Chuyến bay khá nhẹ nhàng, sau khoảng 3h45' cả gia đình em đến transit tại sân bay Bắc Kinh. Việc đầu tiên không phải là làm cái gì to tát mà sờ xuống cái cổ tay, chỉnh đồng hồ theo giờ địa phương cái đã. Không thì có ngày vỡ mồm vì lỡ chuyến bay.
Xuống tới Bắc Kinh, đi hết đến cuối nhà ga, nơi các bạn làm thủ tục nhập cảnh thì đoàn nhà em làm thủ tục transit, phía bên trái ngoài cùng. Mấy anh Tàu này cũng bày đặt dùng công nghệ, scan hộ chiếu và boarding pass vào máy để nó mở cửa cho đi qua. Nhưng đúng là chất lượng Tàu khựa. 10 người scan may ra được 1. Vậy là đoàn người vẫn xếp hàng vào làm thủ công cho nó nhanh. Trong khi chỗ scan chẳng có mấy người.
Thôi thì kệ con mẹ cái chất lượng máy móc của bọn Tàu phù, nhưng cái đáng nói ở đây là thái độ của bọn nhân viên rất đáng ghét. Nó cử 2 thằng đứng chỗ mấy cái máy, chỉ thấy đứng chắp tay sau ass nhìn, chẳng hỗ trợ du khách một chút nào. Kể cả là ngừoi già hay trẻ em
Sau khi quẹt xong, phải làm an ninh lại. Không như VN mình cho phép mang nước thoải mái lên máy bay, bọn Tàu này thu sạch. Dẫn đến khi vào trong khu quốc tế khát khô cả cổ. Tìm ra được cái máy bán nước mừng như Tập Cận Bình được bãi Tư chính. Suýt hét lên vì mừng. Nhưng đen thay cái máy này nó bán bằng tiền Nhân dân tệ, không chấp nhận thẻ tín dụng. Mẹ bố chúng nó, mình transit thì đem tiền của chúng nó đi làm gì? Lại thêm một điểm trừ cho cái sân bay này