Giọt nước vô tình lẳng lặng rơiTháng 2 rồi mùa đông vẫn tê tái
Lạnh từng cơn gió rít suốt đêm dài
Có nỗi nhớ hằng đêm vẫn khắc khoải
Chờ đợi chi một bóng hình ai
Giận mình nặng một cuộc tình ngang trái
Qua bao ngày nỗi nhớ chẳng thể phai
Chờ đông tàn xuân mang đến nắng mai
Xua tan hết hình hài của quá khứ....
Buồn vương ta chẳng cất thành lời
Tâm tư sầu lặng hồn chới với
Gió bão vô tình thổi hồn tôi....