Nay e ngồi đọc bài báo thấy nói về việc vợ chồng trẻ bươn trải nơi đô thị, thu nhập cũng ko đến nỗi tệ (40 triệu/ tháng) nhưng gia đình 2 bên đều ko có điều kiện. Họ gắn bó đi lên từ con số 0, trừ chi phí mỗi tháng để dành được khoảng 20 - 30% thu nhập, nhưng số ấy mà để mua nhà Hà Nội chắc phải 50 năm. Đó là tính theo giá nhà hiện tại, chứ 50 năm nữa thì cuộc chạy đua giữa lương và giá lại càng xa vời.
Đọc bài mà thấy bản thân mình trong đó, trước 2 vc e thu nhập cũng đc, bươn chải mãi mới mua đc căn hộ nho nhỏ & 1 khoản tiết kiệm. May mắn là bán được căn hộ trước covid đúng vài tuần. Thế là mặc kệ cách ly gom góp, vay thêm ít mua được 1 lô Gleximco giá có hơn 35 tr/m2. Ơn trời nó mới vừa x4 nên nhà e bán vội để gom cùng chút ít tiết kiệm để dành mua được 1 căn nhà đất ngõ ô tô trong quận nội thành tiện học hành đi lại sau vài năm thuê nhà găm BDS.
Ngồi trong căn nhà mà phải mất đến gần 15 năm trời mới có thể chạm tới, lại đọc được bài báo em bất giác nghẹn ngào. Những người đi lên từ số 0 như vợ chồng e để đạt được 1 khối tài sản lên đến hàng chục tỷ đồng thực sự khó vô cùng, đó là cả 1 sự nỗ lực không ngừng và may mắn ko ít. Xưa giờ để làm nên 20 tỷ từ số vốn 10 tỷ bao giờ cũng dễ dàng hơn rất rất nhiều từ con số 0 mà lên được 10 tỷ.
Em thấy mình may mắn, và đời con em ít nhất nó cũng có chút bột để gột được nên hồ sau này, chứ xuất phát điểm từ số 0 trong xã hội hiện tại gần như rất khó để đạt được thành tựu nếu ko muốn nói là bế tắc.
Cuối tuần hơi lan man, các cụ mợ thông cảm
Em thì không đi từ số 0. Em đi từ 200k thời giá cuối 2007.
À mà nói thế thì sai.. em đi từ 1,8 triệu. Tỉnh cơn say bia em giật mình tính nhẩm..
33 tuổi..vợ chưa, ng yêu không , nhà mẹ. Ts 1 xe máy đểu chỉ dám chạy tối đa 80km/h. Hơn thì mất lái.
Bằng cấp phọt phẹt, buôn bán không hay. Thời cơ nhà cửa của mình đã qua..
Nếu ở lại thì mục tiêu 7 đến 9 năm phải trở thành 1 trưởng 1 phòng " màu mỡ "..muộn nhất 15 17 năm phải trở thành phó sở.. hỏi dò thì thấy cần cả hàng trăm lượng vàng và cũng phải mua lấy đôi 3 tờ bìa trong vỏ cứng thì bán cả nhà lẫn em , bán tiếp nửa họ cũng ko đủ cho canh bạc ..mà cũng loanh quanh bài toán đầu tư, ăn tham nhũng, lại tái đầu tư , lại tham nhũng..tiền sẽ do tàn phá ngân sách , phá nát nhân tài mà đến.. mà ngay trước mắt phải vòng về cơ sở .
Rồi luyện rượu, luyện nói toàn thứ ko có khướu. Rồi kết nghĩa ae, tìm vườn đào kết nghĩa khéo nhầm vườn táo thì toi..
Ra soi mình trong gương wc thấy tai bé , mũi thẳng ..ánh mắt ko đạt mặt mũi gồ ghề ..không có tướng pháp.
Mưu cao kế sâu không có 1 mẩu..
Đẹp trai dẻo miệng hát hay, giỏi khiêu vũ thì chẳng đc nc nào. Lại còn hay nóng tính, thích tự do , bật tanh tách..nên không thể là ứng viên phò mã..quyết không cam phận chạn vương.
Không về mãi làm lính thì khó khăn sẽ đến.
Thế là em mang 1tr6 đầu tư toán học trên đường từ giã cq về nhà ..lòng đầy lạc quan , mai sẽ thành hơn trăm mốt..
