- Biển số
- OF-44803
- Ngày cấp bằng
- 28/8/09
- Số km
- 54,546
- Động cơ
- 1,117,146 Mã lực
Phu nhân của ông Charles Peyrin thập niên 1920\Một bà Tây chụp ảnh ở khu vực Yên Phụ, 1920s.
Phu nhân của ông Charles Peyrin thập niên 1920\Một bà Tây chụp ảnh ở khu vực Yên Phụ, 1920s.
Em thấy ngoài Bắc đa phần gọi là tát gầu sòng và tát gầu dai.Tát nước 1 người thì quê em gọi là Sòng Cột. Còn 2 người thì gọi là Khau Giai. Cả 2 món này em khá thuần thục. Đến bây giờ cầm vào em vẫn có thể tát được ngay.
Ngày xưa bọn em còn lưu hành câu đố tục giảm thanh về cái sòng khau giai mấy chục năm rồi em quên mất. Có 4 câu, em nhớ được 2 câu đại loại là: "Hai cái lông L...... Cái dài cái ngắn"
Ố yea!!! em nhớ nhầm câu đố. Thank cụ.Em thấy ngoài Bắc đa phần gọi là tát gầu sòng và tát gầu dai.
Câu đố về tát gầu dai là: "Một cái l... có 4 cái lông, hai người đàn ông kéo nhễ kéo nhại"
Còn câu cụ nhớ mang máng: "Chấm chấm mút mút, đút vào lỗ trôn, hai cái lông l..., cái dài cái ngắn" là về việc xâu kim.
Thế mà bảo tàng toàn ảnh phạm nhân gầy trơ xương nhể?Cụ xem ảnh mấy cụ phạm nhân ở nhà tù Côn Đảo năm 1902 ấy, to béo lắm.
Cụ Quát thơ văn thì giỏi nhưng cái nhìn tổng thể thì cũng hạn chế..., khởi nghĩa của mấy ông bà nông dân..., trình độ hạn chế, tổ chức thì kém, huấn luyện kém, vũ khí cũng kém... mấy khi mà lật đc triều đình đâu...Em thích khái niệm co duỗi của cụ khi nói đến các văn tài nước ta, họ có phần cứng và bảo thủ, không biết lựa theo thời cuộc.
Cụ Cao Bá Quát, nếu nói triều đình bạc đãi cụ e hơi quá, thậm chí là còn có phần ưu ái. Nhưng cụ chọn con đường đứng dậy phất cờ khi lực và thế còn yếu đã làm liên lụy cả dòng họ.
Khi làm quan cụ cũng cứng, làm vua bẽ mặt không chỉ một lần.
Cụ xem ảnh mấy cụ phạm nhân ở nhà tù Côn Đảo năm 1902 ấy, to béo lắm.
Có câu chuyện thế này: Nhà tù Sơn La là nơi Pháp giam tù chính trị VN. Thỉnh thoảng tù nhân Sơn La vượt ngục. Tù trốn có cơ sở tiếp tế, cải trang lẫn vào người địa phương. Pháp đi lùng mấy hôm mới rút ra kinh nghiệm: Nhìn người đi đường, ai béo béo trắng trắng bắt lại hỏi có khi là tù.Thế mà bảo tàng toàn ảnh phạm nhân gầy trơ xương nhể?
