[CCCĐ] Ba thế hệ đi Tây

dayaolang

Xe tăng
Biển số
OF-316424
Ngày cấp bằng
18/4/14
Số km
1,196
Động cơ
303,945 Mã lực
Nơi ở
đáy ao phía Nam làng Hà Lội
Trên đường về nhìn thấy khách sạn của ngài đương kim tổng thống đứng trơ trọi, lạnh lẽo tối om một góc. Em xin kể hầu các bác một câu chuyện khác trước rồi chuyện của vị đương kim tổng thống kể sau




Các bác nhìn xuống phía góc dưới bên phải của màn hình thấy dòng chữ Macy chứ ạ? Macy thì ai cũng biết là tập đoàn bán lẻ hàng đầu của Mỹ rồi. Nhưng câu chuyện ở đây là kể về người sáng lập ra nó, ông Strauss. Em cũng không định kể chuyện này, nhưng mấy hôm nay thấy mạng xã hội của VN chửi bới một chị là công an nhưng vô văn hoá, mạt sát xúc phạm người khác...nên em kể để thấy làm sao chúng ta phải trở thành những người văn minh. Những cái đó tiếc thay trong nhà trường không dạy mà họ toàn dạy những cái phù phiếm giáo điều...câu chuyện thực tế thì chẳng ai nói cả.
Em kể chuyện ra đây cũng chẳng phải để dạy đỗ ai, nhưng nó là một câu chuyện cảm động, và biết đâu khi chúng ta ngồi suy nghĩ, sống chậm lại sẽ thấy có nhiều điều có ích

Chúng ta đều biết con tàu Titanic bị chìm ngay trong chuyến đi đầu tiên của nó. Nhưng có thể nhiều người chưa biết trong lúc con tàu hấp hối anh hùng và kẻ hèn nhát luôn cùng xuất hiện. Họ đứng cạnh nhau trong cuộc thử thách như trong bóng tối và ánh sáng để làm nổi bật nhau lên. Trong vụ đắm tàu những con chuột to nhất bao giờ cũng bỏ chạy sớm nhất. Bruce Ismay, giám đốc điều hành của công ty White Star Line sau một hồi điên khùng gào xé đã lẳng lặng ngồi xuống giữa đám đàn bà và trẻ con trên xuồng cứu sinh. Ismay sống, nhưung danh tiếng của ông đã chết nhục nhã. Trong phiên toà xử vụ đắm tàu sau này, Ismay được trắng án, nhưng thẩm phán đã buộc tôi Ismay là "hèn nhát". Ismay rũ người xuống như đi ra pháp trường. Nhiều tháng sau, mỗi khi ngồi bên lò sưởi, tay nhâm nhi ly cognac. Chợt nghe lũ trẻ chạy qua cửa sổ hét lên "Thằng hèn". Hay vào một ngày đẹp trời, viên thư ký già vốn trọng lễ phép, giáp mặt ông ta ngoài đường không ngả mũ chào...Ismay thấy tiếc là không chết luôn đêm hôm ấy.
Đã hơn 100 năm trôi qua, khi đọc lại khúc ca bi tráng, không khỏi không bàng hoàng cảm phục tinh thần hiệp sĩ chân chính, tấm lòng cao cả của những anh hùng từ cao tới thấp, từ sang trongj tới bình dị và chúng ta không thể ngăn nổi những dòng nước mắt tiếc thương.
Số phận sắp đặt thật nghiệt ngã khi trên chuyến tàu định mệnh đó có cả 3 người giầu trong top 5 thế giới lúc bấy giờ. Đó là John Jacob Astor - tỷ phú bất động sản, Ben Guggenheim - tỷ phú ngành ngân hàng và Strauss - tỷ phú, người sáng lập cty bán lẻ Macy. Và cả ba cùng từ giã cõi đời như những vị anh hùng
Sau khi đưa vợ con lên xuồng cứu hộ, Astor đứng lên nhường chỗ cho một người phụ nữ không địa vị, tiền tài ở khoang hạng 3. Ông thực hiện quy tắc thiêng liêng muôn đời của biển cả "Phụ nữ và trẻ em xuống xuồng trước". Guggenheim không muốn chết khi không tươm tất, ông mặc vội bộ quần áo dạ đẹp nhất để chết như một quý ông. Những dòng chữ sau này được Guggenheim gửi cho vợ “Trên con tàu này, không có bất kỳ một phụ nữ nào vì anh cướp chỗ trên thuyền cứu hộ mà bị bỏ lại trên boong tàu. Anh sẽ không chết giống như một tên khốn, anh sẽ giống như một người đàn ông chân chính”
Còn Strauss, ông kiên quyết không lên xuồng dù được các thuỷ thủ mời xuống. Ông nói “Tôi sẽ không đi khi những người đàn ông khác còn đang ở lại”. Vợ ông khi ông giục lên thuyền bà kiên quyết không đi bà nói: “Bao nhiêu năm qua, anh đi đâu là em theo đến đó, em sẽ cùng anh đi đến bất cứ nơi nào mà anh muốn đi”
Hai ông bà dìu nhau ngồi xuống boong tàu sẵn sàng đón nhận cái chết không sợ hãi. Sau này ở New York người ta dựng tượng ông bà với dòng chữ “Tình yêu không thể nào bị nhấn chìm dù có nhiều nước biển đi nữa”. Ông bà trở thành biểu tượng của tấm lòng cao cả, của tình yêu sắt son không thể tách rời.
Nếu chúng ta chỉ nói về giới doanh nhân quý tộc mà không nói đến những con người bình dân quả là một thiếu sót. Một người cha bế hai con nhỏ xuống xuồng cứu sinh, trao chúng cho những người lạ. Nhoà đi trong nước mắt anh trở lại với đám đàn ông trên boong tàu. Và anh chết vô danh như một anh chàng nào đó, không để lại gì ngoài vài dòng chữ run rẩy nguệch ngoạc trên một tờ giấy cũ.
Xuồng đã đầy chỗ, một người phụ nữ chậm chân hốt hoảng. Một người lính pháo binh già vừa giải ngũ, bộ mặt đen sạm vì súng đạn. Anh có quyền được sống. Nhưng không, anh vội vàng đứng dậy "Thưa cô! mời cô ngồi đây". Người vợ mới cưới vội kéo tay anh. Nhưng không, gạt tay vợ trong nước mắt. Anh đã từng chiến đấu trong chiến tranh, nhưng ở đây, nơi cái sống và cái chết chỉ cách nhau khoảnh khắc. Anh đã trở thành người anh hùng chân chân chính và đã hy sinh cùng với hàng ngàn người đàn ông khác cho thần Poseidon.

