Trưa nay em đi đường 1B từ quê nhà Từ Sơn ra HN. F1 đang ngủ ngon lành vì thế em đi chậm chừng 60 kmh ở làn giữa (đoạn có 3 làn), nhường cho các cụ đi nhanh làn trong cùng. Đang bon bon bỗng cạp nong chỉ thẳng vào kính lái. Lạ chưa kìa, em có làm gì đâu nhỉ? ừ thì táp vào cái vậy.
Xxx1 (hơn tuổi em) chào, y/c xem giấy tờ.
M : Em lỗi gì ợ ?
Xxx1 : Anh đi sai làn
M : Biển phân làn ở đâu ợ? Em ở Từ sơn ra đây không thấy cái biển phân làn ở đâu ợ, anh chỉ em với.
Xxx1 : (trở giọng ngay) Mày cứ đưa giấy tờ ra đây rồi tao chỉ cho luôn.
(Em chột dạ thật, vì tháng nào em cũng đi về quê một đôi lần, hay là mình chủ quan người ta cắm biển mới mình ko để ý) Đưa thì đưa.
Xxx1 đưa giấy tờ cho xxx2 (già hơn). Em bắt đầu hỏi
M : Anh chỉ em biển phân làn ở đâu ợ.
Xxx2 : Anh đi anh phải biết chứ cần phải biển nữa à ?
M : Em đi từ Từ sơn ra đây ko thấy cái biển phân làn nào.
Xxx2 : Biển nó cắm ở đầu đường ấy.
(Hè hè... thế thì yên tâm rồi, lại định luộc của mình đây, đầu đường là cắm ở Lạng Sơn à)
M : Anh ơi biển đến ngã ba là hết hiệu lực rồi, em đi từ Từ Sơn ra đây ko thấy biển đầu đường được.
Xxx2 : Mày có thích tao chỉ cho biển, biển phân làn ở 1 cây số phía trước kia kìa
M (khè khè, nuốt ko trôi rồi) : Nhưng em chưa đi tới đấy làm sao biết đường này phân làn.
Xxx1 : Bây giờ tao hỏi mày, xe mày xe con đc đi bao nhiêu
M : Xe e đc chạy 80 chục
Xxx1 : Thế xe tải đc bao nhiêu
M : E có lái xe tải đâu e chẳng cần biết
Xxx1 : Mày ko thuộc luật để tao nói cho mày biết, xe tốc độ cao phải đi làn bên trái, xe tốc độ thấp hơn phải đi phía trong. Tức là làn ngoài chỉ dành cho xe con, làn trong dành cho xe tải.
Đến đoạn này em bí phết, vì nhất thời chưa nghĩ ra được lý luận. Ông cụ em thì cứ đứng biên cạnh xin xỏ các chú xxx, cứ giục em xin lỗi, em cũng ức nhưng không muốn ông cụ phải nói nhiều thế nên em bảo, em đi chậm đi làn trong, các anh thông cảm thì trả giấy tờ em đi, ko thì phạt (mà chả biết thông cảm em cái gì nữa).
Nhùng nhằng 1 lúc rồi cũng trả giấy tờ cho em, chắc chả phải do ông già em xin, càng ko phải các chú ấy tốt bụng mà chắc là nuốt ko trôi. Các chú ý còn dậy em là lần sau con ngủ đi chậm vào trong thì phải bật đèn khẩn cấp (hazard), ặc ặc, còn dọa đưa về cơ quan, kỷ luật **** nếu vi phạm luật lệ giao thông.
Hội thoại còn nhiều lắm, nào là thằng con út tao kém mày 2 tuổi, tao cho mày thi luật 30 câu thì mày trước chắc v.v... mất 15'.
Qua vụ này em rút được rất nhiều kinh nghiệm :
Thứ nhất là : Chưa hỏi cho rõ lỗi thì chưa đưa giấy tờ ;
Thứ hai là : Xuống cái phải chuẩn bị máy ghi âm ngay (động tác này em cứ quên, chán thật)
Tiện đây em hỏi ý kiến các cụ, khi xxx viện dẫn điều xe tốc độ cao phải chậy bên trái, xe tốc độ thấp hơn thì phải chậy biên trong, nghĩa là xe con phải chậy bên trái, thì mình lý luận thế nào cho ngắn gọn và chuẩn nhất.
