lê dép lẹt phẹt ngay ngang mặt ông, tôi mới nói mấy em cáng để ông lên trên cái xe đẩy.

Tôi hỏi này. Nếu ông già đó là cha của bạn thì bạn có đau lòng không, có sốt ruột không khi bạn để ông nằm trên cái cáng ngay dưới đất, trong khi có giường trống? Bạn lê dép là bụi bay vào, đâu phải bụi mù mịt mới là bụi? Lúc ấy chỉ đơn giản tôi nghĩ ông già ấy là bố tôi, thế thôi. Là bố tôi thì phải nằm trên giường, không thể nằm dưới đất như vậy, mặc dù là có nằm cáng.

Vấn đề này cũng có thể các em nó không cố ý mà là do không nhìn ra mà thôi, cho nên trách nhiệm của các BS lớn thì phải nhắc nhở, BS lớn là người đã từng trải qua sai lầm cho nên không để các em tiếp tục cái sai lầm của mình nữa cả về chuyên môn, kinh nghiệm sống, chuyện đời và chuyện nghề.

BS lớn mà không nói mà BS nhỏ bị đánh là lỗi của BS lớn phần nhiều, còn nói mà không sửa thì bị đánh là lỗi của BS nhỏ, người nhà bệnh nhân hiểu lầm, đánh lộn là lỗi của người nhà bệnh nhân, lỗi của giáo dục và lỗi của toàn xã hội đã làm cho họ mất lòng tin để sinh ra bạo lực như vậy. Trong đó có lỗi của ông nào nữa thì ra đây nhận ....;)

Đó, cho nên hãy nhìn lại mình đi, đừng có a dua bầy đàn mà đi nhắn tin khủng bố cả vợ nhà báo là thái độ rất hèn. Tôi đã đọc bài báo đó, không có gì mà đến nỗi các bạn nhảy dựng lên để chửi bới người ta như vậy cả.

Hãy coi nghề y như một cái nghề đặc biệt, đừng có comment rằng " mong cho nó chết khi trên đường đến bệnh viện" , BS nói vậy thì tôi hỏi bạn, họ lấy cái gì để tin vào cái từ tâm của bạn?

Tôi phải bảo vệ đồng nghiệp của tôi nhưng với điều kiện các bạn phải đúng, không thể hành xử như status trên FB cô Hoàng Xuân vừa rồi, tôi không ủng hộ các bạn hành xử kiểu đó.

Hãy đặt mình vào vị trí của bệnh nhân, hãy làm đúng thầy thuốc như mẹ hiền, hãy thương họ như chính người nhà của mình ấy, như lời thề mà đã hô rất vang ngày ra trường ấy, đừng có thề rồi quên.

Các bạn đừng có nói là tôi xạo hoặc như bạn tôi nói " bà tốt quá thì lên chùa mà ở đi".

Các bạn hãy một lần ngồi vào vị trí bệnh nhân và người nhà thì các bạn sẽ hiểu, muốn người ta đối xử với mình ra sao thì hãy đối xử với người khác y như thế, ai cũng là người cả. Đơn giản vậy thôi. Dễ lắm, cứ thử đi.

Mấy cô hộ sinh đưa con đi nằm viện về mới nói " đi viện mới thấm cái vị trí người nhà", nó như thế đó.

Hãy soi gương lại đi, nhiều BS , y tá còn lanh lùng và vô cảm lắm.