Cách đây hơn 100 năm mà phương tây họ văn minh như thế, tôi cũng không hiểu họ được giáo dục như thế nào, họ học cái gì? nhưng nhân cách, danh dự con người luôn được đặt lên trên hết. Những người như Astor, Guggenheim, Strauss đều là những tỷ phú hàng đầu thế giới. Gia tài họ thừa sức mua 100 chiếc tàu Titanic. Nhưng họ chịu chết để danh dự không bị hoen bẩn. Còn chúng ta thì sao? có mấy đồng nhưng tự cho mình cái quyền được coi thường, được mạt sát người khác. Có mấy đồng mà đã hỏi "Mày biết tao là ai không?".... Xem ra khoảng cách tới văn minh vẫn còn xa lắm
Em đọc những dòng chữ này mà thấy rưng rưng. Muốn mời rượu cụ mà không mời được nữa. Cảm ơn cụ.
 

xelubabanh

Xe buýt
Biển số
OF-143651
Ngày cấp bằng
28/5/12
Số km
966
Động cơ
369,897 Mã lực
Còn chúng ta thì sao? có mấy đồng nhưng tự cho mình cái quyền được coi thường, được mạt sát người khác. Có mấy đồng mà đã hỏi "Mày biết tao là ai không?".... Xem ra khoảng cách tới văn minh vẫn còn xa lắm[/QUOTE]
Có lẽ đó là do cách giáo dục của chúng ta từ khi mở cửa đến giờ. Ngày trước các thày cô giáo cũng như các lớp lãnh đạo hầu hết đều là những tấm gương mẫu mực và học sinh bị ảnh hưởng bởi họ, nhưng từ khi đất nước bắt đầu hội nhập thì giá trị của đồng tiền lên ngôi và đi kèm đó là quyền lực được mua bằng tiền, cái này lên thì cái kia phải xuống dẫn đến chuyện như bây giờ. Một phần còn do chế độ ăn uống nữa ( toàn thích ăn cái bổ chim mà không thích ăn cái bổ não .....hehe ). Không phân biệt vùng miền đâu nhưng em thấy trò vỗ ngực " mày có biết tao là ai không ..." hay cào LOL ăn vạ kiểu " gái ngành " hầu như ......em không dám nói
 
