Hồi ấy nhà nào có đám cưới mà có thì oáchSharp 939, có dàn đèn nhấp nháy theo từng tần số, một thời đình đám ở VN tầm cuối 8x, nhưng mà nghe không hay lắm.
Hồi ấy nhà nào có đám cưới mà có thì oáchSharp 939, có dàn đèn nhấp nháy theo từng tần số, một thời đình đám ở VN tầm cuối 8x, nhưng mà nghe không hay lắm.
bố em về quê bị gẫy ống giang xe 1 lần, bị đêm xong vào việc lại không có điện nó khâu tù mù về nhiễm trùng, năm đó năm 1987 lúc đó em mới học lớp 2, bố phải nằm dưới quê gần tháng ăn cháo, nghĩ lại thấy hãi thậtCái ống giang ấy nếu xe Thống Nhất thì ngon lắm, nhưng nhà nào chú bù đội vác cái khung Sà Goòng ra thì cái ông giang dày chắc được độ một ly non, vòng bi lởm phát là nó nghiến vào ống giang, vài hôm nhìn thấy choãi ra ngay. Còn thường thì cổ phốt nó rơ, nhấc cái ghi đông lên thấy cái bánh nó cụp vào, nhấc cao lên lắc như lắc cốc teo cho Liên Xô uống.
Hàng xóm nhà em có ông cụ, giờ cũng ra thiên cổ rồi, ngày xưa bác ấy húi đầu cho sĩ quan trong Bộ tổng, huýt gió mấy bài hát tây thì cả ngõ phải dừng tay để nghe. Thế mà cụ đi thế nào gãy cổ phốt, bỏ mất 3 cái răng cửa, mất hẳn năng khiếu âm nhạc. Về sau có điều kiện lắp răng giả thì lại hết hơi rồi.
Cụ chỉnh quá chuẩn !Hình như phải là "nặng ân tình son phấn anh cho".
Thế rồi về sau thêm câu này nữa, đúng với các chữ cái nhưng không đúng mạch của các câu trên "con anh phá sản tại anh ngu"
bằng võng phỏng cụ, vì em thấy ở quê thì 3 người thay nhau bằng vòng, còn TP thì 2 xe đạp võng ở giữa đưa đi ạTiện đây cũng đố các cụ còn nhớ thời 7x 8x ( trừ Hà nội vì e nghĩ chắc phương tiện phổ biến hơn): Thời đó người ta thường vận chuyển người ốm, đi đẻ đến các cơ sở y tế bằng phương tiện gì?
nhà em hay phần cơm cho bố về muộn như thế, thấy bố về là 2 thằng tranh nhau vào chăn lục cơm ra cho bố, có hôm tranh nhau thể nào, dở chăn ra thì bị đổ bát cơm (1 bát con lồng trên bát to) cục cơm tròn vo lăn xứ xuống đất hi222Thời đó chả có đệm như bg, chăn ruột bông vỏ bộ đội trời rét nằm mãi chả ấm. Nhà e hay phải phần cơm 2 bà chị đi học xa về muộn bằng cách cho cơm vào cặp lồng ủ trong chăn. E toàn rình lúc lấy cặp lồng ra là rúc ngay vào chỗ chăn đó, ấm sực!
Cháu nhớ ngày xưa mua dầu đèn và bếp thì the có cái can Theo lít để đong ợ?Các bác còn nhớ cách thức đong dầu từ thùng phuy ra cần, chai của các chị mậu dịch viên không?
Mẹ em cũng là Mậu dịch viên thời ấy, hét có thấy khói lửa gì đâu. Cơ mà em thấy chấn song cửa hàng bằng cây sắt to như cổ tay mà còn bị cong vì người ta chen nhau vào mua hàng Tết đấy.Mậu dịch viên, những người bán hàng trong các cửa hàng Mậu Dịch QUốc Doanh, họ đúng là hét ra lửa.
Mơ ước lấy được vợ bán hàng Thương Nghiệp, là khát vọng cháy bỏng của hầu hết đàn ông thời ấy.
Dân chúng chen lấn mua hàng Tết, hồi ấy hàng Tết được bán theo Tem, Phiếu, hoặc Sổ Mua Bán hàng Hóa.