Các bạn mà ném đá tôi là tôi sẽ nói tiếp đấy ;)
Đầu tiên là việc mời hội chẩn:
Ngành Y yêu cầu chính xác và chuẩn về giấy tờ, cụ thể là hồ sơ bệnh án và các giấy tờ liên quan luôn kè kè bên cạnh bác sỹ, thế mà chị kia vác bệnh nhi bé tý đi mà không mang giấy tờ là không chấp nhận đc, những cái giấy đó luôn có sẵn cả mớ ở phòng hành chính, khám bệnh mà không có giấy tờ là rủi ro rất lớn cho người bệnh dễ chẩn đoán sai (chứ chưa nói đến là nhầm lẫn). Còn cấp cứu cần hỗ trợ ngay thì sao: đồng nghiệp sẵn sàng hỗ trợ sau đó phải mang ngay hồ sơ đến để hoàn thiện, em bé chưa ỉa đc cả ngày rồi chứ ko phải khẩn cấp mà ko chịu mang giấy.
Còn dép thì sao, sao lại hay mất, sao nhân viên phải bỏ tiền túi ra để mua. Bệnh nhân và người nhà thì phần lớn là có ý thức, nhưng 1 số nhỏ là vô ý thức, thấy ko ai để ý là xỏ đi, họ có biết ai lấy đâu mà sợ :)) vì ko đủ dép dùng và cũng ko quản lý đc nên người bệnh phải thiệt thòi ko có dép.
Chuyện cắm sạc, nổ gì mà nổ, chị này nhét *** vào mồm người khác, ở bệnh viện thì thường 2 nơi có ổ cắm là phòng bệnh nhân và phòng làm việc của riêng các nhân viên cơ quan, chỗ chị này nhắc chắc là phòng làm việc của nhân viên. Các cụ có muốn phòng riêng của mình ai thích mang đt vào cắm thì cắm ko, sạc của mình người lạ nào thích dùng thì dùng ko, trong khi trong bệnh viện luôn có lũ trộm rình rập (trộm thật, nghĩa đen đó ạ) đương nhiên người đó danh tính rõ ràng, đc chị nhân viên nào đó bảo lãnh, có lời hỏi trước thì ok, ai mà nhờ em thì em ok nhưng em dặn : cắm đt ở đó thì mất tự chịu nhé, chớ kêu ca :D
Còn việc giường bệnh hậu phẫu thì em thấy có cụ khác phân tích rồi.
 

tindt

Xe tăng
Biển số
OF-413147
Ngày cấp bằng
28/3/16
Số km
1,745
Động cơ
235,964 Mã lực
Tuổi
58
Nơi ở
Gia Lâm
Mợ nói thế em k phục.
Em đưa vk em đi khám,40 độ và có thai trong bụng. Mợ cũng là phụ nữ. Nếu như mợ rơi vào trường hợp đó. Bác sỹ khuyên mợ về để mai đi khám. Mợ có suy nghĩ gì k?

Vấn đề để mn phải chờ rất rất lâu mới được lấy máu em tạm k bàn đến. Vì cứ như mợ nói đi,nhân viên k đủ.
Nhưng kết quả xét nghiệm của vk em là đã có,đã xong từ rất lâu. Xong từ 23h cơ. Nhưng vì trục trặc vì ABC XYZ gì đó nên k trả cho bệnh nhân. Trong khi bệnh nhân nhà thì gần,tình trạng ốm sốt và cái quan trọng nhất LÀ TÂM LÝ LO LẮNG KHI CHƯA RÕ BỆNH GÌ. Bác sỹ thì nằm nghỉ ngơi trong phòng trực (cái này em biết bs sai, nhưng họ cũng là con người nên phải nghỉ ngơi...) vk em thì co ro trên ghế sắt lạnh lẽo. Mà kết quả thì có, có nhưng k nhận, k báo cho người bệnh. CÁI NÀY EM QUY VÀO TẮC TRÁCH. ĐÂY LÀ CÓ KẾT QUẢ, CÓ THÔNG BÁO NHIỀU LẦN NHƯNG K TRẢ KẾT QUẢ CHO BỆNH NHÂN.
Trong ngành y em cũng quen nhiều, lớn rồi, nên em cũng hiểu vị trí, vai trò của mọi người,trong viện mà em đưa vk em đi khám, em cũng có người quen, nhưng đêm hôm với chưa biết ntn em cũng k muốn làm phiền. Trừ khi có việc lớn em mới phải nhờ đến. Còn không mình cứ đi khám như thông thường thôi.
Nếu sự việc đúng như cụ nói thì quá đáng trách. Tôi cũng là bs.
 

linhtam9

Xe buýt
Biển số
OF-191560
Ngày cấp bằng
26/4/13
Số km
763
Động cơ
334,780 Mã lực
ủng hộ cụ. nhà em cũng nhiều lần đi viện rồi nên em cũng thấy. lòng tin đặt cho bác sĩ nó như sợi tóc trên mũi kiếm vậy.
chuyện BS bị đánh em thấy đa phần do bác sỹ. họ coi thường mạng của bệnh nhân. họ kg có chút gì gọi là tâm làm thầy thuốc. họ bị đánh em kg thấy sai.
còn những BS họ có tâm họ kg bao giờ bị đánh, họ còn được BN cảm ơn rất nhiều...
em kg bao biện vì nhà em cũng làm như thế. vào viện mà người nhà mình đc bác sĩ quan tâm chăm sóc tốt. đến khi về nhà em dều qua cảm ơn. tết hay lễ rảnh là qua nhà BS chơi. nếu họ kg tốt em nghĩ chả đời nào em qua. em trả tiền xong là xong. còn lâu mới có chuyện đến chơi đến thăm
- Theo cụ thì xã hội nên giải quyết tất cả các vấn đề bằng bạo lực hả cụ, thế cụ vi phạm luật giao thông, csgt nó đấm thẳng vào mặt vì cụ sai là việc nên làm à?
- Vì XH có những thành phần như cụ, suy nghĩ như cụ nên thằng nghiện mãn thanh, xăm trổ dùng bạo lực để giải quyết vấn đề vẫn được 1 bộ phận ủng hộ. Lời khuyên cho những người như cụ là nên vào viện tư, nó sẽ đáp ứng hết những yêu cầu của các cụ, nhưng em không biết vì lí do gì các bộ phần này không bao giờ chịu vào cả :)
 