Chỉnh sửa cuối:

anhkhoihn

Xe tăng
Biển số
OF-12222
Ngày cấp bằng
21/12/07
Số km
1,557
Động cơ
541,974 Mã lực
Còn chúng ta thì sao? có mấy đồng nhưng tự cho mình cái quyền được coi thường, được mạt sát người khác. Có mấy đồng mà đã hỏi "Mày biết tao là ai không?".... Xem ra khoảng cách tới văn minh vẫn còn xa lắm
Có lẽ đó là do cách giáo dục của chúng ta từ khi mở cửa đến giờ. Ngày trước các thày cô giáo cũng như các lớp lãnh đạo hầu hết đều là những tấm gương mẫu mực và học sinh bị ảnh hưởng bởi họ, nhưng từ khi đất nước bắt đầu hội nhập thì giá trị của đồng tiền lên ngôi và đi kèm đó là quyền lực được mua bằng tiền, cái này lên thì cái kia phải xuống dẫn đến chuyện như bây giờ. Một phần còn do chế độ ăn uống nữa ( toàn thích ăn cái bổ chim mà không thích ăn cái bổ não .....hehe ). Không phân biệt vùng miền đâu nhưng em thấy trò vỗ ngực " mày có biết tao là ai không ..." hay cào LOL ăn vạ kiểu " gái ngành " hầu như ......em không dám nói[/QUOTE]

Nếu nói do hội nhập mà người Việt xấu xí như hiện nay là không đúng vì chế độ tư bản đã phát triển vài trăm năm nhưng giá trị đạo đức con người đến nay vẫn nguyên vẹn đúng không cụ. Vậy lý do gì mà chúng ta đang sống như " bầy thú " ? Nếu nhìn vào quá khứ , con người VN , dù thời Pháp thuộc hay nhưng năm bao cấp đói khổ vẫn lá lành đùm lá rách, con người yêu thương nhau, sẵn sàng hy sinh hàng triệu người vì tổ quốc. Ấy vậy đến ngày hôm nay, xã hội như thế nào ai cũng đã rõ. Chính xác nhất là do mô hình phát triển của đất nước mình đã tạo ra những con " quái vật " này. Rồi đây lịch sử sẽ chứng minh kinh tế thị trường XHCN đã làm băng hoại nhiều thế hệ người Việt chúng ta .....
 
  • Vodka
Reactions: Kir

j23

Xe container
Biển số
OF-471375
Ngày cấp bằng
18/11/16
Số km
6,550
Động cơ
4,664 Mã lực
Đúc rút cả rồi, em nghĩ không phải vô cớ mà các bậc cha anh chúng ta, lứa những người đủ trải nghiệm 60-70 năm cuộc đời đều khẳng định: người Việt ta chỉ đoàn kết và sẻ chia, sống đúng tình người với nhau, chỉ trong hoàn cảnh chiến tranh và những lúc khó khăn cùng cực. Khi hòa bình và ổn định rồi thì những cái tốt kia sẽ lại bị mai một, chân lý ngàn đời nay nó thế :(
 

