- Biển số
- OF-191532
- Ngày cấp bằng
- 26/4/13
- Số km
- 17,813
- Động cơ
- 479,101 Mã lực
Thực tế ló vậy!Cụ hóng hay chỉ chém vậy
Dưng vẫn mời Mợ ly vodka cho ló tỉnh táo.
Chỉnh sửa cuối:
Thực tế ló vậy!Cụ hóng hay chỉ chém vậy
Lương y kiêm từ mẫu.Cccm đã tốt chưa mà yêu cầu người khác phải tốt ạ ?? Em thì thấy ở đâu cũng có người này người kia, nhiều khi nghĩ mình gặp phải ng không tốt là do chính mình không tốt trước. Cái tâm mình không sáng nên nhìn vạn vật tối theo !
Vodka e cũng kính cụ, cụ quá tỉnh, nhờ cụ mà y đức ko còn đất sống...Thực tế ló vậy!
Dưng vẫn mời Mợ ly vodka cho ló tỉnh táo.
Vẫn còn những Người có tâm, Nhưng khi trước Họ đã tích đủ rồi.Vodka e cũng kính cụ, cụ quá tỉnh, nhờ cụ mà y đức ko còn đất sống...
Cụ đang kể câu chuyện cổ tích thời nay đó à?Cạch... Cạch... Cạch!
- Vào đi.
- Chào bác sỹ. Ông bác sỹ nhìn qua cặp kính trễ:
- Anh đến khám bệnh hay là người nhà bệnh nhân. Có gì anh cứ nói:
- Tôi... tôi là người nhà bệnh nhân. Giọng nghẹn lại "tôi là con bà bệnh nhân Mai, chiều nay bác sỹ mổ đấy ạ. Bác sỹ:
- À... Đúng rồi chiều tôi sẽ mổ cho cụ. Vậy anh gặp tôi có việc gì? Mọi việc đã chuẩn bị sẵn sàng rồi. Anh thông báo như thế cho cả nhà yên tâm nhé.
- Vâng... chúng tôi biết thế rồi ạ. Nhưng... chúng tôi ở quê ra, trăm sự nhờ bác sỹ. Gia đình có chút quà gửi bác sỹ. Ông bác sỹ vội đi đến bên người nhà bệnh nhân xua tay:
- Ấy... không được. Tôi không nhận phong bì và quà của anh được. Anh giữ lấy thuốc thang cho cụ, sẽ tốn kém đấy.
- Xin bác sỹ nhận cho... mắt anh ta ngân ngấn, nài nỉ... chỉ là tấm lòng, bác sỹ nhận cho chúng tôi yên tâm.
Vị bác sỹ ngần ngừ "nếu mình không nhận...". Vâng tôi xin! Khi đó nét mặt anh ta dịu xuống, niềm vui ánh trong ánh mắt.
Mấy ngày sau...
- Ôi. Chào bác sỹ, mẹ tôi khá lên nhiều rồi. Mời bác sỹ ngồi ạ.
- Vâng. Tôi xuống thăm cụ. Theo tiến triển này thì một tuần nữa là xuất viện. Gia đình cứ yên tâm, nguy kịch đã qua rồi nên chỉ cần thời gian để phục hồi nữa thôi. Và hôm nay tôi xuống cũng là để tặng lại cụ món quà hôm trước gia đình mang biếu tôi. Mong anh nhận cho. Nói xong bác sỹ đưa lại cho anh ta cái phong bì.
- Tôi... đây là tấm lòng thành... bác sỹ vỗ vỗ vào vai anh ta nói:
- Hôm đó tôi nhận để gia đình yên tâm... như vậy tôi sẽ có trách nhiệm hơn (nheo mắt cười)... Nhưng giờ mọi chuyện đã qua... tôi cảm ơn gia đình vì đã tin cậy chúng tôi...
e vào vì cái avata của mợ, xinh quá
Hì, e ms biết quy trình đưa pbi đấy... HihiNgược cmn dồi. Giờ quy trình phải là từ chối nhận trước ca mổ vì quá rủi ro. Dưng sau phẫu thì ko chê bao giờ. Bệnh còn dài mờ
Nếu ông bác sĩ tốt bụng này lại đang là ứng cử viên cho một vị trí nào đó thì rất dễ bị "bắt qủa tang" lúc đang nhận phong bì, chứ ko được để "diễn biến" đến tận lúc trả lại phong bì đâu!Cạch... Cạch... Cạch!
- Vào đi.
- Chào bác sỹ. Ông bác sỹ nhìn qua cặp kính trễ:
- Anh đến khám bệnh hay là người nhà bệnh nhân. Có gì anh cứ nói:
- Tôi... tôi là người nhà bệnh nhân. Giọng nghẹn lại "tôi là con bà bệnh nhân Mai, chiều nay bác sỹ mổ đấy ạ. Bác sỹ:
- À... Đúng rồi chiều tôi sẽ mổ cho cụ. Vậy anh gặp tôi có việc gì? Mọi việc đã chuẩn bị sẵn sàng rồi. Anh thông báo như thế cho cả nhà yên tâm nhé.