blackseal

Xe tải
Biển số
OF-45407
Ngày cấp bằng
4/9/09
Số km
385
Động cơ
466,193 Mã lực
- Theo cụ thì xã hội nên giải quyết tất cả các vấn đề bằng bạo lực hả cụ, thế cụ vi phạm luật giao thông, csgt nó đấm thẳng vào mặt vì cụ sai là việc nên làm à?
- Vì XH có những thành phần như cụ, suy nghĩ như cụ nên thằng nghiện mãn thanh, xăm trổ dùng bạo lực để giải quyết vấn đề vẫn được 1 bộ phận ủng hộ. Lời khuyên cho những người như cụ là nên vào viện tư, nó sẽ đáp ứng hết những yêu cầu của các cụ, nhưng em không biết vì lí do gì các bộ phần này không bao giờ chịu vào cả :)
đúng ah. có những thứ cần giải quết bằng bạo lực. còn chuyện bv tư thì theo em. sẽ có những bệnh mà viện tư họ kg làm được ah. chắc là cụ chưa bị nên cụ khuyên theo kiểu giáo lý. chứ cụ mà biết BS họ thờ ơ với người thân nhà cụ. cụ sẽ nói khác ah.
em kg khuyên đánh nhau. mà thực tế 90% vào viện kg ai nghĩ tới chuyện đánh nhau. đánh nhau là xảy ra sau khi họ kg còn chịu đc các bác sỹ ở đó họ hành tỏi thôi ạ.
còn nữa, cụ nên xem lại. số người bị bác sĩ hành tỏi lớn hơn rất nhiều lần số bác sĩ bị ăn đòn. trường hợp BS ăn đòn là cá biệt nhé
 

echnikj

Xe container
Biển số
OF-448979
Ngày cấp bằng
28/8/16
Số km
6,407
Động cơ
259,408 Mã lực
Nơi ở
Ngay đây
Em bê nguyên xi từ Fb Nhàn Lê về đây hầu các cụ:
Hôm nay định không viết gì nhưng đọc status mà cô Hoang Xuan tag vào thì lại phải lên tiếng, nó khổ thế đấy ;)
Tôi khẳng định lại lần nữa, tôi là BS, tôi làm lâm sàng, tôi tiếp xúc với bệnh nhân hàng ngày nên tôi hiểu, rất hiểu. Tôi đồng cảm với BS và thông cảm với bệnh nhân của mình.

Tôi đồng ý với ý kiến rằng “ không ai chủ động để vào bệnh viện đánh BS cả” đúng thế.

Tôi rất ghét kiểu bao biện, sai mà không bao giờ dám nhận lỗi.

Vẫn biết là nhiều khi BS bị oan nhưng nguyên nhân sâu xa của nó là do bệnh nhân mất lòng tin, mất lòng tin là mất hết, tôi đã nói rồi. Các bạn thấy đấy, 2 cái ngành y và ngành giáo dục với bao nhiêu vụ lùm xùm như vậy thì hỏi người dân họ tin vào đâu?

Thuốc giả, bằng giả, người giả, cái gì cũng giả. Một bên thì liên quan đến giáo dục, dạy không ra dạy toàn đạo văn làm cho tâm hồn thế hệ trẻ trở nên méo mó, thui chột.

Còn ngành y, tôi nói thật đồng nghiệp nhiều khi còn chẳng tin nhau thì bệnh nhân lấy cái gì mà tin? Tôi cũng từng to tiếng với đồng nghiệp rất nhiều lần, anh chị nào theo dõi facebook của tôi thì còn nhớ vụ việc em bé sơ sinh 37 tiếng nó không ị được, tôi dẫn đến khám thì đòi phải có giấy mời hội chẩn thì mới khám, tôi đưa về khoa tôi, lấy cái tampon ngoáy vào lỗ đít nó ỉa cả đống, thấy không? Chỉ một việc nhỏ đó thôi cũng thể hiện cái sự vô cảm gây nên bất bình.