minhmo

Xe cút kít
Biển số
OF-81131
Ngày cấp bằng
25/12/10
Số km
19,688
Động cơ
3,565,645 Mã lực
Nơi ở
chuồng sư tử
Em lại vào cảm ơn cụ chủ về những chia sẻ thật bổ ích trong chuyến đi tây của gia đình cụ.
Nhân đây cũng oánh dấu phát, kẻo bài viết hay quá cứ đọc đi đọc lại nhiều lần, nát mất bài của cụ chủ. :D
 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,951
Động cơ
539,165 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Đúc rút cả rồi, em nghĩ không phải vô cớ mà các bậc cha anh chúng ta, lứa những người đủ trải nghiệm 60-70 năm cuộc đời đều khẳng định: người Việt ta chỉ đoàn kết và sẻ chia, sống đúng tình người với nhau, chỉ trong hoàn cảnh chiến tranh và những lúc khó khăn cùng cực. Khi hòa bình và ổn định rồi thì những cái tốt kia sẽ lại bị mai một, chân lý ngàn đời nay nó thế :(
Em nghĩ mọi việc là do chúng ta đập phá các giá trị cũ. Phá đi tất cả giá trị văn hoá cả ngàn năm nay để xây dựng giá trị văn hoá mới theo học thuyết mới. Nhưng khi học thuyết đó sụp đổ, chúng ta không còn lý tưởng, không có chỗ dựa tinh thần. Tầng lớp tinh hoa của dân tộc không còn. Nên chúng ta sa ngã vào việc nâng cao giá trị đồng tiền, tôn thờ những giá trị phi nhân tính... Chẳng phải riêng nước ta, các cụ cứ nhìn những quốc gia CS đều như thế.
Em nhớ có lần đọc một câu chuyện. Mội nhà báo phỏng vấn một cụ già người Bulgaria hỏi xem cụ sợ nhất cái gì? Cụ trả lời cụ sợ nhất CS. Nhà báo ngạc nhiên hỏi: "Thế cụ không sợ chiến tranh, dịch bệnh, thiên tai ư?" Cụ già nói: "Dịch bệnh, thiên tai chỉ một vài năm là hết. Chiến tranh thì chục năm cũng xong, nhưng CS nó làm suy thoái con người nhiều thế hệ, cả trăm năm sau chưa chắc đã hồi phục được"
Ngẫm lại cụ già nói chẳng sai tý nào
 
Chỉnh sửa cuối:

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,951
Động cơ
539,165 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Thôi em tiếp

Trưa hôm đó nhà em được mời ăn buffet phờ di của khách sạn các bác ạ. MK làm gì thì làm nhưng em cứ nghe từ phờ di là nó rạo rực trong người. Nhưng bọn Mẽo này nói đúng "Không có bữa trưa nào miễn phí" chuẩn cmnl. Đi ăn cũng gia đình em là một ông già gạ gẫm mua nhà kiểu timeshare.
Từ khu nhà em, ông già này dẫn lòng vòng đi qua nhiều khối nhà khác, lại phải đi qua khu đánh bạc và các dịch vụ lung tung của toà nhà rồi mới tới chỗ ăn




Đây là khu cá độ đua ngựa, nhà cái William Hill ra kèo ngay trên màn hình, các bác đặt cửa nào chỉ cần bấm nút rồi xem truyền hình trực tiếp trên màn hình lớn. Đơn giản lắm. Em cảm giác ở Las Vegas này cái gì người ta cũng biến thành cờ bạc được. Từ chuyện bầu cử tổng thống, tới các trò chơi thể thao rồi có lẽ sau này cả những chuyện phòng the của chính khách có lẽ người ta cũng đem ra đánh bạc





Đánh giầy giá 2 USD. So với VN thì hơi đắt, nhưng ngồi trên cái ghế này oai phết các bác ạ. Nhìn cứ như ghế của thẩm phán ấy




 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,951
Động cơ
539,165 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Nói là miễn phí nhưng cũng ngon phết, trừ cái chuyện nghe ông già kia chèo kéo. Chỗ này họ chia ra làm 3 khu, khu salad và dessert, khu món ăn Asian gồm các món ăn TQ, Nhật Bản, Việt nam (duy nhất có phở), khu món ăn âu chủ yếu là các món ăn Ý, khu món ăn Ấn - Hồi cái này thì chịu em không ăn được










 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,951
Động cơ
539,165 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Đến Las Vegas là phải đi xem show vì những show diễn ở đây khá hoành tráng. Đầu tiên em định mua vé của show David Copperfield, nhưng do sát ngày mới đặt nên show đó kín chỗ. Em chuyển hướng sang xem show Giấc mơ của ông lão câu cá vậy

Cứ tưởng show này không nổi tiếng mấy nhưng xếp hàng đông phết











 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,951
Động cơ
539,165 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Show này nói về giấc mơ của một lão đánh cá nghèo. Mà đã là giấc mơ thì thằng đàn ông dek nào chẳng mơ rượu ngon gái đẹp. Rượu ngon thì em không biết, nhưng các vũ công ở đây đẹp phết. Trong show này họ khéo léo cài thêm mấy tiết mục xiếc vào xem cũng đỡ ngán.
Sân khấu cũng bình thường, không quá hoành tráng so với một số show em đã xem.