Hôm sau quay lại hỏi bà chủ toán..Của con đâu bu..
- của của bố mày. Làm bà tưởng mày mơ ..chết theo 600 đấy .
Còn 200k đủ tiền mua 1 cây thuốc VNa ( 75k)..
Em ở nhà vay tiền tiêu vặt và đổ xăng, tìm việc khác..
Rồi vay mở hiệu cầm đồ..làm đc thời gian lời lãi chẳng đc bao mà nay bị lừa mai bị gọi..
Nhưng em ko có khiếu ..nên cũng ko muốn làm lâu dài..
Ông anh phó 1 tổng biết chuyện gọi tới nói. Mày đã mỏng phước thì bỏ ngay. Anh dạy đây . Có mấy việc mà bần cùng quá mới làm .qua cơn bĩ cực thì bỏ ngay kẻo hại âm phúc .
1. Cho vay nặng lãi.
2. Đồ tể.
3 nuôi gái.
Em nghĩ ông này đi lễ tận Ấn Độ , Nê Pan mà nói vậy thì cũng nghe theo..đc vài tháng thì bỏ. Trừ trước trừ sau cũng ko đc là bao. Chi phí nhiều và còn bị lừa 1 phát.
Buồn cưòi nhất là ko biết gì về oto , chưa biết lái mà dám cầm cái inova..may mắn ko sao.
Có lần cầm cái oto bẹp. Vô tình mở ra trong có cả vũ khí..cũng may chúng nó lấy luôn.
Có 1 lần..1 cô bé chắc tầm 22, 23 bịt mặt vào vay tiền.. lẽ thường cô phải bỏ khăn và trình ts..nhưng cô run run mãi mới nói đc là cần 550k và không có gì ngoài cái thẻ sv cùng 1 cmnd. Em không yc tháo khăn, không giữ giấy gì . Em kệ , đặt lòng tin 1 lần xem sao ..cccm biết không..cô ấy trở lại thật , nhưng sai hẹn gần 1 tuần. Em ko lấy gì ngoài gốc ( cô gái mà
)..báo hại cho cô ấy . Hôm sau cô ấy rẽ vào cám ơn bằng 1 cây ViNa- quá kềnh càng tốn kém .
Kỷ lục là cho vay tí tiền ( ko phải vụ bị lừa)..con nợ cầm giấy học viên . Lần nào đến cũng taxi hoành tráng, ăn mặc sành điệu và hút thuốc Hy Lạp ( 2008 ) . Qc gia thế ..rồi chuồn. Chiều tối 30 tết em cùng 4 ae cán bộ tìm đc xuống nhà ..cậu ta trốn tết ko về . Mẹ đang kho 1 nồi cá vài con bé tẹo. Bà nội mắt lòa ngồi chiếu gian giữa ăn cơm cùng 1 em trai cậu ấy..trên mâm chiều 30 chỉ có bát tương, đĩa rau vài hạt lạc..1 khúc cá kho..
Trên ban thờ 1 cái ảnh mới. 1 bác trai chừng hơn 60..khăn tang còn xếp trên 1 đĩa góc ban. Ban thờ chiều 30 không hoa , không mứt kẹo..chỉ 1 cặp bánh trưng duy nhất và 1 quả bưỏi còn tươi lá..buồn.
Hỏi thì gia đình nói cậu ấy không về ..không rõ đi đâu. Họ im lặng lấm lét nhìn là em hiểu .họ đã biết rõ con trai cháu trai mình. Cậu bé em học chừng lớp 5,6 nhỏ thó ngôi nép bên bà nội. Em đứng giữa gian nhà 3 gian 2 buồng cổ kính..nhìn ra sân vườn. Dấu tích 1 thời no ấm nay xuống cấp thậm tệ..em chú ý nhất là bức tường loang lổ..nó chi chít giấy khen hs giỏi của cậu anh 1 thời. Bên cạnh không kém phần là la liệt giấy khen của em bé..trên cao là di ảnh 1 ls, 1 bằng tổ quốc ghi công..giấy khen Gia đình vẻ vang..
4 thằng cán bộ thấy em trầm ngâm nên không thằng nào dám nói gì..bọn nó đứng cả ngoài sân. Em ngoảnh lại khi cô chủ nhà rót mời lên ghế un..
