Xôi Hà Nội trước đây là quà sáng phổ biến nhất. Các cụ trên đã điểm danh: xôi vò, xôi lạc, xôi xéo, xôi lúa nhưng em chưa thấy cụ nào kể đến xôi đỗ đen - loại này lâu lắm em chưa nhìn thấy.
Trước đây em có nghe có nhạc sỹ nào đấy phân tích rằng: nói "nghe nhạc" là chưa hẳn đúng mà phải nói "Thưởng thức", có nghĩa gồm 2 phần thưởng (nghe) và thức (hiểu). Theo tiêu chí đó thì em chỉ đạt nửa đầu. Cụ trauxanh đạt max level. Đáng nể.
Có cụ nào biết thì update cho em với: ở Hà Nội học sinh trường công lập có được nghỉ không? F1.2 nhà em học lớp 10 cứ ấm ức vì có 1 số bạn ở trường khác được nghỉ trốn dịch rồi.
Tiện thể em hỏi ké các cụ: em có cái đồng hồ citizen tự động mua ở Hàng Đào từ năm 96. Giá trị chắc giờ chả đáng bao nhiêu, có khi cho còn không đắt. Nhưng cơ bản đây là quà cưới của em. Em nhờ các cụ tư vấn giúp là giờ lau dầu ở đâu và hết bao nhiêu tiền? Cái đồng hồ này gấu đeo chắc được vài...
Bây giờ vật liệu chống thấm có nhiều loại chứ cách đây tầm 20 năm chỉ có phổ biến là nhựa đường quét lên vải màn để chống thấm. Mái nhà Trắng bị thấm bên em cũng làm kiểu này. Tất nhiên là phải làm lớp gạch lá nem lên trên để bảo vệ lớp chống thấm này.
Em để ý thấy KTS mà làm theo ý của chủ nhà (chủ nhà đương nhiên không có chuyên môn về kiến trúc nên mới phải thuê thiết kế) thì trình độ cùng thường. KTS giỏi là phải thuyết phục được chủ nhà theo mình.
Nói nôn na là thế này: kết cấu đi theo kiến trúc. Dù là sàn nấm thì dưới vị trí tường vẫn phải có bố thí gia cường phù hợp. Tóm lại là vẫn cần phải tính toán cụ thể, không thể bốc thuốc.