Cảm ơn bác đã cho biết ạĐền Quán Thánh thời đó, cầu gạch xuống Hồ Tây
Năm 1958, nhà nước phát động thanh niên lao động công ídch Chủ Nhật, để đắp và mở rộng đường Cổ Ngư, khi khánh thành 1959 mang tên đường THANH NIÊN
Cầu đá bị lấp và đường Thanh Niên phía trước Đền Quan Thánh bị quặt xuống chứ không thẳng với đường Hùng Vương. Chố này ô tô ngoại tỉnh không chú ý dễ bị vợt vì đèn ở đây theo hai hướng
Giờ có khi đào lên vẫn còn cái cầu gạch này nhỉĐền Quán Thánh thời đó, cầu gạch xuống Hồ Tây
Năm 1958, nhà nước phát động thanh niên lao động công ídch Chủ Nhật, để đắp và mở rộng đường Cổ Ngư, khi khánh thành 1959 mang tên đường THANH NIÊN
Cầu đá bị lấp và đường Thanh Niên phía trước Đền Quan Thánh bị quặt xuống chứ không thẳng với đường Hùng Vương. Chố này ô tô ngoại tỉnh không chú ý dễ bị vợt vì đèn ở đây theo hai hướng
Hồi đó Việt mình trông văn minh hơn các cụ nhỉTại đồn cửa khẩu Nà Lạn, Cao Bằng, năm 1902. Một viên quan nhà Thanh đang bước qua cửa khẩu sang đất Việt Nam.
2 đội danh dự binh sĩ người Việt và Thanh bồng súng chào.
Tiếng Pháp: 1902, Visite d'un mandarin chinois à Na-Lan. Haut Tonkin, 1902.
Thì cụ cứ nhìn quân Thanh ấy , heheHồi đó Việt mình trông văn minh hơn các cụ nhỉ
Em cám ơn Cụ .
Đường Cổ Ngư (sau là đường Thanh Niên) đầu thế kỷ 20
Theo Sách “Long thành dật sử” thì Cổ Ngư là hai tiếng Cố Ngự (nghĩa là giữ vững) mà ra. Đường bắt đầu từ đầu ô Yên Hoa (nay là đầu phố Yên Phụ) kéo xuống đến đền Quán Thánh. Về sự hình thành Cổ Ngư, “Đại Việt sử ký” chép: “Năm 1427, Bình Định Vương Lê Lợi sai đắp đường từ Yên Hoa xuống Cửa Bắc thành Đông Quan để tấn công quân Minh bị vây trong thành”.
Năm 1514, Vua Lê Tương Dực sai mở rộng thành Thăng Long trong đó đắp tường bao quanh cả quán Trấn Vũ và đường Cổ Ngư. Sử cũ cũng chép năm 1640, dân mấy làng ven hồ cùng nhau đắp thêm, tạo ra một cái đập để ngăn hồ bắt cá ở hồ Tây và hồ Trúc Bạch. Nhà Nguyễn chuyển kinh đô vào Huế, Cổ Ngư trở thành đường liên vùng.
Năm 1805, Vua Gia Long sai phá thành cũ xây thành mới đã cho mở rộng Cổ Ngư để chở vật liệu từ sông Hồng vào. Không chỉ là đường giao thông, Cổ Ngư còn là con đường kết nối tình yêu.
Ca dao Hà Nội xưa có câu:
“Trên đê Cố Ngự, nhớ chữ đồng tâm
Hỡi cô đội nón ba tầm
Có về Yên Phụ hôm rằm lại sang
Phiên rằm chợ chính Yên Quang (Theo Sách “Long thành dật sử” thì Cổ Ngư là hai tiếng Cố Ngự (nghĩa là giữ vững) mà ra. Đường bắt đầu từ đầu ô Yên Hoa (nay là đầu phố Yên Phụ) kéo xuống đến đền Quán Thánh. Về sự hình thành Cổ Ngư, “Đại Việt sử ký” chép: “Năm 1427, Bình Định Vương Lê Lợi sai đắp đường từ Yên Hoa xuống Cửa Bắc thành Đông Quan để tấn công quân Minh bị vây trong thành”.
Dù sao cũng là lính thuộc biên chế của mẫu quốc heheheHồi đó Việt mình trông văn minh hơn các cụ nhỉ
Giá như ngày ấy Việt nam đau tư phát triển khoa học kỹ thuật thì bây giờ đã đỡ vất vả hicThì cụ cứ nhìn quân Thanh ấy , hehe
Ăn cơm Tây nó khác bọt hẳn ăn cơm Tàu. Nhìn cái đồn điền của Tây ở biên giới Cao bằng bên dưới thấy như khu resort nghỉ dưỡng thời nay.Hồi đó Việt mình trông văn minh hơn các cụ nhỉ