Em chỉ tấm ảnh ..cô nói đó là bố cậu ta.ông mới mất đc nửa năm.
Cô run run : các bác là ai..tìm cháu có việc gì ?
- Cháu chào cô. Cháu tên T , công tác tại phòng đào tạo và ql sinh viên trên Học Viện..hôm nay cháu và các ae trong phòng đc lđ cử về thăm gia đình các sv có hoàn cảnh đặc biệt mà vẫn vươn lên trong học tập . Đc biết em C có hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn phấn đấu rèn luyện không ngừng nên nhà trường rất quan tâm đến em. . Em đc nhà trường vinh dự mời đến dự lễ tổng kết và trao kỷ niệm chương nhưng ko hiểu sao vắng mặt.
Nay cháu xin thay mặt lđ nhà trường, phòng đào tạo và qlsv có chút quà gửi tới gia đình ăn tết.
Thế là em lại bỏ toi 1 phong bì 2 hay 500k phần thưởng trường gửi em C
Mấy phong bì 50 hay 100 k mừng tuổi em bé học giỏi, bà nội và mẹ cậu ấy..không quên dặn gia đình . Nếu C về nhắc em sớm lên nhập học đúng lịch.
Em bỏ cái nghề mình ko làm nổi sau vụ này ..
2 tháng sau. 1 tin nhắn đến : em biết anh đã đến. " đội" ơn anh..em bị đuổi lâu rồi . Em hiện đi tu ở 1 chùa xa lắm..em không quên tiền nợ. Cho em xin phần lãi , hứa tìm trả gốc anh đầy đủ..
Em không gọi lại, ko nt lại..và chừng ấy năm cũng ko thấy ai mang tiền trả lại cho em..thôi bỏ , coi như cậu ta ko thành công như khầy M thì lấy đâu ra trả.
Lan man.
Em bắt đầu tìm qh cũ mới..loay hoay thế quái nào trong 3 năm sau đó em kiếm đc ước đoán gần 10 t mà không hề liên quan tới việc gì phi pháp.. em sổng 1 phát môi giới mà nếu thành công em có 19,8 t + 1 nhà ô góc 160mv . bất kỳ căn nào mà em để ngón tay vào đó ( đàng hoàng nha ..không lường gạt đc đâu ..1 mv em có 200k . Và 1 căn 160 165 mv , vào tên cả xây thô luôn ) người đại diện 1 nhóm mua ko thành công năm ấy ( vừa mua lô đã hình thành vừa đổi hạ tầng lấy các lô đẹp ) , ts anh ấy giờ em đoán đã hàng ngàn rồi, anh về sau cũng làm chủ dự án mà . .. . Mới cuối 2021 thôi, 1 ng quen giữa 2 ae nói với em. Chú mang 1 or 2 t xuống gặp anh T, chú xuống là ông mời ngay..nói cho em vào đặt mấy lô dự án Tây...
Ra tết xong đường và hạ tầng ,bán suất kiếm 1 t là về
-lấy đâu ra ..anh ấy phải ký cho các sàn chứ ? Sao có hàng lẻ.
- chú ngây thơ quá. Xuống đi..qua alo anh..cho anh kèm 1 suất.
Em ko làm đc.ae cách mặt 5,6 năm không gặp.chỉ alo .( tiền cũng thèm và quá khó kiếm nhưng em ko đủ mặt dày nên ko dám xuống
)
Còn TS em ..Đến vài năm sau lại đội nón ra đi chỉ còn hơn 1t và xây đc 1 căn nhà 230mv sàn trên đất của Mẹ em.
Có nhiều sự chống phá ngáng đường..em dễ bị vđ tâm lý và tc chi phối nên khó vững vàng..
Chú rể em giờ vẫn tiếc..anh mà ko bị những cản trở phá qh đó từ trong thì thời điểm đó ít nhất theo tôi anh có 25 đấy ..
Thực ra đó chỉ là võ đoán của ông..làm ăn ko ai nói trước đc. Thuyền mình bé, kn thương trường là số 0..nay vẫn vậy . Chẳng qua do may mắn mà thôi.
Khi may mắn còn không nhớ tiền từ đâu mà đến, đến bao lần và mỗi lần bao nhiêu. .
Lộc trời cho đến đâu biết đến đó. Trời lấy đi rồi cho lại cũng lẽ thường tình.