 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,951
Động cơ
539,165 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Giá show ở Las Vegas khá đắt. Em mua vé 63 USD mà chỗ ngồi không được tốt lắm. Muốn chỗ ngồi tốt phải hơn 100 USD. Đó là show này, Show của David Copperfield đắt gấp rưỡi









Em ấn tượng nhất là tiết mục bắn cung, khởi đầu bằng nhữung màn bắn khá ngoạn mục như bắn tâm điểm, bắn đứt dây, ghép 5 cung bắn 1 lúc.... Màn cuối này là màn set up các mũi tên. Khi người nghệ sĩ bắn cây cung ra, mũi tên sẽ tác động dạng domino sang các mũi tên khác. Cuôí cũng là găm vào quả táo tên đầu người nghệ sĩ. Cái này chỉ cần set up sai 1 chút thôi là nữ nghệ sĩ sẽ tự sát



 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,951
Động cơ
539,165 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Hôm sau cả nhà em chạy về Orange county để bay đi Washington DC. Em đặt mọi cái khá là sít sao về giờ giấc, mà tính mình lại ham chơi, ham khám phá cùng khoảng thời gian làm sao phải nhanh chóng khám phá được nhiều nhất có thể, ít đặt thời gian chết...Nên mọi việc khá vội vàng. Cho đến lúc tắc đường từ Las Vegas về quận Cam em như ngồi trên đống lửa, nhưng ơn trời cũng không mất quá nhiều thời gian.
Cái ảnh tắc đường dưới đây cho thấy ý thức lái xe của dân Mỹ như thế nào. Mặc dù tắc gần 1h đồng hồ, nhưng lane ngoài cũng bên trái, không ai đi vào đó. Ở VN thì sao hả các bác? Vỉa hè, ờ ruộng và cả phi ngược chiều. Thế nên người ta nói tình trạng giao thông phản ánh bộ mặt của đất nước, tính cách của dân tộc cũng chẳng sai






Đoàn tầu hoả của Mỹ cũng làm em ấn tượng, tầu chở hàng mà phải dài đến gần 100 toa


 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,951
Động cơ
539,165 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Về tới nhà bà thím đúng giờ dự kiến, chia tay bà thím và cô em họ, cả nhà ra sân bay John Wayne để bay sang Washington DC. Các cụ quyến luyến chia tay và hẹn ngày gặp lại










 

hieutcnd

Xe container
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
7,122
Động cơ
491,181 Mã lực
Nếu nói do hội nhập mà người Việt xấu xí như hiện nay là không đúng vì chế độ tư bản đã phát triển vài trăm năm nhưng giá trị đạo đức con người đến nay vẫn nguyên vẹn đúng không cụ. Vậy lý do gì mà chúng ta đang sống như " bầy thú " ? Nếu nhìn vào quá khứ , con người VN , dù thời Pháp thuộc hay nhưng năm bao cấp đói khổ vẫn lá lành đùm lá rách, con người yêu thương nhau, sẵn sàng hy sinh hàng triệu người vì tổ quốc. Ấy vậy đến ngày hôm nay, xã hội như thế nào ai cũng đã rõ. Chính xác nhất là do mô hình phát triển của đất nước mình đã tạo ra những con " quái vật " này. Rồi đây lịch sử sẽ chứng minh kinh tế thị trường XHCN đã làm băng hoại nhiều thế hệ người Việt chúng ta .....
Em đồng quan điểm với cụ, nó là sản phẩm sản sinh từ thể chế. Thời bao cấp tất cả đều đói khổ và khoảng cách giầu nghèo hầu như không có nên ít có xung đột về lợi ích. Nhưng kể từ khi bung kinh tế thị trường gắm cái đuôi định hướng thì tạo ra xã hội méo mó, rất nhiều giá trị ảo lên ngôi. Khoảng cách giầu nghèo bị đào sâu, điều đáng nói là rất nhiều người giầu không phải bằng trí tuệ, bằng nỗ lực, tâm huyết công sức bỏ ra. Pháp luật thì không nghiêm minh, những người giàu không phải bằng mồ hôi và công sức của mình họ quan niệm tiền và quan hệ có thể che mờ được mọi thứ. Chính vì thế mới mà câu nói "Mày biết tao là ai không?" được sử dụng rất nhiều.

