Đi viện nó vô cùng lắm. Thôi thì may hơn khôn, chứ đau chân phải nó cưa nhầm chân trái thì khóc ra tiếng Mán
Bé nhà em bị đúng như trường hợp này.
Cháu nhảy cao (tập thể dục ở trường), ngã vỡ mắt cá chân. Vào chỗ bệnh viện tư Medicalab (ngày xưa nó ở cuối Trần Hưng Đạo, gần ga Hà Nội. Sau chụp phim, mua phiếu vào khám giáo sư (hồi đó là 100k/ 40k cho loại thường). Ông này (sau ký tên là Chuyên khoa cấp II, khám và nói : cháu bị rạn xương, quấn băng chun cố định, uống 1 số thuốc giảm đau, tuần sau đến khám lại.
Tuần sau, vợ chồng em mang cháu đến ông lang, ở Thợ Nhuộm (gần trường mẫu giáo 20/10). Sau khi xem phim bác ấy bảo : con nhà cô bị vỡ xương, phải đi tây y thôi. Nhẹ thì bó bột, nặng sẽ phải mổ đóng đinh.
Đưa vào Việt Đức, chỗ dịch vụ, cửa gần Hàng Bông. Sau khi khám, chụp phim, Thạc sĩ, bác sĩ tên Sơn chỉ định nắn chỉnh, bó bột. Sau khi bó bột, chụp lại phim, bác chụp phim bảo : như là chưa vào khớp, nhưng Thạc sĩ, bác sĩ Sơn đó vẫn cho về và viết cái giấy hẹn hôm sau sang cấp cứu Việt Đức (cái chỗ chuyên cấp cứu ) để kiểm tra. Hôm sau sang kia, bác sĩ hỏi vài câu, nhìn chân rồi cho về, viết giấy hẹn : 2 tuần nữa đến khám lại.
Hôm sau, thứ 2, em ko yên tâm, đưa phim đến gặp BS Toàn BV Việt Đức, bác ấy xem các phim xong, bảo : đưa ngay con bé đến. Vì mắt cá chân bị vỡ, nên hôm sau đã phải cắt bỏ bột, mổ, đóng 3 đinh cố định. Trùng hợp có 1 con bé, cũng bị như vậy, đến lúc tháo bột, vẫn không đi được, phải đến đó, mổ và đóng đinh.
Thái độ tất cả các BS (kể cả bên cấp cứu) nhẹ nhàng, lịch sự. Nhưng sự tập trung và khả năng chẩn đoán, phán bệnh thì rất có vấn đề.
Đi bệnh viện là phải có BS thân quen