Người bệnh bao giờ cũng ở vào thế yếu, nếu cứ tận tình mà cứu chữa tôi tin không có mấy ai trách ngược mình đâu, những người trách chẳng qua là họ hiểu lầm mà thôi, hiểu lầm thì nguyên nhân sâu xa là mất lòng tin cho nên bệnh nhân chết vì bệnh không chữa được cũng không ai tin mà họ lại cho là BS không hết mình. Cho nên nếu cả cái xã hội này còn dối trá khắp nơi thì riêng ngành y, riêng y bác sĩ cũng không đủ khả năng để xây dựng lại lòng tin, phá thì dễ chứ xây nó khó lắm lắm.

Tuy nhiên dù khó đi nữa thì mỗi người chúng ta hãy cóp nhặt từng hạt cát mà xây lại. Có đi rồi sẽ đến, nát lắm rồi.

Tôi chỉ lấy cái ví dụ nhỏ như thế này để các anh chị thấy: Ở khoa thì dép đi trong phòng bị thiếu, cho nên nhân viên đi thôi, còn bệnh nhân thì đi chân đất, tôi rất bất bình về việc này, bởi chân ai cũng là chân, không lẽ chân nhân viên y tế quý hơn chân người khác? Nhưng dép mua bao nhiêu cũng mất, không biết nó đi đâu, nhân viên tự bỏ tiền ra mua dép, giữ như giữ mả tổ mà cuối cùng cũng vẫn mất, đẹp cũng mất mà xấu cũng mất. Thế nên dép thiếu trầm trọng.

Một buổi tối tôi đi trực có một anh xăm trổ đầy mình đưa vợ đi đẻ, anh này đi dép tổ ong của nhân viên, cô hộ sinh bảo là “ anh không được đi dép”

Anh người nhà bệnh nhân đáp lại “ thế sao chị đi được mà tôi lại không được đi?”

Cô hộ sinh “ anh bỏ ra đi, đã vào đây là không được cãi”

Tôi vội xin lỗi và kéo cô ấy vào trong “ em coi chừng cái miệng của em nhé, ông đó nói đúng đó, sao em đi được mà lại không cho người ta đi, trong khi dép để không? Em coi chừng hàm răng của em, giữ nó lại để còn ăn cháo” ( xin lỗi thấy bực quá vì sự vô lý)

Một hôm khác, có cái giường trống, người nhà mệt quá nên giữa đêm họ nằm nghỉ thì cô hộ sinh ( cô khác) đuổi ra “ anh này, anh dậy đi, sao lại đi chiếm giường của người ta?” Tôi bực lắm mà không lẽ suốt ngày đi mắng chửi đồng nghiệp của mình? Tôi bảo “ anh cứ nằm đi, giường đó tôi mua rồi đó, chẳng việc gì anh phải dậy cả, cứ nằm đi, khi nào có bệnh nhân cấp cứu thì tôi sẽ kêu anh dậy, nằm đi cho đỡ mệt”

Một lần nữa người nhà họ sạc điện thoại vì hết pin, cô hộ sinh bảo : anh không được sạc.

Tôi cũng bực, nên mới nói : anh cứ sạc đi, kệ ai nói thì nói, nếu họ rút ra thì anh gọi tôi, cứ sạc thoải mái. ( hết pin không cho sạc thì không lẽ chạy chục cây số về nhà sạc? Nhân viên vẫn sạc ầm ầm đó thôi, không lẽ người nhà sạc thì nổ, nhân viên sạc thì miễn cháy nổ?).

Lần nữa là bệnh nhân đi mổ, có cái vòng cẩm thạch thì cô bệnh nhân không tháo ra được, cô hộ sinh rất cứng nhắc bắt bệnh nhân đập ra bởi vì nguyên tắc là vào phòng mổ phải cởi bỏ hết bởi vì sợ khi mê mà rơi rớt ở đâu nhân viên phải đền thì rắc rối, cũng đã có lần bị vu oan và phải đền tiền, nhưng cái vòng cẩm thạch không tháo ra được thì có nhất thiết phải đập vỡ ra không?

Chuyện tiếp theo là hôm tôi lên phòng mổ có 1 ông già chừng 70 tuổi bị tai nạn, cái cáng thì nằm ngay dưới đất, cạnh đường đi, mọi người đi lại lê dép lẹt phẹt ngay ngang mặt ông, tôi mới nói mấy em cáng để ông lên trên cái xe đẩy.