Em nản!
 

kvboto

Xe container
Biển số
OF-405256
Ngày cấp bằng
17/2/16
Số km
8,081
Động cơ
294,832 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hóng ảnh cuộc sống xứ lạ để mở mang thôi, chứ rồi cũng lại quay lại cái chủ đề chê, trách, chởi,... cái xã hội mà mình đã ở đó ít ra cũng 1/2 cuộc đời,... sao ạ ?
 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,951
Động cơ
539,165 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Đặt máy bay cũng là vấn đề cần phải để ý. Do muốn tiết kiệm tiền khách sạn nên em đặt chuyến bay tây - đông này bay đêm. Với điều kiện giá vé phải rẻ, thuận tiện đi lại và thời gian phù hợp nữa.
Lần này em bay từ sân bay John Wayne đến Baltimore transit ở Salt lake 3h và đến Baltimore lúc 6h sáng, thế là vừa đẹp.
Trên đường đi ra gặp rất nhiều các loại Private Jet (Máy bay cá nhân) em lại kể với các bác câu chuyện về máy bay cá nhân ở Mỹ
Ở Mỹ bạn có thể làm tất cả mọi thứ miễn là có tiền. Bạn có thể mua cả một thị trấn (giống anh Nguyên người Việt vừa rồi) và các bạn có thể đặt tên thị trấn đó theo tên mình nữa. Luật đất đai ở Mỹ khác VN mình, trong khi mình chỉ có quyền sử dụng đất còn quyền sở hữu thuộc về toàn dân thì ở Mỹ bạn có quyền sở hữu đất, và bạn làm gì trên khu đất bạn tuỳ ý. Bạn có thể di chúc đất đai đó cho đến các đời sau của bạn mà không sợ cải cách ruộng đất long trời lở đất nổ ra.
Chính vì thế nên các đây hơn 50 năm có một ông khùng khùng đến mua cả một vùng đất giáp ranh giữa California và Nevada này. Đương nhiên là vùng đó là vùng sâu vùng xa và giá đất chó ăn đá gà ăn sỏi này đương nhiên phải rẻ.
Ở một mình buồn quá ông này rủ thêm bạn bè đến nhậu rồi bán lại đất cho với giá rẻ để ở cùng cho vui. Nhưng chỗ này xa xôi quá, đi làm thì vỡ mồm nên sáng kiến được đưa ra là dùng máy bay đi làm.
Ở các xứ khác thì nghe có vẻ buồn cười, nhưng ở Mỹ hoàn toàn có thể. Các bác có thể đăng ký lớp học lái máy bay vượt qua thì cũng được cấp bằng như bằng lái ô tô vậy, tiếp theo là mua lấy một cái máy bay loại phù hợp với bằng của mình rồi bay thôi.
Người dân ở đây lấy luôn cmn tên của người sáng lập ra cái làng này, ông mua đất đầu tiên tên là Cameron đặt tên cho vùng đất này là Cameron park luôn mà chẳng đặt theo tên lãnh đạo nào cả. Mà cũng được cấp phép thế mới tài.
Dân làng làm một cái đường băng, rồi làm các con đường từ nhà của họ ra đó, hangar tất nhiên là tại nhà. Khi cần đi đâu họ lái máy bay từ nhà ra đường băng và rồi cất cánh.
Người dân đi làm ở các thành phố khác như San Francisco, San Jose LA, San Diego.... nhưng vấn đề là tới các thành phố khác thì phải đăng ký vào sân bay chứ làm sao mà đậu chềnh ềnh trên đường như quê mình được. Từ đó lại mất thêm chi phí như: Quản lý (xin phép cất hạ cánh), thuê chỗ đỗ.... nên cũng khá tốn kém. Nhưng với đam mê thì không gì là không thể vấn đề là phải có tiền phục vụ đam mê
Đó là loại máy bay cá nhân cho người "nghèo" có giá "chỉ" vài chục đến vài trăm ngàn USD. Còn máy bay cá nhân cho người giầu thì giá từ vài triệu đến vài chục triệu thậm chí đến vài trăm triệu USD. Những người này thường là chủ tịch, CEO các tập đoàn lớn, do bận rộn nên họ dùng máy bay phục vụ công việc. Nhưng cũng có thể cái máy bay đó chỉ là của một cậu Richkid xin tiền bố mua máy bay để lấy le với bạn gái