- Vâng... chúng tôi biết thế rồi ạ. Nhưng... chúng tôi ở quê ra, trăm sự nhờ bác sỹ. Gia đình có chút quà gửi bác sỹ. Ông bác sỹ vội đi đến bên người nhà bệnh nhân xua tay:
- Ấy... không được. Tôi không nhận phong bì và quà của anh được. Anh giữ lấy thuốc thang cho cụ, sẽ tốn kém đấy.
- Xin bác sỹ nhận cho... mắt anh ta ngân ngấn, nài nỉ... chỉ là tấm lòng, bác sỹ nhận cho chúng tôi yên tâm.
Vị bác sỹ ngần ngừ "nếu mình không nhận...". Vâng tôi xin! Khi đó nét mặt anh ta dịu xuống, niềm vui ánh trong ánh mắt.
Mấy ngày sau...
- Ôi. Chào bác sỹ, mẹ tôi khá lên nhiều rồi. Mời bác sỹ ngồi ạ.
- Vâng. Tôi xuống thăm cụ. Theo tiến triển này thì một tuần nữa là xuất viện. Gia đình cứ yên tâm, nguy kịch đã qua rồi nên chỉ cần thời gian để phục hồi nữa thôi. Và hôm nay tôi xuống cũng là để tặng lại cụ món quà hôm trước gia đình mang biếu tôi. Mong anh nhận cho. Nói xong bác sỹ đưa lại cho anh ta cái phong bì.
- Tôi... đây là tấm lòng thành... bác sỹ vỗ vỗ vào vai anh ta nói:
- Hôm đó tôi nhận để gia đình yên tâm... như vậy tôi sẽ có trách nhiệm hơn (nheo mắt cười)... Nhưng giờ mọi chuyện đã qua... tôi cảm ơn gia đình vì đã tin cậy chúng tôi...
Sáng tác văn tuyên truyền mà thiếu thực tế thế này thì chít thậtHì, e ms biết quy trình đưa pbi đấy... Hihi
Xã hội có người tốt người xấu, sao cụ đánh đồng vậy?, chắc cả đời cụ ko bao giờ làm việc tốt ạ?Vẫn còn những Người có tâm, Nhưng khi trước Họ đã tích đủ rồi.
Nay Họ cần là "Danh" và "phúc" mai sau cho Con Cháu.
Đừng lầm tưởng!
Con Người làm việc tốt cả đời, nhưng chỉ va vấp 1 chút thì lúc đó sẽ trở thành Người xấu.
Một tên cướp cả đời làm việc xấu, khi đầy đủ rồi. Xén chút it của lả mang ra "từ thiện", lại được Người đời "ca tụng".
Uầy!Xã hội có người tốt người xấu, sao cụ đánh đồng vậy?, chắc cả đời cụ ko bao giờ làm việc tốt ạ?
BS cũng thế thôi cụ, có người nọ người kia, bs giỏi ít người ăn tiền lắm, vì họ làm ngoài cũng thừa tiền rồi ạ, cụ đã đi những phòng khám bs nổi tiếng chưa ạ?, bệnh nhân phải đặt lịch cả tuần, họ đâu cần những đồng tiền đấy.Uầy!
Cụ không đọc kỹ à?
Cháu có đánh đồng hồi lào đâu?
Lương các phòng khám ngoài, Họ trả cho Bs Cụ biết chắc là ló cao gấp bn lần viện công đúng không ạ.BS cũng thế thôi cụ, có người nọ người kia, bs giỏi ít người ăn tiền lắm, vì họ làm ngoài cũng thừa tiền rồi ạ, cụ đã đi những phòng khám bs nổi tiếng chưa ạ?, bệnh nhân phải đặt lịch cả tuần, họ đâu cần những đồng tiền đấy.
Đấy là em nói phòng khám tư của bs mở ra cụ ạLương các phòng khám ngoài, Họ trả cho Bs Cụ biết chắc là ló cao gấp bn lần viện công đúng không ạ.
Bệnh nhân khám bv ngoài, cũng phải chi trả gấp nhiều lần bv công đúng không ạ.
Phòng khám tư thì lấy "của Người có chia cho Người khó".Đấy là em nói phòng khám tư của bs mở ra cụ ạ
Câu truyện loại này chỉ có bệnh nhân mới viết được thôi ạ!Nếu ông bác sĩ tốt bụng này lại đang là ứng cử viên cho một vị trí nào đó thì rất dễ bị "bắt qủa tang" lúc đang nhận phong bì, chứ ko được để "diễn biến" đến tận lúc trả lại phong bì đâu!
Thế mới nhục!