Tôi hỏi này. Nếu ông già đó là cha của bạn thì bạn có đau lòng không, có sốt ruột không khi bạn để ông nằm trên cái cáng ngay dưới đất, trong khi có giường trống? Bạn lê dép là bụi bay vào, đâu phải bụi mù mịt mới là bụi? Lúc ấy chỉ đơn giản tôi nghĩ ông già ấy là bố tôi, thế thôi. Là bố tôi thì phải nằm trên giường, không thể nằm dưới đất như vậy, mặc dù là có nằm cáng.

Vấn đề này cũng có thể các em nó không cố ý mà là do không nhìn ra mà thôi, cho nên trách nhiệm của các BS lớn thì phải nhắc nhở, BS lớn là người đã từng trải qua sai lầm cho nên không để các em tiếp tục cái sai lầm của mình nữa cả về chuyên môn, kinh nghiệm sống, chuyện đời và chuyện nghề.

BS lớn mà không nói mà BS nhỏ bị đánh là lỗi của BS lớn phần nhiều, còn nói mà không sửa thì bị đánh là lỗi của BS nhỏ, người nhà bệnh nhân hiểu lầm, đánh lộn là lỗi của người nhà bệnh nhân, lỗi của giáo dục và lỗi của toàn xã hội đã làm cho họ mất lòng tin để sinh ra bạo lực như vậy. Trong đó có lỗi của ông nào nữa thì ra đây nhận ....;)

Đó, cho nên hãy nhìn lại mình đi, đừng có a dua bầy đàn mà đi nhắn tin khủng bố cả vợ nhà báo là thái độ rất hèn. Tôi đã đọc bài báo đó, không có gì mà đến nỗi các bạn nhảy dựng lên để chửi bới người ta như vậy cả.

Hãy coi nghề y như một cái nghề đặc biệt, đừng có comment rằng " mong cho nó chết khi trên đường đến bệnh viện" , BS nói vậy thì tôi hỏi bạn, họ lấy cái gì để tin vào cái từ tâm của bạn?

Tôi phải bảo vệ đồng nghiệp của tôi nhưng với điều kiện các bạn phải đúng, không thể hành xử như status trên FB cô Hoàng Xuân vừa rồi, tôi không ủng hộ các bạn hành xử kiểu đó.

Hãy đặt mình vào vị trí của bệnh nhân, hãy làm đúng thầy thuốc như mẹ hiền, hãy thương họ như chính người nhà của mình ấy, như lời thề mà đã hô rất vang ngày ra trường ấy, đừng có thề rồi quên.

Các bạn đừng có nói là tôi xạo hoặc như bạn tôi nói " bà tốt quá thì lên chùa mà ở đi".

Các bạn hãy một lần ngồi vào vị trí bệnh nhân và người nhà thì các bạn sẽ hiểu, muốn người ta đối xử với mình ra sao thì hãy đối xử với người khác y như thế, ai cũng là người cả. Đơn giản vậy thôi. Dễ lắm, cứ thử đi.

Mấy cô hộ sinh đưa con đi nằm viện về mới nói " đi viện mới thấm cái vị trí người nhà", nó như thế đó.

Hãy soi gương lại đi, nhiều BS , y tá còn lanh lùng và vô cảm lắm.

Các bạn mà ném đá tôi là tôi sẽ nói tiếp đấy ;)
Em phân tích tiếp các ví dụ của chị kia:
Chuyện trên phòng mổ có cáng đặt đất là chị này nhìn nhầm rồi :))
Bệnh nhân vào phòng mổ là từ khoa lâm sàng chuyển lên, nặng thì đẩy xe cáng, họ ko có cáng rời để đất đâu ạ, vì họ cũng ko đủ người để khênh cáng nặng chịch. Chị này nhìn nhầm ở phòng cấp cứu ngoại :))
Còn vòng cẩm thạch chị cũng ko hiểu hết, nếu ko tháo đc có thể ko tháo, nhưng phải giải thích kỹ với người nhà đây là vật trang sức cuối cùng trên người bệnh nhân, để sau họ ko đòi thêm "cái vòng vàng đeo trên cổ con tôi đâu" nhưng họ phải chấp nhận việc cái vòng đó có thể vỡ bất cứ lúc nào vì bệnh nhân mê mà vòng dễ vỡ khi có va chạm, ko đc đòi đền. Hơn nữa khi có cái vòng ở tay rất khó thao tác thủ thuật nhưng truyền dịch, đặt huyết áp xâm lấn và nhiều cái nữa phải làm trên bệnh nhân, nó cũng có thể tỳ làm tổn thuơng cho bệnh nhân (khi đã gây mê) tóm lại bỏ đc nó đi là tốt nhất :))
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top