Không phải tất cả, nhưng mà đa số cụ ạ.Mẹ em cũng là Mậu dịch viên thời ấy, hét có thấy khói lửa gì đâu. Cơ mà em thấy chấn song cửa hàng bằng cây sắt to như cổ tay mà còn bị cong vì người ta chen nhau vào mua hàng Tết đấy.
Hình như có cái gáo 1 lít, 0,5 lít bằng sắt tây có cán dài cụ ạ??? Lâu quá em không nhớ rõ.Vầng, người mua thì xách theo can hoặc chai thủy tinh để đựng dàu. Ý cháu muốn nói đến cái dụng cụ lấy dầu trong phuy ,(fut) ra của các chị mậu dịch viên kia ạ
Dụng cụ để rút dầu từ thùng phuy gồm có cái gáo nhỏ và cái cây, cắm vào miệng thùng phuy và vặn nắp lai, động tác thọc xuống rút lên và dầu trong gáo ghé đổ vào cái máng chảy ra ngoài...hứng vào can, chai....Hình như có cái gáo 1 lít, 0,5 lít bằng sắt tây có cán dài cụ ạ??? Lâu quá em không nhớ rõ.
Sau đó thì dùng phễu để đổ vào can hay chai của người mua???
Cấm rượu hồi năm 87 thì phải cụ ạ. Hồi đó thiếu lương thực nên cấm nấu rượu bán rượu, rượu bán chui toàn cho vào trong xăm ô tô rồi cho vào bao tải buộc dây chun đèo bằng xe đạp, mà đặc biệt phần lớn là rượu sắn, thấy bảo uống đau đầu dữ lắm mà các cụ thời bấy giờ vẫn uống ác liệtNghe nói hồi ấy rượu phân phối mà, dễ mua vậy sao cụ?
Quê em thì toàn chơi Quốc Lủi, có thời cấm nấu rượu nữa. Chả biết những năm bao nhiêu?
Ngày xưa ấyNăm mới sắp đến, mời các cụ cùng em xem lại một số ảnh Tết thời bao cấp cho đến những năm 199x ( x< 6).
Chắc nhiều cụ sẽ nhớ và bổ -sung nhiều thông -tin về những ảnh này.
Xếp hàng mua hàng Tết, điều vất vả của người dân thời đó
Còn Chí Cường đọc Thuỷ HửEm nhớ đọc Tam Quốc Diễn Nghĩa trên đài TQ là Nguyễn Thanh cụ ạ.
Xiongmao dịch là Hùng Miêu, Gấu Trúc .
Em nhớ là có ông ở Thổ Tang, chuyên đi giao rượu cho các quán nhỏ, ông ấy cho rượu vào cái can, sau đó cho can vào bao tải xác rắn , rồi nhồi trấu xung quanh, trông y như bao thóc...Cấm rượu hồi năm 87 thì phải cụ ạ. Hồi đó thiếu lương thực nên cấm nấu rượu bán rượu, rượu bán chui toàn cho vào trong xăm ô tô rồi cho vào bao tải buộc dây chun đèo bằng xe đạp, mà đặc biệt phần lớn là rượu sắn, thấy bảo uống đau đầu dữ lắm mà các cụ thời bấy giờ vẫn uống ác liệt
chuẩn nèDụng cụ để rút dầu từ thùng phuy gồm có cái gáo nhỏ và cái cây, cắm vào miệng thùng phuy và vặn nắp lai, động tác thọc xuống rút lên và dầu trong gáo ghé đổ vào cái máng chảy ra ngoài...hứng vào can, chai....
Đọc hồi ức của nhạc sỹ họ Trịnh nói hồi ấy các bác ý toàn phải uống rượu pha thuốc sâu.Cấm rượu hồi năm 87 thì phải cụ ạ. Hồi đó thiếu lương thực nên cấm nấu rượu bán rượu, rượu bán chui toàn cho vào trong xăm ô tô rồi cho vào bao tải buộc dây chun đèo bằng xe đạp, mà đặc biệt phần lớn là rượu sắn, thấy bảo uống đau đầu dữ lắm mà các cụ thời bấy giờ vẫn uống ác liệt
Qua rằm đi cụ, em mới vào nhà hắn.Cụ hỏi đài cổ cho e chưa cụ êy?