Em dự là xxx còn bắt hú họa kiểu này nhiều. Mấy cụ khác bị chỉ xuống 1, 2 phút là lại dzông chứ ko mất tới 15’ như em, chắc lý luận sáng hơn em.
Xxx1 (hơn tuổi em) chào, y/c xem giấy tờ.
M : Em lỗi gì ợ ?
Xxx1 : Anh đi sai làn
M : Biển phân làn ở đâu ợ? Em ở Từ sơn ra đây không thấy cái biển phân làn ở đâu ợ, anh chỉ em với.
Xxx1 : (trở giọng ngay) Mày cứ đưa giấy tờ ra đây rồi tao chỉ cho luôn.
(Em chột dạ thật, vì tháng nào em cũng đi về quê một đôi lần, hay là mình chủ quan người ta cắm biển mới mình ko để ý) Đưa thì đưa.
Xxx1 đưa giấy tờ cho xxx2 (già hơn). Em bắt đầu hỏi
M : Anh chỉ em biển phân làn ở đâu ợ.
Xxx2 : Anh đi anh phải biết chứ cần phải biển nữa à ?
M : Em đi từ Từ sơn ra đây ko thấy cái biển phân làn nào.
Xxx2 : Biển nó cắm ở đầu đường ấy.
(Hè hè... thế thì yên tâm rồi, lại định luộc của mình đây, đầu đường là cắm ở Lạng Sơn à)
M : Anh ơi biển đến ngã ba là hết hiệu lực rồi, em đi từ Từ Sơn ra đây ko thấy biển đầu đường được.
Xxx2 : Mày có thích tao chỉ cho biển, biển phân làn ở 1 cây số phía trước kia kìa
M (khè khè, nuốt ko trôi rồi) : Nhưng em chưa đi tới đấy làm sao biết đường này phân làn.
Xxx1 : Bây giờ tao hỏi mày, xe mày xe con đc đi bao nhiêu
M : Xe e đc chạy 80 chục
Xxx1 : Thế xe tải đc bao nhiêu
M : E có lái xe tải đâu e chẳng cần biết
Xxx1 : Mày ko thuộc luật để tao nói cho mày biết, xe tốc độ cao phải đi làn bên trái, xe tốc độ thấp hơn phải đi phía trong. Tức là làn ngoài chỉ dành cho xe con, làn trong dành cho xe tải.
Đến đoạn này em bí phết, vì nhất thời chưa nghĩ ra được lý luận. Ông cụ em thì cứ đứng biên cạnh xin xỏ các chú xxx, cứ giục em xin lỗi, em cũng ức nhưng không muốn ông cụ phải nói nhiều thế nên em bảo, em đi chậm đi làn trong, các anh thông cảm thì trả giấy tờ em đi, ko thì phạt (mà chả biết thông cảm em cái gì nữa).
Nhùng nhằng 1 lúc rồi cũng trả giấy tờ cho em, chắc chả phải do ông già em xin, càng ko phải các chú ấy tốt bụng mà chắc là nuốt ko trôi. Các chú ý còn dậy em là lần sau con ngủ đi chậm vào trong thì phải bật đèn khẩn cấp (hazard), ặc ặc, còn dọa đưa về cơ quan, kỷ luật **** nếu vi phạm luật lệ giao thông.
Hội thoại còn nhiều lắm, nào là thằng con út tao kém mày 2 tuổi, tao cho mày thi luật 30 câu thì mày trước chắc v.v... mất 15'.
Qua vụ này em rút được rất nhiều kinh nghiệm :
Thứ nhất là : Chưa hỏi cho rõ lỗi thì chưa đưa giấy tờ ;
Thứ hai là : Xuống cái phải chuẩn bị máy ghi âm ngay (động tác này em cứ quên, chán thật)
Tiện đây em hỏi ý kiến các cụ, khi xxx viện dẫn điều xe tốc độ cao phải chậy bên trái, xe tốc độ thấp hơn thì phải chậy biên trong, nghĩa là xe con phải chậy bên trái, thì mình lý luận thế nào cho ngắn gọn và chuẩn nhất.
Em dự là xxx còn bắt hú họa kiểu này nhiều. Mấy cụ khác bị chỉ xuống 1, 2 phút là lại dzông chứ ko mất tới 15’ như em, chắc lý luận sáng hơn em.