Private Jet






 

hieutcnd

Xe container
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
7,122
Động cơ
491,181 Mã lực
Ở các thành phố lớn, đông nhưng không quen. Còn ở trị trấn này thì ít nhưng gần gũi. Mà kiểu người Mỹ gần gũi cũng khác VN mình, muốn sang chơi nhà hàng xóm phải được mời hoặc có hẹn hay gọi điện xin phép đến chơi. Chứ không phải VN mình tự tiện xồng xộc vào nhà nhau rồi soi mói linh tinh cả. Ngừoi Mỹ tôn trọng riêng tư nhưng cũng rất cộng đồng








Nối về tình thần cộng đồng thì phải nói thật là cái mà em ấn tượng nhất khi đến Mỹ đó không phải là sự giàu có mà là tinh thần cộng đồng. Họ đúng là coi trọng quyền riêng tư nhưng tinh thần cộng đồng rất cao. Nhà em biết ơn họ từ tinh thần cộng đồng này.
+ Hồi chập chững mới sang, tổ chức tình nguyện của nhà thờ họ đưa xe lên tận sân bay đón, sau đó còn có ngày Furniture Give Away, gia đình nào mới sang chưa ổn định, họ mời đến nhà thờ để lựa chọn một số đồ để mang về nhà. Những đồ này lại do những người không có nhu cần sử dụng nữa donate cho nhà thờ. Khi lựa chọn xong họ còn cho xe và người khuôn vào tận nhà. Hồi vợ em mới sang, ở ký túc xá tận tầng 4 mà ko có thang máy, hai người của nhà thờ hỳ hục bên cái tủ bằng cầu thang bộ lên tậng tầng 4. Sau này vợ em cứ kể chuyện này mãi phần vì biết ơn họ phần vì quá áy náy :)
+ Em đi học tiếng Anh, các lớp ở thư viện, ESL đều miễn phí, thậm chí họ còn có cả các dịch vụ hướng nghiệp, các hình thức mock interview
+ Lúc mới sang, thu nhập chính của cả nhà chỉ là học bổng $7/năm của vơ (sang năm thứ 2 vợ em học giỏi nên dc học bổng toàn phần 24K). Ở đây quy định hộ gia đình có 2vc, 2 đứa con mà thu nhập dưới 40K là hộ nghèo, nên dc miễn phí ăn trưa và sách giáo khoa. Thế nên khi đăng ký họ gửi cho cái giấy bảo nhà mày dc hưởng Free lunch, lại còn kèm thêm câu "nếu mày ko thấy hài lòng" nói cho bọn tao biết. Nhưng 2 đứa nhà em ko quen đồ Mỹ nên hầu như chẳng dc lợi gì từ Free Lunch :). Buồn cười nhất là nó mặc định nhà em vẫn nghèo, nên năm nào cũng gửi giấy thông báo là dc Free Lunch. Hôm vừa rồi em phải gọi điện bảo là nhà tao giờ có thu nhập rồi, tao ko muốn nhận Free Lunch nữa, nó bào mày phải gửi thư trực tiếp xác nhận đúng là mày gửi, chứ gọi điện bọn tao ko chấp nhận :)
+ Em xin đi làm internship, qua tổ chức Workone của bang, tổ chức chuyên giúp đỡ và tạo công ăn việc làm. Họ tận tình móc nối cho đi thực tập, lại còn dc trả $10/giờ. Chính từ đây em mới quen biết và sau này mới xin dc làm giáo viên chính thức
+ Bà giáo em năm nay 75 tuổi, vẫn tình nguyện dậy tiếng Anh miễn phí ở thư viện. Hàng ngày bà lái xe 40km đến thư viện, bỏ tiền túi ra để trả tiền đậu xe và dậy tiếng Anh miễn phí

Còn rất rất nhiều điều ấn tượng khác nữa mà em ko thể liệt kê hết được
 
Chỉnh sửa cuối:

anhkhoihn

Xe tăng
Biển số
OF-12222
Ngày cấp bằng
21/12/07
Số km
1,557
Động cơ
541,974 Mã lực
Nếu nói do hội nhập mà người Việt xấu xí như hiện nay là không đúng vì chế độ tư bản đã phát triển vài trăm năm nhưng giá trị đạo đức con người đến nay vẫn nguyên vẹn
đúng không cụ. Vậy lý do gì mà chúng ta đang sống như " bầy thú " ? Nếu nhìn vào quá khứ , con người VN , dù thời Pháp thuộc hay nhưng năm bao cấp đói khổ vẫn lá lành đùm lá rách, con người yêu thương nhau, sẵn sàng hy sinh hàng triệu người vì tổ quốc. Ấy vậy đến ngày hôm nay, xã hội như thế nào ai cũng đã rõ. Chính xác nhất là do mô hình phát triển của đất nước mình đã tạo ra những con " quái vật " này. Rồi đây lịch sử sẽ chứng minh kinh tế thị trường XHCN đã làm băng hoại nhiều thế hệ người Việt chúng ta .....


Em nghĩ mọi việc là do chúng ta đập phá các giá trị cũ. Phá đi tất cả giá trị văn hoá cả ngàn năm nay để xây dựng giá trị văn hoá mới theo học thuyết mới. Nhưng khi học thuyết đó sụp đổ, chúng ta không còn lý tưởng, không có chỗ dựa tinh thần. Tầng lớp tinh hoa của dân tộc không còn. Nên chúng ta sa ngã vào việc nâng cao giá trị đồng tiền, tôn thờ những giá trị phi nhân tính... Chẳng phải riêng nước ta, các cụ cứ nhìn những quốc gia CS đều như thế.
Em nhớ có lần đọc một câu chuyện. Mội nhà báo phỏng vấn một cụ già người Bulgaria hỏi xem cụ sợ nhất cái gì? Cụ trả lời cụ sợ nhất CS. Nhà báo ngạc nhiên hỏi: "Thế cụ không sợ chiến tranh, dịch bệnh, thiên tai ư?" Cụ già nói: "Dịch bệnh, thiên tai chỉ một vài năm là hết. Chiến tranh thì chục năm cũng xong, nhưng CS nó làm suy thoái con người nhiều thế hệ, cả trăm năm sau chưa chắc đã hồi phục được"
Ngẫm lại cụ già nói chẳng sai tý nào[/QUOTE]

Cụ nói quá chuẩn .Cty em mới có 2 chuyên gia từ Serbia và Rumani sang VN làm việc. Em thật sự shock khi nghe họ kể về tệ nạn hối lộ ở đất nước họ chẳng khác gì VN mình. Ngay cả chuyện vào viện muốn có giường nằm ngay cũng phải hối lộ... thật sự em không thể tin nổi gần 30 năm họ chuyển đổi hệ thống mà xã hội vẫn tha hóa như vậy ....
 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,951
Động cơ
539,165 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Sân bay John Wayne này là sân bay nội địa nhưng cũng khá lớn. Khi xây dựng sân bay này, dân tình ở đây phản đối vì máy bay hoạt động sẽ gây tiếng ồn làm ảnh hưởng đến cuộc sống của họ. Cũng chẳng biết dân vùng này có công với cách mạng hay không? hay nhà đồng chí lãnh đạo nào ở đây mà lập tức luật được đưa ra là sân bay này cấm máy bay hoạt động sau 9h tối. Nhưng chỉ cấm bay thương mại, còn private jet thì vẫn bay ầm ầm, vì chính những ông nhà gần đây có Private Jet :D






 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top